Chương 4: Kanna là của tao!
Ngày hôm nay vẫn như thường lệ, Kanna cùng Jirou vẫn đi học cùng với nhau. Cô vẫn xem hắn huấn luyện, vẫn đỡ hắn trở lại chỗ ngồi. Nhưng có một điều khác là hôm nay Kanna sẽ không cùng Jirou ăn trưa nữa.
Chuyện là...
Sáng nay khi đi tới tủ đồ cá nhân, Kanna đã tìm thấy một lá thư màu hồng bắt mắt bên trong. Đã là học sinh cao trung, cô thoắt cái đã biết nó là gì. Đây là lần đầu tiên cô được nhận thư tình! Khuôn mặt Kanna hơi đỏ lại, cất vội lá thư vào bên trong cặp sách. Các nữ sinh ở bên cạnh ồ lên, trêu đùa:
"Oa... Hoa khôi lớp ta nhận được thư tình sao?"
"Mới, mới không phải!" Kanna vội vàng phản bác.
Xem bộ dạng thẹn thùng của cô, các nữ sinh đều lộ ra nụ cười hiểu ý, ngoài miệng lại nói:
"Tớ biết, đó không phải là thư tình. Đúng không?"
"Ha ha ha."
Kanna mím môi nhìn họ, âm thầm dậm chân. Bộ dạng này... càng thêm khó coi! Bọn họ nhất định lại trêu chọc cô! Nhất định!
Đợi đến khi không còn ai nữa, Kanna mới mở thư ra xem. Bên trong là Kirishima Iori lớp bên cạnh hẹn cô giờ giải lao tới sân thượng.
Mặc dù đây là lần đầu tiên có người đưa thư tình cho cô nhưng Kanna cũng không có ý định đồng ý. Dù sao Kirishima Iori... cô chưa từng gặp, không biết lớn lên như thế nào. Hơn nữa cô cũng không định yêu sớm... Dù sao sắp thi học kì, yêu đương vào sẽ làm thành tích giảm sút. Chính vì vậy, Kanna dự định sẽ tới từ chối tình cảm của cậu ta.
Chính vì vậy mà...
"Kanna không cùng Jirou ăn trưa sao? :;(∩'﹏'∩);:"
Jirou nhìn cô bằng một ánh mắt vô cùng đáng thương. Chỉ tiếc Kanna đã quyết định đi từ chối rồi nên đành xem nhẹ.
"Hôm nay tớ có chuyện.... Jirou, cậu không được biếng ăn đâu đấy."
"Không... Không muốn..." Hắn nằm rũ trên bàn, mềm mềm nói: "Kanna không ăn Jirou cũng sẽ không ăn."
"Jirou..." Kanna có chút không biết làm sao. Nếu như cô không đến thì Kirishima sẽ phải chờ rất lâu, còn nếu như cô đến thì Jirou sẽ bỏ bữa...
Thoáng xoắn xuýt một hồi, Kanna quyết định dụ dỗ hắn. Cô hơi đỏ mặt nhìn xung quanh, nói nhỏ:
"Nếu Jirou chịu ăn trưa, tối nay tớ sẽ mở cửa sổ nhé?"
Cả tuần nay cô đã chốt cửa sổ lại khiến cho hắn không trèo qua chơi được, không nghĩ tới bây giờ lại phải đem nó ra dùng. Vừa nghe, ánh mắt Jirou sáng lên, hưng phấn nói: "Thật sự?!" Nhưng rất nhanh lại ảm đạm đi: "Kanna làm gì mà lại phải dụ dỗ Jirou bằng cách này?"
Kanna mất tự nhiên quay đầu đi: "Chút, chút chuyện cá nhân."
Jirou híp mắt lại, rất nhanh đã ủ rũ nói: "...Được rồi."
Kanna rõ ràng thở nhẹ ra một hơi, vẫy vẫy tay: "Ừm. Tớ đi đây."
Hắn liếc trộm bóng dáng cô rời đi, khuôn mặt giống như một con cừu non bị vứt bỏ, đáng thương vô cùng. Có một nữ sinh nhìn hắn, nhịn không được trêu chọc:
"Cậu không biết Kanna nhà cậu đi đâu à, Jirou-sama?"
Jirou liếc cô ta một cái, đè xuống sự không kiên nhẫn trong lòng hoạt bát nhảy dựng lên nói:
"Cái gì? Cậu, cậu biết sao?!"
"Tất nhiên~" Nữ sinh kia chính là một thành viên trong Jirou hậu viên đoàn, đắc ý nói: "Sáng sớm hôm nay tớ đã thấy Kurosaki nhận được thư tình của một nam sinh. Hình như là hẹn ở trên sân thượng đó."
Thư...tình..?
Động tác vươn tay của Jirou dừng lại trong thoáng chốc. Hắn hơi cúi đầu, đôi mắt tràn đầy sự tức giận và ác độc.
Là ai đánh chủ ý lên Kanna?!
Kanna là của hắn!
Là của hắn!
Không một ai có thể cướp đi! Không một ai!
Hắn chạy ra khỏi phòng học một cách nhanh chóng, sau khi lên đến sân thượng, hắn nhẹ nhàng nín thở, nhìn ra bên ngoài qua kẽ hở của cánh cửa.
"Kurosaki-san..." Kirishima Iori nhìn cô, khẩn trương nói: "Tớ, tớ là Kirishima Iori của lớp B."
"Chào, chào cậu." Kanna cũng khẩn trương không kém, hai ngón tay ở sau lưng cứ xoắn vào nhau, lo lắng không ngớt.
"Tớ hẹn Kurosaki-san tới đây là vì... là vì..." Cậu ta nhắm chặt mắt lại, hét lớn: "Tớ thích cậu! Kurosaki Kanna! Cậu có thể làm bạn gái của tớ được hay không!"
"Crắc" một tiếng, Jirou giống như nghe thấy sợi dây tinh thần của bản thân bị gãy đoạn. Bóng ma che dấu tất cả biểu tình của hắn, tất cả, không khí lạnh lẽo không biết là do khí trời hay do chính hắn, thế nhưng cả Kirishima và Kanna đều cảm thấy lạnh người.
Cô bị tiếng hét của cậu ta làm giật mình, hoảng hốt đỏ mặt nói:
"Tớ, tớ, Kirishima đồng học..."
"Thật xin lỗi!"
"Hả?" Kirishima ngây ngẩn.
"Thật xin lỗi, Kirishima đồng học!" Cô cúi đầu nói: "Bởi vì kì thi sắp đến rồi, hơn nữa tớ còn chưa định yêu sớm cho nên đành phải từ chối cậu...."
"Nhưng, nhưng mà..."
Kirishima còn định nói gì đã bị tiếng chuông điện thoại cắt đứt. Kanna vội vã bắt máy, là Jirou:
"Sao vậy?"
"Kanna~ Sắp hết giờ nghỉ rồi, cậu còn chưa ăn gì đâu."
"Tớ, tớ sẽ tới căn tin ngay!" Sau đó quay qua nhìn Kirishima, cắn môi nói: "Thực xin lỗi!" Rồi tông cửa chạy ra ngoài.
Ngay khi cô đi mất, Jirou mới từ sau góc hành lang bước ra. Hắn nhẹ nhàng cười, một nụ cười sung sướng mang theo sự vặn vẹo điên cuồng nào đó.
Kirishima bị từ chối, buồn bã bước xuống thang lầu. Bởi vì không lưu tâm cho nên khi hộp tennis ở trên đầu hành lang rơi xuống lăn vào chân mình, cậu ta đã không kịp tránh né mà bước lên quả bóng, trượt chân ngã xuống cầu thang, ngất đi.
Máu tươi chậm rãi lan ra, Jirou thật hài lòng vì camera ở khu vực này đã bị hỏng, cười vặn vẹo.
"Kanna là của tao."
"Là của một mình tao thôi, mày hiểu không?"
Mày phải trả giá.
Trả giá vì có ý định cướp cô ấy từ tay tao!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro