Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHAP 1

Ngày sanh thần của Kim Lăng , Giang  Trừng tổ chức 1 bữa tiệc linh đình ở Liên Hoa Ổ , mời tất cả chư vị khắp nơi đến tham dự bữa tiệc của đứa cháu duy nhất , Lam Thị , Kim Thị , Nhiếp Thị và rất nhiều các gia phái khác tham dự , còn có cả Hiểu Tinh Trần và Tống Tử Sâm  . Giang Trừng đứng ngoài đón khách , Lam Trạm đi vào theo sau là Ngụy Anh và Ôn Ninh , hắn để Lam Trạm và Ngụy Anh vào , sau đó đóng cửa mặc Ôn Ninh vẫn còn ở ngoài .

Ngụy Anh : Ey , Giang Trừng , Ôn Ninh đi cùng bọn ta mà

Giang Trừng : Tàn Dư Ôn Thị ko được vào , ngươi còn ý kiến thì ra ngoài với hắn đi

Ngụy Anh : Giang Trừng , ngươi như vậy ko phải quá đáng lắm sao ?

Giang Trừng : Quá đáng , ta quá đáng chỗ nào , năm đó ngươi và hắn gây ra bao nhiêu chuyện ,  sư tỷ và Kim Tử Hiên vì ngươi và hắn mà xém mất mạng , Kim Tử Hiên cũng may mắn vì năm đó đã được Kim Quang Dao cứu sống , còn hại Kim Lăng chút nữa là mồ côi cha mẹ , ngươi thấy ta quá đáng ở chỗ nào ?

Ngụy Anh : Giang Trừng...

Yếm Li : A Trừng , A Tiện

Giang Trừng : Sư tỷ

Yếm Li : A Trừng , chuyện đã qua lâu rồi , đệ còn nhắc lại làm gì , dạo này trời trở lạnh , để đệ ấy ở ngoài sẽ bị lạnh

Giang Trừng : Hắn ta là con rối thì làm gì biết lạnh chứ

Ngụy Anh : Giang Trừng , ngươi ...

Yếm Li : A Tiện

Ngụy Anh : nếu Ôn Ninh ko vào , thì đệ cũng ko vào

Ôn Ninh : Ngụy công tử , huynh cứ vào đi , đệ ... đệ cũng ko muốn vào...

Ngụy Anh : Ôn Ninh... được rồi , đệ cứ đi đâu đó đi , có gì phải báo cho ta biết

Ôn Ninh : Đệ biết rồi

Giang Trừng : hừm...

Giang Trừng phất áo bỏ vào trong , Lam Trạm cũng cùng Ngụy Anh và Sư Tỷ vào dự sanh thần , khi tất cả khuất bóng Ôn Ninh mới quay người ngồi xuống bậc thang trước Cổng Liên Hoa Ổ , mặt rõ buồn , Giang Trừng ghét cậu đến vậy sao ? Bầu trời nay đầy sao , cậu ngước lên nhìn , cái lạnh của mùa đông khiến cậu cảm thấy thoải mái nhưng lại rất cô đơn , nếu có tỷ tỷ của cậu ở đây , chắc chắn sẽ được tỷ tỷ chăm sóc cho từng li từng tí , nhưng giờ ko còn nữa , vài giọt nước mắt khẽ rơi , cậu nhớ tỷ tỷ , còn có 1 chút đau lòng vì....Giang Trừng.

Tiệc cũng đã dần tàn , các chư vị cũng đã được nơi nghỉ ngơi , Kim Lăng đã chạy đi tìm Tư Truy , chỉ còn Ngụy Anh, Lam Trạm, Giang Trừng , Tống Lam và Hiểu Tinh Trần vẫn còn ở buổi tiệc , bỗng có tiếng cửa bị va đập lớn , Ôn Ninh và 1 người khác như bị lực gì đó đánh văng vào trong , tất cả chạy ra xem , Ngụy Anh chạy lại đỡ Ôn Ninh, còn người kia ...

Hiểu Tinh Trần : Tiết Dương?

Tất cả rút kiếm chỉa vào Tiết Dương, hắn khó khăn ngồi dậy , khuôn mặt đầy ủy khuất

Tiết Dương : các ngươi thấy ta liền đòi chém đòi giết , lúc nãy nếu ko có ta giúp tên Ôn Ninh kia chống lại lũ rối , thì bây giờ ko phải 2 bọn ta bị đánh văng vào đây mà là lũ rối bay vào đây giết hết các ngươi rồi

Giang Trừng : Giúp , kẻ tâm địa độc ác như ngươi còn biết giúp người

Lam Trạm : nói sau đi

Lam Trạm nói rồi rút kiếm lao tới bọn rối , mọi người giờ mới định hình lại , cùng hợp sức đánh bay lũ rối , vì nơi nghỉ ngơi nằm xa nơi tổ chức tiệc nên các chư vị đều ko hay biết , khoảng nữa canh giờ thì đã tiêu diệt xong , ai cũng bị thương nhưng ko nặng , chỉ vừa mới ngồi xuống nghỉ mệt thì Giang Trừng lại động kiếm chỉa về Tiết Dương

Hiểu Tinh Trần : Giang tông chủ , xin ngài đừng nóng giận , Tiết Dương đến đây ko có ý xấu

Giang Trừng : ngươi nói cái gì

* 3 năm trước *
* Nghĩa Thành *
Tiết Dương gặp lại Hiểu Tinh Trần ở Nghĩa Thành , cả 2 đều bất ngờ vì cứ nghĩ đối phương đều đã chết , năm đó Tiết Dương sống dở chết dở được 1 tiều phu già lạc đường cứu giúp , lão công phu cao cường , giúp hắn sống còn hồi phục lại cánh tay cho hắn , hắn tỉnh dậy liền đi tìm Hiểu Tinh Trần nhưng ko thấy xác đâu , lão cùng hắn sống lại Nghĩa Trang , biết hắn từng là kẻ độc ác thâm hiểm giết bao người liền dùng thuật đạo làm lễ Xá tội cho hắn , hắn phải chịu đựng cơn đau đớn như chết đi sống lại cả 1 năm trời , tội lỗi cũng đã được ân xá 1 nữa , lão đưa cho hắn 1 túi gì đó , bảo là báo vật , nó chỉ đi đâu thì đi đó , chắc chắn sẽ tìm được Hiểu Tinh Trần , rồi lão ra đi tại Nghĩa Trang , chôn cất lão đàng hoàng , hắn khẽ gọi lão 1 tiếng Phụ Thân , hắn coi lão như người đẻ ra mình , rồi hắn tu luyện tâm tính , với tia hy vọng sẽ gặp lại Tinh Trần , nhưng ai ngờ hắn còn chưa đi tìm thì người đã tự tìm tới
Hiểu Tinh Trần năm đó là muốn quay lại Nghĩa Thành để tìm mộ của A Tinh , ko hiểu sao lại đi về phía Nghĩa Trang, cứ nghĩ sẽ chẳng có gì , nhưng vừa bước tới liền thấy Tiết Dương ôm bụng quằng quại nằm dưới đất , với bản tính tốt bụng , Hiểu Tinh Trần ko màng đến thân phận của hắn mà liền chạy vào giúp , vào tới thì hắn đã ngất đi , Hiểu Tinh Trần bế hắn đi vào trong nhà , hắn khá nhỏ con lại nhẹ cân nên lọt thỏm vào lòng Hiểu Tinh Trần , xem xét sơ qua rồi đi lấy nước lau người cho hắn sao đó cho hắn uống 1 viên gì đó . Gần rạng sáng thì hắn tỉnh , khó hiểu ko biết tại sao mình lại đc nằm trên giường , bước dậy chập chững đi , vừa ra khỏi cửa liền va vào người Hiểu Tinh Trần.

Tiết Dương : Hiểu....Hiểu Tinh Trần đạo trưởng

Hiểu Tinh Trần : ngươi tỉnh rồi

Tiết Dương : Sao..sao ngươi lại ở đây

Hiểu Tinh Trần : chỉ là tiện đường đi qua , vô tình thấy ngươi

Tiết Dương : ......

Hiểu Tinh Trần : mà ngươi , ko phải đã bị Tử Sâm giết rồi sao ?

Tiết Dương : phụ thân đã cứu ta

Hiểu Tinh Trần : phụ thân ?

Tiết Dương kể lại chuyện cho Hiểu Tinh Trần nghe , còn nói là mình đã xá tội , tu tâm dưỡng tính , ko còn như lúc trước

Tiết Dương : lúc tỉnh dậy ta đã đi tìm ngươi ... nhưng ko thấy ...

Hiểu Tinh Trần : tìm ta sao , để làm gì ?

Tiết Dương : ta...ta...

Hiểu Tinh Trần : Tiết Dương , ngươi cũng đã xá tội , bây giờ thì làm người tốt , vậy ngươi hãy theo ta , Nghĩa Thành vắng vẻ lại hoang tàn , ngươi làm sao 1 mình sống ở đây

Tiết Dương : ta đi theo ngươi chỉ làm hại ngươi , ai chẳng biết ta đã giết bao nhiêu người , tâm tư độc ác , còn ngươi là người tu tiên , bản thân trong sạch , ta làm sao có thể đi cùng ngươi

Hiểu Tinh Trần : ngươi chẳng phải là cũng muốn được bên ta sao ?

Tiết Dương : Hiểu Tinh Trần ngươi...

* Hiện tại *

Giang Trừng : được , xem như ta tin ngươi , nếu ngươi dám giở trò thì ta sẽ ko nương tay

Tiết Dương : ta giờ sức lực còn ko đánh nổi bọn rối đó nữa , ngươi nghỉ ta dám gây sự sao

Ngụy Anh : oáp...ta buồn ngủ rồi , vào nghỉ ngơi thôi , mai nói tiếp

Tất cả đều trở về phòng ngủ của mình , Tiết Dương tất nhiên là sẽ bám theo Hiểu Tinh Trần,  Giang Trừng định đi thì thấy Ôn Ninh vẫn đứng đó , cúi gầm mặt , tay vò vò gấu áo

Giang Trừng : sao ngươi còn ko đi

Ôn Ninh : người của Ôn Thị , ko..được...vào...

Giang Trừng khó chịu liếc cậu 1 cái rồi bước tới kéo cậu đi về phòng mình , tay hắn siết chặt lấy tay cậu khiến cậu khá đau nhưng ko dám chống trả , chỉ lặng lẽ đi theo
Giang Trừng đẩy cậu vào phòng  đóng cửa lại rồi đi tắm , 1 lúc lâu sau thì ra , chân mày hắn nheo lại cực độ , cậu vẫn đứng 1 chỗ đó nãy giờ ko nhúc nhích , bộ đứng hoài ko mỏi chân sao

Giang Trừng : ngươi ko biết ngồi sao ?

Ôn Ninh : ta được ngồi sao ?

Giang Trừng : nè Ôn Ninh , ngươi bị ngu à , ta cho ngươi vào phòng ta rồi ko lẽ lại ko cho ngươi ngồi

Ôn Ninh : ta...ta xin lỗi...

Giang Trừng : bực mình , ngươi đi tắm đi

Ôn Ninh : ta...ta ko có y phục

Giang Trừng : LẤY CỦA TA , ĐƯỢC CHƯA , ĐI TẮM NHANH

Ôn Ninh : à..ờ ... Đi .. Đi tắm liền

Giang Trừng : aizzz tức điên lên mà

Ôn Ninh tắm xong thì mặc y phục mà Giang Trừng chuẩn bị , cậu và hắn có bằng chiều cao nhưng cậu ốm hơn hắn nhiều , nên kết quả là bộ đồ trong khá rộng , làm cậu trong cũng nhỏ con hơn 1 chút , bước ra thì thấy hắn đang ngồi trên giường , ánh mắt hắn nhìn qua cậu có chút dao động , trên làn da trắng bệt của cậu có tô điểm các đường vân đen đáng sợ , nhưng chẳng hiểu sao vào mắt hắn thì lại thấy nó quyến rũ đến lạ , hắn đưa tay quắc quắc cậu lại chỗ mình , cậu cũng nghe theo , vừa bước tới liền bị hắn 1 lực kéo mạnh làm cả 2 ngã xuống giường , y phục của cậu cũng vì vậy mà tuột ra , lộ ra bờ vai và xương quai xanh đầy quyến rũ

Ôn Ninh : Giang...Giang tông chủ...ngươi định làm gì ?

Giang Trừng cúi xuống ngay hỏm cổ cậu ngửi nhẹ

Giang Trừng : sao ngươi thơm vậy ?

........ End chap 1

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro