Chương 5: Sự hưng phấn
"Ôi...Bishamon bị ô uế rồi kìa." Long Nguyệt ngồi trên cành cây nhếch môi.
"Nữ nhân đáng thương." Kikyo lạnh lùng phun ra bốn chữ.
"Hm." Kanna giơ chiếc gương lên: "Vậy nhân loại tên Hiyori? Có cứu hay không?"
"Có." Nàng nhún vai: "Chúng ta tới đây là để giúp Yatocchi mà."
"Sesshomaru, Ngươi tới cứu cô ta đi."
"Được." Sesshomaru nhẹ trả lời, sau đó biến thành một chùm sáng màu xanh biến mất.
Kanna tiến lên, xoa xoa tấm lưng mảnh khảnh của nàng:
"Long Nguyệt, có ổn không?"
"Hả..?"
"Long Nguyệt, ta biết cả." Kanna dùng ánh mắt vô thần nhìn nàng: "Long Nguyệt khôi phục trí nhớ cho chúng ta...có phải chịu thương rất nặng hay không?"
"À..." Nàng nhe răng cười: "Thường thôi, chỉ giảm sút một phần năng lượng. Pháp tắc của thế giới này rất yếu, có lẽ nguyên nhân là vì đây chỉ là một vị diện thấp."
"Nếu vậy thì tốt." Kanna nhẹ nhàng mỉm cười: "Long Nguyệt không sao thì tốt rồi."
Nàng sững sờ nhìn Kanna, sau đó vọt lên hung hăng ôm nàng một cái: "Kanna cười lên thật đáng yêu!"
"Xuy." Kouga ở bên trong không gian nhẹ xuy một tiếng đầy khinh thường. Hakudoshi cười nhạo: "Ghen tỵ chứ gì?"
"Đúng đấy, thì sao?"
"Một đám ấu trĩ." Kagura khinh thường liếc mắt.
"Ở bên trong kia...ừm, có ayakashi?"
"Đúng vậy, đám thần khí vô dụng kia đang bị ăn." Kanna lại lần nữa giơ gương lên.
"Miệng của ngươi thật độc." Bạch Dạ dùng bông hoa sen đặt lên chóp mũi ngửi một cái, bình luận.
"Bình thường." Kanna bình thản đáp.
Bạch Dạ: "..."
Ở bên dưới, toàn thân Bishamon tràn đầy xú uế. Nàng nheo mắt lại nhìn Yukine đã hoá thân thành Thần Phúc Khí, vô lực nói:
"Cho nên tên kia nói sẽ có đổ máu...Đổ máu ở đâu vậy? Tại sao vẫn chưa cho ta lên?"
"Ngươi bị hố rồi." Inuyasha vui sướng khi người gặp hoạ.
Nàng ưu thương nhìn xuống, chậc chậc hai tiếng: "Tên này lại dám lừa lão nương..."
"Thục nữ." Long Cốt Tinh bình đạm chen miệng.
Long Nguyệt: "..."
"Tên này lại dám lừa ta..."
Long Ma Ma: "Tốt."
Nàng đau đầu nhìn hắn, sau đó lại tập trung xuống bên dưới. Yato tràn trề lực lượng vung kiếm, có vẻ như đã quyết định sẽ giết chết nàng ta.
Đúng vào thời khắc này, một thanh âm nhỏ bé vang lên:
"Yato!!"
Sau đó giống như thần chú, Yato ngừng kiếm.
Nàng Σ(゚д゚lll), quay đầu lại.
"Lại là nhân loại kia? Tại sao lại ngăn cản hắn giết Bitch..Bis.."
"Là Bishamon." Naraku nhắc nhở.
"Ừm, Bishamon? Giết đi không phải là tốt rồi sao? Cô ta còn định đồng quy vu tận với Yatocchi cơ mà?"
"Ai biết?" Naraku khinh miệt trả lời: "Đám nhân loại đáng ghét thôi.."
Bishamon không chút nào cảm kích, ngay lúc Yato phân thần vung trường đao lên, nhằm ngay Yato mà chém.
"Hừ." Đôi mắt của nàng tràn đầy sắc lạnh: "Kikyo."
Nhắm thẳng vào nàng ta, mũi tên sắc nhọn mang theo chùm tia sáng màu tím loé ra, bắn thẳng vào trường đao.
'Rắc' một tiếng, hoàn toàn nứt vỡ.
Linh lực xoẹt qua thân thể Bishamon khiến xú uế bị thanh tẩy, nhưng sự đau đớn khi mất đi thần khí lại lần nữa đổ ập lên thân xác tàn tạ đó.
"Veena!"
Kazuma hét lên, đồng thời Yato cũng có chút cảm kích nhìn Long Nguyệt, hét lên: "Cảm tạ!"
Long Nguyệt nhìn hắn một cái, bỗng chốc cảm thấy cả người hưng phấn.
"Lại tới nữa..." Naraku nheo mắt: "Sắp đồ sát rồi."
Ngay tại lúc hắn dứt lời, nàng đã hưng phấn hô lên: "Hakudoshi!"
Một thanh trường thương xuất hiện, nàng dùng lực nắm lấy. Thân thể lấy tốc độ kinh khủng bắn về phía trước, ngay khi Bishamon vung lên trường tiên, nàng cũng vung trường thương, chỉ trong nháy mắt đã cắt nó thành năm đoạn.
"Chỉ có như vậy thôi sao..?" Giọng nàng có chút run rẩy: "Yatocchi, chỉ có như vậy mà ngươi đã bị thương thành thế này sao?"
Thông qua chiếc mặt nạ, Yato nhìn thấy đôi mắt của nàng bị nhuộm thành màu đỏ thẫm. Kinh hãi nhớ đến mode đồ sát, hắn vội vàng nói:
"Chờ chút Long Nguyệt!"
"Gì chứ?" Nàng nhìn hắn, chống trường thương xuống đất: "Ngươi nói gì...?"
"Ta..." Yato nuốt nước bọt: "Bishamon hiện tại chỉ là một cái vỏ rỗng tuếch...Ở bên trong có ayakashi, ngươi hãy chém giết chúng đi. Còn đám thần khí...hạn chế đừng tiêu diệt."
"Chúng mạnh chứ?"
"Rất mạnh!"
"Ta, ta.." Nàng hưng phấn nắm trường thương: "Thật tốt quá..."
Kazuma kinh hãi nhìn nàng, nhanh chóng tiến lên ôm lấy Bishamon, đề phòng nàng đả thương nàng ta.
Long Nguyệt không để ý đến hắn, nàng nhảy lên cao, hô:
"Inuyasha!"
Một thanh trường đao ngay lập tức xuất hiện. Nàng nắm chuôi đao, ở trên không trung hung hăng bổ xuống!
"Phong thương!"
"Oành—-!"
Một toà nhà nứt vỡ, để lộ ra một đám ayakashi ở bên trong. Thân hình nàng giống như chim yến, hưng phấn hét lên:
"Sesshomaru!"
Cầm song đao trên tay, nàng nghiêng người, dùng tay phải chém ra:
"Bạo Toái Nha!"
Đống đổ nát bị rạch ra một đường lớn, ayakashi bị chém đứt đôi, tan biến dần.
Cảm thấy sử dụng Sesshomaru không đã nghiền, nàng lật tay, Bạo Toái Nha biến mất, nàng dùng ánh mắt màu đỏ nhìn chằm chằm vào bên trong:
"Long Cốt Tinh!"
Một khẩu đại pháo xuất hiện trên vai, nàng cầm ngắm về phía toà nhà, không chút do dự nổ súng. Đồng thời, nàng vung tay, hô:
"Naraku, tạo kết giới!"
Ngay sau đó, chỉ nghe oành một tiếng, tất cả mọi thứ đều tan vỡ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro