Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chap 6

Sân bay quốc tế Seoul, 8a.m

Hình như mọi hoạt động trên sân bay như đang ngừng lại, người ko di chuyển, máy bay ko cất cánh, chó mèo ko sủa, trẻ con ko nheo khóc, chim ngừng hót....thứ duy nhất còn hoạt động là những con số đang nhấp nháy trên bảng tin điện tử

Sao vậy nhỉ?!

Chắc đang xảy ra 1 hiện tượng siêu nhiên kì bí nào đó làm ngưng tất cả mọi công việc

Và có thể coi con người này là 1 hiên tượng kì bí cũng ko sai....Bởi con người đó....đẹp 1 cách kig lạ

Đoi mắt to tròn, cái mũi cao, thanh thanh, đôi môi mọng chúm chím, làn da trắng ngần, mái tóc màu da cam dài qua vai được tỉa cẩn thận, ôm gọn cả gương mặt, tôn thêm vẻ đẹp vốn có của nó. Trong chiếc áo sơ mi quý phái, trông người đó càng nổi bật hơn bao giờ hết

Nếu người đó chụi ở yên 1 vị trí thì sẽ ko gây nhiều sự chú ý đến vậy đằng này, từ lúc xuống săn bay, người đó cứ đi lung tung được gần 30 phút rồi. Có vẻ đã thấm mệt, người đó ngồi xuống hàng ghế gần nhất, rút quạt ra phe phẩy, phớt lờ mọi ánh mắt đang đổ dồn vào mình, rồi mở túi sách lôi ra 1 cuốn sổ nho nhỏ " Bí kíp nấu ăn ngon" và chăm chú đọc mà ko biết 1 người mặc vest đen đang tiến lại gần mình...

"Cậu chủ..."

" Cậu chủ..." người quản gia nhẹ nhàng gọi cậu chủ mình bằng cách gọi cấm kị

Tôi còn tưởng bác sẽ ko gọi tôi theo cách đó cơ đấy _ Anh ta đã rời mắt khỏi quyển sách, mỉm cười tinh nghịch với bác quản gia già.

Ông khẽ thở dài

Thì ra cậu có nghe thấy. Tôi xin cậu, lần sau đừng phản ứng như thế. Cái thân già này chụi cái tính thất thường của cha cậu là quá đủ rồi, thêm cả cậu nữa thì chắc tôi chẳng thể trụ nổi trên đời này nữa.

Anh khẽ cau mày, tỏ ý ko thích khi dược gọi là " cậu chủ"

Bác đừng gọi tôi theo cách đó. Tôi ko phải là cậu chủ Kim Jiwon mà là Kim Heechun - một cô gái thích nấu ăn và lí do hôm nay của tôi trở về đây là để gặp người mà tôi phải gọi là "bố" theo ý mẹ tôi

Anh nói rành rọt từng chữ để cho vị quản gia kia có thể hiểu

Tôi hiểu ý cậu nhưng cậu cũng phải thông cảm cho tôi....Cậu biết tính ông chủ rồi đấy, tôi mà gọi cậu như thế chắc tôi....

Thôi dược rồi, tùy bác - Heechun ngắt lừoi quản gia- Tôi cũng ko muốn mang tiếng ác nên bác.....thích gọi tôi là gì thì gọi!

Nói rồi anh đóng sập cửa xe và cùng chiếc limo màu trắng sang trọng hòa vào dòng xe đông đúc trên đường

............

Chiếc xe dừng lại trước 1 tòa nhà chọc trời

Heeshun xuống xe xem 1 lần nữa vẻ đẹp của anh lại thu hút ánh mắt của tất cả người quanh đó.Anh bước vào trong, ông quan gia cũng vào theo. Sau khi bước vào thang máy, anh di chuyển lên tầng cao nhất của tòa nhà - nơi ông Kim- " bố anh và cũng là chủ tịch tập đoàn địa ốc lớn nhất Hàn này làm việc. Suốt cả quãng đường anh và ông quản gia ko nói với nhau 1 câu nào, 1 phần vì anh thấy hơi mệt sau 1 chuyến đi dài, 1 phần do anh ko muốn nghe ông gọi anh là " cậu chủ"...Cánh cửa thang máy vừa mở ra là anh đã lao ngay ra ngoài và thắng tiến tới WC. Ông quản gia liền chạy theo

Cậu..cậu chủ? cậu định đi đâu thế? Văn phòng ôn chủ ở hướng này cơ mà?

Tôi đi rửa tay rồi vào

Nhưng ông chủ đang đợi..........

Kệ ông ta! Cứ để ông ta đợi thêm 1 tí cũng chẳng chết ai! - Nói rồi anh cứ thế đi thẳng vào nhà vệ sinh nữ trong con mắt kinh ngạc của mấy vệ sĩ đi kèm. Họ cứ há hốc mồm rồi chăm chăm nhìn vào biển nhà vệ sinh khiến mấy cô gái đi từ trong đó ra phải che mắt vì ngượng

Nhin gì mà nhìn? - Ông qiủan gia quát mấy vệ sĩ- Bộ chưa bao giờ thấy cậu chủ đi vào toilet nữa sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro