Chương 816: Âm duyên phi pháp (Giữa)
Editor: Đào Tử
_____________________________
"Thực không dám che đậy, hai người 'Anh trai tốt' đó, tôi định tống bọn họ vào nhà lao mấy năm."
"Tống bọn họ vào nhà lao? Dùng tội danh gì?"
Chính phủ dương gian và âm phủ không có hợp tác, anh Dương không cách nào dùng chứng cứ hai người kết âm duyên hại người bắt bọn họ lại.
"Dù sao cũng là con riêng, dẫu ông bố tôi thích bọn họ vô cùng, thậm chí từng sinh ra chủ ý để bọn họ kế thừa phần lớn gia sản..." Nói đến đây, anh Dương châm chọc cười cười, "Nhưng ai bảo mẹ của bọn họ là tiểu tam tiểu tứ cơ chứ? Có câu 'Phàm là kẻ lấy sắc hầu người, sắc suy thì yêu chùng, yêu chùng thì ân tuyệt', chỗ dựa lớn nhất của bọn họ chính là nhan sắc, mà nhan sắc đã sớm phai tàn."
Nếu hai người phụ nữ đó không sinh con riêng cho ông già nhà mình, quá nửa cũng giống những cô tình nhân khác, chơi chán liền bỏ.
"... Có đôi khi tôi cảm thấy mình cũng coi như may mắn..."
"May mắn?"
Anh Dương tự giễu một câu: "Tôi đã thấy quá nhiều ví dụ về việc dựa vào nhà mẹ đẻ của vợ để làm giàu, hút hết máu trèo lên, cuối cùng bỏ vợ và con trai. Trong số những ví dụ này, những đứa trẻ vợ cả sinh và người vợ... Kết quả của bọn họ hiếm khi đầu xuôi đuôi lọt..."
Bên ngoài nhìn thấy nét mặt rạng rỡ của người chiến thắng "Trạch đấu" và con cái của bọn họ, yên lặng thở dài một câu đáng thương thay cho vợ cả và con trai vợ cả.
Anh Dương may mắn vì nhà ngoại không kém thế, cũng không có bị hút khô máu, thậm chí còn có thể cản tay ông Dương khiến ông ta không dám trắng trợn để con riêng thượng vị. Bằng không, từng cái ví dụ "Trạch đấu" đẫm máu sẽ phải rơi trên người anh ta.
Bùi Diệp: "..."
Đích thật là rất "May mắn".
"Chủ đề đi xa rồi —— cha tôi rất cưng hai đứa con riêng, cũng mở cửa sau cho bọn họ, nhưng tài nguyên cho được có hạn, mẹ bọn họ cũng không trợ giúp được gì. Cho nên bọn họ biết rõ dùng thủ đoạn bình thường là tranh không lại tôi, dĩ nhiên sẽ thừa dịp thân thể lão già ấy còn cường tráng, gắng sức giành lợi ích cho mình. Ban đầu tôi nể mặt cha lựa chọn mắt nhắm mắt mở cho qua, nhưng bây giờ không được... Tay chân bọn họ không sạch sẽ, ngầm tiếp xúc với những vật kinh doanh bất hợp pháp. Lấy hết tất cả bằng chứng ra cũng đủ cho bọn họ ăn cơm tù vài năm."
Bùi Diệp nói: "Cha anh đồng ý?"
Có chứng cớ là có thể lật đổ người khác, nhưng điều phiền toái nhất chính là ông Dương.
Ai ngờ anh Dương đẩy gọng kính trên sống mũi, vô cùng máu lạnh nói: "Dù sao cũng là người sắp xuống mồ, ông ta có thể che chở hai đứa con riêng đó bao lâu? Một là để hai tên đó ăn mấy năm cơm tù ghi nhớ thật lâu, hai là khiến tám đứa cháu trai cháu gái của ông ta chịu chút chuyện."
Nói xong, chính anh Dương cười trước.
"Đại sư có cảm thấy tôi quá tàn nhẫn hay không?"
"Ăn miếng trả miếng, tôi cảm thấy còn tốt chán."
Chưa chịu nỗi khổ của người khác, chớ khuyên người khác lương thiện.
Con gái anh Dương suýt chút nữa đã mất mạng dưới tay của ác quỷ.
Đó là điều mà bất kỳ người cha nào thực sự yêu thương con gái mình đều không thể chịu đựng được.
Còn nữa, bây giờ anh ta chỉ có ý tưởng chưa đưa vào thực tiễn, song hai đứa con ngoài giá thú đã thực sự làm.
Cái "Ác" chỉ dừng lại ở cấp độ tư tưởng vẫn chưa thể tính là "Ác" chân chính.
Nghe Bùi Diệp nói vậy, anh Dương ngầm thở phào.
Anh ta chỉ sợ trong mắt cao nhân không chứa được một hạt cát nào, biết anh ta từng có ý nghĩ ác độc như vậy sẽ phẫn nộ vỗ bàn.
"Hai đứa con riêng và cha tôi thì dễ giải quyết, ác quỷ đó... Vẫn phải phiền đại sư ra tay."
Anh Dương vô cùng thức thời, lại đẩy tới một tờ chi phiếu.
Nhìn thoáng qua con số trên chi phiếu, trong lòng Bùi Diệp có chuẩn bị.
Anh Dương lại lấy ra hai tấm bùa hộ mệnh đã bị phát động đốt nửa góc.
Điều này có nghĩa là ác quỷ sau khi Bùi Diệp rời đi đã trở về, còn tập kích người khác.
Anh Dương nghiêm nghị.
"Qua điều tra của tôi, ác quỷ đó được bọn họ mua với số tiền lớn."
"Mua?"
Anh Dương gật đầu: "Ừm."
"Mua chỗ nào?"
Sắc mặt anh Dương cổ quái nói: "Taobao."
Bùi Diệp: "..."
Đúng là cái gì Taobao cũng bán được mà.
"Cửa tiệm kia ở đâu?"
Anh Dương nói: "Đã biến mất từ lâu, không tra được ai, thông tin thân phận là giả, cũng không biết thông qua xét duyệt trên nền tảng như thế nào. Tôi cũng tìm thấy hồ sơ mua sắm từ điện thoại di động của họ. Cửa hàng đó không chỉ bán ác quỷ, còn sắp xếp kết duyên, cưỡng ép ràng buộc người sống và ác quỷ."
Cửa hàng này cái nào cũng có đủ hết.
Từ lịch sử mua sắm, Anh Dương phát hiện các từ khóa "Chuyển vận", "Thăng tài", "Tráng dương", "Khiến người ta xui xẻo", "Kết duyên".
"Đại sư xem cái này đi."
Một phần lịch sử nói chuyện phiếm.
Cuộc trò chuyện giữa phục vụ khách hàng và anh trai ngoài giá thú.
Bùi Diệp nhìn lịch sử trò chuyện anh Dương in ra, khóe miệng giật giật.
Phục vụ khách hàng nói "Hàng hóa" khách hàng cần hơi khó làm, cần chờ mấy ngày "Điều hàng", để tỏ lòng áy náy, "Tân nương quỷ" tìm kiếm cho bọn họ sẽ cực kỳ hung hãn, vừa ra tay không chết cũng bị thương. sau khi khách hàng thành công có thể cho cửa hàng một lời khen ngợi năm sao, nhớ ghé lại nha moa moa.
Bùi Diệp: "..."
Trong lúc nhất thời không biết nên mắng nhiếc từ nơi nào.
Dương gian có có mua bán người, bán cô dâu trái phép, âm phủ cũng "Theo kịp thời đại" làm một bộ y sì.
Sinh ra làm người, bất luận sống hay chết đều thật khó khăn.
"Vậy anh có tra ra làm sao họ tìm được cửa hàng này không?"
Thông qua giới thiệu hay là gì khác?
"Không phải, là pop-up quảng cáo rác trên máy tính, sau khi bọn họ thấy ấn vào."
Nghe nói là người hữu duyên "Lòng có oán khí" mới có thể tìm được cửa hàng Taobao bí ẩn này.
Bùi Diệp thu hồi những tài liệu này, hỏi anh Dương.
"Anh muốn tôi làm cái gì?"
Anh Dương chân thành nói: "Hy vọng đại sư giải quyết dứt điểm ác quỷ đó. Có một mối nguy tiềm ẩn như vậy, cả gia đình chúng tôi không thể sống yên ổn."
Anh ta còn muốn sống lâu trăm tuổi.
Không thèm tranh miệng lưỡi tốn nước bọt, bại bởi ai cũng không thể thua tình địch!
Chỉ cần sống đủ lâu, để vợ yêu anh ta đủ sâu, anh ta cũng không tin sau khi vợ chết vẫn sẽ chọn Lục Y phu nhân.
Bùi Diệp gật đầu, đẩy tấm séc qua.
"Đây là điều đương nhiên. Giữ tờ séc này đi, thù lao lúc trước đủ rồi."
Ai ngờ anh Dương lại đẩy tờ séc trở về.
"Không không không, không chỉ như vậy. Nếu như được, đại sư có thể điều tra thêm người phía sau cửa hàng Taobao hay không? Người bình thường muốn bắt được đuôi cáo của bọn họ rất khó, nhưng đại sư thì khác... Đại sư và những người đó đều có năng lực đặc thù, các người là người cùng ngành, nói không chừng sẽ có giao thiệp, chắc chắn tra dễ dàng hơn tôi nhiều. Bởi vì rủi ro rất lớn, cho nên tấm séc này chỉ là tiền đặt cọc."
Bùi Diệp không do dự trực tiếp nhận lấy.
"Được, tôi tiếp nhận ủy thác của anh, nhưng tôi có thể hỏi một câu tại sao không?"
Nếu so sánh hai anh trai của anh Dương với hung thủ cầm dao gây thương tích, cửa hàng kia chính là kẻ bán dao, kẻ chân chính hiểm ác chính là hung thủ mua dao giết người. Anh Dương may mắn thoát khỏi một kiếp nạn, vì sao lại bỏ ra một số tiền lớn để Bùi Diệp đi xốc cửa hàng Taobao bán đao kia?
Anh Dương cười khổ.
"Tôi thừa nhận tôi là người đa nghi."
Anh ta lo lắng hai đứa con ngoài giá thú mới là đao, mà cửa hàng Taobao kia mới là ác nhân muốn cầm đao giết người!
Nếu như không có chủ đích hướng về phía anh ta, anh ta đành nhịn cục tức này.
Người bình thường không thể trêu chọc phi nhân loại có siêu năng lực.
Nhưng nếu là hướng về phía anh ta và gia đình anh ta, cho dù táng gia bại sản cũng phải nhổ cỏ nhổ tận gốc tai hoạ ngầm, trừ hậu hoạn vĩnh viễn!
____________________
Đào: Chúc mừng mọi người đã thi thptqg xong nè, năm sau tới mị lên dĩa rùi~
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro