🌙 Chương 75 🌙: Bạn trai
Editor: Sel
Trên đường về, tay của Chu Ánh Hi không chịu ngừng nghịch, một tay nắm vô lăng, tay kia lại cứ luồn qua đầu gối đến đùi Lê Phù mà mơn trớn. Cô nhắc nhở mấy lần, bảo anh phải tập trung lái xe, nhưng vừa mới chính thức có được cô, anh chỉ muốn giây phút nào cũng được kề sát bên.
Kết quả là, trong xe, anh bắt đầu có phản ứng.
Vừa bước vào biệt thự, Chu Ánh Hi gần như lập tức khóa môi với Lê Phù, kéo cô vào phòng tắm cùng nhau.
Trong không gian chật hẹp ấy, giữa làn nước và nụ hôn cuồng nhiệt, cảm xúc của họ dần dâng cao, suýt chút nữa thì không thể kìm lại.
Anh kiềm chế được là vì còn muốn cô thực hiện "hình phạt" từ vụ cá cược lời tỏ tình.
Nếu cô tỏ tình trước, cô phải mặc bộ nội y gợi cảm và tự sướng trước mặt anh.
"Chu Ánh Hi, anh đúng là lão biến thái mà."
Từ phòng tắm bước ra, cô quấn người trong một chiếc khăn tắm, rồi cầm lên bộ nội y mà Chu Ánh Hi mua, vừa nhìn đã thấy choáng. Bộ đồ mỏng manh đến mức chỉ có hai mảnh ren đen che hờ, lại còn thiết kế hở phần dưới, khiến cô có thể mường tượng được vẻ quyến rũ khi mặc vào.
Cô cầm nó lắc lư trước mặt anh, mỉm cười chế giễu, "Anh đã xem bao nhiêu phim đen rồi hả?"
Chu Ánh Hi định phủ nhận nhưng lại lộ ra chút bối rối.
Bản tính nghệ sĩ có chút cao ngạo, nhưng nghĩ đến việc bị bạn gái biết anh bí mật xem mấy phim đó để học hỏi kỹ năng thì quả thực ngượng chết.
Bỏ qua chủ đề này, anh lùi về sau, ngồi xuống mép giường, cằm hếch lên: "Mặc đi."
Trong phòng chỉ bật chiếc đèn đầu giường và vài ngọn nến trắng, ánh sáng mờ ảo. Lê Phù hơi ngại, định trốn vào góc để thay đồ, nhưng anh lại ra lệnh, "Mặc ngay trước mặt anh."
Vừa chính thức xác lập mối quan hệ, cái vẻ ngoài nho nhã của anh liền biến mất, thay vào đó là một kẻ thích trêu đùa. Lê Phù bất giác có chút hối hận, nhưng nghĩ đến lời thề "sẽ không bao giờ tỏ tình trước" thì đành chịu. Thua phải chấp nhận, cô tháo khăn tắm, cố nhanh chóng mặc đồ vào.
"Em yêu, đừng vội quá, coi chừng rách ren." ánh mắt Chu Ánh Hi đầy ý trêu chọc, thân mình hơi nghiêng về phía trước, "Cứ từ từ mặc, anh chịu được."
Bộ đồ quá mỏng, không đủ để cô mặc nhanh chóng vào, lại còn vướng dây khiến cô suýt vấp, đành phải thực sự chậm rãi.
Đúng như anh mong muốn, Lê Phù đứng trước anh, thân hình không một mảnh vải che thân, làn eo thon uyển chuyển, hai bầu ngực mịn màng như hai quả đào mật, lắc nhẹ theo mỗi chuyển động của cô.
Mới ngắm vài giây, cổ họng anh đã bắt đầu khô nóng.
Dù người có lý trí đến đâu, trước sắc đẹp cũng chỉ là kẻ phàm tục.
Lê Phù cúi đầu, mỉm cười tinh nghịch, cố ý tiến gần giường thêm một chút, bộ nội y đã được kéo lên đến eo, cô nghiêng đầu, đưa tay gạt mớ tóc che trước ngực ra sau lưng, động tác chậm rãi khiến anh không thể rời mắt, rồi kéo dây mảnh qua vai, chỉ còn dây sau gáy chưa buộc.
"Buộc giúp em đi." Lê Phù thoáng nghiêng người.
Chu Ánh Hi ngẩng đầu, ngón tay quấn quanh dây mảnh, thắt thành một chiếc nơ xinh xắn.
Cuối cùng, bộ nội y cũng đã mặc xong. Hai mảnh ren mỏng manh chỉ vừa đủ che phần ngực, phần còn lại hầu như để trống. Trước khi mặc cô nghĩ có khi không mặc gì còn gợi cảm hơn, nhưng khi thấy ánh mắt anh lóe lên ánh lửa, cô mới hiểu rõ thế nào là quyến rũ nửa vời càng dễ khiến người ta mất kiểm soát.
Đôi mắt đen của anh càng lúc càng tối, hơi thở cũng dần dồn dập, nhìn người phụ nữ trước mặt vừa thuần khiết vừa quyến rũ, cả sợi tóc cũng toát lên nét gợi cảm. Ham muốn như ngọn sóng trào trong lồng ngực, bàn tay anh lần đến bên hông cô, ấn nhẹ một cái, yêu cầu khẽ khàng, "Em yêu, quay lưng lại."
"Ừm."
Lê Phù ngoan ngoãn quay lưng lại, phía sau không có mảnh vải nào che phủ, chỉ có sợi dây mảnh với chiếc nơ sau gáy và một chiếc quần lót chữ T. Dây đai ôm lấy vòng eo, tôn lên đường cong căng đầy của vòng ba. Làn da sau khi tắm xong mềm mịn, Lê Phù bất giác khẽ rùng mình khi anh không nhịn được mà cắn nhẹ vào vùng da mềm mại ấy.
Chỉ một cú cắn nhẹ mà một cơn nhói ngứa đã dâng lên nơi cô. Chu Ánh Hi hôn lên tấm lưng trần của cô, giọng nói vừa nhẹ nhàng vừa đậm chất mê hoặc, "Em yêu thơm quá, ngoan ngoãn để bạn trai cưng chiều cả đêm, được không?"
"Cả đêm á," Lê Phù khẽ hừ một tiếng, "coi chừng đến lúc kiệt sức đấy."
"Không đâu."
"..."
Chu Ánh Hi đột ngột bế cô lên, đặt xuống bên mép giường rồi đổi chỗ. Anh kéo một chiếc ghế gỗ đến sát giường, ánh đèn chiếu vào người cô. Hôm nay, anh muốn ngắm nhìn cô thực hiện hình phạt này một cách trọn vẹn nhất.
"Bắt đầu đi." Anh ngồi tựa lưng vào ghế, ánh mắt chứa đựng cái nhìn của một kẻ chiến thắng.
Lần trước ở Macau, cô đã từng có một tư thế xấu hổ trước mặt anh, nhưng lần này còn xấu hổ hơn gấp bội, khi phải tự mình làm điều đó ngay trước mặt anh. Lê Phù chống tay lên giường, hơi ngẩng người lên, chầm chậm mở rộng đôi chân sang hai bên. Mỗi cử động nhẹ đều như bị ánh mắt nóng rực của anh quét qua, cho đến khi cô hoàn toàn mở rộng chân trước mặt anh.
Chiếc quần chữ T có thiết kế hở đáy, khi cô mở rộng chân, tất cả đều phơi bày trước ánh sáng dịu nhẹ chiếu lên giường. Chu Ánh Hi nhìn thấy nơi ấy khẽ hé mở, ánh lên chút ướt át như đóa hoa mới nở.
"Đã ướt rồi sao?" Anh khẽ cười.
Bị phát hiện phản ứng của mình, Lê Phù hơi ngượng, "Anh phiền quá, đừng nói ra mà."
"Còn ngại sao?"
"Dĩ nhiên, em là con gái mà."
Chu Ánh Hi cúi người, vòng tay ra sau ôm lấy đầu cô, khẽ hôn lên trán, dịu dàng trấn an, "Có gì mà ngại chứ, anh là bạn trai em mà. Sau này chúng ta sẽ cùng nhau khám phá nhiều điều mới mẻ hơn. Ở chuyện này, chúng ta đều phải vui vẻ. Lần tới em cũng có thể phạt anh."
Cô nghe anh dỗ dành liền thả lỏng, gật đầu, "Ừm."
Chu Ánh Hi ngồi lại ghế, chăm chú ngắm nhìn.
Thả lỏng hơn, Lê Phù từ từ nhập tâm vào cảm xúc của mình. Cô nhớ lại những gì từng thấy khi xem phim với Ngô Thi, bắt đầu dùng lòng bàn tay vuốt nhẹ nơi nhạy cảm. Chất dịch đã tiết ra chút ít khiến ngón tay cô trượt nhẹ nhàng, mỗi chạm khẽ đều đem lại khoái cảm. Cô rên khẽ, bàn tay di chuyển chậm rãi, chầm chậm tăng áp lực lên từng điểm nhạy cảm, khuôn mặt dần đỏ ửng khi cảm giác mê mị dâng tràn.
Lúc đó, từ chiếc ghế phía sau, anh ra lệnh.
"Dùng ngón tay của em đi."
"Ừm."
Lúc đầu, cô chỉ dám thử một ngón, chầm chậm đưa ngón giữa vào, mới vào chút đã sợ đau mà khựng lại. Nhưng nghe giọng an ủi của Chu Ánh Hi, cô lấy can đảm, tiếp tục đi sâu hơn. Cuối cùng, ngón tay mảnh mai trượt vào trong, được dòng nhiệt nóng bủa vây.
Cô bắt đầu chơi đùa với chính mình, ngón tay trong đó khẽ xoay tròn, khuấy động, khoái cảm trào dâng khiến đôi môi cô mím lại.
Bạn gái biểu diễn ngay trước mắt, Chu Ánh Hi nhận ra mình đã đánh giá quá cao khả năng kiềm chế của bản thân. Phía dưới, không còn bị che chắn, dục vọng căng cứng, đẩy cả chiếc khăn lên thành hình cung rõ rệt.
Anh nuốt khan, "Em yêu, thử dùng cả hai tay xem sao."
"... Ừm."
Khoái cảm dâng tràn khiến Lê Phù dần quên đi sự xấu hổ, trong đầu cô chỉ còn một ý nghĩ thôi thúc, muốn được lấp đầy sâu hơn nữa. Nghe lời anh, cô ngoan ngoãn khép hai ngón tay lại, đẩy sâu vào trong, nơi mật ngọt trào ra lấp đầy từng kẽ tay, khe hở nơi ấy không ngừng tỏa ra hơi ấm, từng giọt từng giọt chảy ra không ngớt.
Chu Ánh Hi chăm chú nhìn từng nhịp chuyển động của ngón tay cô, cảm giác khao khát dồn nén trong lồng ngực, ánh mắt lấp lánh lửa tình. "Nhanh hơn chút nữa đi."
"Ừm..." Giọng Lê Phù khẽ run, hai ngón tay luồn trong nơi ấy, cô nhịp nhàng điều khiển ngón tay, tăng dần tốc độ xoáy vào, nghe cả tiếng động khe khẽ từ những đợt khoái cảm của chính mình. Khuôn mặt cô ngập tràn cảm xúc mãnh liệt, hai tay giữ chặt mép giường, nhưng không thể rút ngón tay ra, chỉ muốn đi sâu hơn, để tìm thấy sự thỏa mãn.
Dòng mật ngọt trong cơ thể không ngừng tuôn trào, thấm ướt một mảng lớn ga giường, chảy xuống tận phía sau. Tay cô như sắp không giữ nổi cơ thể mềm nhũn này, nhưng vẻ đê mê, khoái lạc của cô khiến Chu Ánh Hi mê mẩn đến không dừng lại được.
"Ah... ah..." Tiếng rên rỉ khẽ bật ra, rồi dần chuyển thành tiếng thở dốc.
Chu Ánh Hi đứng lên, ánh sáng vừa che phủ một nửa, anh buông lỏng chiếc áo choàng, giải phóng cơ thể đang căng tràn của mình. Khi anh cúi xuống, thân hình cường tráng và ánh nhìn kiên quyết ấy khiến Lê Phù cảm thấy một áp lực mạnh mẽ.
"Để anh giúp em." Anh nắm lấy cổ tay cô, dìu dắt từng nhịp.
Mật ngọt của cô đã phủ kín từng ngón tay, giờ lại có thêm lực của anh, nhấn sâu từng chút vào nơi ấy, động tác vừa nhanh, vừa mạnh, đến nỗi đôi chân cô như tê rần, đầu óc choáng váng. Cô có cảm giác rằng mình sắp bị đánh bại bởi khoái cảm cuồng nhiệt ấy.
"Không... không chịu nổi nữa..." Giọng cô khẽ vang, gần như khóc nấc lên, "Em sắp không chịu được rồi..."
Anh nhìn cô, cúi xuống hôn nhẹ lên trán, trấn an dịu dàng, "Không sao đâu, bé cưng chưa thỏa mãn mà, còn muốn nữa mà."
Nói rồi, anh đan chặt tay cô, gia tăng tốc độ nhấn sâu, tay còn lại mơn man đôi bầu ngực qua lớp ren mỏng, khiến từng tiếng rên thỏa mãn của cô vang lên không dứt. Phía trên, anh dùng tay vỗ về, phía dưới đẩy nhanh từng nhịp, đưa cô đến giới hạn của khoái lạc.
"Chu Ánh Hi... em thật sự không chịu nổi nữa..." Lê Phù bị hành hạ đến gần như kiệt sức, chỉ còn biết yếu ớt cầu xin, khóe mắt đã ứa ra những giọt lệ lấp lánh, đầu óc dường như tràn ngập những cơn sóng trắng mênh mang.
Chu Ánh Hi nhẹ nhàng rút ngón tay cô ra khỏi nơi ấy, rồi ngồi xổm xuống, nâng đôi chân cô lên, kéo sát lại gần mình. Một tay giữ lấy vòng eo mềm mại, anh nhìn nơi ấy không ngừng tỏa ra mật ngọt, nhoẻn cười nửa miệng. "Để anh giúp em làm sạch, được không?"
"Đừng... đừng mà..."
Nhưng trong mắt anh, lời phản đối của cô chỉ là từ chối trong e ấp.
Anh đặt đôi chân mảnh mai của cô lên vai, nhẹ nhàng nâng hông cô lên, vùi mình vào sâu nơi ấy, đưa lưỡi vào trong, hút lấy từng giọt ngọt ngào. Nơi ấy như được ngâm trong dòng nhiệt nóng, ngón tay anh đưa vào không ngừng xoáy tròn, mơn trớn từng góc cạnh. Dòng mật ngọt chảy ra đều bị anh mút lấy, đầu lưỡi khẽ xoay vòng, chẳng để lại một giọt nào.
Những âm thanh khe khẽ đầy ngọt ngào vang lên khắp căn phòng tĩnh lặng.
Khi anh buông cô ra, toàn thân Lê Phù mềm nhũn, nằm bất động trên giường, nhưng anh không hề có ý định buông tha. Chu Ánh Hi quỳ xuống hai bên người cô, dùng dương vật căng đầy kia khẽ đẩy nhẹ dây áo mỏng manh trước ngực cô, nhấn vào khe ngực mềm mại.
"Hình phạt còn lại hôm nay, em có muốn thử không?" Giọng anh thấp thoáng nét ép buộc.
"Không... không muốn." Cô yếu ớt trả lời, sau tất cả những gì vừa trải qua, cô thực sự không muốn chịu thêm một hình phạt nữa.
Vì hình phạt thứ hai theo cuộc cá cược lần trước...
... là 69.
2297 words
09.01.2025
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro