Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Phần 9

Tên : Muốn em thế nào cũng không đủ

Chương 12 : Không có anh , ngủ không được

Chương 13 : Nhiều quá chứa không nổi

Chương 14 : Nhét chặt không cho chảy ra

-------------------------------------------------------------

TIN HOTCậu lại không tham gia? Thật là không có tinh thần tập thể gì cả..."

Lâm Tiến nhìn người đàn ông bên cạnh với vẻ xem thường, tiếp đó vỗ vỗ vai anh than thở, "Cậu nhìn cậu đi, thanh niên chưa lấy vợ, vậy mà còn thảm hơn cả mấy người đã có vợ. Cậu xem nhà tôi chẳng có ai ở nhà, không phải là nên ra ngoài chơi ư?"

Trịnh Sơ Trạch nhìn anh ta, lạnh lùng cười: "Tôi thấy hình như lâu rồi chưa gọi điện cho chị Quyên, có lẽ tối nay tôi nên gọi hỏi thăm chút nhỉ."

"Ấy đừng! Được rồi được rồi, tôi không nói cậu......"

Lâm Tiến lập tức vươn một bàn tay chắn trước mặt anh, cười ngượng: "Lão Trịnh! Tôi biết cậu là bạn tốt mà - cậu sẽ không làm loại chuyện đó, ha ha ha. Hơn nữa mấy vụ này cũng không phải do tôi hô hào... Tôi chỉ là..."

"Tôi về đây."

"Nhưng sao ngày nào cậu cũng vội về như vậy? Vì Nhược Nhược à?" Nhân lúc hai người cùng đi ra bãi đỗ xe, Lâm Tiến tranh thủ nói: "Sau khi bác trai bác gái đi rồi còn để lại cho cậu cái đuôi nhỏ này, đối với một người độc thân như cậu mà nói quả thực không hay cho lắm. Tuy là Nhược Nhược ngoan ngoãn hiểu biết... Nhưng nếu sau này cậu tìm bạn gái..."

"Được rồi, cậu đi chơi gì thì đi đi."

Những lời còn lại của Lâm Tiến bị tiếng đóng cửa

xe ngăn cách ở bên ngoài, Trịnh Sơ Trạch khởi động xe, bỏ lại ông bạn tốt chỉ còn cách câm nín đứng ngoài cửa sổ xe, vẫy vẫy tay tạm biệt, rồi lái xe đi.

Đàn ông bên ngoài đương nhiên không thể thiếu các mối quan hệ xã giao, đối tác làm ăn, hồ bằng cẩu hữu(*). Nhưng mấy chuyện xã giao này nọ cho tới bây giờ Trịnh Sơ Trạch nếu có thể từ chối liền từ chối. Chỉ cần vừa nghĩ tới có một cô gái nhỏ đáng yêu cuộn tròn ấm áp ở nhà trông ngóng mình trở về, anh làm sao còn tâm tư ăn chơi đàng điếm bên ngoài.

(*) Hồ bằng cẩu hữu: nghĩa là đám bạn xấu, nhưng ở đây có ý chỉ bạn bè thân thiết.

Nghe thấy huyền quan truyền đến tiếng cửa mở, trên ghế salon Nhược Nhược đang lim dim sắp ngủ vội bật dậy đứng lên, xỏ vào một đôi dép lê nhung màu hồng nhạt bước lạch cạch lạch cạch ra đón.

"Sơ Trạch! Anh về rồi à!"

Anh treo áo khoác lên giá, cúi đầu, trông thấy khuôn mặt nhỏ nhắn tươi cười ngọt ngào hé ra, ngay sau đó liền bị mùi hương êm dịu bổ nhào vào ngực. Trịnh Sơ Trạch không khỏi cảm thấy trong lòng ấm áp, cúi người xuống ấn một nụ hôn lên cánh môi mềm. Cách Nhược Nhược gọi tên anh giống y như bà xã nhỏ, nhưng anh vẫn thích cách xưng hô kia hơn.

"Không phải đã nói rồi sao? Gọi anh trai." Anh dịu dàng ôm cả người cô, khẽ cười nhắc.

Nhược Nhược bị anh hôn phát ra một tiếng ưm, cơ thể bắt đầu mềm nhũn. Cô thuận theo áp lên lồng ngực vững chãi của anh, khuôn mặt nhỏ nhắn nõn nà ửng hồng. Theo nụ hôn dần nâng lên cao của Trịnh Sơ Trạch, cô không tự chủ được ngẩng đầu với theo anh, nhưng cuối cùng vẫn không đuổi kịp, cánh môi đỏ hồng có chút thất vọng dẩu lên.

"Không muốn... Muốn gọi Sơ Trạch."

Nghe vậy bàn tay của Trịnh Sơ Trạch đặt ở mông cô liền nhéo một cái, miệng nói: "Nhược Nhược không ngoan."

"Ưm..."

Mông bị vuốt ve truyền cảm giác đến nơi riêng tư giữa hai chân, khiến Nhược Nhược hừ nhẹ một tiếng.

"Anh sẽ không tìm người phụ nữ khác, người phụ nữ của anh vĩnh viễn đều chỉ có mình Nhược Nhược. Nhược Nhược về sau vẫn gọi anh trai được không?"

Những lời này tối hôm qua anh đã nói với cô, nhưng tiểu nha đầu vẫn không chịu sửa.

Nhược Nhược cúi đầu, chơi xấu nũng nịu hồi lâu, rốt cục dịu dàng gọi: "Anh trai..."

"Ngoan lắm." Dứt lời anh lại cúi đầu, hôn mạnh lên môi cô.

"Cơm đã nấu xong rồi, anh đi tắm trước đi, em chuẩn bị nước nóng cho anh."
"Ừ, đi thôi."

Dù sao hiện giờ trong nhà không còn ba mẹ, chỉ có Nhược Nhược và Trịnh Sơ Trạch sống cùng nhau, Trịnh

Sơ Trạch lại thường xuyên về trễ, không có nhiều thời gian quan tâm đến cô. Lúc trước Trịnh Sơ Trạch cũng có ý muốn thuê người giúp việc, nhưng Nhược Nhược hy vọng nơi đây là căn cứ bí mật của hai người, không muốn người khác gia nhập. Vì thế cô tự học nấu ăn, tuy không làm được nhiều món ăn phong phú tinh xảo, nhưng hai món mặn một món canh đơn giản thì vẫn có thể xoay xở.

Sau bữa tối dung dị ấm cúng, Trịnh Sơ Trạch ôm Nhược Nhược nằm trên ghế salon, cùng cô xem tivi.

"Nhược Nhược."

"Dạ?"

"Tối mai anh phải đi công tác."

Sự chú ý vốn bị phim truyền hình thu hút giờ phút này đều chuyển sang Trịnh Sơ Trạch, Nhược Nhược cầm điều khiển tắt tivi đi, xoay người lại hỏi: "Khi nào anh về?"

"Khoảng một tuần."

May mà không phải một tháng... Nhược Nhược lén lút nhẹ nhàng thở ra, nhưng nghĩ lại mới thấy, một tuần cũng không tốt hơn là bao. Mấy năm nay đương nhiên đây không phải lần đầu tiên Trịnh Sơ Trạch đi công tác, nhưng cũng không có nghĩa là cô đã quen với điều này.

"... Anh đi rồi em sẽ ngủ không yên, làm sao bây giờ?" Cô cúi xuống, ghé vào người anh, rầu rĩ nói.

"Sao lại không ngủ được?" Trịnh Sơ Trạch ôm lấy cô, cúi đầu cười hỏi, "Tiểu huyệt không có gậy lớn của anh cắm vào thì không ngủ

được ư?"

"Ư...." Nghe lời nói dâm dục xấu xa của anh, cái miệng nhỏ phía dưới của Nhược Nhược bỗng nhiên co rút, tựa như câu trả lời. Miệng hồng phía trên cũng mất tự chủ rên rỉ một tiếng, không biết là hứng tình hay là đáp lại anh.

Bàn tay ôm Nhược Nhược vốn đang vuốt ve da thịt dưới áo, lúc này theo phần eo trơn bóng trượt vào bên trong quần lót, bóp mạnh lên bờ mông mềm mại, khiến cô thở gấp. Tiếp đó vươn hai ngón tay tìm tòi ở vách thịt, quả nhiên tìm được một ôn tuyền ẩm ướt.

"Hoa huyệt nhỏ xíu mà chảy thật nhiều nước..." Anh thổi khí bên tai cô, "Ướt từ lúc nào? Hử?"

Cả người Nhược Nhược đều ghé vào trong ngực anh, âm đạo lại bị bàn tay anh vuốt ve, mọi ý nghĩ sớm đã biến thành những quả bông tròn bồng bềnh phiêu đãng, hai má nóng bừng, hô hấp ngày càng dồn dập.

"Lúc anh mới vừa vào cửa.... Ư a -" cô yếu ớt đáp lời, phát ra âm thanh rất nhỏ giống như hơi thở.

"... Mới chưa đến một ngày không chọc em, đã ham muốn thành như vậy!" Phía dưới Trịnh Sơ Trạch cũng đang bị thân thể mềm mại thơm hương của cô không rõ là vô tình hay cố ý không ngừng cọ xát, dần dần trướng lên cứng rắn. Lỗ nhỏ ngập nước của Nhược Nhược hé ra hợp lại hút lấy ngón tay anh, khiến hạ thân anh

cũng bắt đầu điên cuồng kêu gào muốn đâm xuyên qua. Trịnh Sơ Trạch hít sâu một hơi, lập tức một tay ôm lấy Nhược Nhược đứng lên, đi vào phòng ngủ.

"Tiểu dâm phụ! Đêm nay chờ bị anh fuck chết đi... Ừ... Anh muốn đâm em thỏa thích... Ừm... Bắn đầy tinh dịch vào tử cung của em!...."

Trong bóng đêm thậm chí ngay cả quần áo của cô anh cũng không kịp cởi, chỉ kéo phựt quần lót cô xuống rồi đẩy mạnh dương vật to lớn vào trong cơ thể cô. Cơ thể xinh xắn mềm mịn của cô gái nhỏ theo động tác của người đàn ông bắt đầu đung đưa lên xuống ở trên giường, âm thanh rên rỉ mềm mại liền chuyển thành những tiếng kêu dâm dật phóng đãng.

"A!.... Ừ... Ừ!.... A!! - a -!!"

"Tiểu dâm đãng, kẹp chặt hơn một chút! - a...... Hôm nay anh sẽ bắn toàn bộ tinh dịch cho em...... Để chứa tinh dịch trong bụng em một tuần! Miễn cho em lại hứng lên! - ừ!" Trịnh Sơ Trạch vừa thẳng lưng cắm đút nộn thịt mềm mại, vừa nhanh chóng cởi quần áo của hai người.

Tiếng thở ồ ồ nặng nề của anh giống như từng đợt gió nóng, phả lên bộ ngực sữa trắng tròn của cô, mang đến những làn sóng tê dại liên tiếp. Hai núm vú hồng nhạt khi chủ nhân khó nhịn rên rỉ cũng âm thầm dựng thẳng lên. Trịnh Sơ Trạch ngay lập tức phát hiện sự biến hóa này, cúi đầu ngậm một hạt trân châu vào trong miệng, đầu lưỡi gai nhám không ngừng liếm láp đầu vú mẫn cảm, làm Nhược Nhược ngứa ngáy lại thoải mái, chỉ có thể vừa rên rỉ, vừa ôm chặt lấy đầu anh muốn anh bú sâu thêm.

Dịch nhờn trong âm đạo chảy ròng ròng liên tục, bên dưới hai người đều ướt đẫm, đám lông rậm rạp của anh giống như vừa được nhúng vào nước. Nơi riêng tư không ngừng giao hợp theo sự ra vào của anh phát ra tiếng nước bạch bạch, từng đợt từng đợt bị dồn ép khiến nước trong hoa huyệt chảy ra nhiều đến mức tưởng chừng như chảy đến bất tận.

--------------------

Trong phòng tối, cô gái ngâm nga lên bổng xuống trầm, chuyển thành tiếng rên yếu ớt như chú mèo con. Tốc độ của người đàn ông đang rong ruổi trên cơ thể non mềm gần một đêm đến lúc này cũng đã dần chậm lại, dương vật vẫn cương cứng trong cơ thể cô, từng chút từng chút thong thả đút vào.

"Bảo bối - anh bắn mấy lần rồi?..."

Anh dịu dàng ôm cô gái nhỏ toàn thân đầy mồ hôi ướt dính, hôn lên môi cô, giọng nói khàn khàn gợi cảm. Hạ thân hai người kề sát, bốn chân quấn lấy nhau, thở dốc, thỉnh thoảng giao tiếp với nhau qua những nụ hôn ngắn.

"Không... Ưm... Không nhớ rõ..."

Vẻ mặt Nhược Nhược tràn đầy xuân tình xụi lơ trong lòng anh, giống như bị hạ đường huyết. Cơ thể vì nhận được quá nhiều khoái cảm mà bồng bềnh phiêu đãng, cần cổ mịn màng cùng hai khối tròn trịa trước ngực chi chít những dấu hôn ướt át. Cô gái nhỏ đáng thương đêm nay bị người đàn ông cường tráng vần vò đến chết đi sống lại, giọng nói khàn đặc vì liên tục kêu rên, khoảng cách giữa từng đợt cao trào càng lúc càng gần, sóng trước chưa yên sóng sau đã tới, dữ dội đến mức cô há to miệng, hai chân đạp lung tung trên giường, thiếu chút nữa thở không ra hơi.

Trận hoan ái này thật sự kéo dài quá mức, cô đã ý loạn tình mê đến ngay cả chính mình lên đỉnh bao nhiêu lần còn không đếm nổi, làm sao có thể nhớ rõ bị anh bắn mấy lần? Cô chỉ biết rằng tử cung đã tràn đầy tinh dịch, hiện giờ anh chỉ cần thúc nhẹ vào là trong cơ thể cô cũng có thể thành sông cuộn biển gầm.

Trên cơ thể anh tản ra mùi hoocmon nồng đậm, vấn vít quanh chóp mũi, môi, má cô, quyến rũ cô vặn hông liên tục, cố gắng tìm đến khoái cảm cực hạn nơi đầu sóng ngọn gió. Thân dưới cô vẫn phản ứng với động tác của anh, nhưng nửa người trên sớm đã hóa thành một hồ nước xuân, hoàn toàn vô lực.

Loại chuyện này rõ ràng tiêu tốn rất nhiều thể lực của phái nam, nhưng sao người đàn ông của cô thoạt nhìn lại không hề mệt mỏi chút nào?

"Anh trai... Em đã... Không chịu nổi nữa... A... Tha cho em đi..."

Cô nũng nịu van xin anh, hy vọng màn ân ái cuồng nhiệt này có thể chấm dứt. Lại quên rằng trong lúc giao hoan mà cầu xin đàn ông dừng lại, sẽ chỉ làm sự tình trở nên càng khó khăn hơn mà thôi.

Quả nhiên nghe cô van xin, anh chẳng những không ngừng lại, thậm chí còn thúc vào mạnh hơn, ngón chân Nhược Nhược đều cong lên, sau một tiếng rên la kiều mị, cô lại một lần nữa run rẩy đạt tới cao trào. Dương vật bị huyệt đạo chật hẹp ướt át kẹp chặt, đồng thời cũng lập tức bắn tinh.

Nơi riêng tư của Nhược Nhược vẫn là quá nhỏ, mỗi lần bao bọc lấy anh, cửa huyệt trắng nõn đều bị căng đến phát phình, càng khỏi nói còn có khe hở gì. Bụng dưới của cô đã bị bắn đầy tới mức hơi trương lên, âm đạo nho nhỏ cùng tử cung tràn ngập tinh dịch, nhưng lại bị gậy thịt to lớn ngăn kín bên trong, nửa giọt cũng không chảy ra được.

"A... Anh trai... Đã... Đầy... Rồi... Không chứa nổi nữa... Ư... A - đừng... Đừng bắn nữa... Trướng lắm... A..."

Cảm nhận được nam tính trong cơ thể lại nảy lên bắn tinh phát nữa, Nhược Nhược vô lực rên rỉ cầu xin. Hoa huyệt vốn đã đầy căng lại bị bắn thêm một lần, cô có cảm giác như mình sắp bị bắn chết.

"Đầy thật sao?" Bắn hết lần này, nam tính của anh nghẹt lại bên trong cô, từ tiểu huyệt căng trướng phát ra âm thanh ục ục. Quy đầu ngăn chặt trong âm đạo, dường như sợ tinh dịch sẽ chảy ra mất, "Xem ra là đầy rồi... Ư... lỗ nhỏ của Nhược Nhược quá ướt quá chặt... Anh trai ngâm ở bên trong rất thoải mái - "

"Anh trai... Anh trai... Ưm..." Nhược Nhược nhắm nghiền hai mắt, hàng lông mi dài cong như quạt khẽ rung rung, hai bàn tay nhỏ mò mẫm lung tung trên lưng anh, nũng nịu nói: "... Đủ rồi... Em muốn... Ngủ..."

Đúng là tiểu yêu tinh muốn lấy mạng người! Trịnh Sơ Trạch thầm mắng trong lòng, không rõ vì sao anh muốn cô thế nào cũng không đủ... Anh đã vần vò cô gần một buổi tối, nhưng gậy thịt phía dưới vẫn không chịu mềm xuống!

Anh cúi đầu, nhìn cô gái nhỏ trong lòng hiển nhiên đã buồn ngủ đến cực điểm, gối đầu lên khuỷu tay anh hô hấp đều đều, tựa như đã chìm vào mê man. Anh ngẩng đầu nhìn thoáng qua đồng hồ treo trên tường, cách giờ xuất phát chỉ còn ba tiếng. Liền thở dài, vẫn giữ nguyên tư thế cắm trong cơ thể cô, nghiêng người nằm xuống, ôm cô kéo chăn lên .......

----------------

"Bảo bối, bảo bối, dậy đi."

Trịnh Sơ Trạch toàn thân trần trụi vỗ vỗ hai má Nhược Nhược cũng trần trụi trong lòng anh, khẽ gọi cô. Nhưng đêm qua thật sự là tiêu hao quá nhiều thể lực, nên chốc lát cô chưa thể tỉnh lại, hai mắt vẫn nhắm có chút cáu kỉnh ậm ừ một tiếng, sau đó định trở mình ngủ tiếp.

Dương vật thô dài vẫn đút trong lỗ nhỏ, sao có thể cho phép cô tùy tiện xoay người như vậy. Cánh tay Trịnh Sơ Trạch giam chặt cô gái nhỏ trong ngực, vừa hôn lên tóc cô, vừa thấp giọng nói:

"Nếu không anh liền làm đến khi nào em dậy mới thôi."

Nhược Nhược đang mơ màng nghe thấy lời anh, sợ tới mức lập tức tỉnh dậy.

"Đừng... Đừng làm nữa..." Cô vặn vẹo làm nũng trong lòng anh, cũng không biết là đang từ chối hay dụ dỗ.

"Nhưng huyệt nhỏ của em nghe anh nói muốn làm, đã hưng phấn đến độ bắt đầu tự mút lấy anh rồi." Trịnh Sơ Trạch vừa nói, vừa chậm rãi đẩy hông. Dương vật to dài ở cửa tử cung một mạnh một nhẹ cứ thế mài, chạm vào dịch thể bên trong tạo thành những tiếng ục ục.

Chỉ nghe thấy âm thanh này Nhược Nhược cũng đã cảm thấy thích thú, càng khỏi nói trong tiểu huyệt mẫn cảm vẫn đang bị gậy thịt va chạm cọ xát, đôi bàn tay ấm áp còn xoa nắn vuốt ve vú cô. Hai nơi mẫn cảm mang đến kích thích khiến toàn thân Nhược Nhược trở nên mềm rũ, lại dễ dàng chìm vào khoái cảm giao hợp, miệng cũng bắt đầu thở gấp.

"A... Ư... Anh trai... A... A... Anh trai... Ưm... Mạnh... Mạnh chút nữa... A..."

"Lỗ nhỏ dâm đãng, fuck em cả đêm còn chưa đủ? Vẫn muốn mạnh thêm?"

Trịnh Sơ Trạch vốn đã cương cứng hồi lâu nghe thấy lời này nhất thời lửa dục lại bừng lên, hạ thân bắt đầu đẩy nhanh tốc độ. Nam tính to lớn theo dục vọng của anh từng đợt từng đợt mạnh mẽ thọc vào khe thịt chứa đầy nước và tinh dịch, rất nhiều dâm dịch rốt cục bị đẩy ra, từ nơi hai người giao hợp rơi tí tách, làm ướt một mảng nệm.

Toàn bộ căn phòng đều tràn ngập mùi vị nhục dục.

Hoa huyệt dâm đãng bị dương vật nhét đầy, thịt mềm ở cửa mình thỉnh thoảng lại lật vào lật ra theo động tác của anh. Trong lúc đó thân thể hai người cũng dần dần trở nên dớp dính. Nhược Nhược đã được dạy thành thói quen chịu cắm đút mãnh liệt, làm như vậy với cô mà nói có phần hơi nhẹ nhàng. Cô cảm thấy sâu trong âm đạo càng lúc càng ngứa, ngay cả hoa tâm đều mở ra khép lại khát khao sức mạnh nam tính.

Cô không nhịn được vặn vẹo nâng eo, nâng mông lên cố gắng hùa theo động tác của anh, mái tóc vì mê loạn lắc lư mà dính khắp mặt, miệng nhỏ hồng hào mềm mại hé ra rên rỉ.

"Ưm... A... A... Trướng quá... Tê quá... A..."

"Em còn xoay người? Còn uốn éo như vậy? Có phải chê anh thúc chưa đủ mạnh không?" Ngực anh kề sát lưng cô, cơ thể tạo thành hình vòng cung nhấp nhô phía sau cô, chậm rãi rút dương vật trong âm đạo ra, tiếp theo dồn sức cắm lại vào sâu bên trong.

"... A... Nhược Nhược thật chặt... Mẹ nó, fuck quá sướng... Lỗ nhỏ dâm đãng, có muốn được anh chọc nữa không?... Hử... Muốn thì xin anh!"

Nhược Nhược bị đâm đến đỏ bừng mặt, thở hổn hển, nhưng vẫn chưa đủ để đạt tới đỉnh cao nhất, chỉ có thể mở miệng cầu xin anh.

"Ô... Anh trai... Ngứa quá... Xin anh... Fuck em... Fuck mạnh hơn... Hơn nữa... Fuck nát lỗ nhỏ của em! - a!"

Dương vật trong hoa huyệt cắm thẳng một cái, sau đó kịch liệt rút ra đâm vào, Nhược Nhược nhất thời rên rỉ phóng đãng. Có lẽ cảm thấy nằm nghiêng làm không đã nghiền, Trịnh Sơ Trạch ôm chặt eo và mông cô xoay người ngồi dậy, lấy một cái gối kê dưới hông cô, ra sức đâm chọc.

"A... Ưm... Anh trai... Nhồi em... Nhồi nát lỗ nhỏ của em... Ư... A... A... Nhanh chút nữa... A..."

"Anh trai fuck em thích không?!" Anh vừa nhún trên người cô, vừa thở gấp hỏi.

"A... Thích... Ư... Gậy của anh trai lớn quá... Ưm a... Em... Không chịu nổi!...

Nhược Nhược sung sướng tới cực điểm phóng túng kêu lên, cùng với bộ dáng bị tình dục chi phối đến mất hồn càng kích thích Trịnh Sơ Trạch, thấy thời gian không còn nhiều, anh nắm chặt eo Nhược Nhược, đẩy nhanh tốc độ liên tiếp đâm thẳng về phía trước. Tiểu huyệt chật hẹp hút chặt gậy thịt cứng rắn, hoa tâm mềm mại mút mát quy đầu mẫn cảm ngay lối vào, khiến cả người anh đều bị cảm xúc tê dại xâm chiếm.

Nộn thịt nóng ướt không ngừng mấp máy đè ép dương vật to lớn. Chỉ chốc lát sau, từng đợt khoái cảm mãnh liệt theo xương sống đột nhiên đánh úp vào các dây thần kinh của Trịnh Sơ Trạch. Anh cũng không nhẫn nại nữa, trực tiếp phóng túng khoái cảm một mạch trút xuống, cong hông kêu lên, bắn một luồng tinh dịch nóng bỏng vào trong cơ thể cô.

"A!!!... Ư... A!... A..." Nhược Nhược lên đỉnh thét chói tai ôm chặt cơ thể cường tráng của anh, hai chân gắt gao kẹp lấy hông anh, âm hộ nâng cao lên, muốn làm cho gậy thịt vào càng sâu trong mật huyệt.

Lúc bắn tinh Trịnh Sơ Trạch thậm chí cảm giác được sâu trong hoa tâm có lực cản, xem ra lỗ nhỏ quả thật đã căng tràn.

Ngay khi Nhược Nhược đang hưởng thụ dư vị cao trào, nam tính trong cơ thể bỗng nhiên rút ra, cô vừa định tỏ vẻ bất mãn, lập tức cửa mình lại bị một vật thể to lớn mềm mại cắm vào, miệng nhỏ liền thở gấp. Vật đó bị đẩy từng chút một vào trong cơ thể cô, tiếp theo được ngay ngắn nhét vào âm đạo còn đang co rút.

"Ưa... A... Đây là cái gì... A..."

Cô gái nhỏ vừa bị cắm đút một phen vẫn còn yêu kiều thở gấp, hạ thân vì có dị vật bất thình lình xâm nhập lại bắt đầu không nhịn được run rẩy. Cô chỉ cảm thấy vật được nhét vào trong cơ thể mình khá to, nhưng dường như không quá dài. Vật kia được ngón tay Trịnh Sơ Trạch đưa vào sâu trong hoa huyệt, chen vào các vách thịt thật thoải mái. Cô hơi ngẩng đầu, muốn nhìn xem anh đút cái gì vào cơ thể mình, kết quả lại thấy anh nâng gậy nhắm ngay cửa mình cô, tựa hồ cứ trực tiêp cắm vào như vậy!

"Anh trai!... Anh... Anh định làm gì!" Cô hoảng hốt nhìn anh, bất giác vươn tay bưng kín nơi riêng tư. Trong cơ thể cô vừa mới bị anh đút một dị vật vào, chẳng lẽ anh lại muốn làm tiếp sao? Nếu như vậy cô sẽ chết mất!

Trịnh Sơ Trạch không trả lời thắc mắc của cô, bá đạo nhấc tay cô ra, dương vật nhắm ngay khe huyệt ướt sũng, thẳng lưng chậm rãi cắm vào. Sau cao trào vừa mới vách thịt vốn vô cùng mẫn cảm, phút chốc Nhược Nhược bị khoái cảm khác thường này kích thích đến nỗi ngón chân đều cong lên, nhíu chặt mày, dường như không thể chịu đựng được to lớn trong cơ thể.

Vật kia bị anh đẩy càng sâu thêm, mãi đến khi tới tận đỉnh hoa tâm không thể tiến thêm được nữa, cuối cùng anh mới dừng lại, từ từ rút ra.

"Ưm... Anh trai..."

"Đút tinh dịch của anh vào thật sâu, không cho phép chảy ra, tuần sau về anh kiểm tra." Anh cúi người xuống dịu dàng khẽ hôn lên mặt cô, hài lòng vỗ vỗ tiểu bánh bao, sau đó rời giường mặc quần áo đi ra cửa.

Nhược Nhược cả người bủn rủn nâng mình lên, nhìn xuống giữa hai chân, chỉ nhìn thấy một mẩu gậy có móc kéo gắn dây nhô ra từ khe nhỏ giữa hai chân, trừ cái đó ra hoàn toàn không có gì khác thường. Nhưng cô lại có thể cảm nhận rõ trong cơ thể bị nhét chặt một thứ thô to giống như dương vật, đêm qua cô bị anh bắn đầy một bụng tinh dịch, hiện tại lượng tinh dịch ấy đều bị ngăn trong tử cung, một giọt cũng không chảy ra được!..

-----------------------------------------------------------------------------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro