Chương 796: Lãi mẹ đẻ lãi con thực thụ (Cuối)
Editor: Đào Tử
___________________________________
Bùi Diệp đến một cửa hàng Nhật Bản nằm trong khu thương mại thành phố S dựa trên thông tin mà anh Vạn cung cấp.
Cô đến sớm mười lăm phút, lại đợi nửa giờ, chính chủ mới vội vàng tới. Người nọ còn chưa tới gần, Bùi Diệp cũng có thể ngửi được mùi thơm ngào ngạt. Nhìn như không có tính xâm lược, lại có thể vô tình dùng tư thái cường hoành chiếm hết từng tấc không gian.
"Ngại quá, em tới rồi đây."
Bùi Diệp đang nhàm chán chống cằm, nghe được đỉnh đầu truyền đến động tĩnh mới ngẩng đầu nhìn về phía người tới.
Mày kiếm hơi nhíu, dùng giọng điệu hơi bất mãn nhưng lại không làm người ta cảm thấy cô đang trách cứ nói một câu.
"Cô đến muộn ròng rã mười lăm phút."
Người phụ nữ chuẩn bị ngồi đối diện Bùi Diệp sắc mặt cứng đờ.
Không thể ngờ, trên đời này thật có người đàn ông không hiểu phong tình còn thiếu ánh mắt như thế.
Ả là một bạch phú mỹ tướng mạo vũ mị, vóc người nóng bỏng, bây giờ còn là đại gia chuẩn bị bao nuôi "Anh ta".
Đến trễ mười lăm phút thì sao?
Người phụ nữ không biểu lộ gì, trong lòng đã không nhịn được trợn trắng mắt.
Cố tình giọng nói trong đầu còn ở bên cạnh cười trên nỗi đau của người khác.
【 Tôi đã nói đó là thẳng nam cốt thép rồi mà, không dễ công lược nha. 】
Người phụ nữ không vội chút nào, ngược lại dùng một loại giọng điệu tình thế bắt buộc nói với giọng nói trong đầu: 【 Gấp cái gì? Loại đàn ông này đâu phải tôi chưa từng công lược, đàn ông càng như vậy càng có giá trị công lược. Một khi bị tôi công lược, tôi chính là mạng của hắn. 】
Ả nói lời này cũng không phải phi thực tế, ả xác thực có vốn liếng này.
Người phụ nữ thành công công lược vô số đàn ông chất lượng tốt, có ai không phải rồng phượng trong loài người?
Nhân vật phản diện hắc hóa tà ác, danh nho nhã sĩ phong lưu thoải mái, giáo sư đại học lành lạnh cấm dục, xưởng công âm lãnh quyền khuynh triều chính, nhân vật phản diện giáo chủ tung hoành giang hồ, lãng tử đào hoa phong lưu đa tình, Phật tử trời sinh một lòng hướng Phật...
Bất kể trước đó bọn họ không ưa người phụ nữ đến cỡ nào, chẳng thèm ngó tới tình cảm bao nhiêu, cuối cùng đều sẽ triệt để yêu ả.
Người yêu trước nhất định là bên thua.
Tràn đầy tình cảm, một tấm lòng chân thành, tùy ý ả đùa giỡn.
Công lược nhiều người đàn ông rồi, thẳng nam "Tiểu Thương" đó căn bản không có chỗ xếp hạng.
Nhưng biết người biết ta mới có thể trăm trận trăm thắng, trước khi ả công lược "Tiểu Thương" cũng phải có kế hoạch bài bản.
Loại thanh niên quái gở cha không thương mẹ không yêu, chỉ cần phá vỡ màng bọc bảo hộ hắn thành một lỗ hổng sẽ rất dễ dàng công lược.
Người phụ nữ vốn muốn lập cho mình thiết lập nhân vật một cô gái nhà giàu phản nghịch, bởi vì mâu thuẫn với người nhà mà tức giận ra ngoài xông xáo, phát sinh quan hệ với mục tiêu công lược lần này là "Tiểu Thương". Qua một thời gian ngắn lại tìm cơ hội thích hợp gặp nhau, lấy thân phận đàn em đại học C gặp hắn, "Trong lúc lơ đãng" lộ ra mình khổ sở và mê mang, với tính cách của "Tiểu Thương", hắn sẽ sinh ra áy náy đồng thời cũng sẽ đồng tình ả.
Đàn ông mềm lòng với một cô gái từng có quan hệ thân thể với mình, công lược đã thành công một bước dài.
Bản thân "Tiểu Thương" cũng ở thời điểm thung lũng cuộc đời, mình chờ cơ hội thích hợp kéo lên một phen, độ thiện cảm ít nhất cũng có thể trên mức tình bạn, dưới tình yêu. Lúc này, ả mập mờ thả thính thăm dò hắn, bày tỏ tình yêu, xâm nhập từng chút vào lãnh địa tình cảm của hắn...
Để hắn chân chính yêu mình cũng không khó.
Kế hoạch vô cùng đẹp, ai ngờ "Tiểu Thương" căn bản không dựa theo kịch bản.
Cũng uổng phí một tay ả sắp xếp "Chị Trương" nằm viện, để ả thuận lý thành chương chặn ngang một chân.
"Anh không kinh ngạc tí nào ư?"
Người phụ nữ lộ ra nụ cười khẽ lười biếng mà tự tin, đôi môi đỏ mọng làm nổi bật làn da trắng nõn của ả.
Bàn tay thon dài vén mái tóc dài lượn sóng ra sau tai, vừa khéo lộ ra đoạn cổ trắng nõn mảnh khảnh mà duyên dáng cùng xương quai xanh tinh xảo, không một tiếng động lộ ra sức hấp dẫn của phụ nữ. Chỉ tiếc, người ngồi trước mặt ả "Mù lòa".
"... Hay là, anh quên em rồi?"
Hai ngày trước còn là "Gái gọi", lắc mình biến hoá thành bạch phú mỹ muốn bao nuôi hắn.
Chuyện bất ngờ như thế, người bình thường có khả năng bình tĩnh như thế ư?
Bùi Diệp thản nhiên nói: "Ồ, cô nói cái này à, lúc anh Vạn môi giới đưa tin tức của cô cho tôi, tôi đã 'Kinh ngạc' rồi."
Vị bạch phú mỹ này đến muộn mười lăm phút.
Có "Kinh ngạc" cũng thích ứng được chứ sao.
Đừng nói là cô, phản xạ thần kinh của người bình thường cũng đủ phản ứng lại.
Người phụ nữ: "..."
Lúc này, nhân viên phục vụ của cửa hàng Nhật Bản bước vào đưa thực đơn.
Người phụ nữ thuận thế đưa ra đề nghị: "Gọi món trước đi, những thứ khác vừa ăn vừa nói chuyện."
Bùi Diệp không có ý kiến.
Người trả tiền cũng không phải là cô, khách tùy chủ thôi.
Trong lúc chờ đồ ăn lên bàn, nhân viên phục vụ mang đồ uống đã gọi và nước đá tới.
Bùi Diệp uống hai ngụm, ánh mắt nhìn giống như tùy ý rơi vào người phụ nữ.
"Có muốn chính thức giới thiệu lẫn nhau không?"
Người phụ nữ cười vươn tay về phía Bùi Diệp.
"Em tên Quách Dịch Lăng, cũng là sinh viên đại học C, lẽ ra nên gọi anh một tiếng đàn anh."
Bùi Diệp nhìn Quách Dịch Lăng trang điểm quá mức thành thục quyến rũ, thật sự nhìn không ra người phụ nữ này còn nhỏ hơn "Tiểu Thương" một tuổi.
"Tôi tên Tiểu Thương, rất hân hạnh được biết đàn em... Đúng rồi, em có mang theo hợp đồng không?"
Bùi Diệp bắt tay với ả ta một chút rồi nhanh chóng tách ra.
"Hợp đồng?"
Quách Dịch Lăng hơi nghiêng đầu, gương mặt vũ mị xinh đẹp lại lộ ra mấy phần thanh thuần hồn nhiên.
Có kinh nghiệm công lược phong phú, cô vô cùng rõ ưu thế bản thân, cũng biết góc độ nào có thể phóng đại những ưu thế này.
"Cái này. . . Cũng phải ký hợp đồng?"
Loại hợp đồng "Bao nuôi" cũng có được pháp luật bảo hộ đâu?
Bùi Diệp nghiêm trang nói: "Cái này tương đương với hợp đồng lao động, dùng hình thức văn bản làm rõ nghĩa vụ và trách nhiệm của hai bên, vừa có thể đảm bảo an toàn cá nhân và trải nghiệm của em, cũng có thể đảm bảo sự trong sạch và lợi ích tôi nhận được, chúng ta đều có thể yên tâm. Không phải là tôi không tin em, chỉ là liên quan đến giao dịch số lượng lớn, tốt nhất vẫn là dùng hợp đồng quy định một tí, tránh sau này sẽ sinh ra tranh chấp không cần thiết."
Quách Dịch Lăng: "..."
Ả thấy thú vị hỏi một câu.
"Đàn anh, nếu không có hợp đồng thì sao?"
"Tôi không làm việc không có giấy tờ." Bùi Diệp thản nhiên nói, "Nếu như điều lệ hợp đồng không như tôi mong đợi, tôi cũng sẽ không đồng ý."
Quách Dịch Lăng: "..."
Thanh âm trong đầu càng là không chút khách khí cười phụt ra tiếng.
【 Cô lại ăn quả đắng rồi. 】
Quách Dịch Lăng âm thầm hít sâu một hơi.
【 Hệ thống, mi xem thử độ thiện cảm 'Tiểu Thương' đối với tôi bao nhiêu rồi? 】
Ả có thể nhìn thấy độ thiện cảm của mục tiêu công lược.
Nhìn như công năng rất bình thường, nhưng lại là bàn tay vàng vô cùng lợi hại.
Ả có thể dựa vào độ thiện cảm phán đoán mục tiêu đối với ả và hành vi của ả là chán ghét hay thích. Nếu là chán ghét thì đúng lúc thu tay lại, thay đổi phương hướng công lược, nếu là thích thì rèn sắt khi còn nóng, cố gắng dùng hành động ít nhất đạt được hiệu quả tối đa, lần nào cũng trúng.
【 Độ thiện cảm của anh ta đối với cô vẫn là 50. 】
【 Làm sao vẫn là 50 được? 】
Độ thiện cảm có cấp bậc.
Trước 50, giá trị càng nhỏ có nghĩa là cảm quan càng kém, 0 là thù địch sống chết.
Sau 50, giá trị càng lớn có nghĩa là ấn tượng càng tốt, 100 là sinh tử không rời.
Giá trị trung gian 50 rất vi diệu.
Nói văn nhã một chút là "Bèo nước gặp nhau", nói khó nghe một chút chính là "Người xa lạ".
Một phen thao tác lúc trước của Quách Dịch Lăng, bất kỳ người nào cũng sẽ khắc sâu ấn tượng, mà "Tiểu Thương" lại không có chút phản ứng?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro