🌙 Chương 20 🌙: Đêm trăng và cá mập
Editor: Sel
Trăng lưỡi liềm lặng lẽ ló ra khỏi mái hiên.
Giống như bạn chỉ có thể giữ được nửa mối tình lãng mạn còn sót lại.
Đêm ở Edinburgh tràn ngập sự im lặng, bị bao phủ bởi làn khói xanh lành lạnh.
"Cạch" một tiếng, cửa phòng khách sạn gần như bị đẩy ra, đôi nam nữ đang ôm hôn nhau từ cửa di chuyển dần đến mép giường, Lê Phù ngẩng mặt, đôi chân mảnh khảnh dưới làn váy trắng của cô quấn lấy eo Chu Ánh Hi, một tay anh đỡ sau đầu cô, một tay siết chặt lấy eo cô, khi nụ hôn đương hồi mãnh liệt, phần thân dưới của cả hai dán sát vào nhau gần như chẳng còn khe hở.
Trong căn phòng yên tĩnh chỉ còn lại tiếng môi lưỡi không ngừng dây dưa.
Nụ hôn mang theo men say khiến Lê Phù dần mất đi chút tỉnh táo cuối cùng, các tế bào tham lam trong cơ thể dường như đã được kích hoạt, cô luồn tay qua tay Chu Ánh Hi, muốn ôm vai anh để hôn anh sâu hơn.
Một cảm giác mơ hồ lan toả trong lòng cô.
Có vẻ cô rất hưởng thụ khi hôn anh.
Cô thích nụ hôn khi thì mạnh mẽ khi thì nhẹ nhàng này.
Đột nhiên tay để sau gáy cô buộc chặt, anh mở mắt ra, trong mắt tràn ngâp lửa dục, nụ hôn càng lúc càng mãnh liệt, càng lúc càng sâu hơn.
"Ưm..ưm..." Toàn thân cô tê dại đi vì nụ hôn, cổ họng cũng vô thức tràn ra tiếng rên rỉ.
Động tác lúc này còn kịch liệt hơn trước, khi tình cảm mãnh liệt. lòng bàn tay Chu Ánh Hi đặt sau lưng Lê Phù, linh hoạt cởi nơ con bướm, đây áo rơi rụng, toàn bộ lòng bàn tay ấm áp chạm đến tấm lưng phẳng phiu không có chút mỡ thừa của cô, ngón trỏ xoa nhẹ làn da mịn màng, nhẹ nhàng trêu chọc.
Lê Phù bắt đầu nức nở, biết cô không chịu nổi sức lực của mình, Chu Ánh Hi buông lỏng môi, nhưng thay vì nhẹ nhàng chăm sóc cô, anh lại chạm vào vành tai đỏ ửng cua cô rồi dịu dàng hỏi: "Còn nghĩ tôi là gay không?"
Đầu óc cô choáng váng đến mức chỉ có thể hô hấp chứ không nói được lời nào.
Lê Phù chậm rãi ngẩng đầu lên, còn chưa chạm tới ánh mắt của Chu Ánh Hi, cô đã bị một lực không thể tránh khỏi đẩy xuống giường, hai thân ảnh chìm vào chiếc chăn bông mềm mại, tạo thành vòng xoáy thật sâu.
Khác với trước, lần này Chu Ánh Hi đè ở trên người cô.
Nụ hôn trên giường này còn triền miên hơn vừa rồi vạn phần.
Trong phòng không có ánh sáng, ánh trăng yên tĩnh lạnh lẽo từ ngoài cửa sổ chiếu vào, một tia sáng tình cờ nhẹ nhàng rơi xuống trên gò má Lê Phù, hai má cô ửng hồng kích thích Chu Ánh Hi, anh cúi đầu, cô dùng ngón tay cái vỗ về gương mặt anh, Chu Ánh Hi thở dốc, lại quấn lấy đầu lưỡi cô, anh cảm thấy máu trong người mình đều nóng hơn, nhưng anh lại càng muốn quấn lấy hơi thở của cô, chiếm hữu mọi thứ thuộc về cô.
Nụ hôn quá mức mãnh liệt khiến Lê Phù gần như nghẹt thở, cô vô thức nắm lấy cổ tay anh, gốc lưỡi tê cứng vì bị anh mút vào, không ngừng phát ra những tiếng rên rỉ yêu kiều, mười ngón tay cào ra những vết xước đỏ tươi trên cổ tay anh.
Khi anh ôm cô vào lòng mà hôn, ngực Chu Ánh Hi áp vào bộ ngực mềm mại, cọ xát phập phồng khiến anh dần mất đi sự lễ độ thường ngày. Anh chỉ muốn hôn cô cho đến khi cả hai không thể hít thở được nữa, nhưng dục vọng trong lòng anh đang không ngừng quấy phá, chưa đủ, anh còn muốn có được những chỗ khác của cô.
Đạo đức, lễ phép, giáo dưỡng tại thời khắc này đều bị anh vứt hết ra sau đầu.
Anh dùng "Trò chơi cá vàng" làm cái cớ, để bản thân chìm đắm trong đêm nay.
"Ưm..."
Lê Phù khẽ khịt mũi, lúc cô chưa kịp chuẩn bị thì dây váy đã bị một bàn tay mạnh mẽ kéo xuống, khi phần thân trên trần trụi của cô lộ ra trước mắt anh, Chu Ánh Hi mới nhận ra đêm nay cô không mặc đồ lót, chỉ dùng miếng dán ngực để tránh bị lộ.
Trong mắt anh hiện lên vẻ khó chịu: "Không mặc áo lót còn dám khiêu vũ với bọn họ?"
Nếu không phải mình đã động tình vì người phụ nữ dưới thân, thì anh cũng chưa bao giờ biết bản thân mình có tính chiếm hữu.
Cũng không nhận ra rằng mình cũng có những ham muốn không thể kiểm soát được.
Chu Ánh Hi đưa tay nhẹ nhàng xé miếng dán ngực ra, bộ ngực trắng nõn đung đưa, mắt anh khóa chặt vào bầu ngực hấp dẫn mê người ấy. Tuy ngực Lê Phù không lớn nhưng hình dạng rất đẹp, trên làn da trắng nõn nhiễm chút hồng nhạt, dụ dỗ anh từng bước lún sâu hơn.
Anh xòe bàn tay, nắm lấy bầu ngực mềm mại kia, đây là lần đầu tiên anh chạm vào cơ thể phụ nữ, nghe tiếng thở hổn hển của cô, sự kiểm soát của anh đã sớm bị phá vỡ, chỉ kích thích, tăng thêm lực ở bàn tay, đôi bàn tay từng chỉ lướt qua những phím đàn đầy ưu nhã nay lại làm ra hành động cực kỳ sắc tình.
"Đau... đau quá..." Lê Phù đang say khướt cũng có thể cảm nhận được sức mạnh của bàn tay đang nắm lấy ngực mình, như thể muốn bóp nát ngực cô khiến cô nhăn mặt đau đớn.
Nhũ thịt trắng nõn mềm mại tràn ra từ kẽ ngón tay anh, Chu Ánh Hi cảm nhận được sự đụng chạm mềm mại đầy đặn, giọng anh khàn hẳn đi: "Có muốn tôi nhẹ chút không?"
"Ừm." Lê Phù rầm rì như chú mèo nhỏ.
Chu Ánh Hi cúi đầu, nhìn gương mặt bị mình chinh phục đến mê ly, khẽ mỉm cười: "Nhưng nếu nhẹ hơn thì làm sao có thể thoải mái được?"
Không giống với Lê Phù vì say rượu mà trở nên quyến rũ hơn, Chu Ánh Hi chưa thấm một giọt rượu nào cũng như đổi thành con người khác, vẻ ngoài tao nhã dịu dàng bị xé toạc, lúc này ngay cả anh cũng cảm thấy xa lạ với bản thân mình.
Là một "cầm thú" đang dần bộc lộ ý thức hung hãn của mình.
Cường độ trên tay Chu Ánh Hi không hề giảm đi, ngược lại còn xoa mạnh hơn, bộ ngực mềm như bông trong tay anh bị nhéo biến thành đủ hình dạng, khi ngón tay cái nhẹ nhàng chạm vào núm vú, nửa người trên của Lê Phù hơi cong lên, khẽ phát ra tiếng rên rỉ quyến rũ, khoái cảm mãnh liệt từ ngực lan tràn ra tứ chi.
Thấy Lê Phù có vẻ thích điều này, Chu Ánh Hi lại nhéo núm vú nhạy cảm của cô thêm mấy lần nữa, lúc nhẹ nhàng lúc nặng nề, trêu chọc khiến cô rên rỉ liên tục.
"A..aaa..." Đột nhiên tiếng rên rỉ của cô biến thành hơi thở gấp gáp.
Bởi vì Chu Ánh Hi trực tiếp vui đầu ngậm lấy một bên ngực cô, trong đầu nhớ lại hình ảnh của bộ phim khiêu dâm, nam chính cũng đã ngậm cắn ngực của nữ chính, để lại một loạt dấu răng trên làn da trắng nõn ấy. Sau đó anh ngậm toàn bộ nhũ thịt vào trong miệng, mút từng chút một, nhũ thịt cũng được bao bọc trong hơi thở nhớp nháp nóng ẩm ấy.
Lý Phù bị cắn đến mức dây thần kinh trong người kéo căng, cô liên tục lắc đầu xin tha: "Đừng cắn nữa mà, đau quá... đừng cắn nữa..."
Thân thể của cô khẽ run lên, nhưng cô cảm giác được người đàn ông trên người mình không hề dừng lại, vẫn ôm chặt lấy ngực cô, thậm chí còn cắn vào núm vú, cô tê dại vì đau, tay duỗi ra túm chặt lấy phần tóc sau gáy anh, hai chân duỗi thẳng.
Tóc bị Lê Phù làm rối tung nhưng Chu Ánh Hi đang chìm vào trong vẻ đẹp của cô đã gần như quên hết mọi thứ, không nghe thấy được âm thanh xung quanh, anh chỉ chăm chú liếm qua lại hai bên ngực, lúc bông ra trên làn da còn in hằn dấu răng lẫn nước bọt.
Cô giống như một người đẹp đáng thương bị bắt nạt quá mức.
Đầu anh vẫn bị Lê Phù ghì mạnh nên không thể ngẩng lên, hơi thở nóng hôi hổi chỉ có thể phả vào rãnh ngực của cô.
Không biết là do rượu hay khoái cảm đã nhấn chìm ý thức của cô, Lê Phù đột nhiên muốn tìm kiếm cái gọi là "công bằng", cô chủ động đưa tay cởi cúc áo của Chu Ánh Hi, anh quỳ xuống bên người cô, nhìn cô cởi quần áo mình với ánh mắt thèm muốn.
Sau khi cởi xong cúc áo, anh phối hợp giơ tay lên, cô thẳng tay ném chiếc áo đắt tiền của anh xuống đất.
Nâng người lên, Lê Phù tiếp tục cởi áo sơmi cho Chu Ánh Hi, cởi chiếc cúc cuối cùng xong, cô không ném áo sơmi đi. Dưới vạt áo sơmi mở rộng là một thân hình cơ bắp có vẻ không liên quan gì đến ngoại hình bên ngoài của anh, bờ vai rộng, vòng eo hẹp, khe múi bụng rõ ràng, cơ bắp cân đối khỏe mạnh.
Khí chất nam tính nóng bỏng trên cơ thể anh lần đầu tiên khiến cô cảm thấy ngột ngạt.
Đột nhiên mất cảnh giác, Chu Ánh Hi đã đẩy Lê Phù ngã xuống giường, lật cô lại, ép mặt cô vùi vào gối, cô choáng váng đến mức không còn ý thức để đoán xem anh định làm gì, nhưng ngay sau đó cô cảm nhận được như có đầu lưỡi lướt qua lưng mình, khiến toàn thân trở nên tê ngứa.
Chu Ánh Hi ấn vào vòng eo mềm mại của cô, hôn xương bướm của cô trước, trong lúc choáng váng, tiếng nhạc từ sàn nhảy trong bữa tiệc cách đây không lâu vang lên bên tai anh, đồng thời anh cũng nhớ lại việc cô khiêu vũ với những người đàn ông khác, nụ cười xinh đẹp rạng rỡ của cô, cô cùng những người đó đan tay vào nhau, vòng eo của cô bị bàn tay của mấy tên dơ bẩn đó chạm vào.
Chỉ cần suy nghĩ thêm một chút, trong mắt anh đã nổi lên lửa giận.
Cơn tức giận đưa môi lưỡi từ sau lưng Lê Phù đến eo cô, đầu óc vốn đã không thanh tỉnh của anh lại càng trở nên điên cuồng hơn, hôn lên tất cả những nơi mà mấy tên kia chạm vào, vừa trẻ con vừa độc đoán, anh muốn trên người cô chỉ được phép giữ lại hơi thở và dấu vết của anh, thậm chí ngay cả cánh tay của cô mà anh cũng không buông tha.
Nụ hôn mất trí này như muốn ăn mòn Lê Phù từng chút một.
Cảm giác ngứa ngáy từ sau lưng dần dần khiến cô mềm nhũn thành một vũng nước.
Sau khi Chu Ánh Hi hôn đến mức rối loạn hô hấp, anh hơi rướn người lên, phần thân dưới sưng tấy khó chịu, khi cả hai người vừa quấn lấy nhau hôn triền miên, dương vật của anh đã sớm cương cứng. Anh cúi đầu nhìn, ánh trăng chiếu vào giường lờ mờ phác họa hình ảnh váy của Lê Phù đã bị vén lên đến mông, chiếc quần lót ren màu trắng lộ ra ngoài không khí, nhìn thấy cặp mông trắng nõn săn chắc khiến cổ họng anh nghẹn lại.
Ngoài cửa sổ hình như lại đang mưa.
Nước mưa chảy xuống theo mái hiên, làm mờ cảnh đêm ngoài cửa sổ.
Cuối cùng Chu Ánh Hi kiềm chế lại dục vọng, khẽ hôn lên mông cô qua một lớp vải ren, sau đó ôm lấy cô từ phía sau, nhẹ nhàng tựa cằm lên đỉnh đầu cô, vén mái tóc rối bù sang một bên, rũ mắt nhìn gương mặt ửng hồng của cô rồi mỉm cười: "Lê Phù, tiếc là tôi không phải cá vàng, tôi là cá mập."
2172 words
05.11.2024
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro