Chương 846: Tương kế tựu kế
Editor: Đào Tử
___________________________
Mặc dù nằm trên một chiếc giường nhưng khoảng cách giữa Trương Ái Quốc và "Chị Trương" còn có thể nằm thêm tận hai người.
Trương Ái Quốc thì nghiêng người đưa lưng về phía "Chị Trương", nằm ở mép giường lớn, khi thì ngáy như sấm, khi thì ngáy nhỏ.
Hai người ngủ rất ngon, Bùi Diệp kéo người giấy nhỏ chị Trương bò lên trên gối đầu.
"Dì hơi căng thẳng —— "
Người giấy nhỏ chị Trương mượn ánh trăng và đèn neon ở ngoài cửa sổ hắt vào, quan sát khuôn mặt đã nhìn trong gương hơn năm mươi năm ở khoảng cách gần. Vừa nghĩ đến chuyện gì sẽ xảy ra, bà đã có loại cảm giác trở lại bệnh viện cấp cứu, toàn thân không không gượng dậy nổi.
Bùi Diệp nói: "Dì yên tâm, tôi sẽ làm mau thôi."
Dứt lời, Bùi Diệp vươn tay ngắn ra nắm lấy người giấy nhỏ chị Trương.
Đối phương còn chưa kịp phản ứng, hồn phách đã hóa thành một chấm ánh sáng nhỏ an tĩnh nổi trên tay Bùi Diệp.
Một bàn tay trống rỗng xuyên qua đầu "Chị Trương" kéo ra một chấm sáng to bằng nhau, sau đó nhét chấm sáng của chị Trương trở lại.
Kéo kéo rồi nhét nhét, xong, phẫu thuật đổi hồn phách hoàn thành rồi nha.
Toàn bộ quá trình gọn gàng linh hoạt, không chút dây dưa dài dòng.
Bùi Diệp đặt tay trước người, mặc niệm mấy "Thiện chú dẫn hồn".
Uy lực của nó rất lớn, tương đương với việc gom hồn phách lẻ tẻ lại dán bằng keo 502, nhét về thân thể, cam đoan kiên cố không mất hồn.
Chị Trương cảm giác thân thể hơi kỳ lạ.
Trạng thái sinh hồn của bà nhẹ nhàng, còn nhẹ bẫng hơn tơ liễu, đi đường không bị lực hút trái đất ảnh hưởng, bay tới bay lui.
Bây giờ lại cảm thấy có một ngọn núi thật lớn đè lên người, áp bách đến không thở nổi.
Bà toang mở mắt, ánh mắt mê mang nhìn trần nhà.
【 Mình là ai, mình ở đâu, mình đang làm gì? 】
Ba vấn đề lướt qua một lượt, ký ức trong đầu giống như thuỷ triều lướt qua.
Trải nghiệm khi làm công trong nhà ma nổi tiếng kiếm nến ăn...
Cảnh bà gặp "bạn trai trẻ" trong nhà ma...
Bà bị "bạn trai trẻ" biến thành người giấy nhỏ, cùng nhau tìm đến con trai cả của mình...
Chị Trương nhớ lại toàn bộ, thân thể nặng nề ban đầu thả lỏng lập tức căng cứng.
Quay đầu, nhìn thấy chăn mền nhô lên ở bên kia giường lớn.
Một tờ người giấy nhỏ an vị ở bên gối đầu của bà giơ lên tay nhỏ đặt tại bên miệng suỵt một tiếng.
"Đừng lên tiếng, nhỏ giọng một chút."
Chị Trương cứng đờ gật đầu.
Bà hết mực cẩn thận xuống giường, cả đèn trong phòng cũng không dám bật, đi theo Bùi Diệp vào phòng tắm.
Chị Trương ngồi trên bồn cầu nghe Bùi Diệp nói kế hoạch.
"Ngày mai dì hãy cùng con trai lớn của dì lập di chúc rồi công chứng, trước tiên ổn định hắn, tôi thì dùng tài khoản của con trai dì nhắn tin cho người nọ để hắn ta đến lấy hàng." Bùi Diệp chỉ kể sơ những thứ rác rưởi trong máy tính của Trương Ái Quốc, nhưng chị Trương cũng có thể nghe ra mức độ nghiêm trọng của sự việc.
Bà tức đến nỗi ngực phập phồng kịch liệt.
"Nó, nó quả là... Còn cặn bã hơn thằng cha nó, trò giỏi hơn thầy..."
Chị Trương không chỉ một lần nói lời này, lần sau nặng hơn lần trước, thất vọng càng tăng tiến.
Ở trong căn biệt thự giá ngàn vạn, một năm thu nhập cũng gần mười vạn, chị Trương còn thường xuyên giúp đỡ hắn, thậm chí dự định cho hắn một phần tài sản, tổng cộng cũng có mấy trăm triệu... Từ nhỏ cũng được danh sư gia giáo dạy kèm 1:1, lớp học ngoại khóa chỉ có tốt với tốt hơn, kết quả —— cmn nuôi ra một thứ ghê tởm như vậy —— "Nuôi nhau thai còn sướng hơn" không còn có thể hình dung con người này.
Chị Trương tin tưởng, cho dù thật là một nhau thai, đập nhiều điều kiện chất lượng như vậy vào, không thành thiên tài được cũng không thành ác nhân chứ.
Nhưng nhìn xem ——
Trương Ái Quốc cmn là loại quái quỷ gì đây?
Mưu hại mẹ ruột, trên máy tính lưu trữ nhiều thứ video buồn nôn như vậy—— hiện tại chị Trương chỉ biết khẩn cầu tên khốn này chỉ là xem thôi, chưa có ra tay tổn thương đứa bé vô tội nào —— số lần hắn ta tải video đã cung cấp lượt xem và độ hot, tất cả đều là từng hòn đá đè lên nạn nhân trong video, những hòn đá hội tụ thành tảng đá lớn, đập xuống từng nạn nhân kế tiếp.
Hắn gia nhập nhóm đó, biểu hiện hứng thú với video đồng thời bỏ tiền ra mua tải xuống, cũng là đang gây nghiệt.
Lợi nhuận nhận được đã trở thành động lực cho những kẻ quay video vung đồ đao hướng về một người khác.
Hai tay chị Trương bụm mặt, muốn dùng động tác này để bình tĩnh lại.
Bà mỉm cười, ngữ điệu nhẹ nhàng: "Tiểu Thương à, dì muốn đưa nó vào ăn cơm tù mấy năm, con có đề nghị nào ổn thỏa không?"
Bùi Diệp: "..."
Đã xác nhận tận mắt, tuyệt đối là mẹ ruột.
Cô nói: "Trương Ái Quốc quả là có hành vi cố gắng giết người, nếu có thể lập án, đưa hắn vào bóc lịch hai năm không thành vấn đề."
Chị Trương vừa nghe vừa gật đầu.
"Nếu cảnh sát không tiếp thu thủ pháp giết người bằng Ác chú ly hồn, chúng ta cũng có thể thay mạch suy nghĩ... Con của dì cũng coi như tội buôn bán phụ nữ nhỉ?"
Làm vậy cũng có thể tiễn hắn bóc lịch hai năm, cam đoan chịu đủ đánh đập xã hội.
Chị Trương gật đầu, biểu thị ý kiến của Bùi Diệp vô cùng hữu dụng.
Sau này bà sẽ tìm luật sư để tham khảo ý kiến, lựa chọn niên hạn dài hơn xíu nữa.
Giang sơn dễ đổi bản tính khó dời, hai năm cải tạo chưa ổn, phải thêm mấy năm.
Bùi Diệp nói rõ chi tiết ngày mai chị Trương nên làm như thế nào, tuyệt đối đừng rút dây động rừng...
Chị Trương lo lắng.
"Dì chưa từng diễn trò đâu..."
Nếu không cẩn thận "Rút dây động rừng" làm sao xử lý?
Bùi Diệp nói: "Nếu đánh rắn động cỏ thật, nhiều lắm thì độ khó tăng cao một chút, tôi cũng có thể giải quyết."
Cô tự tin với thực lực bản thân như vậy đấy.
Chị Trương về ngủ trước, Bùi Diệp thì tìm một chỗ ngủ gật.
Hẳn là ngày mai【 Nguyệt Lão Mạnh Bà 】sẽ tới "Lấy hàng", nghỉ ngơi dưỡng sức trước, tạm canh giữ hồn phách vợ Trương Ái Quốc.
Bùi Diệp nhàm chán đi tìm con vẹt thành tinh nọ.
Nói nó thành tinh không phải là bảo nó thông minh, mà là theo nghĩa đen.
Thần Đồ đế quân nói linh khí thiên địa đang chậm rãi khôi phục, một ít động thực vật tư chất không tồi sẽ dẫn đầu thức tỉnh linh trí, thể hiện cụ thể ở thông minh, hiểu nhân tính, nhưng chủ nhân vật cưng không biết, bọn họ chỉ biết thú cưng nhà mình đặc biệt thông minh, còn quay video về chúng nó.
Cư dân mạng góp vui cũng sôi nổi ồn ào.
【 Mau đưa bọn chúng đi Thanh Hoa/Bắc Đại đi 】
Con vẹt này hiển nhiên chính là tiểu thiên tài trong miệng cư dân mạng có thể cử đi "Thanh Hoa / Bắc Đại".
Khi người giấy nhỏ Bùi Diệp leo đến lồng chim, con vẹt đứng trên cây rỉa lông vũ mượt mà, vỗ cánh.
Bùi Diệp giơ tay chào hỏi.
"Nhóc con, xin chào nha."
Vẹt không nói chuyện, mà là xoay người, run lông đuôi xinh đẹp hướng về phía Bùi Diệp.
Bùi Diệp: "..."
Cô không có phản ứng, vẹt nhảy xuống ủi ủi cô.
"Xinh ẹp xinh ẹp —— "
Nói rồi nó hưng phấn đập cánh.
Hóa thành máy hát vui vẻ.
"Xinh ẹp xinh ẹp —— "
Bùi Diệp vươn tay ngắn sờ sờ đầu con vẹt.
Chắc hẳn cậu nhóc vừa mới thức tỉnh linh trí, ý thức rất ngây thơ lại có thể hấp thu tri thức bên ngoài giống như bọt biển.
Con vẹt được sờ đầu khích lệ nhảy nhót, hắng giọng một cái: "Các bạn khán giả thân mến, chào buổi tối, chào buổi tối, hôm nay là ngày X tháng X năm X, nhằm ngày X tháng X âm lịch, chào mừng bạn đến với bản tin thời sự. Đầu tiên xin giới thiệu những điểm tin chính có trong ngày hôm nay..."
Vẹt cũng là một cao thủ giả giọng.
Thanh âm hoán đổi qua lại giữa nam MC và nữ MC trong chương trình tin tức.
Vừa nói vừa len lén quay đầu nhìn trộm phản ứng của Bùi Diệp, đối phương vỗ tay tượng trưng hai cái.
Vẹt ta đắc ý ưỡn ngực lên.
Nó thuật lại bản tin thời sự xong lại diễn luôn phim truyền hình tình cảm khung giờ vàng, tình cảm dạt dào, nhả chữ rõ ràng.
Nếu không biết rành còn tưởng rằng TV phòng khách phát lại đấy.
Vẹt biểu diễn xong, thời gian cũng đến sau nửa đêm.
Bùi Diệp ngáp một cái, vẹt cũng nhảy tới gần, hết mực cẩn thận tựa bên người cô.
"Ơn trời... Vì sao mình được mấy con yêu thích dữ vậy ta..."
Bùi Diệp nhìn dáng vẻ của con vẹt, thấp giọng lầu bầu một câu.
Không biết lời này là nói cho người khác nghe hay là cho mình nghe. Cô không tin trên thế giới có chuyện vô duyên vô cớ thích, trò chơi【 Yêu và nuôi trẻ 】đưa ra giải thích là thế giới phó bản tận thế thêm buff, nhưng Bùi Diệp luôn cảm thấy thuộc tính này giấu đầu hở đuôi.
Có lẽ một ngày nào đó trong tương lai, thằng bạn chế tiệt ấy sẽ chủ động thẳng thắn với cô.
Vứt những ý nghĩ này đi, lấy điện thoại di động ra mở【 Yêu và nuôi trẻ 】.
Kiểm kê trò chơi hằng ngày, thêm đồ ăn cho các bé trong « Vườn muôn thú », thêm hàng tồn cho tủ lạnh A Tể, thừa dịp có linh cảm đi Ao cầu nguyện rút mấy lần... Chơi trò chơi một hồi, nhìn A Tể đang ngủ say ở phòng ngủ lầu hai, liền cảm giác tâm trạng cũng hoàn toàn bình tĩnh lại.
Phảng phất cảm xúc tiêu cực bị những tên cặn bã như Trương Ái Quốc kích động ra chưa từng tồn tại.
Điểm ấy rất thần kỳ.
Rõ ràng A Tể là một quả trứng bình thường không có gì lạ, nhưng đối với Bùi Diệp lại có loại ảnh hưởng nói không nên lời.
Bùi Diệp nói chúc ngủ ngon với A Tể, lúc chuẩn bị rời khỏi trò chơi thì nhìn thấy trên bàn làm việc của A Tể đặt một quyển nhật ký chưa đóng.
【 hôm nay rất vui vẻ nha ︿( ̄︶ ̄)︿ 】
【 Đồng nghiệp mới mời khách ăn cơm (><) 】
Nội dung còn lại là một đống tên món ăn, nhưng thứ A Tể thích nhất vẫn là bột ớt và sốt cà chua, chúng quả thực là linh hồn của món ăn.
Bùi Diệp nhìn đến đây bất đắc dĩ cười cười.
Cô thả quyển nhật ký lại vị trí cũ, rời khỏi trò chơi.
Ngày hôm sau, Bùi Diệp bị đánh thức bởi tiếng cất cao của con vẹt.
Con vẹt này còn là kẻ yêu thích kinh kịch và hí khúc, một hồi là "Anh Trí! Mai Đình! Anh Trí ơi kể từ nay anh không còn sợ cô ... đơn", một hồi lại là "Ơ ơ ơ chim sáo mồ côi, chim sáo mồ côi thương anh mà em đợi".
Bùi Diệp nghe thấy câu "Chim sáo mồ côi" suýt nữa cười ra tiếng.
_Đào: Do tui bận ôn thi không có thời gian dịch mấy cái kinh kịch nước bạn nên mượn tạm mấy bài hát nước mình nha, nào có dịp sẽ sửa lại.
Con vẹt thấy cô tỉnh lại, nhảy xuống đẩy thức ăn của chim đến trước mặt Bùi Diệp.
Bùi Diệp từ chối.
Nhìn lồng chim giam cầm nó, hỏi: "Nhóc có muốn đi với tôi không?"
Đợi linh trí hoàn toàn mở ra, biết mình bị vây ở một nơi nhỏ hẹp, dễ mắc bệnh trầm cảm.
Vẹt nghiêng đầu suy tư lời Bùi Diệp.
Một lát sau, nó nó bay lên, dùng móng vuốt linh hoạt mở lồng chim ra, bay ra ngoài lồng chim hướng về phía Bùi Diệp hưng phấn lắc lư lông đuôi.
Điệu bộ này phảng phất đang nói "Ông bạn còn chờ gì nữa, đi mau đi mau" !
Bùi Diệp: "..."
Chị Trương và Trương Ái Quốc cũng tỉnh lại.
Đối phương không phát hiện ra người bên cạnh đã đổi hồn, rửa mặt xong liền giống như đại gia ngồi ở trước bàn ăn chờ điểm tâm đưa tới.
Chị Trương cũng lười nhác hầu hạ.
Bà tùy tiện tìm cái cớ nói: "Đã bảo muốn đi lập di chúc công chứng mà nhỉ? Đi ra ngoài sớm về sớm, trên đường tùy tiện ăn một chút."
Trương Ái Quốc nghĩ cũng phải.
Hắn còn bức thiết lấy được di chúc hơn chị Trương.
Về phần vì sao vợ đột nhiên không thân cận mình, Trương Ái Quốc cũng lười suy nghĩ.
Một công cụ để lập di chúc thôi.
Có ai thèm quan tâm suy nghĩ của một công cụ thay đổi ra sao?
Trương Ái Quốc dẫn chị Trương lái xe ra ngoài, dọc theo đường đi cũng im ắng, không ai có ý chủ động phá vỡ bầu không khí.
Cùng lúc đó, Bùi Diệp bắt chước cách Trương Ái Quốc nhắn tin gửi tin nhắn cho 【 Nguyệt Lão Mạnh Bà 】.
Trong chốc lát 【 Nguyệt Lão Mạnh Bà】đã phản hồi.
"Tốc độ rất nhanh, tiến hành thuận lợi à?"
Bùi Diệp nói: "Phù chú thiên sư Huyền Môn bán đáng tin cậy không? Đừng để xảy ra chuyện."
【 Nguyệt Lão Mạnh Bà】gửi ba icon cười tươi với Bùi Diệp.
"Đáng tin cậy, Phong Trường Trai tôi giới thiệu cho cậu chính là dê đầu đàn của Huyền Môn thế hệ này, kiến thức cơ bản rất vững chắc."
Bùi Diệp nhìn thấy ba chữ "Phong Trường Trai", trong lòng thịch một cái.
Căn cứ vào lịch sử trò chuyện trước đó, cô biết【 Nguyệt Lão Mạnh Bà 】 đề cử một thiên sư cho Trương Ái Quốc, lại không biết là Phong Trường Trai.
Chậc chậc chậc ——
Không biết nên cảm khái thế giới quá nhỏ, hay là cảm khái vận khí của cậu nhóc Phong Trường Trai này quá tệ.
Phù trừ quỷ xuất phát từ tay hắn không lấy ra khu quỷ hộ trạch, ngược lại trở thành công cụ giết người.
Bùi Diệp không đổi sắc thăm dò một câu.
"Anh đã giúp tôi rất nhiều, tôi còn không biết cảm ơn anh như thế nào. Chờ tôi lấy được di sản của bà già, ra ngoài gặp xíu đi?"
【 Nguyệt Lão Mạnh Bà】 lãnh đạm nói: "Nếu như người vợ kế tiếp của cậu cũng có bát tự đặc thù, chúng ta có lẽ sẽ có cơ hội gặp lại..."
Bùi Diệp: "..."
Cô phỏng đoán tâm lý của Trương Ái Quốc.
"Cái này... Bát tự đặc thù có gì nên chú ý thêm không?"
Nói bóng gió là để đề phòng vạn nhất chuẩn bị cưới thêm một người vợ có thể "Bán" nữa.
【 Nguyệt Lão Mạnh Bà 】 nghe ra ý nói bóng gió, dù hắn tự nhận không phải người tốt gì, cũng bị sự vô sỉ của Trương Ái Quốc chọc cười.
"Cũng không có yêu cầu lớn nào khác, là người sinh ngày âm tháng âm năm âm là được."
Người này lại bổ sung một câu.
Khinh bỉ và trêu tức gần như có thể xuyên qua màn hình, đập vào mặt.
"Đương nhiên, nếu như là đàn ông ngày dương tháng dương năm dương cũng được."
Bùi Diệp bắt chước giọng điệu tham lam của Trương Ái Quốc gửi qua một câu.
"Năm âm năm dương thì sao, loại người này ít sao?"
Dĩ nhiên là không ít.
Chỉ riêng Hoa Quốc, mỗi ngày đã có mấy vạn người chào đời, nếu mở rộng phạm vi ra toàn cầu thì càng nhiều, người đủ điều kiện cũng nhiều.
Có công đi tìm vẫn có thể tìm được.
【 Nguyệt Lão Mạnh Bà 】 không nghi ngờ gì.
Chỉ cần Bùi Diệp không hỏi tìm những người này làm cái gì, hắn là sẽ không sinh nghi.
Bùi Diệp vừa đóng vai Trương Ái Quốc kéo dài thời gian cùng 【 Nguyệt Lão Mạnh Bà 】, vừa tra vị trí của đối phương, lại thêm tính quẻ, dùng tốc độ nhanh nhất khóa chặt vị trí của đối phương. Cô đang giành giật từng giây, Trương Ái Quốc và chị Trương cũng tới nơi lập di chúc, chuẩn bị soạn thảo lại di chúc.
Toàn bộ quá trình, chị Trương biểu hiện rất bình tĩnh, chỉ có Trương Ái Quốc thì run rẩy hai tay.
Về đến nhà mới bình tĩnh lại, nhớ ra còn có chuyện quan trọng hơn chưa làm.
"Em có mệt hay không? Anh đun nước ấm cho em nha?"
"Ừm."
Trương Ái Quốc vào bếp đun nước, lén trộn tro tàn sau khi thiêu rụi bùa trừ quỷ vào nước.
Chị Trương cũng cật lực phối hợp diễn cùng hắn, uống hết một bát nước ấm vào bụng.
Một giây...
Hai giây...
Ba giây...
Chị Trương chẳng có phản ứng gì cả.
"Nhìn em như thế làm gì?"
Ánh mắt Trương Ái Quốc bối rối: "Không có gì, bận rộn cả buổi sáng, có muốn vào nhà nghỉ ngơi không?"
Chị Trương vẫn phối hợp như cũ.
Bề ngoài bà bình tĩnh như núi Thái Sơn, trong lòng thực ra hoảng gần chết.
Tiểu Thương cũng không nói cho bà biết kế tiếp nên diễn như thế nào...
Tự do phát huy sao?
Nhanh thôi, bà đã không còn phiền não này.
Con vẹt yên tĩnh đột nhiên đập cánh hét lớn.
"Người xấu tới người xấu tới —— "
"Người xấu tới người xấu tới —— "
"Người xấu tới người xấu tới —— "
Trong đầu chị Trương kéo vang cảnh báo.
"Điều hoà không khí hỏng ư?"
Trương Ái Quốc cảm giác không khí hạ nhiệt, lạnh vài độ.
Đang chuẩn bị đóng cửa sổ, vị trí dưới bụng đột nhiên truyền đến một cơn đau nhức, cứ như có người đạp mạnh một cú vào đây.
Chai rượu trên giá rượu vang đỏ nổ tung không hề báo trước, thủy tinh cùng dịch rượu vương đầy đất.
Chị Trương bị dọa đến mức kêu to, theo bản năng ôm đầu ngồi xổm vào góc.
Trong chốc lát, bàn phòng ăn bị một cỗ lực lượng vô hình giơ lên cao ném mạnh lên tường, chấn động cực lớn ngay cả mặt đất cũng run rẩy.
Theo đó chính là tủ lạnh, bếp tích hợp, bàn nước, thớt và dao trong nhà bếp...
Không văng lên không trung thì ngã lung tung, cửa đẩy bằng kính trong phòng bếp cũng đột ngột vỡ ra, nát tan thành từng vụn thủy tinh.
Chị Trương ôm đầu trốn vào tủ quần áo trong phòng ngủ chính.
Động tĩnh bên ngoài khi thì lớn, khi thì nhỏ, đồ đạc ầm ầm rơi xuống, bóng đèn nổ từng cái một.
Con vẹt vẫy cánh cổ vũ cho Bùi Diệp.
Bùi Diệp nhịn tiếng ồn của con vẹt, tức giận ném cho nó một cái đĩa sứ.
"An tĩnh chút."
Vẹt lập tức yên tĩnh như gà mổ thóc.
Bùi Diệp bên này túm một áo choàng màu đen với vẻ mặt xúi quẩy, sắc mặt trầm xuống.
Ôm cây đợi thỏ, chờ được con thỏ rồi.
Nhưng không ngờ con thỏ gian manh, tự bạo trước mặt cô.
Nói là tự bạo cũng không chính xác ——
Nét mặt Bùi Diệp lạnh lẽo, tăng thêm sức lực trên tay, để lại nếp gấp trên chiếc áo choàng nọ.
Cảm giác động tĩnh bên ngoài đã nhỏ, chị Trương hết mực cẩn thận nhô đầu ra.
Lúc này, tiếng chuông cửa cũng vang lên.
Bảo an tới.
Động tĩnh vừa rồi to như bom nổ, nếu hàng xóm không có ý kiến mới kỳ quái.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro