Chương 836: Quan mới nhậm chức cần lập công tích (Cuối)
Editor: Đào Tử
____________________________
Mễ Tu Kiệt nói là rời khỏi giới giải trí, dựa vào thu tiền thuê nhà và quản lý tiền lãi cũng có thể sống thoải mái, nhưng biết sao được khi trong nhà có hai con quỷ cần nuôi, mỗi ngày còn phải đốt bùa dưỡng hồn, một ngày ba bữa phải đốt nến hương cao cấp, thỉnh thoảng còn phải mua cho bọn họ các loại quần áo.
Nhu cầu chi tiêu gia tăng, là thành viên duy nhất trong gia đình có thu nhập, tất nhiên hắn phải tìm cách kiếm tiền.
Ví như chuyển từ sân khấu giới giải trí thành công việc hậu cần chính là lựa chọn tốt.
Thỉnh thoảng theo dõi tiến độ điều tra vụ án.
Đúng như lo lắng lúc trước của hắn, vụ án của Tinh Tinh gây ra dư luận lớn trên internet, nhưng kết quả cuối cùng có thể không như ý.
Cha dượng của Tinh Tinh chột dạ nói lỡ miệng, nhưng chỉ thừa nhận hắn và Tinh Tinh có tình cảm vượt qua cha con nuôi, một mực khẳng định cô bé tuổi còn nhỏ không biết học từ đâu thói xấu, mấy lần nói thích hắn, âm thầm quyến rũ hắn, kiên quyết phủ nhận mình có hành vi đồi bại với Tinh Tinh.
Mà cha của Mễ Tu Kiệt thì càng vô sỉ hơn.
Hắn nhất quyết bảo mình không có bất cứ quan hệ nào với Tinh Tinh, càng không tồn tại khả năng xâm hại giết người, hết thảy đều do con trai Mễ Tu Kiệt vì thoát tội mà nói bừa, phủ nhận cáo buộc của cha dượng và mẹ của Tinh Tinh đối với hắn, hy vọng pháp luật trả lại cho hắn sự trong sạch.
Cha dượng của Tinh Tinh còn bỉ ổi nói tình yêu không phân tuổi tác.
Mấy năm trước còn có chuyện mười hai tuổi yêu đương với hai mươi bốn tuổi, trưởng thành kết hôn nhận giấy chứng nhận đấy thôi nhỉ?
Sai lầm duy nhất của hắn chính là trong thời gian tái hôn yêu con gái kế mình, nhưng bọn họ xuất phát từ tình yêu, nhưng dừng lại ở đạo đức với lại cũng không có quan hệ máu mủ, tình cảm này rất khó khống chế, hắn cũng chuẩn bị chờ con gái lớn lên rồi ly hôn với vợ, cho con gái một gia đình hoàn chỉnh.
Trong mắt hắn, Tinh Tinh không phải con gái, cô bé là vợ chưa lớn.
Bảo hắn yêu đương với vị thành niên thì được, chứ nói hắn giết Tinh Tinh, hắn kiên quyết phủ nhận.
Hắn cũng không biết tại sao thi thể con gái bị phân hủy ở sân sau của hàng xóm...
Vấn đề này phải hỏi hàng xóm.
Vô số lời phủ định mình và con gái Tinh Tinh phát sinh quan hệ thân thể vượt qua phương diện tinh thần.
Mễ Tu Kiệt đọc vài tin tức, buồn nôn đến nỗi cả ngày không ăn được.
Buổi chiều dùng acc chính Weibo liên tiếp đăng mười mấy bài ân cần thăm hỏi tổ tông.
Dù sao cũng không lăn lộn giới giải trí nữa, công tử văn nhã an tĩnh gì chứ, cút mẹ hết đi.
Ông mày mắng sướng rồi hẵng tính!
"Anh, đề án đó của Hội liên hiệp phụ nữ âm phủ, lúc nào mới được thực thi?"
Hắn tin tưởng cảnh sát tin vào công lý tin vào hy vọng.
Nhưng có đôi khi, hy vọng và chính nghĩa đến trễ càng khiến người ta sụp đổ hơn tuyệt vọng và bất công.
Thêm một ngày nữa cũng không nhịn được.
Mễ Tu Linh đang cầm sách giáo khoa trung học em trai đốt cho hắn.
Cũng không thèm ngẩng đầu lên: "Cũng nhanh."
Mễ Tu Kiệt phiền muộn: "Cũng nhanh là nhanh cỡ nào? Một ngày hai ngày hay là một tháng hai tháng?"
Em trai khoảng 30 tuổi sốt sắng đi vòng quanh phòng.
Không có đáp án, mở Wechat tìm đại sư.
"Chào đại sư, tôi là Mễ Tu Kiệt, hỏi thăm ngài một chuyện..."
Mà đại sư hắn nhớ thương hai ngày nay sống không phải thoải mái lắm.
Mễ Tu Kiệt biết được từ anh trai Mễ Tu Linh rằng Bùi Diệp đã từng tham gia (lầm to) buổi thử vai ngoài ngành của đoàn phim « Minh Nguyệt Giang Tâm », hiểu lầm Bùi Diệp có dự định tiến quân giới giải trí, thế là vì lấy lòng, cật lực đề cử Bùi Diệp với đạo diễn Chu của « Minh Nguyệt Giang Tâm ».
Thậm chí âm thầm tiết lộ người này có bản lĩnh lớn, đi cửa sau không lỗ.
Cam đoan sau khi hắn gia nhập đoàn làm phim, yêu ma quỷ quái gì cũng không dám xâm phạm.
Không ngừng thổi phồng, mặc kệ có được hay không, giành được cơ hội thử sức trước rồi tính sau.
Thế là mấy ngày nay Bùi Diệp nhận được vài cuộc điện thoại từ đạo diễn Chu và đoàn làm phim « Minh Nguyệt Giang Tâm ».
Mà cô chỉ đành lúng túng nhưng không mất lễ phép uyển chuyển cự tuyệt.
Ngoại trừ cái này, Quách Dịch Lăng cũng thường thường hẹn Bùi Diệp đi ra ngoài dạo phố uống trà.
Cô nhóc này thật thích chơi, cùng nhau đi dạo phố ăn vặt, đi dạo trung tâm mua sắm, công viên giải trí, ngồi tàu lượn siêu tốc đu quay... Nhiều hạng mục như vậy, Bùi Diệp chỉ cảm thấy hứng thú với quà vặt. Ăn từ cửa hàng nhỏ ở phía bên trái phố ăn vặt đến cuối phố, rồi từ cuối phố ăn đến đầu đường khác.
"Không thích đậu phụ thối à?"
Theo lễ phép, Bùi Diệp gọi hai phần, nhưng Quách Dịch Lăng xin khiếu với ẩm thực đường phố.
"Không thích, vừa thối vừa bẩn, phố ăn vặt cũng không vệ sinh lắm..."
"Phố ăn vặt không thể so sánh với nhà hàng chính quy, bầu không khí ăn uống chỉ như này thôi, tôi thấy mùi đậu phụ thối này rất chính tông."
Du khách mộ danh đến vừa đi dạo phố vừa ăn, thùng rác trên đường cũng không chứa nổi rác thải nhựa bọn họ để lại, người dọn dẹp lại càng không có một giây ngơi nghỉ, quả thực không thể trông cậy vào hoàn cảnh phố ăn vặt không nhuốm bụi trần. Nhưng cũng không thể nói mất vệ sinh, chí ít là cô không soi mói.
Quách Dịch Lăng không thích mùi đậu phụ thối, Bùi Diệp một mình ẵm trọn hai phần.
Chẳng hạn như bạch tuộc viên, bạch tuộc nướng, đậu hũ chiên, sương sáo, thịt bò viên, bánh cá hầm, nghêu hấp sả, hàu ốp lết... Bùi Diệp ăn uống vừa lòng thỏa ý, mà Quách Dịch Lăng chỉ ăn tượng trưng một chút rồi thận trọng nói ăn no rồi, không ăn hết đóng gói ném vào thùng rác.
Dạo xong phố ăn vặt lại đi đến một điểm tham quan nổi tiếng trên mạng để check-in, cuối cùng ngồi một lúc ở một quán cà phê ngoài trời.
Ả đưa tay vuốt tóc mai ra sau tai, cười khẽ nói lời cảm ơn.
"Cảm ơn anh dành thời gian cùng em ra ngoài giải sầu."
Trang phục hôm nay của Quách Dịch Lăng duy trì phong cách trước kia, trang điểm đậm, đôi môi đỏ rực, đứng dưới ánh mặt trời phảng phất như một ngọn lửa đỏ thẫm phập phồng, hơn nữa trang phục bó sát mát mẻ của ả hoàn mỹ làm nổi bật ưu thế dáng người thướt tha, dọc theo đường đi nhận được tỷ lệ quay đầu không thấp.
Sự kết hợp của trai xinh gái đẹp, dù ở đâu cũng bắt mắt.
Nhìn hai người đứng cùng một chỗ, phảng phất không khí khô nóng cũng mát mẻ ba độ.
Bùi Diệp không thích hương vị cà phê lắm, gọi một ly nước trái cây, hai ba ngụm đã uống hơn phân nửa.
"Đừng khách sáo, tôi đang làm việc, chỉ thể hiện thái độ phục vụ nên có mà thôi."
Quách Dịch Lăng bị lời này nghẹn họng.
Người thanh niên này chỉ coi như đang "Đi làm" ư?
Ký "Hợp đồng lao động" thù lao kếch xù với ả, cùng ả ăn uống vui vẻ, cuộc sống thần tiên cũng chỉ như thế.
Chỉ là đáng tiếc, không khí hai người tốt như vậy, thanh niên lại như hòn đá bướng bỉnh không thông suốt, không rung động.
Tâm trạng Quách Dịch Lăng vừa tươi đẹp ba phần lập tức lại tối sầm.
Trong lòng ả hỏi hệ thống về độ thiện cảm của "Tiểu Thương".
Hệ thống rất bất đắc dĩ lặp lại lần thứ 23.
【 Vẫn bền lòng vững dạ 50 điểm. 】
Thất vọng nhiều lần, Quách Dịch Lăng nghe được "50 điểm" lại có loại cảm giác "Quả nhiên là như thế".
【 Hiện tại tôi không còn hoài nghi 'Tiểu Thương' có vấn đề, tôi hoài nghi cậu cần phải trở về nhà máy để kiểm tra sửa chữa... 】
Độ thiện cảm của những người khác đều không có vấn đề, hết lần này tới lần khác độ thiện cảm của "Tiểu Thương" ổn định tại 50 điểm, chết không nhúc nhích.
Hệ thống bất đắc dĩ: 【 Buổi sáng tôi còn tự kiểm tra qua, tôi rất tốt. 】
Trên mặt Quách Dịch Lăng gió nhẹ mây bay, trong lòng lại sinh ra lệ khí nồng đậm.
Nghĩ đến nhiều thế giới, thế cục bất lợi như vậy ả đều có thể xoay chuyển, còn có thể khiến người đàn ông do nguyên chủ chỉ định cảm mến mình, không ngờ sẽ thất bại ở một thế giới nhìn như không đáng chú ý như vậy.
"Tiểu Thương" rốt cuộc là sao đây?
Nghĩ đến thất thần, ánh mắt Quách Dịch Lăng dừng trên mặt Bùi Diệp lâu hơn một chút.
Đối phương sờ sờ mặt: "Trên mặt tôi có cái gì ư?"
Quách Dịch Lăng âm thầm hít sâu một hơi.
Ả quyết định thử lại một lần.
Đòn sát thủ đối phó với thẳng nam chính là thẳng thắn thẳng thắn thẳng thắn!
"Anh Tiểu Thương ——" Ả chống cằm nhìn Bùi Diệp ngồi trong bóng râm của chiếc ô che nắng, xấu hổ kèm e sợ hỏi, "Anh ghét em lắm à?"
Bùi Diệp lộ vẻ khó hiểu, một hơi hút sạch đồ uống.
Hỏi lại: "Anh ghét em làm cái gì?"
Một khách hàng tốt đến vậy, không thiếu tiền không quỵt nợ.
Tuy rằng bây giờ Bùi Diệp trông không thiếu tiền, nhưng cô chưa quên hai bộ trang phục chìm trong Ao cầu nguyện của A Tể.
Nể mặt tiền, cũng không thể chán ghét Quách Dịch Lăng đâu.
Nhất định rồi!
"Vậy, vậy em có thể thích anh chứ?" Hai gò má Quách Dịch Lăng ửng hồng, cô gái được công nhận là bạch phú mỹ đại học C, lúc này lại liếc mắt đưa tình nhìn Bùi Diệp, thiếu nữ ngây thơ như mới biết yêu, "Thật ra... Từ lần đầu tiên gặp mặt đàn anh, em đã..."
Lời còn chưa dứt, trước bàn hai người bốp một tiếng, có thêm một con gấu trúc nhồi bông.
"Tỏ tình" bị cắt ngang, Quách Dịch Lăng cảm thấy tức tối, hất đầu nhìn về phía phương hướng quăng ra con gấu bông.
"Con nhóc nhà ai..." Tưởng rằng là đứa trẻ ranh nhà ai, đợi thấy rõ người đến gần, ả nuốt lời còn lại trở về, "Cô cố ý?"
Người ném gấu bông là một cô gái mặc đồ thủy thủ, buộc tóc hai bên đen nhánh.
Đôi mắt dưới ánh mặt trời lộ ra một chút màu xám khói.
Bùi Diệp thấy rõ người đó, ánh mắt sáng ngời, còn hưng phấn vẫy tay với thiếu nữ.
"Chị bé Thần Đồ."
Không nghe lầm, người ấy chính là "Âm sai sống" Thần Đồ, cũng là Thần Đồ đế quân.
"Tiêu đạo hữu thật nhàn hạ thoải mái, khiến Trẫm tìm mất một hồi."
Thần Đồ tiến đến, bóng dáng nhỏ nhắn theo ánh mặt trời chiếu xuống bàn, chậm rãi đến gần.
Có lẽ do mặt trời quá gắt, hai gò má thiếu nữ Thần Đồ choáng nhuộm một chút mê ly.
Nàng đứng ở trước bàn hai người, liếc mắt nhìn Quách Dịch Lăng, tầm mắt dừng trên người đối phương một giây.
Bùi Diệp chỉ chỉ mình: "... Chị tìm tôi?"
Thần Đồ nhắc nhở Bùi Diệp.
"Lúc trước đã nói với cậu, việc thực hiện 'Đề án' còn cần đạo hữu giúp đỡ một phen."
Bùi Diệp vò đầu nhớ tới chuyện này.
"Có cái gì có thể giúp được, cứ nói đừng ngại."
Thần Đồ không nói chuyện, ngược lại chế nhạo một câu.
"Trẫm đã làm hỏng chuyện tốt của hai người rồi à?"
Bùi Diệp: "..."
Ban ngày ban mặt, đừng nói kỳ quái như thế được chứ.
Thế là, mới mở miệng đã bật ra câu nói tiêu chuẩn của trap boy.
"Chị Thần Đồ hiểu lầm rồi, tôi và đàn em chỉ đơn thuần ngồi cùng nhau ăn một bữa cơm, không có gì khác."
Mà Quách Dịch Lăng chỉ có thể nặn ra một nụ cười xấu hổ mà không mất lễ phép.
Ả dùng giác quan thứ sáu của phụ nữ thề, con nhỏ dáng người khô khan trước mặt này là một kình địch!!
Thần Đồ lạnh lùng thu tầm mắt lại, kéo căng khóe miệng thêm một chút đường cong.
Nàng kéo qua một cái ghế ngồi xuống, lấy ra một hợp đồng thật dày từ túi tài liệu đẩy đến trước mặt Bùi Diệp.
"Trước khi đạo hữu quyết định tương trợ, nhìn cái này xem, tốt nhất là xem lại hot search weibo."
Bùi Diệp: "..."
Hot search Weibo? ? ?
Cô vừa nhận hợp đồng, vừa lấy điện thoại ra mở Hot search Weibo.
Chỉ liếc mắt một cái, cô thiếu chút nữa bị sặc nước bọt.
Chủ đề của cái Hot search trên đỉnh vô cùng kỳ dị.
# Thông báo của cơ quan âm phủ thường trú ở dương gian #
Ấn mở cái đề tài này, phong cách càng thêm kinh dị.
【 Thần Đồ đế quân 】, chứng nhận là 【 Một trong những đại đế thành Thiên Tử】
Weibo đầu tiên là thông báo linh khí khôi phục, thời gian gần đây động thực vật sẽ có chút dị tượng, loài người ở dương gian chớ hoảng hốt.
Weibo thứ hai là dưới sự thúc đẩy mạnh mẽ của "Hiệp hội bảo vệ quyền và lợi ích của phụ nữ và trẻ em âm phủ (Sau này tên gọi tắt là Hội liên hiệp phụ nữ âm phủ)", thành Thiên Tử Phong Đô tự chủ nghiên cứu phát minh một cái 【 APP công đức】, chúng bạn hữu dương gian có thể tải xuống trên trang web chính thức của âm phủ Phong Đô. Sau khi tải xuống và đăng ký app này, các bạn có thể đăng nhập xem xét cuộc đời thiện ác của người khác (Bạn sẽ không còn sợ gả (cưới) cho kẻ không phải người nữa).
Điều thứ ba thì share một cái ID blog Weibo là 【 Võ Chiếu 】.
Mà chứng nhận của【 Võ Chiếu 】là 【 Hội trưởng hội liên hiệp bảo vệ quyền và lợi ích của phụ nữ và trẻ em âm phủ 】.
Weibo của【 Võ Chiếu 】rất sạch sẽ, chỉ có hai bài.
Một bài công bố số liệu điều tra của âm phủ liên quan tới phụ nữ nhi đồng tại dương gian bị xâm hại, đi kèm với chín phác đồ đen trắng.
Cư dân mạng tinh mắt phát hiện bên trong có hai bức ảnh rất quen mắt.
Một bức là của Tinh Tinh, bên trái là bộ dạng bình thường, phía bên phải là tử tướng kinh khủng máu tanh.
Một tấm là Mễ Tu Linh, bên trái bình thường, phía bên phải là tử tướng.
Dưới cùng bức ảnh viết tên, năm nào, tháng nào sinh ra, năm nào tháng nào chết, còn có nguyên nhân tử vong chi tiết.
Bài đăng thứ hai là "Biện pháp khắc phục hậu quả" được đưa ra cho bài đăng đầu tiên.
Lấy thời gian thông báo trên Weibo làm chuẩn, lúc trước xảy ra hành vi bị xâm phạm, nạn nhân có thể đăng nhập vào【 APP công đức】báo án, phía âm phủ xác minh là đúng, căn cứ vào tình tiết nặng nhẹ sẽ tiến hành "Chuyển giới không hoàn chỉnh" có thời hạn khác nhau, chân đeo vòng tội phạm, không được đến gần phụ nữ và trẻ em bị hại trong phạm vi ngàn mét, thời gian truy tố xét xử dựa trên sự chuyển thế của một bên. Từ nay về sau sự kiện xâm hại còn xảy ra, xử lý giống như trên, "Hội Liên hiệp Phụ nữ âm phủ" sẽ công bố danh sách, trước tiên báo cho cơ quan dương gian...
【 Ngẩng đầu ba thước có thần linh, xin người bảo trọng 】
【 Lời nói trên, bạn tin thì tin, bạn không tin thì thôi 】
【 Nếu có ai copy lại, hoàn toàn là mục đích giải trí 】
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro