Chương 822: Gửi nhầm rồi!
Editor: Đào Tử
_______________________
"Tôi cảm thấy thế nào à, vừa ngu vừa ác chỉ cô đó."
Bùi Diệp vừa nói xong, khuôn mặt quỷ của Liễu Phù Cừ trở nên dữ tợn.
"Mi muốn chết ư —— "
Ả giãy dụa muốn rướn cổ cắn Bùi Diệp, lại bị đối phương hời hợt dùng một ngón tay chọc mi tâm không cách nào động đậy.
"Tôi muốn chết? Chậc, cho tới bây giờ toàn là tôi nói với người khác như vậy, còn chưa có ai có tư cách nói lời đó ở trước mặt tôi. Tôi nói cô vừa ngu vừa ác, nói sai chỗ nào? Nếu cô đủ thông minh, cô sẽ không rơi vào tay tôi như bây giờ."
Chuyện Liễu Phù Cừ giết sạch cả nhà kẻ thù, Bùi Diệp miễn bình luận.
Cô không làm được chuyện vô sỉ như khuyên một lệ quỷ uổng mạng buông huyết hải thâm thù, nhưng Liễu Phù Cừ báo thù, còn cầm chuyện này không kiêng nể gì làm việc ác thì ả đã sai. Bất luận nói thế nào, món nợ này cũng không thể tính lên đầu cả nhà anh Dương.
Làm một phú bà lệ quỷ tiêu sái vui vẻ bao nuôi đủ các thanh niên quỷ tươi non mơn mởn không tốt sao?
Có nhà (phần mộ dòng họ hoàng thất xa hoa), có xe (khung xe chôn cùng), có tài (cung phụng tích lũy hơn trăm năm và châu báu trong phần mộ). Dù là nữ quỷ lớn hơn hai trăm tuổi, cũng có thể quơ một phát được một nắm thanh niên sẵn lòng nâng mông không muốn cố gắng, anh tình tôi nguyện tốt biết bao nhiêu?
Âm phủ nhiều người đàn ông cho ả chọn như vậy, đâu nhất thiết phải chọn người sống, còn là một người sống có tiền mời được cao nhân...
Không nghĩ ra mấy điều ấy à?
Bùi Diệp lại hỏi thêm vài câu hỏi khá chi tiết, ví dụ như chuyện gì xảy ra trong chỗ giới thiệu hôn nhân, ví dụ như làm thế nào để tìm được chỗ giới thiệu này... Liễu Phù Cừ không muốn nói, thế nhưng không chịu nổi thủ đoạn siêu độ vật lý của Bùi Diệp.
Hỏi xong xuôi, Bùi Diệp bấm số điện thoại của anh Dương.
Cô dùng giọng điệu giải quyết việc chung nói ra chân tướng.
Tâm trạng của anh Dương cũng kích thích giống như ngồi tàu lượn siêu tốc, thậm chí muốn mắng một câu chửi tục tiêu chuẩn.
"Đại sư, ngài nói kiếp trước tôi và cô ta là loại quan hệ này?"
Lệ quỷ muốn tiêu diệt cả nhà anh ta lại là người vợ ép duyên kiếp trước?
Đây là diễn biến chó đẻ gì vậy!
"Ừm."
Anh Dương bên kia điện thoại im lặng thật lâu.
Lúc sau mới cảm khái một câu: "... Cô ta âu cũng là người đáng thương..."
Người sống sờ sờ bị buộc phải tuẫn táng theo một người đàn ông chưa từng gặp mặt, không có tình cảm, cảnh tượng đó sẽ tuyệt vọng cỡ nào.
Nếu người trong cuộc không phải mình, anh Dương không keo kiệt sự đồng tình.
Nhưng ngẫm lại hành động tác oai tác quái của Liễu Phù Cừ đối với cả nhà bọn họ, ở trong mắt anh Dương chỉ còn lại đáng hận.
Còn nữa ——
"Đại sư, chuyện này nhất định đừng nói cho vợ tôi biết... Tôi sợ cô biết sẽ càng muốn..." Đã có một tình địch phiền toái ở Hoàng tuyền chờ cạy góc tường, lại có thêm một "Vợ cũ" kiếp trước, ân oán rối rắm của bốn người cũng không rõ ràng, gia đình từng phút từng giây trên bờ vực tan rã.
Anh Dương cảm giác mình quá khó khăn.
Hồi đó cứ cảm thấy cốt truyện phim truyền hình rất nhạt nhẽo, không ngờ chuyện xảy đến với mình càng nhạt nhẽo hơn.
Thậm chí anh ta sợ hãi nghiệt nợ kiếp trước của mình cũng sẽ nhảy nhót ra...
Phi!
Tuyệt đối không thể cắm cái flag này!
"Chuyện này anh Dương có thể yên tâm, tôi sẽ không nói với cô Dương."
Bùi Diệp thích ăn dưa không có nghĩa là cô thích duỗi tay dài.
Anh Dương là khách hàng lớn, nể mặt tiền cũng sẽ không cố ý rước khó chịu.
Cúp điện thoại, Bùi Diệp không để ý tiếng chửi mắng và giãy dụa của Liễu Phù Cừ, phong ấn ả lại rồi nhét vào túi.
"Đạo sĩ thối, mi thả ta ra!"
Bùi Diệp mắt điếc tai ngơ, tìm ra một người từ Wechat.
Lần trước Phong Trường Trai dùng Wechat chuyển tiền xe cho cô, hai người thêm bạn bè.
Lúc này vừa vặn có thể phát huy được tác dụng.
"Có đó không?"
"Hỏi anh một chuyện."
"Anh biết làm sao liên lạc Âm sai không?"
Là Thiên sư gà mờ ngoại lai, không phải cái gì Bùi Diệp cũng biết, có vài thứ vẫn muốn thỉnh giáo thổ dân thiên sư bản địa.
Thiên sư duy nhất cô quen biết chính là Phong Trường Trai từng có tiếp xúc ngắn ngủi.
Vừa ăn khoai tây chiên vừa chờ tin nhắn trả lời.
Vừa ăn nửa túi, bên Phong Trường Trai đã đáp lại.
Phong Trường Trai cũng thức thời, không có hỏi Bùi Diệp tìm Âm sai làm gì, trực tiếp gửi cho cô một tấm ảnh.
Bức ảnh là một bức đường vân phù chú, Bùi Diệp vẽ theo là được.
Liễu Phù Cừ thấy Bùi Diệp làm thật, giọng đột nhiên cất cao.
"Mi điên à? Mi thật sự muốn giao ta cho âm sai sao? Ta thông qua kênh giới thiệu hôn nhân chính thức của âm phủ đấy, mi sẽ không làm gì được ta!"
Bùi Diệp hơi nghiên cứu phù chú một tí, trong lòng đã nắm rõ.
Vừa vẽ vừa thản nhiên nói: "Tôi muốn cũng không làm gì cô được, cô quỷ rống quỷ kêu làm gì?"
Cô cũng không tin âm phủ sẽ có cơ quan hôn nhân như vậy.
Cho dù thật sự có cơ quan giới thiệu hôn nhân giải quyết vấn đề độc thân của nam quỷ lớn tuổi hoặc nữ quỷ, cũng sẽ không dắt mối một người sống dương gian cho bọn họ.
Phần nhiều là cuộc hôn nhân này có chút quan hệ không rõ ràng với cửa hàng Taobao bí ẩn kia.
Thuận theo đó điều tra, không sợ không bắt được đuôi hồ ly.
"Đạo sĩ thối! ! !"
"Cô câm miệng lại, quấy rầy tôi vẽ bùa."
Hiếm thấy, hai lần vẽ đều thất bại.
Chỉ một sai lần nhỏ bé, chuỗi nguyên khí lập tức sụp đổ.
Bùi Diệp thầm buồn bực.
Rõ ràng là phù triệu hoán âm sai bình thường, sao ngưỡng vẽ lại cao đến vậy?
Cùng lúc đó, Phong Trường Trai đang ôm bụng đi ra từ nhà vệ sinh ký túc xá.
Tối hôm qua cùng bạn cùng phòng kiêm sư thúc đi ăn lẩu, sư thúc chọn cấp siêu cay khiến hắn không đỡ được. Ăn ngon thì có ngon, nhưng hoa cúc cũng tổn thương đấy. Hiện tại còn cảm thấy dạ dày nóng rát, có chút ảo giác bị thiêu đốt.
Cầm lấy điện thoại di động đặt trên bàn, bên tai lập tức nghe thấy lời sư thúc nói.
"Lúc cậu ở trong nhà vệ sinh, có một chiếu mới Huyền môn đến thỉnh giáo cậu. Xem ra là việc gấp, tôi bèn giúp cậu trả lời."
Phong Trường Trai: "Chiếu mới?"
Gần đây hắn đâu có quen tấm chiếu chưa trải nào đâu.
Nghi ngờ mở Wechat ra mới biết được "Chiếu mới" là Bùi Diệp.
Vừa nhìn vào, toang rồi.
"Sư thúc, thúc gửi sai rồi."
Triệu hoán Âm sai hồi nào, rõ ràng là triệu hoán Âm sai sống.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro