Chương 854: Tiết tấu quen thuộc
Editor: Đào Tử
__________________________
Tối hôm qua Mễ Tu Kiệt cùng Tinh Tinh ngồi xem phim hoạt hình, còn cùng anh trai thiếu niên Mễ Tu Linh đánh game đang hot hiện hành trên điện thoại.
Một nhà ba người, một người hai quỷ thức đến sau nửa đêm.
Nói đúng ra là hai quỷ thức, Mễ Tu Kiệt thì bất động.
Hắn cảm khái mình lớn tuổi, tiếp tục thức đêm có khả năng đột tử, vì bảo trụ mạng chó không thể không lăn về chăn ngủ say.
Tinh Tinh không thôi bĩu miệng.
Từ nhỏ cô bé đã khao khát được vào làng giải trí, tò mò về tất cả mọi thứ trong giới này.
Những câu chuyện được người trong giới là Mễ Tu Kiệt nói ra, mỗi lần Tinh Tinh đều nghe say sưa.
Cô bé còn có thể vừa xem phim hoạt hình vừa hỏi Mễ Tu Kiệt về kỹ năng diễn xuất.
Chống cự vẻ mặt đáng thương của Tinh Tinh, Mễ Tu Kiệt khoa trương che ngực khoát tay.
"Không thể thức đêm, không thể thức đêm, lớn tuổi không chịu nổi, không thể so sánh với người trẻ tuổi mấy người."
Tinh Tinh nghiêng đầu: "Người sống thật đáng thương, còn phải đi ngủ... Vì sao không thể thức đêm nhỉ?"
Mễ Tu Kiệt nói: "Anh sợ đột tử."
Tinh Tinh nghi ngờ hơn, hỏi ngược lại: "Đột tử không tốt sao? Chết liền có thể làm quỷ, Tinh Tinh có thể cả ngày không ngủ được luôn."
Mễ Tu Kiệt: "..."
Thân là người sống duy nhất trong một nhà ba người, dưới ánh mắt chăm chú của hai quỷ, hắn im lặng cả buổi.
Câu hỏi rất có đạo lý, hắn nhất thời không biết nên phản bác từ đâu.
Mất tự nhiên tránh đi ánh mắt hai con quỷ.
Lầu bầu nói: "So với làm quỷ, tạm thời anh vẫn thích làm người. "
Mặc dù trước đây hắn từng có ý niệm quyên sinh, nhưng sau khi mọi chuyện lắng xuống, hắn sửa lại tâm tính tiêu cực, chủ động đi khám bác sĩ tâm lý, tuân theo lời dặn dò của bác sĩ, tiếp nhận trị liệu, lại thêm mỗi ngày cuộc sống đều có bất ngờ khác nhau, làm cho Mễ Tu Kiệt một lần nữa nhen nhóm ý niệm sinh tồn trong đầu —— Haiz, quan trọng nhất là, nếu như hắn tuỳ tiện chết theo, ai đến nuôi hai con quỷ bé bỏng yếu ớt này chứ?
Để lại phòng khách cho hai con quỷ, hắn trở lại phòng ngủ ngủ mê man, chuẩn bị ngủ đến khi tự nhiên tỉnh lại.
Kết quả chưa đến chín giờ đã bị mấy cuộc điện thoại đánh thức.
Cuộc gọi đầu tiên là một người bạn luật sư, hắn nói cho Mễ Tu Kiệt một tin tức vô cùng tốt.
Thân thể cha của Mễ Tu Kiệt và cha dượng của Tinh Tinh biến đổi, suy sụp tinh thần đang cãi nhau.
"Cậu nói biến đổi gì cơ? Hai người bọn họ còn có thể biến thành súc sinh sao? Với những chuyện bọn họ làm, tôi sợ súc sinh cũng không chứa chấp."
Mễ Tu Kiệt vừa tỉnh ngủ, đầu óc hơi mơ màng.
Nhắc tới hai lão súc sinh kia, hắn chẳng cho chút giọng điệu tốt lành.
Luật sư theo đó lại giải thích một câu, khiến Mễ Tu Kiệt kinh hãi bay sạch buồn ngủ.
"Nghe nói trong vòng một đêm bọn họ thay đổi giới tính, người nhà hoài nghi là cảnh sát vận dụng tư hình thiến bọn hắn, bảo là muốn khởi tố..."
Mễ Tu Kiệt: "..."
Lời của người bạn luật sư...
Nghe cứ như chuyện hoang đường.
Người bạn luật sư lại hỏi Mễ Tu Kiệt về mấy tin Weibo hôm qua chia sẻ.
Mễ Tu Kiệt lúc này mới kịp phản ứng, cả kinh cả buổi vẫn chưa khép miệng lại.
"Đệt, đệt mẹ —— nhanh vậy?"
Mặc dù anh trai Mễ Tu Linh nói với hắn âm phủ chú trọng hiệu suất, động tác sẽ rất nhanh, nhưng không ngờ hiệu suất sẽ cao thành dạng này.
Người bạn luật sư bổ sung: "Không chỉ có hai người kia chuyển giới, nguyên đơn trong vụ án cùng loại mà các đồng nghiệp khác của tôi tiếp nhận cũng vậy..."
Mễ Tu Kiệt lau mặt để mình tỉnh táo một chút.
Hắn sảng khoái mắng một câu.
"Để bọn họ chuyển giới đã hời cho bọn họ, những tên khốn nạn này đều đáng chết."
"Cũng không thể nói vậy, phạm tội đều tử hình cả thì còn cần tư pháp, cần những luật sư như chúng tôi làm gì chứ."
Người bạn luật sư thông cảm cho tâm trạng của Mễ Tu Kiệt, nhưng không đồng ý với cách nói "tử hình" của hắn, không phải chuyện gì cũng có thể dùng "tử hình" để giải quyết. Hắn làm luật sư, mỗi năm tiếp nhận nhiều vụ án như vậy, càng biết rõ số lượng loại vụ án này hơn người bình thường.
Hắn dám vỗ bộ ngực cam đoan, loại vụ án này, rõ ràng có một trường hợp báo án, sẽ mang nghĩa có mười trường hợp bị giấu giếm.
Giấu giếm với đủ loại lý do.
Có lựa chọn giải quyết riêng, có phụ huynh lo lắng thanh danh không dám lên tiếng, có người thuần túy là nạn nhân cũng không biết mình bị hại...
Nói cách khác, ngoại trừ báo án bị phơi bày ra ngoài, còn có quần thể ẩn nấp khổng lồ hơn.
Cái quần thể này có độ tuổi khác nhau và nghề nghiệp cũng khác nhau.
Chuyển giới nói đến là đến, không để lại một tia giảm xóc và thời gian chuẩn bị, không biết sẽ tạo thành bao nhiêu cú sốc và biến cố.
Hết thảy quá đột nhiên! Trong số những người này, có lẽ có giáo viên "Dạy dỗ nên người", có lẽ có người "Trong sạch xinh đẹp" mà công chúng đều biết, có lẽ có "Phú thương" có địa vị xã hội không tầm thường... Trong vòng một đêm trở trời, không biết sẽ ảnh hưởng đến bao nhiêu người lẫn việc?
Chí ít...
Cho người ta một chút thời gian chuẩn bị đi chứ?
"Tại sao ngày hôm qua cậu lại share những bài đăng đó?"
Mễ Tu Kiệt cũng không có tị huý, thẳng thắn nói với người bạn luật sư: "Tôi đã nói với cậu, trên đời này có thứ khoa học không thể giải thích. Sở dĩ tôi tin tưởng vững chắc điểm ấy, bởi vì anh trai tôi vẫn ở bên cạnh tôi... Trên đời này thật có 'Nhân quả báo ứng'! Mỗi người cũng nên trả giá đắt cho hành động của mình, thay đổi giới tính thôi chứ đâu lấy mạng bọn họ. Thứ có thể bức tử bọn họ, cũng chỉ có dư luận bên ngoài và ánh mắt khác thường nhỉ? Nhưng đó chẳng phải những gì chúng xứng đáng? Chờ đợt đau đớn này qua đi, tất cả mọi thứ sẽ phát triển theo hướng tốt."
Cúp điện thoại của người bạn luật sư, ngay sau đó lại là mấy người thân bạn bè.
Trong đó còn có ông chủ công ty giải trí trước đó —— Điền Hạc Châu.
Tổng giám đốc Điền Hạc Châu hiện tại vừa sợ vừa may mắn.
Sợ là sợ âm phủ ra mặt thật, may thì may mình kịp thời ôm đùi "Đại sư Tiểu Thương" hàng thật giá thật.
Mễ Tu Kiệt ngẫm lại hiểu biết lúc trước về giới giải trí.
Có ý riêng nói: "Ông chủ, xem tình huống, giới giải trí sẽ xáo trộn nhiều..."
"Xáo trộn lớn thì xáo trộn lớn thôi, dù sao cũng tác động không đến chỗ tôi được." Điền Hạc Châu cười thấy răng không thấy mắt, lại thấy may mắn năm đó ký hợp đồng cùng nghệ sĩ với điều kiện là đừng có lịch sử đen, nhân phẩm không tốt, cuộc sống cá nhân phóng túng, chứ không thì chẳng toàn thân trở ra khỏi cơn địa chấn này mất.
Đừng nói nghệ sĩ của công ty đối thủ, có lẽ còn có thể kéo nhiều công ty đối thủ một mất một còn xuống ngựa.
Hàn huyên hai câu, tâm trạng Điền Hạc Châu phơi phới cúp điện thoại.
Anh ta huýt sáo chút giai điệu, chuẩn bị hỏi đùi vàng chừng nào có thể vào tổ ghi hình show.
Mà Bùi Diệp tạm thời không có thời gian để ý tới anh ta.
Bây giờ cô cũng gặp một chút rắc rối nhỏ.
Lúc trước Thần Đồ đế quân nói có chuyện muốn cô hỗ trợ, lại không nói là chuyện gì.
Nhiều chuyện dồn dập, Bùi Diệp cũng quên hỏi.
Hiện tại Úc Lũy đế quân truyền đạt thay.
Nói đơn giản, hành động lần này của âm phủ Phong Đô...
Nó phi pháp.
Cùng bản chất với đuổi theo xe lên xe trước nhưng chưa mua vé.
Bùi Diệp cả kinh đến mức ngay cả bánh bao ngậm trong miệng cũng mất ngon.
"Hả? Phi pháp?"
Úc Lũy đế quân nhún vai nói: "Cũng không tính phi pháp, tất cả thủ tục đầy đủ, quy trình cũng không thành vấn đề, chỉ thiếu một con dấu đế vương thôi."
Bùi Diệp thình thịch trong lòng.
Lời dạo đầu quen thuộc này...
Cô luôn có loại dự cảm bất thường.
"Đế quân, chẳng lẽ anh cũng là giả mạo? Thật ra anh cũng không phải Úc Lũy đế quân sao?"
Thiếu niên nhỏ nhắn thản nhiên nhìn Bùi Diệp, không chút bối rối gật đầu lại lắc đầu.
Nét mặt ấy, điển hình cho lý không thẳng cũng đủ hơi.
"Cũng không tính là giả mạo, tôi đúng là Úc Lũy, chỉ là chưa được quan phủ chứng nhận, không tính là đế vương âm phủ thôi."
Chàng và Thần Đồ đều không được điều động chính thức, nhưng điều này không quan trọng.
Lên xe trước mua vé bổ sung sau cũng được.
Trong lúc nhất thời, bốn chữ "Giả truyền thánh chỉ" nhảy ra trong đầu Bùi Diệp.
"Hai vị đều không chính thống, tìm tôi... Tôi có thể giúp gì được chứ? ? ?"
Cô đâu phải đế vương âm phủ, cũng không có biện pháp giúp hai người chuyển chính thức nhé.
Hơn nữa, hai người này thật lớn gan.
Mỗi ngày đi làm chui đi làm chui đi làm chui, không sợ một ngày nào đó bị quỵt lương gánh nồi?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro