Chương 805: Dưa liên hoàn như búp bê Nga
Editor: Đào Tử
________________________
"Sau đó nữa chính là chuyện trở về Hoàng Tuyền." Lục Y phu nhân mỉm cười như băng tuyết tan rã, "Hai ta đều là người bất hạnh, thuở thiếu niên được song thân che chở, sống vô lo vô nghĩ, đến khi gả lại gả cho kẻ bất nhân, suýt nữa chịu khổ hết nửa đời. May mà nâng đỡ lẫn nhau, lúc này mới có nửa đời sau an ổn. Nếu đàn ông trên thế gian bạc tình bạc nghĩa như vậy, thay vì lại vào luân hồi chịu khổ vì đàn ông, chịu tội lần nữa, chẳng bằng ký kết duyên phận tam thế."
Ước định trên đá Tam Sinh có thể đảm bảo hơn giấy hôn thú/hôn thư nhiều.
Sau khi chuyển thế, mặc kệ cách bao xa cũng sẽ gặp lại nhau dưới sợi dây duyên phận.
Ban đầu bọn họ ở trong ngôi mộ xa hoa nơi hai người cùng chôn cất, không biết bao nhiêu năm sau bị trộm đào mộ mới chuyển đến Phong Đô sinh sống.
Sau đó nghe nói dương thế an ổn, thiên hạ thái bình liền bắt đầu sinh tâm tư chuyển thế.
Dương Ái Liên nhìn Lục Y phu nhân, một lúc lâu sau mới hỏi ra lời nghi vấn.
"Nếu đã hẹn cùng nhau chuyển thế, vì sao tôi ở nhân thế hơn ba mươi năm, mà cô vẫn là hồn phách?"
Chẳng lẽ là khốn nạn bội ước, kiếp trước bản thân đần độn đi đầu thai?
Đối mặt với vấn đề này, Lục Y phu nhân ban đầu còn cười nhẹ nhàng trong nháy mắt khuôn mặt lạnh như băng, quanh thân nhấc lên từng đợt âm phong.
Dương Ái Liên rụt cổ.
Trực giác nói cho chị ta biết hình như mình hỏi một vấn đề vô cùng ngu xuẩn.
"Không, không thể nói sao?"
Lục Y phu nhân vẫn lạnh mặt, mím môi, không nói một lời.
Lúc này nét mặt có vài phần giống khi nàng còn sống, khi cần quyết đoán thì sẽ quyết đoán, vì bảo toàn toàn tộc, một mảnh lụa trắng, một chén rượu đỏ tiễn thằng chồng cặn bã đến suối vàng, rồi kéo thi thể từ trong phòng vào hậu hoa viên chôn kỹ. Tính kỹ giờ, đợi thi thể hắn thối rữa có giòi bò ra mới để hạ nhân quét tước "Tình cờ phát hiện" hắn bị kẻ xấu mưu hại, lại trả giá không nhỏ mới khiến tiên đế lắng lại lửa giận, buông tha toàn tộc.
Không có nhãn lực và năng lực nhạy cảm chính trị mà dám mưu đồ tạo phản phò tân đế!
Bộ dáng này khiến Dương Ái Liên sợ hãi trong lòng.
"Thật, thật xin lỗi, nếu như cô không muốn nói tôi sẽ không hỏi."
"Cũng không phải không thể nói."
Bùi Diệp ăn dưa miễn phí mạnh dạn suy đoán.
"Chẳng lẽ cô vừa mới đầu thai vào bụng mẹ ở dương gian hoặc là vừa ra đời đã bị... Chết yểu à?"
Tính toán tuổi tác, thời gian hai người Dương Ái Liên chuyển thế, hẳn là thời kỳ nữ thai bị coi rẻ nhiều nhất.
Sắc mặt Lục Y phu nhân giống hệt anh Dương lúc nãy cực kỳ âm trầm.
Rất hiển nhiên, Bùi Diệp đoán chính xác.
Dương Ái Liên cả kinh môi đỏ khẽ nhếch.
Vốn từ vựng mắng người có chút thiếu thốn, trong lúc nhất thời thế mà không biết nên mắng "Đậu má" hay là "Clm".
Ước định tam sinh bị phá hư bởi vì kế (trọng) hoạch (nam) hóa (khinh) gia (nữ) đình ở dương gian? ? ?
Đùa à? ? ?
Đôi môi đỏ mọng của Lục Y phu nhân bật ra một tiếng hừ lạnh khinh miệt, mặt mày chỉ toàn băng tuyết.
"Người gặp nạn không chỉ có tôi, còn có những người khác —— lúc ấy hưởng ứng âm phủ kêu gọi, nói là dương thế thiên hạ thái bình, rất cần nhân tài, hy vọng những lão quỷ ở lại âm phủ nhiều năm như bọn tôi có thể chuyển thế đến dương gian, dựng xây thái bình thịnh thế —— kết quả, ha ha."
Lục Y phu nhân chỉ ở dương gian chín tháng mười một ngày hai giờ ba mươi ba phút đã trở về.
Bởi vì nàng là nhân viên hưởng ứng viện trợ âm phủ xây dựng hạng mục đặc thù dương gian, đi theo thông đạo đầu thai đặc thù, sau khi trở về còn có thể tìm lại ký ức trước kia, nhưng trải qua cái chết thảm thiết khi còn nhỏ lại làm cho hồn phách bị thương nặng, trong thời gian ngắn không cách nào chuyển thế lần thứ hai...
Thế là bỏ lỡ Dương Ái Liên.
Ha ha ——
Lục Y phu nhân ưu nhã thong dong cả đời lần đầu muốn chửi tục.
Nàng thật sự còn tin đám đồ ngốc bảy mươi hai ti nữa mới lạ.
Nhất thời càng nghĩ càng giận.
Thế là nàng kiếm biện pháp tìm tới người bị hại khác, liên danh báo cáo bảy mươi hai ti tuyên truyền giả dối còn không làm tròn trách nhiệm.
Ước định tam sinh bởi vì vấn đề chó chết này bị phá hư, bảy mươi hai ti có trách nhiệm không thể trốn tránh. Nếu như một đôi tình nhân đều chết non còn đỡ, cùng lắm thì ở âm phủ nghỉ ngơi lấy lại sức, nhưng một bên chết non bên kia lại thuận lợi lớn lên, còn có bạn đời ở dương gian.
Cái này quá đau đớn.
Nàng quen biết nhiều bạn bè, trong đó cũng không thiếu đại lão tinh thông luật pháp hai giới âm dương.
Vụ kiện từ lúc ban đầu rơi xuống hạ phong đến bây giờ chiếm thế thượng phong, còn thúc đẩy cải cách âm phủ cực lớn.
Gần đây sẽ có một số chính sách được thực hiện trong tương lai gần.
Người bị hại giống như Lục Y phu nhân dự định chỉnh bảy mươi hai ti rồi từ từ cãi lý với người ở dương gian.
Đừng tưởng rằng những lão quỷ này dễ bắt nạt!
Mặt khác, biết vì sao lần này anh Dương thua kiện nhanh như vậy không?
Bởi vì những âm sai tại phiên tòa không dám chọc nàng, mà anh Dương lại là quả hồng mềm.
Lục Y phu nhân hít sâu một hơi, lộ ra nụ cười tao nhã khi mới gặp.
Nàng vốn là người thông suốt, cũng phân rõ Dương Ái Liên sau khi chuyển thế và người ước định với đá Tam Sinh, biết rõ việc này không thể trách Dương Ái Liên và anh Dương, đương nhiên cũng sẽ không giận chó đánh mèo đôi vợ chồng vô tội này.
Lần này, thuần túy là vì anh Dương không đáng tin cậy, nàng muốn thăm dò rõ.
Anh Dương nghe nói như thế rốt cuộc nhịn không được.
Dù tình địch là người sói anh ta cũng phải biện bạch thay mình.
"Tôi không đáng tin cậy chỗ nào?"
Vợ chồng bọn họ là vợ chồng mẫu mực nhiều năm, hàng thật giá thật.
"Anh thật sự đáng tin cậy hơn lang quân kiếp trước của cô ấy một chút, mười năm không sinh con cũng vẫn ở bên cô ấy."
Anh Dương vô thức kiêu ngạo đứng thẳng lưng.
"Nhưng ——" Lục Y phu nhân lại nói, "Cái này cũng không thể nói rõ điều gì."
Anh Dương suýt nữa bị tức đến đau sốc hông.
"Cái này vẫn chưa thể nói rõ điều gì? Điều này chứng tỏ tình yêu của tôi đối với em ấy, thiên địa chứng giám, nhật nguyệt soi xét!"
Anh Dương nhất thời rơi vào cái bẫy của "Tình địch".
Khóe môi mỉm cười của Lục Y phu nhân thêm ba phần khinh miệt, nàng thưởng thức sơn móng tay của mình, dùng giọng điệu hững hờ nói: "Nếu như anh đem 'Mười năm không sinh con còn không rời không bỏ' phụng làm chứng minh cho 'Thâm tình, si tình', anh —— không xứng tranh chấp cùng nô, nô cũng an tâm."
Đối xử tốt với bạn đời là cơ sở nhất, cũng là căn bản để thành lập tình cảm.
Xem điều là lẽ đương nhiên như "Điểm bổ sung" và "Ưu điểm", há không buồn cười?
Trong tiềm thức đã mang theo ngạo mạn bẩm sinh mà giới tính cho.
Tại sao tìm bạn đời nhất định phải tìm giữa hai nhóm người "Tốt với mình" và "Không tốt với mình", chứ không phải lựa chọn trong số những người "Đối xử tốt với tôi nhưng không có ưu điểm khác" và "Đối xử tốt với tôi mà còn học thức uyên bác/ khôi hài hài hước/hiếu thuận hiểu lễ /gia cảnh giàu có/năng lực trác tuyệt..."?
Tất cả mọi người là người trưởng thành rồi, vì sao không thể muốn hết, mà giống như một đứa trẻ ba tuổi làm lựa chọn hai chọn một?
Anh Dương bị diss á khẩu không trả lời được.
Trong lúc nhất thời muốn phản bác cũng không biết nên phản bác từ chỗ nào.
Anh ta có chút vội vàng nhìn vợ nhà mình, thoáng có chút xúc động khóc không ra nước mắt.
Dương Ái Liên vỗ vỗ tay của anh ta, trấn an anh ta đừng hoang mang: "Lục Y phu nhân thật là một người phụ nữ rất có mị lực, tôi có thể hiểu vì sao kiếp trước mình định ra ước hẹn tam sinh với cô. Nhưng kiếp này tôi và chồng thật lòng yêu nhau, anh ấy đối với tôi cũng không chỉ đơn giản là 'Tốt', tôi rất may mắn có thể gặp được anh ấy. Cho nên —— ông xã nhà tôi có thông qua khảo nghiệm của cô hay không? Có phải cũng nên rút đơn kiện không?"
Lục Y phu nhân khẽ rít sâu một tiếng, đáy mắt có vài phần chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, nàng nói: "Tôi nhìn cô ở kiếp này lớn lên, hai người thành hôn lĩnh hôn thư (giấy hôn thú) tôi cũng không ngăn cản, cô cảm thấy vì sao hiện tại tôi mới khởi tố thưa kiện?"
Toàn thân Dương Ái Liên run lên.
Không nhịn được nhìn về phía chồng.
Anh Dương khẽ méo miệng, lập tức có loại cảm giác mình còn oan uổng hơn Vũ Nương.
"Anh, anh bị oan mà..."
Anh Dương đã ở tuổi trung niên bất lực mê mang như một đứa trẻ.
"Anh dám dùng tính mạng thề, anh thật sự không làm một chút chuyện nào có lỗi với em."
Ánh mắt Dương Ái Liên lại chuyển hướng trên mặt Lục Y phu nhân.
Tiếng nói nhẹ nhưng lại kiên định.
"Tôi tin tưởng chồng tôi."
"Sợ là cô không biết, anh ta kết âm duyên với người ta."
Lục Y phu nhân mở miệng lại ném ra một quả dưa lớn.
"Hơn nữa, hồn phách ký kết âm duyên với anh ta cũng không rộng lượng như tôi. Nếu tôi không có ít giao thiệp cùng bảy mươi hai ti, phát hiện không thích hợp, ngay cả con gái cô cũng sẽ chết bất đắc kỳ tử trong mấy ngày gần đây. Tôi thưa kiện để hôn ước các người hết hiệu lực, cũng là vì bảo hộ cô."
Với Lục Y phu nhân mà nói, Dương Ái Liên chỉ là Dương Ái Liên, một người xa lạ quen thuộc.
Có lòng tin với mình, cũng có kiên nhẫn chờ Dương Ái Liên thọ hết chết già.
Đến lúc đó rồi thanh toán cũng không muộn.
Nhưng nàng không thể tùy ý để Dương Ái Liên bị tà ma ám hại.
Anh Dương tức giận đến ngực chập trùng bất định.
Rốt cuộc thất thố chỉ vào Lục Y phu nhân, nét mặt bi phẫn.
"Cô ngậm máu phun người!"
Thời buổi này "Tình địch" thật sự càng ngày càng không biết xấu hổ, không từ thủ đoạn!
Thế mà ngay cả loại nước bẩn này cũng hắt lên người anh ta.
Anh ta với trung trinh với vợ yêu không hai lòng, mỗi lần đi công tác còn thiếu điều mặc quần thủ trinh trung trinh nuốt chìa khóa xuống bụng!
Thế mà nói xấu anh ta như thế!
Bùi Diệp ăn dưa: "..."
Thời buổi bây giờ dưa cũng lưu hành loại búp bê Nga ư?
Một lớp phủ một lớp, từng cơn sóng liên tiếp.
"Âm duyên?" Bùi Diệp nhìn về phía Anh Dương, nhớ tới một chi tiết, "Nói như thế, quỷ âm thầm nhìn trộm con gái bọn họ không phải là cô à?"
Lục Y phu nhân nói: "Dĩ nhiên không phải."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro