Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

PN 2.3

Edit: Joe

Nghe rất thời thượng nhưng chẳng liên quan gì tới tôi, tôi còn đã qua tam thư lục lễ nhưng có ích gì đâu, giờ tôi vẫn sống tốt nhưng chẳng cưới được, hôn lễ rườm rà không, tiêu phí bao nhiêu cũng chẳng ảnh hưởng tới kết cục này.

Bọn họ còn đang thảo luận, tôi nghe xong chỉ cảm thấy bực bội, cũng không tiện bảo họ im lặng, chỉ có thể tập trung vào công việc, nhìn được hai ba tờ đột nhiên có người gọi nói là có người tới tìm.

Tôi nhìn đồng hồ, chín giờ rưỡi, giờ này ai tới tìm tôi, tôi tò mò đi ra cửa.

Ra đến sân vừa hay một đội đón dâu với sáo trống diễn tấu đi qua, tôi kiên nhẫn đứng ở cửa chờ họ đi xa, sau khi kiệu đi qua tôi thấy được Trương Khởi Linh, anh mặc tây trang dắt xe đạp, thấy tôi tới anh vỗ ghế sau xe đạp nói: "Mang em tới một nơi."

Chúng tôi đã lâu không đạp xe, nói đến thật xấu hổ, cho đến bây giờ tôi vẫn chưa học được đạp xe, ngã vài lần từ đó về sau không học nữa, tôi trời sinh không chịu khổ được.

"Đi chỗ nào vậy?" Tôi ngồi đằng sau ôm eo anh, nghĩ là anh tâm huyết dâng trào đưa tôi ra ngoài ăn cơm dỗ dành tôi, miễn cho mấy ngày này tôi lại không cho anh vào cửa.

Chờ tôi ngồi ổn định anh bắt đầu đạp xe, anh cũng không chịu nói đích đến cho tôi, lòng tôi thầm nhủ cái đức hạnh kìa, còn làm ra vẻ thần bí, cũng không nhìn xem mình đã bao nhiêu tuổi.

Hôm nay chắc là ngày tốt để kết hôn, dọc theo đường đi tôi đã thấy hai, ba cái kiệu kết hôn, sáo trống náo nhiệt, Trương Khởi Linh cố tình chọn hôm nay mang tôi ra ngoài cũng không sợ tôi bắt bẻ.

Lúc đi ngang qua một cửa hàng hoa, Trương Khởi Linh dừng xe lại, đi vào mua một bó hoa hồng, dùng một dải lụa đỏ trang trí, nhanh chóng đưa vào tay tôi, chưa đợi tôi nói gì đã lại lên xe đạp đi.

Tôi cầm hoa, không hiểu sao trong lòng lại thấy vui vui, cũng không hỏi nữa, anh còn có thể đem tôi đi bán à, thích đi đâu thì cứ đi thôi. (Ôi cái não yêu đương 😐)

Đạp xe tầm hai mươi phút, Trương Khởi Linh mang tôi tới lễ đường ở tòa thị chính, Trương Hải Khách đang đứng ở bậc cửa, nhìn thấy chúng tôi thì vội vã chạy tới nói: "Sao muộn như vậy, sắp hết giờ rồi, nhanh vào đi."

Tôi không hiểu, tới đây làm gì? Người Trương gia cũng ở đây kết hôn sao? Muốn đi xem lễ sao không nói trước với tôi, cũng may hôm nay tôi mặc lịch sự, không tính là quá thất lễ.

Trương Khởi Linh nắm tay tôi, đi theo Trương Hải Khách vào lễ đường, có mấy đôi vợ chồng mới làm nghi thức xong vui cười đi ra, mọi người đang chúc mừng nhau, thấy chúng tôi đi vào tưởng chúng tôi cũng đi kết hôn, còn chúc chúng tôi bách niên hảo hợp.

Tôi thấy cảnh này, trái tim bang bang nhảy dựng lên, tôi không dám hỏi, nếu không như tôi nghĩ chẳng phải lại thất vọng?

Cũng may lúc này Trương Khởi Linh đã không để tôi thất vọng, anh nắm tay tôi bước vào lễ đường, tôi thấy được bố mẹ, chú hai cùng chú ba, một số bạn tốt, thậm chí Bàn Tử xin nghỉ cũng có mặt, họ đều mặc quần áo mới, cười cười vẫy tay chào tôi.

Hôn lễ ngắn gọn nên không có nhiều nghi thức cùng trang trí, một cái bàn cắm hoa tươi cùng nến cưới, một nhân viên công tác đeo kính đứng phía sau, Trương Hải Khách làm người chứng hôn đọc diễn văn, sau đó nhân viên đưa cho chúng tôi giấy kết hôn, chúng tôi ký tên cùng đóng dấu.

Từ lúc tiến vào lễ đường đầu óc tôi đã choáng váng, vừa như không nhớ cái gì, lại như cái gì cũng thấy, nhân viên công tác tuyên bố kết thúc buổi lễ, có tiếng vỗ tay vang lên tôi mới đột nhiên bừng tỉnh, nhìn tờ giấy kết hôn đỏ chói trên tay, đột nhiên dạ dày như có gì trào lên.  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro