Chương 3: Arcobaleno
Kalluto ngồi thiền tịnh tâm được một lúc thì nhận thấy ở dưới nhà xuất hiện nhiều âm thanh ồn ào hơn, có lẽ họ đã trở về hết rồi đi. Vẫn không nên để họ phải tới gọi, cô mới chỉ là người mới, không thể chảnh chọe làm màu được. Nghĩ là làm, Kalluto liền nhanh chóng rời phòng xuống dưới lầu. Thấy cô xuống, Colonnello liền vui vẻ chạy tới nói:
"Xin chào thành viên mới, tôi là Colonnello, rất vui khi gặp ngươi a, kora!"
"Viper." Kalluto khẽ cúi đầu thay cho lời chào, vẫn lạnh nhạt và không quá nhiệt tình khiến lòng nhiệt tình sung sức của Colonnello như bị dội một gáo nước lạnh dập tắt vậy.
Lal Mirch tiến tới gõ đầu Colonnello và nói:"Ngu xuẩn, đối với nữ tính thì phải nhẹ nhàng hơn chứ, tên ngốc!!!"
"Con gái sao?! Tôi nghĩ cô ta là con trai chứ, kora!" Colonnello kinh ngạc kêu lên.
Tĩnh lặng ~
Mọi người im lặng tỏ vẻ khiếp sợ nhìn Colonnello, nằm tào! Tên này bị đần nặng rồi! Nghi ngờ giới tính của người là một điều cấm kỵ a, hơn nữa nhìn Viper này còn tỏa ra khí thế 'người lạ chớ gần' thế kia. Vừa rồi khi nghe Colonnello nói ra thì sát khí của Viper còn tỏa ra khi thế hơn. Hơn nữa họ còn nhìn thấy hào quang màu tím sẫm âm u bao quanh Viper nữa. Chỉ nhìn thôi cũng rùng mình sợ hãi rồi.
"Khụ, V ... Viper bình tĩnh đi. Colonnello cậu ta không cố ý đâu." Luce cố bình tĩnh tiến tới hoà giải. Kalluto im lặng không trả lời, cô liên tục lẩm bẩm những từ ngữ không rõ khiến mọi người càng hoang mang hơn.
Kalluto đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn Colonnello và nói:"Phí tổn thất tinh thần 510 000 euro, phí gây tổn thương bằng ngôn ngữ 500 000 euro, phí hồi phục tinh thần 282 000 euro, phí thuốc men 742 000 euro, .... Tổng cộng hết 150 triệu euro, thanh toán bằng thẻ hay tiền mặt, tùy ngươi lựa. Hạn cuối là hai ngày sau."
Arcobaleno:"..." Nằm tào!! Hóa ra là ngồi đếm tiền mà làm màu dã man!!! Hại lão tử đau tim!!!
"Ngươi trả?"
Kalluto nhìn Colonnello aka thanh niên đang tái xanh vì khoản nợ quá lớn kia. Cuối cùng cậu đành ngậm ngùi đồng ý, Kalluto hài lòng nói:"Tốt, hi vọng ngươi trả sớm. Đừng để phải đi đòi nợ."
...
Trong bữa ăn đó cô gặp được khá nhiều kẻ mạnh. Đệ nhất sát thủ Reborn, nhà bác học điên thiên tài Verde, kẻ bất tử Skull, người có khả năng tiên tri Luce, người huấn luyện quân đội tài năng Lal Mirch, đồng dạng người huấn luyện như Lal Mirch là Colonnello và cuối cùng là võ sĩ trung hoa Fon, kẻ tinh thông 107 thế võ khác nhau.
Kalluto:"..." Quả nhiên là ổ quái vật, nếu cô không phải là thuật sĩ thiên tài thì có lẽ đã bị chúng đè nát bằng áp lực rồi.
Vì đặc thù của mỗi người mà số người ở lại căn nhà này chỉ có Luce, Verde và Kalluto. Fon tuy lúc trước thường xuyên đi ngao du khắp nơi nhưng gần đây thì trở về nghỉ ngơi ở nhà, không có ý định đi tiếp nữa. Thành ra là có bốn người sống chung một mái nhà.
Kalluto trầm mặc nhìn cái vị Trung Hoa tên Fon kia, lần đầu gặp nhau thôi không cần nhìn cô chằm chằm như vậy đâu, coi chừng cô tính phí đấy. Rốt cục cũng chẳng nhịn được, cô liền nhìn Fon và nói:
"Mặt ta dính gì hay sao mà ngươi nhìn suốt vậy? Còn nhìn nữa thì 10' là 100 Euro."
Arcolobane:"..." Ta nói này Viper, ngươi quá tham tiền rồi, coi chừng có ngày bị nghiệp quật đấy. Nghiệp quật không chừa một ai đâu, đặc biệt là tên thích tạo nghiệp như ngươi.
Fon ho khan một tiếng che giấu xấu hổ rồi mỉm cười ôn nhu tỏa sáng chọc mù mắt chó:"Không có gì, thật thất lễ, Viper. Ngươi không cần để ý là tốt rồi."
"Vừa rồi nhìn ta 20 phút, thỉnh thanh toán 200 Eruo tiền mặt, bằng không thì ta sẽ tự thân đòi bằng vũ lực." Bỏ qua cũng tốt nhưng trước hết trả tiền đi rồi mọi chuyện sẽ kết thúc.
Fon:"... Ân, ta trả."
Mọi người nhìn cảnh này liền tỏ vẻ, Fon à, không phải là lỗi của ngươi đâu, chẳng qua là đụng phải kẻ mê tiền có tiếng Viper mà thôi. Không cần hổ thẹn.
Kalluto sau khi dùng xong liền xoay người rời lên phòng tiếp tục ngồi thiền tu luyện. Toàn bộ người đều cảm thán, quá lạnh nhạt a, chẳng lẽ toàn bộ thuật sĩ đều là những kẻ cao ngạo và lập dị sao?
Thực tế thì trận thua Kawasaki Chieko hoàn toàn là một đòn đau đối với Kalluto khiến cô trở nên khắt khe với bản thân hơn nữa. Nhưng phương pháp huấn luyện của nhà Zoldyck đều bị cô tăng lên ít nhất là gấp bội. Kháng độc thể chất, điện giật, ... thậm chí cả ảo thuật Kalluto còn điên rồ tới nỗi hạ lên những người xung quanh để tập luyện cho mình.
Xoảng!!
Chết tiệt, cư nhiên ảo thuật của mình lại không thể tiếp tục cường đại hơn.
Kalluto tức giận xô đổ toàn bộ những thứ trên mặt bàn kia. Vừa rồi cô muốn học loại ảo thuật có khả năng kết nối thế giới này sang thế giới khác, một phần để gặp lại Chieko và giết cô ta, còn lại là vì ... cô muốn trở về nhà.
Nhà Zoldyck tuy là ác mộng của nhiều người nhưng đối với Kalluto thì nó là một nơi cô có thể trở về kia đã quá mệt mỏi với những mục tiêu đặt ra kia.
Cạch.
"Viper, có chuyện gì vậy? Cô không sao chứ?"
Lal Mirch đột nhiên bước vào hỏi, khi nhìn thấy đống đổ vỡ trên sàn nhà cùng với những vết cắt sâu từ vật sắc nào đó trên khắp căn phòng thì cô khẽ nhíu mày lại. Viper tu luyện gì trong phòng mà nhìn nó chẳng khác gì nhà hoang vậy. Kalluto thấy người bước vào là Lal Mirch liền nói:
"Không có gì, chẳng qua là lỗi khi luyện tập thôi. Cô không cần quan tâm đâu."
"Được rồi, cẩn thận chút. Ngày mai chúng ta phải làm nhiệm vụ rồi." Lal Mirch gật đầu nhưng trước khi rời đi cô cũng hào tâm mà nhắc nhở. Kalluto gật đầu lấy lệ rồi vung tay đóng cửa lại sau khi Lal Mirch rời đi.
Tiếp theo ...
Cần phải gia cố sức mạnh tinh thần.
Đột nhiên Kalluto nảy ra chủ ý, cô khẽ mỉm cười nhìn bàn tay mình và nói:
"Cũng không tồi, nếu tôi dùng cô làm công cụ thí nghiệm phải không, Kawasaki Chieko?"
.
.
.
.
Mọi người ở dưới thấy Lal Mirch đi xuống liền hỏi:"Có chuyện gì không, Lal?"
"Không có chuyện gì. Viper tập luyện ảo thuật xảy ra rác rối thôi." Lal Mirch lắc đầu nói.
Nghe vậy mọi người cũng coi như yên tâm hơn một chút, tính cách của Viper là lập dị trong số này, thậm chí cả Verde cũng khó mà bằng được. Vậy nên đương nhiên họ khá quan tam tới những động tĩnh của Viper rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro