Chương 28: End Game (3)
Vivian sững sờ khi nhìn những mảnh trái tim bị lửa của Kalluto làm hóa đá và tan rã dần. Sợ hãi bao trùm, cô ta liên tục bị xuất huyết do phá vỡ quy tắc mà Kalluto đặt ra. Vivian vẫn còn cố gắng học theo Gon mà nói, đe dọa Kalluto:
"Cô nghĩ làm thế là thắng sao? Nếu tôi chết cô cũng sẽ bị loại, những người khác sẽ đều đậu kì thì tuyển hunter này!"
"Ha ... Ngươi cho là ta quan tâm sao?"
Kalluto cười nhạt, lạnh lẽo cười, một nụ cười khinh thường tràn đầy sự chế giễu khinh bỉ mà cô dành cho sự ngu muội của đối thủ. Cô không quá quan trọng việc thi tuyển này, thân là một thành viên của gia tộc Zoldyck thì cô muốn là có thể trở thành hunter thôi. Tuy nhiên, từ nhỏ ông nội cùng cha đã dạy cô rằng, người nhà Zoldyck sinh ra để làm sát thủ.
Hunter không phải chức nghiệp phù hợp với Kalluto Zoldyck này.
Lúc này Vivian hoàn toàn bị nụ cười cùng sát khí của Kalluto dọa sợ, xuất huyết ngày càng nhiều khiến cô ta trở nên yếu ớt và đau đớn. Cô ta không phải là Gon, không phải là kẻ vô tư hồn nhiên tới ngốc nghếch như Gon, và cũng không dũng cảm như vậy. Vivian không dám đem tính mạng mình ra đặt cược.
"T ... Ta nhận thua!!"
"Trận đấu kết thúc! Viper là người chiến thắng!"
Kalluto hừ lạnh búng ngón tay, ảo thuật tan biến Vivian lúc này liền ngừng xuất huyết, cô ta gục xuống hôn mê. Cô xoay người trở về vị trí cũ, lòng bất mãn hừ lạnh. Mới có vậy đã sợ hãi rồi sao? Tại sao cô vẫn chưa thể tìm được kẻ nào giống Kawasaki Chieko?
Kawasaki ...
Đúng rồi, cô chưa từng gặp ai họ Kawasaki như Kawasaki Chieko cả.
Tsh!
Nghĩ tới đây Kalluto liền hừ lạnh khó chịu, Fon đứng cạnh cô thấy cô có chút bất thường liền quan tâm hỏi:
"Viper, không sao chứ? Thi đấu quá độ nên mệt mỏi sao?"
"Không. Vẫn ổn cả." Cái gì mà mệt mỏi chứ.
Thêm mười cái Vivian nữa cô vẫn dư sức xử lý.
Trận đấu tiếp theo dời lại để Vivian hồi sức. Vậy nên Fon cùng với ... ừ được rồi, Fon đấu với Kurapika. Nghe tới đây cô liền nhíu mày, Kurapika không phải loại người dễ đầu hàng như vậy, xem ra Fon gặp đối thủ còn rắc rối hơn cả cô.
Fon vẫn nở nụ cười ôn hòa với mọi người trong mọi hoàn cảnh, trước khi trọng tài hô trận đấu bắt đầu thì Fon liền cúi chào đối thủ, một hành động thường thấy trong các trận đấu võ thuật. Sau khi hô bắt đầu Kurapika liền rút ra hai thanh kiếm gỗ được nối với nhau bằng một sợi dây, khá giống với côn nhị khúc.
Vụt!
Kurapika có vẻ muốn chiếm thế thượng phong nên mới lao tới tấn công trước, Fon vẫn duy trì nụ cười ôn hòa nhẹ nhàng đáp trả lại từng đòn tấn công. Thậm chí nhìn Fon đỡ đòn khá là nhẹ nhàng. Kalluto để ý thấy từ đầu trận tới giờ Fon chưa hề đánh lại hay phản đòn, hắn ta đơn giản chỉ là đỡ và né mà thôi.
Tên này vẫn luôn lịch sự như vậy ha?
Kalluto hừ lạnh, nhìn Fon không ngừng né đòn và đỡ kia. Kurapika hiển nhiên cũng tức giận khi bị đối thủ làm vậy, vì vậy mà đột nhiên cậu ta không tấn công nữa, thay vào đó cậu ta dùng chân quét mạnh làm đối phương mất đi cân bằng.
Fon ngạc nhiên, vội nhảy ra xa. Hắn nở nụ cười nhẹ vô cùng tự nhiên mà thong thả nói:
"Xem ra nếu còn làm như vậy sẽ rất tốn thời gian. Vậy tôi cũng không còn lựa chọn nào khác."
Vừa nói dứt lời, Fon liền động thân. Kalluto thấy vậy liền nhíu mày, mới vậy đã dùng tới nó rồi sao? Tên Fon này quá tốt và nghiêm túc với đối thủ rồi.
Uỳnh!!!
Fon đột nhiên tạo ra một con rồng lửa Bão màu đỏ rực điều khiển nó nhắm thẳng về phía Kurapika. Đáng tiếc là tên đó né được, con rồng đâm thẳng xuống sàn, dựa vào đặc tính phân rã của lửa Bão mà mặt sàn bị thủng một đường dài. Mọi người kinh ngạc, đó là thứ gì vậy?
Cặp vợ chồng này có để cho người khác sống nữa không?
"Ha ha, thật tiếc khi trượt rồi. Lần tới sẽ không trượt đâu. Cậu có thể chọn tiếp tục hoặc đầu hàng chờ trận sau."
Kurapika lúc này hiểu rõ, với thực lực của cậu ta bây giờ muốn thắng Fon là một điều không thể, nó giống như chuyện không bao giờ có thể xảy ra như tuyết rơi mùa hạ vậy. Kurapika còn có cừu hận diệt tộc trên người, không thể để bản thân bị dừng bước ở nơi này. Chính vì vậy sau một hồi suy nghĩ, Kurapika quyết định đầu hàng nhận thua.
Fon mỉm cười ôn hòa cảm tạ rồi xoay người trở về. Kalluto hừ lạnh nhìn hắn nhận xét:
"Vừa rồi chỉ là Bạo Liên Quyền thôi sao? Ta còn nghĩ ngươi sẽ dùng Hỏa Long: Vũ Bộc Chi Quyền chứ?"
"Ha ha, nếu dùng chiêu đó e rằng căn phòng này chịu không nổi. Viper cũng nên nghĩ cho ngươi khác nữa chứ." Fon bật cười vỗ đầu cô nhắc nhở.
Mọi người:"..." Ân ân ái ái cái beep! Biến đi cho khuất mắt ta!!!!!!!
Những trận đấu về sau cũng không đáng nhắc tới, chỉ duy có trận Killua đấu với Gittarackur là nổi bật. Ngay khi vừa bắt đầu anh Illumi đã rút ra những cây châm trên đầu và mặt, chính vì vậy mà khuôn mặt kì dị kia liền trở lại với khuôn mặt như trước của anh. Fon nhìn về phía Illumi sau khi rút châm và nhìn Kalluto, hắn gật đầu đã hiểu.
Xem ra hai người này là anh em a.
Cơ mà Illumi cùng Kalluto đều là tóc tối màu, tại sao Killua lại là tóc trắng?
Đột biến gen sao?
Verde có nghiên cứu về vấn đề này rồi thì phải?
...
Kỳ thi tuyển hunter kết thúc, Killua là người bị loại khi giết Bodoro. Vì vậy mà Vivian, Miyano, Hisoka, Illumi, Gon, Kurapika, Leorio, Fon, Pokkle, Hanzo và Kalluto đều đỗ kì thi này.
Trong khi mọi người đang ngồi trong phòng nghe phổ cập về thẻ hunter và vấn đề kì thi, Gon đột nhiên xuất hiện, cậu ta khá tức giận mà tiến thẳng về phía anh Illumi đang ngồi. Nhìn thẳng về phía Illumi, Gon nghiêm túc pha lẫn tức giận mà nói:
"Xin lỗi Killua đi!"
Kalluto nhíu mày khó chịu nhìn Gon, cái gì mà xin lỗi? Tên này đang nghĩ hắn nói chuyện với ai vậy?
"Xin lỗi? Để làm gì?" Illumi mặt vẫn không thay đổi, vô cảm nhìn Gon hỏi.
"Anh không biết anh đã làm gì sao?"
"Không."
Nghe câu trả lời này, Gon tức giận cố kiềm chế lại. Cậu ta nhìn thẳng về phía Illumi nghiêm túc tuyên bố:
"Anh không đủ tư cách làm một người anh."
"Làm anh cũng cần phải có tư cách sao?"
Tới đây Gon cũng chẳng thể chịu được trước thái độ thờ ơ của Illumi. Cậu ta một tay nắm lấy tay Illumi rồi nhắc bổng anh lên trước sự kinh ngạc của mọi người. Tuy nhiên Illumi vẫn tiếp đất nhẹ nhàng, Gon cũng đáp lại lời của Illumi:
"Vậy thì cậu ấy cũng không cần phải có tư cách để kết bạn."
Vừa nói cậu ta vừa bóp mạnh tay của Illumi. Kalluto nhận thấy tay của anh mình đã gãy, lúc này cô không thể nhịn được nữa. Nhanh chóng xuất hiện ở ngay sau lưng Gon chế trụ cậu ta, miêu trảo xuất hiện đặt ngay trên cổ Gon, lạnh lùng cảnh cáo:'
"Thu lại bàn tay của ngươi trước khi ta giết ngươi."
Cậu ta nghĩ mình là ai mà dám xen vào chuyện nhà Zoldyck?
Một người bạn mới quen ở kì thi tuyển hunter?
Đủ tư cách xen vào sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro