Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 779: Bắt đầu không thích hợp rồi (Giữa)

Editor: Đào Tử

_________________________

"Trò chơi rác rưởi, bây giờ bà đây hối hận vẫn còn kịp chứ?"

Hiện tại Bùi Diệp không chỉ muốn cầm đế thủ tháo thằng bạn chó chết thành tám mảnh, trước khi hạ đao còn phải vặn đầu nó xuống!

"Sớm muộn gì cũng trở về chơi chết mi!"

Người thiết kế trò chơi rác rưởi lợn chết không sợ bỏng nước sôi, không có một chút phản ứng.

Bùi Diệp vô cùng bực bội, có loại cảm giác bất lực dùng hết sức lực nhưng lại đánh vào bông. Tâm trạng cô phiền muộn, tiện tay ném điện thoại xuống giường nước, chính mình cũng ngửa ra sau, nện vào trong đệm giường mềm mại, có mấy cánh hoa hồng bị bắn lên lại rơi trên mái tóc rối của cô, phủ trước mí mắt.

Cô cố gắng nhắm mắt lại, thanh lọc tạp niệm, bình phục lại cơn giận bị kích thích.

Sau vài hơi thở, Bùi Diệp tỉnh táo lại.

Cô nghiêng đầu, duỗi tay lấy tư liệu của nguyên chủ Tiểu Thương ra xem.

Càng xem càng cảm thấy phần tài liệu này rất điêu.

Tiểu Thương phía trên tư liệu yên tĩnh nội liễm, lặng lẽ cố gắng không thích phô trương, tuyệt đối là đứa bé ngoan nhất định sẽ không quấy rối trong mắt thầy cô, hắn có nhận thức và kế hoạch rõ ràng đối với tương lai của mình. Mà Bùi Diệp tìm hiểu Tiểu Thương rồi thì... Bùi Diệp cũng không muốn nói gì gièm pha, nhưng với góc độ của một cán bộ kỳ cựu về hưu, nếu vãn bối nhà mình xuất hiện tên khốn nạn như thế, cắt ngang ba cái chân đã là thao tác cơ bản.

Gặp lúc tâm trạng không tốt, có khi còn vặn đầu cậu ta ra.

Tiểu Thương bình thường làm nam người mẫu bán thời gian trên nền tảng mua sắm trực tuyến, thu nhập không thấp, ít nhất cũng đủ để hắn thoải mái học xong đại học mà vẫn còn không ít tiền tiết kiệm.

Cặp cha mẹ ly hôn kia đều lo lắng đối phương chiếm của hời, dứt khoát đem nhà ở quê cho con trai chung của bọn họ, tái hôn xong cũng sống mỹ mãn hạnh phúc, phương diện kinh tế coi như ổn áp -- bởi vậy, Tiểu Thương không có áp lực mua nhà cũng không có áp lực nuôi người già.

So sánh với các bạn cùng trang lứa, gánh nặng trên vai cậu ta rất nhẹ.

Dưới loại tình huống này, tại sao cậu phải nghĩ quẩn đi làm trai bao, kiếm phú bà? ? ?

Nghe ý tứ trong điện thoại của anh Vạn, vị phú bà chị Trương ấy tuổi tác khá lớn, rất có thể còn lớn tuổi hơn thế hệ cha mẹ cậu ta.

Chẳng lẽ--

Tiểu Thương thật sự không muốn nỗ lực nữa? ? ?

"Chậc, cũng có thể lắm, dù sao quan hệ hai bên cùng có lợi ích đích thật là một trong những con đường tắt để phong phú vật chất, nhanh chóng thăng tiến giai cấp." Bùi Diệp đảo tư liệu lẩm bẩm. Bất luận là nam hay nữ, mộ mạnh và lười biếng đều là thông tin khắc trong gen, có ít người sẽ cực kì sảng khoái thừa nhận, mà có ít người vừa hút máu vừa cho rằng lấy làm hổ thẹn, đây gọi là "Gắng gượng ăn bám".

Về phần vì sao trước khi Tiểu Thương chuẩn bị hầu hạ phú bà còn tốn hao số tiền lớn kiếm gái phục vụ trọn gói...

Bùi Diệp không muốn biết chút nào.

Còn chả phải vì không cam tâm lần đầu tiên cho người còn lớn tuổi hơn mẹ mình, thế là tìm cô gái xinh đẹp trẻ tuổi đến?

Cũng có thể là lo lắng năng lực nghiệp vụ không tốt, cho nên tạm thời học hỏi trước khi vào cương vị mới?

Bùi Diệp lắc đầu, ném những suy đoán bay liêm sỉ này ra ngoài.

Không thể tiếp tục nghĩ sâu.

Nghĩ tiếp nữa, ấn tượng gương mặt Tiểu Thương trong lòng cô sẽ rất bỉ ổi.

Bùi Diệp nằm dài một hồi, bụng kêu lên lộc cộc lộc cộc, cô duỗi tay ra cầm điện thoại của Tiểu Thương, mở APP đặt thức ăn.

Thực không dám giấu giếm, trải qua sáu phó bản trò chơi, thứ cô nhớ nhất không phải là bạn bè quen biết trong phó bản, mà là huyện Sa.

Gần đó không chỉ có huyện Sa còn có tôm hùm đất tỏi tương cay mười ba vị...

Đủ loại khẩu vị, cần cái gì có cái đó.

Bùi Diệp nhìn thoáng qua số dư còn lại, yên tâm chọn một đống lớn.

Một đống bia, 50 xiên thịt cừu xiên, 10 xiên cánh, 5 ký tôm hùm đất, theo thực đơn ở huyện Sa gọi hai lần...

Nhìn số dư ngắn lại, Bùi Diệp có chút hối hận vì đã cho người phụ nữ tận năm ngàn.

"Chậc -- còn phải nghĩ biện pháp kiếm tiền, không biết thế giới này có bắt quỷ hay không -- "

Nếu như không thể bắt quỷ kiếm tiền, Bùi Diệp cũng chỉ đành đen ăn đen.

Còn chưa nghĩ ra ăn "Đen" nào, điện thoại reo lên.

Chủ quán huyện Sa nói Bùi Diệp chọn quá nhiều, thời gian chuẩn bị dài, giao hàng cũng sẽ tương đối chậm, hy vọng Bùi Diệp có thể hiểu được.

Đương nhiên Bùi Diệp có thể thông cảm.

Cô rất khoan dung với huyện Sa.

Xiên thịt cừu, bia và tôm hùm đất được giao đến nhanh hơn.

Ăn được mỹ thực đã lâu không gặp, ban đầu tâm trạng còn có chút buồn bực lập tức biến tan.

Không có phiền não gì mà bia tôm không thể giải quyết, nếu có, vậy thì ăn hai phần.

【 Xem ra, anh ta không dựa theo kịch bản của cô mà... 】

Bùi Diệp nhận được điện thoại của anh trai giao hàng, lúc xuống đại sảnh khách sạn lấy đồ ăn khuya, có một đôi mắt âm thầm rơi vào người cô.

Chủ nhân của đôi mắt này rõ ràng là người phụ nữ vừa mới đòi phục vụ cho cô.

Người phụ nữ nghe được tiếng chế nhạo trong đầu truyền đến, môi đỏ mọng câu lên một nụ cười mỉa mai.

"Lần này ngoài ý muốn thôi."

Ả đặt ống nhòm xuống.

"Mặc dù không biết xảy ra sai sót ở đâu, nhưng chỉ cần kết quả không nằm ngoài khống chế, quá trình như thế nào không cần để ý."

Giọng nói trong đầu lại nói; 【 Tôi cảm thấy Tiểu Thương là thẳng nam cốt thép, đả động anh ta không dễ dàng. 】

Người phụ nữ nheo hai mắt lại, dương dương đắc ý lại lười biếng nói: "Thẳng nam cốt thép thì sao? Gặp phải tôi, Phật tử còn không trầm luân như thường sao?"

Ả nhớ lại nhiệm vụ của thế giới trước.

Giúp một thiếu nữ quý tộc có được tình cảm chân thành của người mình yêu.

Nhiệm vụ không có gì khó khăn, điều khó giải quyết chính là người thiếu nữ si mê là một Phật tử trời sinh, có được Phật tính không gì sánh kịp. Dùng cách nói của hệ thống, Phật tử trời sinh từ khi sinh ra đã định phải xuất gia, một đời một thế chỉ có Phật Tổ, sẽ không dính dáng tới hồng trần.

Tình yêu là cái gì?

Hồng nhan là cái gì?

Phụ nữ trên đời này ở trước mặt hắn bày tỏ thẳng thắn, hắn cũng sẽ không nhíu mày một tí, không hề sinh một chút phàm tâm tạp niệm.

Nhưng người phụ nữ lại làm được, ả tính kế vị Phật tử trời sinh này, để vị Phật tử trời sinh thánh khiết vô ngần ấy móc tim móc phổi đến trước gót chân ả, còn vì ả phá hết giới luật thanh quy, thậm chí ở trước mặt Phật Tổ, ở nơi thanh tĩnh làm hết chuyện vui vẻ nhân gian.

Cuối cùng chiếu theo nhu cầu của khách hàng, dùng một hồi tử vong hoành tráng oanh liệt, làm cho vị Phật tử trời sinh này khóc máu đứt ruột.

Khi người phụ nữ rời đi còn thấy hơi đáng tiếc cơ.

Hạt giống chất lượng tốt sạch sẽ còn làm ả hài lòng như thế không thấy nhiều.

Thế nhưng khách hàng muốn để Phật tử trời sinh nhớ kỹ nàng ta cả đời, đặt trọng lượng của nàng trước chúng sinh Phật tổ, đời này không cách nào động tình với người phụ nữ thứ hai nữa, ả chỉ có thể quyết tâm làm như vậy -- nếu không phải như thế, ả còn có thể ở thế giới kia hai năm.

Luận tướng mạo, mục tiêu nhiệm vụ lần này kỳ thật cũng không kém, thậm chí còn xuất sắc hơn Phật tử trời sinh kia.

Nhưng khí chất lại là thứ khó giải.

Luận khí chất, Tiểu Thương thua triệt để.

Một người là Phật tử trời sinh không nhiễm một hạt bụi, một người là thiếu niên lăn lộn thế tục, hai người không thể so sánh.

Ả dùng ba năm bắt được Phật tử trời sinh kia, mà hạng người như Tiểu Thương, nhiều nhất ba tháng.

Ăn đồ thượng hạng đã quen, loại cháo loãng như Tiểu Thương không đáng để vào mắt.

Ả dự định tốc chiến tốc thắng giải quyết người này, vì thế còn làm ra "Kịch bản".

Ai ngờ ra quân bất lợi, nhưng ả không để tâm chút thất bại này.

Dĩ nhiên, ả cũng không phát hiện một con người giấy nhỏ rón rén, lặng lẽ đi theo mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro