Chương 8
Chương 8
Cảnh báo: Nội dung có thể chứa xác chết, sự mất mát, tình dục, vấn đề gia đình và bạo hành thể xác.
Việc bắt giữ JJ – Jakrin' vì liên quan đến một vụ án gây rúng động đất nước được thực hiện ngay lập tức. Bằng chứng cho thấy nghi phạm đã đưa nạn nhân Namfon về căn hộ của mình vào ngày mà cô ấy qua đời. Cảnh sát đã tạm bắt giữ JJ Jakrin Naknawa, 23 tuổi, một ngôi sao trẻ đang lên với bằng chứng là một đoạn ghi hình an ninh ghi lại hình ảnh anh cùng với nạn nhân Namfon Yardpirun Nongyao, nạn nhân của vụ giết người, hiếp dâm và giấu xác đã gây ra sang chấn cho toàn xã hội.
Đọc thêm thông tin về vụ án tại đường link này.
Sốc! JJ, diễn viên nổi tiếng từ đài truyền hình bậc nhất, bị cáo buộc phạm tội! CCTV đã bắt được hình ảnh Namfon cùng với anh ta nhưng bị cáo từ chối việc lạm dụng tình dục và giết người!
Có thể nói những dòng tin tức trên đã gây ra một cơn địa chấn tới ngành giải trí đến mức kênh truyền hình đương thời đã phải ngừng phát sóng bộ phim "Likhit Rak Kham Pop" sau khi việc JJ Jakrin trở thành nghi phạm trong vụ án của Namfon. Ban đầu, nam ngôi sao trẻ phủ nhận việc có liên quan đến vụ giết người - hiếp dâm. Nhưng sự thật cho thấy anh đã thật sự mời Namfon đến nhà như một người quen.
Đọc thêm thông tin về vụ án tại đường link này.
Nghi phạm là một ngôi sao trẻ! Namfon xuất hiện ở căn hộ: họ đã hôn nhau trong thang máy trước khi cô gái trẻ tử vong. Ngôi sao trẻ được yêu thích nhất hiện nay, JJ Jakrin, không thể thoát khỏi diện nghi phạm vì bằng chứng từ băng ghi hình an ninh. Đoạn phim đã ghi lại cảnh Namfon có mặt ở căn hộ của anh trong suốt một ngày trước khi họ bị bắt gặp hôn nhau lần nữa trong thang máy trước đêm cô gái tử vong. Cảnh sát nghi ngờ rằng cái chết của Namfon có liên quan đến nam ngôi sao trẻ. Tuy nhiên, nam ngôi sao phủ nhận.
Đọc thêm thông tin về vụ án tại đường link này.
Tại trụ sở Cơ quan Điều tra Trung ương, hàng trăm hàng ngàn các cơ quan truyền thông đã có mặt, bao gồm các toà soạn dành riêng cho tin tức nổi bật, tin tức tội phạm và thậm chí cả các toà soạn chuyên làm tin giải trí, tất cả đều đang chờ đợi sự xuất hiện của nam ngôi sao từ kênh truyền hình nổi tiếng liên quan đến vụ án. Ai cũng trông ngóng về cuộc thẩm vấn ngôi sao trẻ và tự hỏi liệu anh ta có vào tủ hay không. Không chỉ có cánh nhà báo, hội những người hâm mộ JJ Jakrin cũng tụ lại để cổ vũ và ủng hộ nam ngôi sao trẻ bằng cách lăng mạ và lên án các quan chức cảnh sát. Một số người cầm bảng nhựa với tên anh ta trên đó, một số người thì khóc vì thất vọng. Cảnh sát đang cố kiểm soát nhóm người hâm mộ quá khích ở khu vực được chỉ định. Họ lo lắng rằng khi nam ngôi sao xuất hiện, tình hình ở đây sẽ vô cùng hỗn loạn.
Trung uý Tul như thường lệ đang đứng đợi nghi phạm được đưa đến tòa nhà trụ sở, quan sát mọi chuyện sẽ diễn biến như thế nào với vụ án mà cô đang đồng phụ trách. Một lần nữa, cô phải giải quyết một vụ án mà trong đó đương sự là một người nổi tiếng và có sức ảnh hưởng trong xã hội, đồng nghĩa với việc quá trình điều trả sẽ bị ảnh hưởng không ít thì nhiều bởi vì đây là trung tâm sự chú ý của xã hội.
Dù ủng hộ hay phản đối, thì những người này đều có ảnh hưởng lên dân chúng. Vụ án đòi hỏi phải có trách nhiệm lớn lao và cô không được phép bị phân tâm bởi những xu hướng xã hội hiện tại.
“Tới rồi!"
Một phóng viên hét toáng lên khi anh ta để ý thấy một chiếc xe tải màu đen lại gần khu vực hàng rào. Đèn nháy của hàng trăm chiếc máy ảnh nhấp nháy liên tục khắp chiếc xe dù nó vẫn chưa dừng lại. Những tiếng hét lớn yêu cầu được gặp JJ Jakrin từ người hâm mộ hoà lẫn với tiếng khóc than yêu cầu cảnh sát điều tra vụ án một cách công bằng cho thần tượng của họ. Chiếc xe màu đen đã đỗ vào bên trong khu vực đã được các sĩ quan sắp xếp và kiểm soát. Họ lắp đặt một rào chắn dẫn thẳng vào bên trong tòa nhà. Một khắc dường như quá dài. Thời gian như chậm lại khi cánh cửa được mở ra. Cảnh sát bắt giữ nghi phạm bước ra trước, theo sau là nam ngôi sao trẻ JJ Jakrin, trông anh ta nhợt nhạt hơn nhiều so với những hình ảnh được chiếu trên tivi.
Anh không trang điểm. Tóc tai lộn xộn, đôi môi nhợt nhạt thiếu sức sống, hai mắt tối sầm như thể anh ta đã không ngủ được mấy ngày. Ngoài ra anh ta còn mặc một bộ đồ vừa đủ lịch sự, mặc dù các cúc áo trên cùng không được cài một cách cẩn thận, bằng cách nào đó có vẻ như anh ta muốn mọi người trông thấy hình ảnh luộm thuộm nhếch nhác này của anh ta.
"Anh JJ!!!!"
"Anh không làm vậy đâu, đúng không?"
"JJ! Có đúng Namfon là cô gái mà anh đã tiếp đón ở căn hộ không?"
"Có đúng là anh đã từ chối xét nghiệm DNA để chứng minh anh không phải là người có hành vi đồi bại đối với Namfon không?"
"JJ! Trả lời đi!"
Trên đường vào toà nhà, đèn nháy vẫn liên tục nhấp nháy, micro và máy ghi âm hướng gần không khoảng cách về phía nam ngôi sao trẻ, các rào chắn mà phía cảnh sát đã dựng sẵn hầu như không thể ngăn cản được đội quân nhà báo hùng mạnh cho đến khi những viên cảnh sát khác đến để lao vào ngăn cản những người quá khích muốn tiếp cận nghi phạm. Rằng anh ta không nên trả lời bất cứ câu hỏi nào từ cánh nhà báo hay những tiếng la ó giận dữ của người hâm mộ. Không một lời nào được nam ngôi sao trẻ thốt ra. Đôi mắt anh ta nhìn chằm chằm xuống đất trong lúc anh ta đi vào bên trong trụ sở. Anh không nhìn cánh nhà báo hay người hâm mộ của mình một giây nào.
Nghi phạm và hơn chục cảnh sát cùng nhau bước vào tòa nhà. Nam ngôi sao trẻ sẽ chuẩn bị bước vào phòng thẩm vấn, theo sau là trung uý Tul và Jew từ đội điều tra, những người đang phụ trách vụ án và cũng là người tìm ra manh mối cho vụ án này.
"Em không nghĩ là sẽ có nhiều người như vậy.”
Jew lèm bèm bởi vì tiếng ồn từ bên ngoài to đến nỗi chính cô cũng muốn bịt cả hai tai lại. Nhưng may mắn thay, những tiếng ồn đó không lọt nổi vào trong phòng, nếu không thì cô sẽ rất lo lắng.
“Từ hồi vào học viện cảnh sát, chị không xem phim truyền hình nữa nên chị không biết ai cả, nhưng chị có nghe nói rating phim đầu của anh ta khá cao. Anh ta có nhiều người hâm mộ trong nước và ngoài nước, hợp đồng quảng cáo cứ đến không ngừng.”
Tul nói, dựa theo những gì anh nghe được từ anh trai của mình, anh Tihn. Từ lúc anh tự mở tiệm bánh ngọt riêng cho mình, thỉnh thoảng anh vẫn để TV chạy tự do trong lúc anh đang trong bếp, nên anh có biết về JJ Jakrin một chút.
"Nhưng trong vụ này, bằng chứng đã quá rõ ràng. Em không hiểu sao mấy người hâm mộ anh ta lại bảo vệ anh ta nữa.”
“Thì bọn họ tin rằng thần tượng của họ là tuyệt vời nhất vì vẻ ngoài của anh ta."
“Đặc biệt là với đàn ông, không có gì bất ngờ cả. Chị đã thấy nhiều ngôi sao nam nổi tiếng trong nghề phạm phải sai lầm và quay trở lại con đường giải trí chỉ vì luôn có những người như vậy đợi chờ họ."
Jew lắc đầu trước sự bất công không thể chối cãi trong xã hội bấy giờ. Ngày hôm qua trong lúc cô lướt mạng xã hội để đọc các tin tức và xu hướng số một trên Twitter. Cô đã phát hiện ra ít nhất khoảng 80 phần trăm người dùng đều chửi mắng JJ vì đã làm ra chuyện đồi bại, nhưng phần còn lại, mặc dù ít ỏi hơn, vẫn ủng hộ anh ta và khăng khăng tin vào anh ta dù mọi thông tin về chi tiết vụ án đều được viết rõ ràng trên tin tức, họ còn nói rằng sẽ không tin điều này cho tới khi anh ta nói rõ. Câu hỏi được đặt ra ở đây là, nếu họ không tin vào bằng chứng mà cảnh sát đã thu thập được, vậy thì họ sẽ ai? Mấy đứa con gái sao?
Một số người còn bình luận những thứ đến Trung uý Jew còn thấy cạn lời. Số ít thấy ngôi sao trẻ phơi phới này liên quan đến vụ án hiếp dâm, họ thậm chí còn bình luận sẵn sàng hiến dâng chính mình cho anh ta. Một vài thành phần trong xã hội này có những suy nghĩ rất méo mó và dường như họ không có ý định muốn thay đổi nó.
"Xin chào, lại gặp nhau rồi nhỉ?"
Tul nhớ rất rõ giọng nói này. Mặc dù lời nói mang tính thân thiện tuy nhiên chất giọng lại khàn đặc sự mỉa mai và châm chọc. Khi cô quay đầu, cô thấy một người phụ nữ tầm ba mươi tuổi hơn một chút trong một bộ vest gọn gàng. Sau khi được cảnh báo về việc phải thận trọng khi phụ trách những vụ án quá sức với mình, viên trung uý trẻ vẫn không có cảm tình với người phụ nữ trước mặt mình.
“Công tố viên Thiwa, chị được gọi đến hả?" Nhưng trung uý Jew không biết về mối thâm thù đó. Cô chào vị công tố viên với khuôn mặt quen thuộc trong Bộ Tư pháp, không như Tul, một nhân tố vừa được chuyển đến đã được tiếp đón cẩn thận bởi các ngành ban khác nhau.
“Ừ. Trung uý, có vẻ như cô có khả năng thu hút những vụ án được nhiều người
theo dõi nhỉ? Lần trước là vụ người thừa kế của một doanh nhân tỷ phú, còn lần này lại là một nam ngôi sao nổi tiếng.” Nụ cười của công tố viên giống như nụ cười của Joker hơn là một nụ cười thân thiện. Tul cười gượng gạo và trả lời.
“Chúng tôi vô tình tìm được bằng chứng có liên quan đến cái chết của nạn nhân, nên chúng tôi phải gọi anh ta đến thẩm vấn."
“Nhưng nguy hiểm lắm đấy. Băng ghi hình cũng cho thấy anh ta đã đưa cô gái lên phòng và xuống cầu thang một cách nguyên vẹn cơ mà.” Công tố viên Thiwa đưa ra cử chỉ bằng ngón tay của mình trong lúc nói. "Vậy nên bằng chứng về việc anh ta là kẻ giết người - hiếp dâm là không rõ ràng.”
Một lần nữa, người trước mặt chỉ vào lỗ hổng trong việc điều tra khiến cho Tul cảm thấy bị tát một cái vào mặt. Mặc dù trước đó cô đã xin lệnh bắt giữ JJ Jakrin với mục đích là 'nghi phạm' của vụ án, nhưng khi những thông tin này chạm đến giới phóng viên, sẽ rất khó để kiểm soát hậu quả của những bài đăng thêu dệt và phóng đại có thể ảnh hưởng đến danh tiếng của anh ta. Nói rằng anh ta chính là 'kẻ thủ ác'.
"Chúng tôi sẽ cẩn thận hơn trong quá trình thẩm vấn."
Tul nói chắc nịch. Ít nhất cũng có người nhắc cho cô nhớ về cách mà truyền thông hoạt động, dù cô không muốn thừa nhận rằng công tố viên Thiwa đang muốn tốt cho mình.
Sau khi chuẩn bị xong xuôi cho cuộc thẩm vấn, Tul bước vào phòng quan sát
cùng với viên cảnh sát hậu bối của mình, nhưng những gì cô thấy khiến cô
không hề vui lòng khi một viên cảnh sát trẻ đang chụp ảnh với nam ngôi sao,
hơn cả vậy, anh ta còn giơ hai ngón tay và cười tươi rói.
“Thượng sĩ, cho tôi hỏi anh đang làm gì vậy?" Giọng nói của Tul gay gắt đến nổi viên sĩ quan bối rối không thể cất điện thoại vào túi kịp thời. Trung uý Jew lắc đầu chán nản khi cô bước vào để mời nam ngôi sao vào phòng thẩm vấn cùng với luật sư của anh ta. Về phần Tul, cô mắng viên cảnh sát vì cách hành xử không phù hợp của anh ta, không để ý rằng Thanh tra đã vào phòng.
"Bây giờ anh ta là nghi phạm giết người, không phải là ngôi sao mà anh có thể xin chụp ảnh."
“Tôi chỉ muốn chụp ảnh về cho con gái tôi, con bé thích anh ta..."
"Nhưng anh là một cảnh sát. Anh nên nghĩ về trách nhiệm của mình hơn bất cứ thứ gì. Có những người đã bị tổn thương và chịu rất nhiều tổn thất trong vụ án này. Thật vô nghĩa nếu chúng ta thoải mái xin chụp ảnh với nghi phạm của vụ án. Nếu người khác thấy được, thì anh định sẽ giải thích như thế nào?" Tul nhìn chằm chằm vào người đối diện, không có ý định hại mình. Mặc dù viên thượng sĩ trước mặt lớn tuổi hơn cô, nhưng anh đã làm một việc vô cùng không phù hợp, nên cô đành phải khiển trách anh.
“Thôi, được rồi. Không sao đâu. Bỏ qua đi... Thượng sĩ Wit, anh nên ra ngoài được rồi.” Thanh tra Pichet bỏ qua để mọi chuyện suôn sẻ hơn. Ông hiểu rõ tính cách của trung uý Tul và thừa biết rằng cô sẽ không nhượng bộ. Ông muốn nhanh chóng tìm ra tên tội phạm và trừng phạt hắn nên ông buộc phải yêu cầu thượng sĩ Wit không can thiệp thêm vào vụ án.
“Có chuyện gì vậy? Ồn ào quá.” Đại uý Dan tiến đến gần cùng với công tố viên Thiwa người mà anh ta đã xung phong dẫn cô đi xem cuộc thẩm vấn.
“Không có gì. Bắt đầu được chưa? Mọi người sẵn sàng chưa?"
"Lần này giao cho trung uý Tul nhé. Tôi phải ở lại với công tố viên. Em đã sẵn sàng chưa?" Bàn tay thô ráp vỗ lên vai của người đang cố kiềm chế cơn giận từ việc vừa xảy ra. Tul gật đầu. Cô nghĩ rằng thật tốt vì mình là người được thẩm vấn nghi phạm một mình, bởi vì người tìm ra bằng chứng dẫn đến việc bắt giữ nghi phạm cũng chính là cô.
Một màn hình máy tính lớn hiển thị bốn góc của băng ghi hình an ninh tòa nhà. Trung uý Tul vừa mới bước qua khỏi cửa để đến trước mặt nghi phạm, luật sư của nghi phạm, và trung uý Jew đang làm những công việc hỗ trợ cho cuộc thẩm vấn. Tuy nhiên, sau lưng Tul, người đang ngồi trong phòng quan sát đột nhiên lên tiếng.
"Anh nghĩ mọi chuyện sẽ kết thúc như thế nào đây, Đại uý?"
Đại uý Dan lắc đầu. Anh dán mắt vào khung cảnh bên trong thông qua chiếc kính đen. "Chắc khó đây. Bằng chứng chứng minh anh ta là thủ phạm quá yếu."
"Ồ, nên anh mới để cho người mới chịu đòn phải không?" Thiwa nửa đùa nửa thật nên anh ta không chắc liệu cô đang giỡn hay đang thật sự càm ràm anh ta, đại uý Dan hắng giọng và lầm bầm gì đó trong họng để từ chối lời cáo buộc từ công tố viên.
Tul đối mặt với nghi phạm sau khi cô gọi anh ta đến để thẩm vấn. Bên cạnh là vị luật sư nổi tiếng mà bên phía công ty chủ quản của anh ta đã điều đến để hỗ trợ anh ta trong vụ án. Viên trung uý nhanh chóng điều chỉnh lại cảm xúc. Cô mở laptop mà cô đã mang theo bên mình ra.
"Cuộc thẩm vấn bắt đầu vào 10 giờ 22 phút sáng. Tôi là trung uý Tul Techakomol, người thẩm vấn chính.”
Tul nói và nhấn bắt đầu thu âm và ghi hình, trong lúc cả hai bàn tay của cô đều đặt ngay ngắn lên bàn phím, chuẩn bị ghi lại bản báo cáo về cuộc thẩm vấn.
mạng của cô Yardpirun, vì có một bằng chứng quan trọng cho thấy anh đã ở cùng với nạn nhân vào ngày 8 tháng Năm. Anh có vấn đề gì với cáo buộc này
"Anh Jakrin, hôm nay anh có mặt ở đây với tư cách là nghi phạm trong vụ án không?" Đôi mắt sắc bén của trung uý nhìn thẳng vào nghi phạm, người đang cảm thấy không thoải mái lúc này. Anh quay sang nhìn luật sư của mình cho tới khi người đó gật đầu, nam ngôi sao gật đầu một lần nữa một cách kín đáo khiến cô xém chút nữa đã không nhìn ra được.
“Nhưng tôi không giết cô ấy."
“Mối quan hệ giữa anh và nạn nhân là gì? Anh cho tôi biết được không?" Tul quyết định để sự phủ nhận đó lướt qua như một cơn gió. Các nghi phạm đa phần đều phủ nhận việc mình làm, cảnh sát đã dần quen với việc này. Điều có thể chứng minh được đúng hay sai là bằng chứng, chứ không phải những lời nói vô thưởng vô phạt từ phía nghi phạm.
“Hôm đó tôi không có lịch trình đặc biệt nào cả, nên tôi muốn có bạn qua chơi trong phòng, nên quản lý của tôi đã liên hệ với cô ấy hộ tôi.”
“Vậy ý anh là, Namfon cô ấy làm công việc bầu bạn với người khác, phải không?"
“Đúng vậy.” Gương mặt điển trai đáp lời. Đôi môi của anh ta mím chặt lại như thể đang chịu đựng một áp lực rất lớn. “Tôi không có nhiều bạn bè, đặc biệt là sau khi bước chân vào ngành giải trí. Tôi không thể ra ngoài chơi với ai. Tôi vừa mới chia tay bạn gái vào hai tháng trước, nên tôi đã để quản lý của mình tìm cho tôi một cô gái khác."
"Đây là lần đầu tiên anh gặp Namfon à?"
Nam ngôi sao lắc đầu. Anh vẫn không nhìn thẳng vào mắt của viên trung uý.
"Lần thứ ba... ngày hôm đó là lần thứ ba."
Hai viên cảnh sát nhìn nhau một lần nữa khi họ nghe được câu trả lời từ nam ngôi sao. Tul rời tay khỏi bàn phím máy tính. Cô dựa vào ghế ngồi và khoanh tay trước mặt, đôi mắt nghiền ngẫm gương mặt trước mắt.
“Trước đây, anh có gặp những cô gái làm nghề này hơn hai lần không?"
Anh ta tiếp tục lắc đầu. Bằng cách nào đó, lúc này đây JJ không khác với người bình thường là mấy. Gương mặt điển trai của anh ta trông mệt mỏi và kiệt quệ vì lo lắng, anh ta không còn là chàng trai trẻ năng động sáng sủa với một nụ cười hút hồn với lúm đồng tiền ăn ảnh nữa. Có lẽ... biểu cảm tội lỗi lúc này trên gương mặt anh ta là thứ mà anh ta 'cố tình' bày ra để nhận được sự cảm thông của người khác. Chưa tính đến sức ảnh hưởng của anh ta có lẽ sẽ phần nào giảm được tính nghiêm trọng trong việc phạm tội của anh ta. Tul liên tục nhắc nhở bản thân rằng mình không bị anh ta đánh lừa.
"Có gì đặc biệt giữa mối quan hệ giữa anh và nạn nhân không?"
Trung uý tiếp tục đặt câu hỏi khi nghi phạm trước mặt cô đang trả lời những câu hỏi mà cô đưa ra một cách hời hợt.
“Ví dụ như là, hai người có tình cảm với nhau, hoặc có gì hơn nữa trong lúc nói chuyện..."
Những câu hỏi dần trở nên riêng tư hơn khiến vị luật sư vẫn ngồi yên nãy giờ dịch lại gần thân chủ của mình và bắt đầu thì thầm gì đó vào tai anh ta.
"Anh có quyền không trả lời. Tôi sẽ giải quyết cho."
Viên trung uý để yên cho hai người trước mặt bàn luận với nhau. Mặc dù chính
cô cũng cảm thấy mâu thuẫn, nhưng theo luật thì điều này không hề sai và cảnh
sát không có quyền quyết định chuyện này. Bảo vệ và biện hộ cho thân chủ, đặc biệt nếu đó là người nổi tiếng, thì lời khai của người này sẽ đóng vai trò quan trọng có thể ảnh hưởng đến kết quả của vụ án. Tul hiểu rất rõ việc này.
“Vậy thì anh có thể cho tôi biết hai người đã làm gì cả ngày thứ Tư hôm đó không?" Viên trung uý chấp nhận lùi lại một bước và đặt lại một câu hỏi khác. Đôi mắt diều hâu nheo lại nhìn về phía nghi phạm khi anh ta đột nhiên im lặng một lúc trước khi thở dài và bắt đầu kể về ngày hôm đó.
“Hôm đó là ngày tôi được nghỉ. Tôi không có lịch trình gì cả và tôi cũng không muốn đi đâu ra ngoài nên tôi đã bảo quản lý hãy gọi cô ấy đến..."
JJ úp mặt vào lòng bàn tay đang để nghỉ trên bàn. Giọng nói của anh ta dần thay đổi so với ít phút trước. Một giọng nói tràn đầy cảm xúc, những cảm xúc mà người ngoài khó có thể thấu hiểu được.
"Tôi dẫn Fon về phòng. Tôi nhờ cô ấy nấu gì đó cho tôi trong lúc tôi đi ngủ. Khi tôi thức dậy một lần nữa, chúng tôi đã cùng nhau ăn sáng và bàn luận về một số chủ về, về cuộc sống của Fon và của tôi, như thể chúng tôi đang sinh sống cùng nhau. Fon nói với tôi rằng lẽ ra hôm đó cô ấy phải đi học, nhưng cô ấy đã nghỉ vì tôi gọi cô ấy sang. Fon khiến cho tôi cảm thấy tôi là một người quan trọng, đó là lý do tại sao tôi thích cô ấy..."
Tất cả mọi người trong phòng thẩm vấn và phòng quan sát đều im lặng lắng nghe cẩn thận. JJ im lặng trong giây lát để suy nghĩ. Anh hít một hơi thật sâu trước khi nói tiếp.
“Ban đầu, tôi chỉ gọi người bầu bạn vì muốn làm chuyện đó mà thôi, nhưng trước khi chúng tôi có thể làm bất cứ điều gì, tôi thích được ngồi xuống và tâm sự về những vấn đề cá nhân hơn, nên tôi đã được nghe cô ấy nói về tại sao cô ấy chấp nhận làm công việc này. Tôi hỏi tất cả những ai làm công việc này vì tôi cảm thấy tò mò, nhưng Fon khác với số còn lại mà tôi đã gặp. Cứ như thể tôi và cô ấy đang gặp chung một rắc rối và chúng tôi có thể an ủi nhau..."
"Vậy là anh đã sắp xếp để gặp được cô ấy vào lần thứ hai và thứ ba."
Nam ngôi sao gật nhẹ đầu, anh ta cúi gầm mặt xuống để không ai có thể thấy những giọt nước mắt đang lăn dài trên má.
“Tôi thừa nhận là tôi có quan hệ với Fon mỗi khi chúng tôi gặp nhau. Hôm đó cũng vậy... cho tới tầm 9 giờ tối, Fon than phiền rằng cô ấy không muốn về nhà nhưng cô ấy phải làm vậy, vì cô không muốn gặp rắc rối với gia đình và bạn trai cô ấy đang bắt đầu ầm ĩ với cô ấy qua tin nhắn, nên Fon cảm thấy mệt mỏi và muốn về. Tôi đã muốn đưa cô ấy về nhà.”
Tul ghi lại mọi câu trả lời xuống laptop. Theo như những gì nghi phạm thừa nhận, anh ta đã quan hệ tình dục với nạn nhân, điều này trùng hợp với báo cáo pháp y cho biết có vết tinh dịch được tìm thấy trong âm đạo của nạn nhân. Cả lời thú tội và bằng chứng đều chỉ ra được rằng nam ngôi sao trẻ đã từng có mối quan hệ sâu sắc với nạn nhân và có thể thấy được anh cũng là người cuối cùng mà cô ấy gặp trước khi bị sát hại.
“Vậy chuyện gì xảy ra sau đoạn băng mà chúng tôi tìm được trong máy quay an ninh?"
“Fon nói với tôi rằng bạn trai của cô ấy đang bắt đầu gây sự bằng những điều vô nghĩa. Cô ấy đã nhắn tin cho cậu ta trong suốt đoạn đường, nên chúng tôi không nói được gì nhiều... Khi tôi chở cô ấy về tới nhà, cô ấy nói cô ấy không muốn về, và muốn ở với tôi lâu hơn, nên tôi nói rằng tôi sẽ đưa cô ấy đi dạo..."
"Cô ấy đồng ý không?"
Anh ta gục đầu xuống bàn và lắc nhẹ. “Tôi đỗ xe rất lâu để đợi Fon đổi ý nhưng không. Fon sợ rằng cô sẽ gặp rắc rối với cha của mình nên Fon đã lựa chọn sẽ về nhà."
"Đỗ xe ư? Ý anh là trước khu nhà, đúng không?"
“Đúng vậy. Fon xuống xe và bước vào khuôn viên làng. Cô có thể kiểm tra băng ghi hình an ninh khu vực đó. Tầm khoảng 11 giờ tối, có lẽ cô sẽ thấy được xe của tôi."
"Chúng tôi đã kiểm tra rồi. Trong khu vực đó, chỉ có một chiếc máy quay được đặt trước một cửa hàng tiện lợi chiếu về trạm xe buýt. Đặc biệt là với thời gian mà anh vừa nói, chúng tôi không thấy có chiếc xe nào đi ngang qua cả.” Trung uý Tul nói với anh ta dựa theo những bằng chứng mà cô đã điều tra được. Trước đó, viên cảnh sát muốn biết liệu cô gái có trở về nhà hay không nên cô đã dành cả đêm để kiểm tra đoạn ghi hình khu vực đó đêm xảy ra vụ án, nhưng không có dấu hiệu gì của Yardpirun.
"Anh có máy quay hành trình không? Có lẽ nó sẽ giúp ích cho anh." Trung uý Jew, người nãy giờ vẫn ngồi lắng nghe, đưa ra một đề nghị, nhưng nó khiến cho ánh nhìn trên gương mặt ngôi sao trẻ tái nhợt đi.
"Máy quay hành trình của tôi bị hư rồi. Lúc nào nó cũng báo đã hết bộ nhớ và nó không lưu bất cứ thứ gì. Nếu không thì tôi đã đem nó ra để chứng minh cho hai người biết rồi."
"Vậy anh có thể cho tôi biết trong khoảng từ 11 giờ đêm sau khi đưa nạn nhân về nhà cho tới 3 giờ sáng khi CCTV ghi lại thời điểm anh về nhà, anh đã làm gì trong 3 tiếng đó không?" Ngoài việc đặt câu hỏi, Tul còn quay sang gật đầu với viên trung uý hậu bối của mình để lấy ta hai tấm hình được trích xuất từ camera an ninh để đặt lên bàn. Số hiệu điện tử cho thấy Jakrin xuất hiện trở lại ở căn hộ là vào lúc 3 giờ 12 phút sáng.
"Tôi... lái xe đi dạo một mình."
Trung uý Tul nhướng mày sau khi nghe câu trả lời. Cô nhìn chằm chằm vào vị luật sư đang ngồi im lặng, không hề ngăn cản lời nói có thể đẩy anh ta vào thế khó của thân chủ. Cô tiếp tục đưa ra những bằng chứng mà mình đã tìm được để chứng minh cho cáo buộc của cô.
"Anh tiếp tục đi dạo một mình à? Chỉ vậy thôi?"
“Đúng vậy. Tôi lái xe về nhà của mình trước... nhà tôi không có ai ở cả. Bố mẹ đều đang ở nước ngoài, nên tôi không vào bên trong. Tôi ngồi yên trong xe một lúc, hút một điếu thuốc và nghĩ về cuộc đời mình, sau đó tôi rời đi vào đường quốc lộ. Tôi đã đạp ga rất chắc trong suốt quá trình đó. Tôi lái xe rất nhanh, có khi tôi đã bị phạt nguội vì chạy xe quá tốc độ.”
Trung uý Tul suy nghĩ cẩn thận về những gì mình vừa nghe được và quay sang hậu bối của mình để nhờ vả. "Jew, liên hệ với bộ phận giao thông giúp chị, xem thử có đoạn nào ghi lại được sự lưu thông của Jakrin trên quốc lộ vào tầm 11 giờ tối tới 3 giờ sáng không."
“Được rồi.” Trung uý Jew đứng thẳng người lên với chiều cao một mét bảy mươi centimet của cô ấy. Cô rời khỏi phòng thẩm vấn đề đi xác nhận bằng chứng ngoại phạm của nghi phạm. Trung uý Tul, vẫn ngồi yên một chỗ, quay đầu để đối mặt với nam ngôi sao trẻ.
"Nhưng tại sao anh lại chọn đi dạo vào giờ đó? Tôi có thể biết không?"
Đây là lần đầu tiên Jakrin nhìn thẳng lên, nhưng anh vẫn không nhìn vào mắt ai như mọi khi. Gương mặt điển trai nhìn lên trần nhà với một bóng đèn treo lơ lửng. Tul đợi một cách kiên nhẫn, chờ đợi chàng trai trẻ sẵn sàng trả lời câu hỏi của cô.
“Tôi suy nghĩ về những lời mà Fon nói, rằng gia đình đôi khi không phải là nơi an toàn nhất, và tôi đã suy nghĩ về cuộc sống cô đơn trong căn hộ của tôi từ những năm học trung học với số tiền mà bố mẹ gửi về cho tôi. Tôi có thể đếm được số lần tôi được gặp bố mẹ trên đầu ngón tay, giờ họ cứ như người xa lạ... Kể từ khi tôi bước chân vào ngành giải trí, ai cũng nghĩ họ hiểu rõ về tôi, nhưng không đâu. Không ai biết được sự cô đơn mà tôi phải chịu đựng. Tôi về nhà và khóc mỗi khi tôi hoàn thành lịch trình dày đặc vì căn phòng mà tôi đang ở vô cùng tịch mịch. Đó là lý do tôi luôn cần người bầu bạn, để tôi được tâm sự, để tôi được uống rượu cùng, và để tôi không phải ngủ một mình.”
Nếu đây là một chương trình truyền hình, thì có lẽ JJ sẽ mất rất nhiều thời gian ghi nhớ từng này câu chữ nhưng với JJ, đây là những điều anh nói với sự thật lòng và những cảm giác tổn thương khiến ai cũng phải tin vào lời nói của nghi phạm. Tul nghe rõ từng từ, từng lời một của chàng trai trẻ trước khi cúi đầu để ghi chép lại lời khai vào laptop như thường lệ trước khi cô kiểm tra lại một lần nữa những gì mình đã viết. Cô chợt nhận ra có một số chỗ không được bình thường cho lắm.
“Về việc nạn nhân bộc bạch về mong muốn không trở về nhà và nhà không phải là nơi an toàn với cô ấy... cô ấy có đi sâu vào chi tiết không?” Câu hỏi của Tul khiến cho trung uý Jew quay sang nhìn cô, bởi vì đây là câu hỏi không liên quan đến người đang bị thẩm vấn. Mặc dù cũng hợp lý khi lùi lại một bước để có thể nhìn mọi thứ từ một góc nhìn khác, nhưng chánh Thanh tra và những người còn lại trong phòng quan sát đang không hiểu được viên trung uý đang thẩm vấn đang bày ra trò gì.
“Fon chỉ nói với tôi là cô ấy có vấn đề với gia đình, nhưng tôi không biết đó là gì. Fon còn nói cô ấy nhận những loại công việc này vì tiền thù lao rất lớn.”
"Nhưng gia đình của cô ấy đâu thật sự thiếu thốn đến vậy?"
“Tôi cũng có hỏi, nhưng Fon có nói cô ấy không muốn xin tiền cha."
Tul nhăn mày. Cô cứ liên tục suy nghĩ về những mâu thuẫn trong lời khai của ngôi sao trẻ và cha của nạn nhân. Hình ảnh về người vừa mất đi đứa con gái yêu thương của ông, người mà ông đã tìm kiếm không ngừng từ đêm cô mất tích cho đến khi ông tan nát con tim vì biết được con gái mình giờ đây chỉ là một cái xác không hồn, tất cả đều dần bị lu mờ bởi lời khai của người mà nạn nhân chỉ mới gặp ba lần, người được tâm sự rằng cô không muốn trở về nhà vì cô đang gặp mâu thuẫn với cha của mình.
Điều quan trọng nhất của việc điều tra là được lắng nghe câu chuyện từ cả hai phía, và sắp xếp các tình tiết để biết được ai đang nói thật, và ai đang nói dối. Thậm chí nếu cô có cảm giác rằng nam ngôi sao Jakrin đang không hề nói dối, thì đây cũng chỉ là góc nhìn của một người. Và đương nhiên, người chết thì không thể nói.
"Sau đó, anh có liên lạc với nạn nhân không?"
"Không, chúng tôi không có Line hay số cá nhân của nhau. Tôi với cô ấy chỉ gặp nhau khi tôi bảo quản lý gọi cô ấy đến.” Ngôi sao trẻ nói chắc nịch, và những gì anh ta nói không hề sai. Phía cảnh sát đã tìm được điện thoại và ví tiền của nạn nhân để kiểm tra những người mà cô ấy liên hệ gần nhất, mọi nghi phạm đều đã trình diện tại đồn để thẩm vấn.
Ngoài Boss Thitipong, bạn trai của nạn nhân, cũng là người đã gây sự với nạn nhân vào khoảng 11 giờ tối, trùng hợp với lời khai, thì không còn ai nữa liên hệ với cô ấy.
"Vào sáng thứ Bảy lúc thi thể cô ấy được phát hiện, anh có biết tin tức về cô ấy không?"
Jakrin ngồi im trong giây lát để suy nghĩ trước khi gật đầu.
"Có."
"Anh có nghĩ sẽ đến trình diện để báo cho cho cảnh sát không?"
Vị luật sư hắng giọng một chút để ngắt lời. Anh ta thay đổi dáng ngồi từ việc dựa vào ghế thành thẳng lưng, hơi hướng nhẹ người về phía bàn để nói chuyện với viên trung uý. “Xin thứ lỗi, viên sĩ quan, nhưng tôi không thấy có bằng chứng nào có thể cho thấy thân chủ của tôi đã phạm tội giết người.”
Trung uý Tul di chuyển ánh nhìn từ nghi phạm sang vị luật sư bên phải. Thấm vấn các nghi phạm hoặc bị cáo đã đủ khó với cảnh sát, và sẽ còn khó hơn gấp gội nếu họ mang theo luật sư đến để bảo vệ và ngăn cản họ khỏi việc trả lời những câu hỏi có thể dẫn đến sự bất lợi của họ trong việc bào chữa vụ án.
“Bằng chứng, chính là đoạn băng ghi hình từ phái căn hộ, có thể thấy rõ được rằng anh Jakrin đã ở với nạn nhân vào đêm xảy ra vụ án, và anh Jarkrin vẫn chưa có bằng chứng ngoại phạm nào chứng tỏ rằng anh ta đã đưa về nạn nhân về đến nhà như anh ta nói."
“Thân chủ của tôi đến đây với tư cách là một nghi phạm. Nếu cô muốn ám chỉ rằng anh ấy là kẻ giết người, xin vui lòng tìm ra bằng chứng để chứng minh điều đó, còn không thì công tố viên sẽ buộc tội thân chủ của tôi với tội danh gì?" Luật sư đáp trả với giọng điệu chắc chắn, hi vọng phía cảnh sát sẽ nhượng bộ, nhưng trung uý Tul nhìn chằm chằm vào anh ta, không có ý định rời đi.
"Dù sao thì chúng ta vẫn phải chờ hình ảnh xác nhận từ Bộ Giao thông để có thể biết được thân chủ của anh có vô tội hay không. Vậy nên, giờ đây, thân chủ của anh vẫn là một trong những nghi phạm mà chúng tôi phải thẩm vấn để thu thập thêm bằng chứng để có thể biết được thân chủ của anh có phải tội phạm, hay là không."
Bầu không khí trong phòng thẩm vấn khá căng thẳng và áp lực mỗi lúc một nhiều, với việc Tul không nhượng bộ vị luật sư trước mắt.
"Còn một cáo buộc khác nữa có lẽ ông không biết, nhưng theo luật, chúng tôi vẫn có thể cáo buộc thân chủ của ông dưới tội danh này.” Tul tiếp tục nói mà không có ai chen vào. “Ban đầu tôi cũng đã bỏ qua chi tiết này khi tôi biết cô ấy 18 tuổi, nhưng đúng như khai sinh thì cô ấy chỉ mới 17 tuổi 10 tháng, và cô ấy sẽ vừa tròn 18 tuổi hai tháng nữa.”
Viên trung uý nhìn về người đàn ông đang chịu cáo buộc trước mặt.
“Có nghĩa là anh đã quan hệ với nạn nhân, người chưa đủ 18 tuổi, đồng nghĩa với việc anh có thể bị cáo buộc với tội danh quan hệ với trẻ vị thành niên."
“Về vấn đề này, chúng tôi cũng có bằng chứng để giải thích."
Lần này, vị luật sư không để cho thân chủ của mình tự bào chữa nữa. Anh ta lấy ra một tệp hồ sơ từ túi đựng hồ sơ của mình. Một tờ giấy được đặt trước mặt trung uý Tul.
"Đây là trang web của công ty nơi cô Yardpirun làm, cũng là nơi mà anh Jakrin liên hệ thông qua quản lý. Cô thấy được không?"
Đầu ngón tay của anh ta chỉ về bức hình của một cô gái trẻ, xinh đẹp với mái tóc nhuộm màu nâu nhạt trong bộ váy hở hang. Chỉ cần liếc nhìn, cô cũng có thể đoán được người này tầm độ tuổi 20, nhưng trung uý Tul nhớ rõ gương mặt này, và góc nghiêng của cô ấy không thể lầm được.
Namfon (20 tuổi)
VIP – ngây thơ, dễ thương, nhỏ nhắn và giỏi thỏa mãn cảm xúc của người khác. -
“Cô gái đã làm giả lý lịch của mình, nói rằng cô ấy đã đủ 20 tuổi. Đây cũng có thể là điều khiến cho anh Jakrin hiểu lầm rằng cô đã đủ tuổi chịu trách nhiệm hình sự. Vì vậy, cáo buộc cho rằng thân chủ của tôi quan hệ với trẻ vị thành niên, có nên xem xét lại.” Ai cũng có thể biết được vị luật sư đã chuẩn bị rất kỹ càng cho buổi thẩm vấn ngày hôm nay, để giảm thiểu tội danh của thân chủ. Trung uý Tul thẳng lưng đáp lời.
“Tôi biết chứ. Nhưng chắc anh cũng biết những người tham gia vào việc mua bán mại dâm với những người chưa đủ tuổi cũng chịu hình phạt tương tự, dù anh ta có nhận thức được hay không."
'Quả là danh xứng với thực, chỉ cần nghe cách trung uý trả lời vị luật sư nổi tiếng trong việc bào chữa cho những người có tên tuổi là đủ để vượt qua bài kiểm tra. Thiwa buộc phải dành lời khen ngợi cho viên trung uý đang ngồi bên trong phòng thẩm vấn, dù có đôi khi cô cảm thấy viên trung uý đang quá gắng sức trong việc moi móc thông tin từ phía ngôi sao trẻ.
Bác sĩ pháp y Cherran đi dọc đoạn hành lang cho đến khi cô đến được văn phòng pháp y mà cô được gọi đến. Những đầu ngón tay của cô ấn mật mã sáu số được cài để tránh những người không phận sự.
"Xong chưa?"
Câu hỏi của vị khách mới đến khiến bác sĩ pháp y bộ phận răng miệng ngước lên, nhìn lướt qua thì trông với những phòng khám nha khoa bên ngoài nhưng thay vì nướu đỏ, răng trắng thì ở đây hầu hết được làm bằng thạch cao. Ngoài ra, trên răng cửa có vết nứt.
"Xong rồi đây. Dấu răng của Namfon, như cô yêu cầu.” Viên bác sĩ đáp lời. Anh rời khỏi bàn làm việc với dấu răng để bác sĩ Ran có thể quan sát rõ hơn. "Có đúng là nạn nhân đã cắn vào kẻ tấn công trước khi cô ấy chết không?"
"Theo suy đoán là vậy, nhưng bởi vì cơ thể của nạn nhân đã chìm trong nước quá lâu, nên DNA có thể lấy được từ kẻ tấn công đã phai nhạt đi khá nhiều nên không thể xác nhận được đó là ai. Đó là ý do chúng ta phải lấy dấu răng để làm bằng chứng, vì có thể dấu răng vẫn còn lưu lại trên người của kẻ tấn công.” Bác sĩ Ran giải thích chi tiết về việc tại sao lại có vết nứt trên răng cửa nạn nhân.
“Nhưng cô định kiếm đâu ra người như vậy? JJ à?"
"Anh ta là một trong các nghi phạm. Chắc cũng không phải là ngoại lệ.”
“Tôi nghe nói hôm nay anh ta đến thẩm vấn ở trụ sở, hay cô gọi cho phía cảnh sát để soát người anh ta đi? Cái cô cảnh sát mà thân với cô ấy?"
Không có tiếng đáp lời từ phía bác sĩ pháp y, viên sĩ quan sợ rằng anh đã nói gì không đúng. Ai làm việc trong Viện Pháp y cũng đều biết rằng bác sĩ Ran không phải là một người hay nói. Hầu như không ai có thể nói chuyện gì khác với bác sĩ ngoài những vấn đề liên quan đến công việc, trừ Maethinee, hoa khôi khoa Độc chất.
“Tôi sẽ liên lạc với họ. Giúp tôi chụp cả bản X-Ray của dấu răng nữa nhé."
“Được rồi.” ít nhất là bác sĩ Ran không tỏ ra không hài lòng, nhưng với chất giọng lạnh lùng và biểu cảm vô cảm của cô ấy, thì điều đó còn khó chịu hơn cả bị mắng thẳng vào mặt. Cherran rời khỏi khoa xét nghiệm, lấy điện thoại ra khỏi túi áo choàng. Cô ấy lướt danh bạ để tim tên của người cảnh sát mà cô liên lạc gần đây nhất.
'T.U Tul'
Bác sĩ ngần ngại trong giây lát. Mặc dù cô cảm thấy bị xúc phạm bởi những gì viên trung uý đã nói trước đây, nhưng cô buộc phải hành xử công tư phân minh. Tiếng chuông chờ điện thoại vang lên hai lần trước khi đầu dây bên kia nhấc máy.
“Tôi muốn nhờ bên phía cảnh sát khám xét người của Jakrin, xem thử người của anh ta có vết cắn hay không, bởi vì có khả năng kẻ giết người đã bị nạn nhân cắn khi nạn nhân cố chống chọi với anh ta."
"Tôi sẽ kiểm tra cho cô.” Đầu dây bên kia hợp tác ngay lập tức.
"Hãy cho tôi biết nếu cô tim được dấu cắn đó.”
"Đợi đã, bác sĩ..."
Cherran chưa cúp điện thoại ngay lập tức, cô giữ yên điện thoại trên tai. Trong một khoảnh khắc, cô đã nghĩ rằng người ở đầu dây bên kia có gì muốn nói với mình. Cùng lúc đó, bác sĩ Bank, cũng chính là trợ lý khi cô khám nghiệm tử thi, tìm đến cô.
"Bố của Namfon đã đến để nhận thi thể. Chị có muốn tới gặp ông ấy không?"
“Để tôi đi cùng. Nếu không có gì nữa, thì tôi cúp máy nhé.” Bác sĩ Ran nói trở về với người vẫn đang giữ im lặng ở đầu dây bên kia cho tới khi cô ấy không còn cơ hội để nói tiếp. Cô nhét điện thoại vào túi áo khoác trước khi bước đi cùng với trợ lý của mình để gặp gia đình nạn nhân đang đợi.
Trung uý thở dài khi đầu dây bên kia ngắt máy. Có vẻ như cô sẽ phải gom hết can đảm để trực tiếp nói lời xin lỗi với bác sĩ nếu cô còn muốn tiếp tục làm việc với cô ấy. Cô không muốn giả vờ như không có chuyện gì xảy ra. Dẫu việc giao tiếp với nhau bằng lời nói vẫn còn chút không thoải mái, nhưng cô luôn cảm thấy xấu hổ vì những tổn thương mà mình mang lại cho người kia.
vai như thể họ là anh chị em thân thiết từ lâu, cộng với chất giọng tự hào tưởng
“Em làm tốt lắm. Đừng sợ hãi nhé.” Đại uý Dan tiến lại gần và choàng tay quanh chừng như anh ta đã ủng hộ cô trong suốt cuộc thẩm vấn, trong khi thực tế anh ta liên tục đứng bàn luận với viên thanh tra về việc trung uý Tul bạc nhược và lắng nghe nghi phạm quá nhiều. Cô nên tỏ ra quả quyết hơn về hình phạt để nghi phạm có thể biết được cảnh sát đang nằm cửa trên.
“Bên phía Pháp y nhờ chúng ta kiểm tra cơ thể của Jakrin để tìm một vết bầm từ việc bị cắn khi nạn nhân cố chống chọi. Chắc em phải đành nhờ anh một chuyến.” Tul ngọ nguậy người để tránh khỏi vòng tay của người mà cô không hề ưa thích, nhưng những gì mà phía pháp y yêu cầu có lẽ đã khiến cho vị-thanh-tra-tương-lai cảm thấy khó chịu.
“Mấy ngày rồi mà. Nếu anh ta thật sự bị cắn, thì vết thương đã lành rồi.”
“Từ những gì bác sĩ Ran nói với tôi, nạn nhân đã cắn vào kẻ tấn công rất mạnh đến nỗi răng của cô ấy bị mẻ. Cũng có khả năng vết thương vẫn còn ở đó và bị nhiễm trùng nếu không được xử lý cẩn thận."
Tul khẳng định, những người đang đứng trước mặt cô, thay vì hợp tác thì lại cảm thấy nghi ngờ với những quyết định từ vị bác sĩ pháp y mà anh ta chưa có nhiều cơ hội làm việc cùng.
"Em phải biết điều này nhé, trung uý. Chúng ta không làm việc cho bên pháp y, mà pháp y là người hỗ trợ chúng ta, không phải là yêu cầu chúng ta đi vòng quanh tìm bằng chứng cho những suy đoán của họ.” Đại uý Dansayam đặt tay lên hông của anh ta, một loại ngôn ngữ hình thể thể hiện sự quyền uy.
"Tại sao những suy đoán của bên pháp y lại không giúp gì được cho chúng ta?" Khi cô nhận ra những lời nói của anh ta bốc đầy mùi định kiến, Tul bắt đầu cảm thấy khó chịu. “Chúng ta vẫn có thể yêu cầu nghi phạm cho kiểm tra cơ thể. Dù tìm được hay không, nó cũng giúp được rằng liệu anh ta có thật sự phạm tội hay là không. Nhưng nếu anh không muốn làm, thì em sẽ nhờ người khác. Thật phí thời gian ở đây tranh cãi những chuyện này.”
"Khoan đã, trung uý Tul."
Sự khác nhau trong thái độ làm việc khiến đại uý Dan cau mày. Anh biết rằng viên cảnh sát trẻ này sẽ không chịu thỏa hiệp, cho dù anh có gọi cô ấy lớn đến mức những người xung quanh phải ngoái lại nhìn đi chăng nữa.
"Anh nhìn cái quái gì chứ, thượng sĩ?" Anh ta hét toáng lên vào mặt viên sĩ quan cấp độ thấp hơn mình với vẻ ngoài hung tợn trước khi chạy theo sau người vừa rồi, không quan tâm người khác sẽ nghĩ gì.
Ai ở trong Cơ quan Trung ương đều biết được Đại uý Dansayam cố tình bám theo con gái của Đại tướng ngay sau khi cô ấy được chuyển công tác và cùng tổ với anh ta. Anh ta tiếp cận cô với mong muốn sẽ ngày càng thăng tiến trong sự nghiệp của mình. Ngoài ra, ngoại hình của viên trung uý Tul cũng là hình mẫu của rất nhiều người, dù cho cô có cứng đầu hay dám đứng lên chống lại những người có sức ảnh hưởng, không quan tâm tới hậu hoạn về sau thì điều đó cũng chẳng là gì. Viên cảnh sát trẻ tuổi nghĩ rằng anh có thể kiểm soát được viên ngọc này dựa vào những kinh nghiệm của mình, nhưng anh đã sai.
Thi thể không còn sự sống của Yardpirun được bảo quản cẩn thận cho đến khi Viện Pháp y hoàn tất việc khám nghiệm tử thi. Hai bàn chân của cô đã được khâu liền với thân thể. Ngoài ra, cô cũng được mặc vào quần áo mà người cha đã mang đến cho cảnh sát để ông có thể mang thi thể về để tổ chức tang lễ.
Chaiyot, người cha của nạn nhân, trong bộ đồ lụa đen. Ông đang nói chuyện với một số cảnh sát trước khi bác sĩ Ran đến. Bác sĩ khiêm nhường đặt hai tay trước mặt để chào người đàn ông lớn tuổi khi ông khom người để chào cô.
“Mọi việc vẫn ổn chứ, bác sĩ?"
“Vẫn ổn ạ. Nếu ông đã xong mọi thủ tục rồi, ông có thể mang cô ấy về.”
Người đàn ông ngoài năm mươi nhìn vào thi thể đang được phủ một lớp vải mỏng lên trên. Đôi mắt ông ngập tràn sự tiếc thương. Hàm râu phủ bạc và những vết chân chim khiến ông già đi. Những giọt mồ hôi lấm tấm hai bên thái dương ông dù ở trong viện vẫn đang bật điều hòa nhiệt độ thấp.
“Mãi cho đến hôm nay, tôi vẫn ngày ngày ra vào phòng của đứa con gái yêu quý để đánh thức nó dậy. Tôi không thể sống bình yên được. Ai lại có thể đoán được cảnh người đầu bạc tiễn người đầu xanh cơ chứ?" Câu nói buồn rầu của người cha được thốt lên khi nói về đứa con gái xấu số thơ dại của mình. Cherran không muốn nói lời chia buồn vì cô không muốn trở nên thiên vị, cả về mặt tốt và mặt xấu, như trung uý Tul đã chỉ trích cô trước đó.
Ngày hôm trước, Maethinee đã kể cho cô nghe về việc cô thấy ông Chaiyot xuất hiện trên một bản tin thời sự. Ông đã nhận được vô vàn sự đồng cảm từ người dân, đặc biệt là khi mọi sự chỉ trích đều đổ dồn vào ngôi sao trẻ JJ Jakrin, người có liên quan tới cái chết của Namfon. Ý kiến của người dân đều giống như nhau, họ yêu cầu trừng phạt nam ngôi sao và dành hết tình thương cho người cha vừa mất đi đứa con gái của mình.
“Nếu có bất kỳ tin tức gì về vụ án, tôi sẽ thông báo cho ông biết.” Bác sĩ Ran hứa chắc với ông những điều mà cô chắc chắn có thể làm giúp cho gia đình nạn nhân, nhưng trong một khoảnh khắc, đôi mắt của người đàn ông lớn tuổi loé lên một nỗi sợ hãi khi ông di chuyển ánh mắt trở về thân thể của đứa con gái dấu yêu.
"Còn điều gì chưa xong nữa sao? Tôi tưởng đã bắt được tên diễn viên rồi?"
"Hôm nay chỉ mới là thẩm vấn thôi, nhưng vẫn chưa có bằng chứng nào chắc chắn anh ta là thủ phạm."
"Chính là anh ta chứ còn ai!” Đột nhiên ông hét lớn lên. Thái độ của ông ta vô cùng kệch cỡm, thể hiện sự tức giận vô lý, khác hẳn với thái độ hoà nhã ban đầu. "Anh ta gọi con bé đến căn hộ của anh ta bao nhiêu lần chứ!? Và anh ta... còn cưỡng hiếp cả con gái tôi! Tên khốn!"
"Xin hãy bình tĩnh lại. Phía cảnh sát vẫn đang tiếp tục cố gắng điều tra mọi thứ dựa trên pháp luật.” Trong lúc Cherran đang cố an ủi cơn giận của người kia, điện thoại của cô lại reo lên, khiến cô xin phép đi nghe máy. Cô giao việc lại cho trợ lý của mình, bác sĩ Bank để tiếp tục trấn an người nhà nạn nhân.
Trung uý Tul là người đã gọi cho cô. Đầu ngón tay thon gọn nhấn nhận được gọi và trả lời với tông giọng điềm tĩnh.
“Có tìm được vết cắn không?"
"Không...” Đầu dây bên kia có vẻ thất vọng với câu trả lời của chính mình. "Chỉ có một số vết bầm quanh eo anh ta, nhưng đó là vì anh ta phải quay phim truyền hình. Anh ta bị va vào cạnh của hồ bơi. Anh ta còn có giấy khám bệnh nữa.”
"Không sao đâu. Chúng ta vẫn còn mẫu thử của mảnh giấy kẹt trong răng của nạn nhân, nhưng sẽ hơi tốn thời gian để làm kiểm tra.”
Cô nghe được sự đồng ý của người còn lại. Một sự im lặng khó chịu bao trùm lấy mọi thứ trước khi trung uý Tul tiếp tục nói về tin tức mà phía cảnh sát thu thập được.
"Chúng tôi vừa biết được là vào đêm xảy ra vụ án, cho tới 3 giờ sáng, JJ đã mang xe đi dạo trên quốc lộ. Bộ Giao thông vừa gửi hình ảnh từ máy quay an ninh bắt được anh ta đã vượt quá tốc độ. Đây là bằng chứng giúp anh ta thoát khỏi tội danh giết người..."
Những giả định vừa rồi quá hợp lý và bác sĩ không thể nói gì hơn. Đúng là mẫu tinh dịch được tìm thấy trong âm đạo của nạn nhân trùng hợp với DNA của Jakrin nhưng đó cũng là bằng chứng duy nhất xác nhận được anh ta có quan hệ tình dục với nạn nhân, chứ không phải là cáo buộc giết người mà anh ta đang mang.
Nếu cuộc điều tra kết thúc trong vô vọng như thế này, thì không khác gì cuộc điều tra đã thất bại. Đặc biệt là khi cô nghĩ về vụ việc trước đó với ông Chaiyot, cha của nạn nhân đã bày tỏ sự tức giận về vụ bắt giữ, và những phản ứng tiêu cực từ phía truyền thông đang cố dìm chết một nam ngôi sao tới mức không có đường lui. Cherran lo sợ rằng sự bất mãn này sẽ ảnh hưởng đến quá trình pháp lý, đặc biệt là viên cảnh sát đang phụ trách vụ án.
"Bác sĩ Ran, bây giờ chúng tôi sẽ di chuyển thi thể.” Một lần nữa, bác sĩ Bank đến gặp cô. Bác sĩ Ran gật đầu và nói lời tạm biệt với viên trung uý đã im lặng một lúc lâu ở đầu dây bên kia.
“Giờ tôi phải cúp máy rồi..."
“Được rồi, tôi sẽ gọi cho cô ngay khi có tin tức nào khác."
Tông giọng mệt mỏi vang lên khiến cô nhận ra người ở đầu dây bên kia hẳn là phải kiệt sức đến mức nào. Cherran mím chặt môi. Có lẽ cô nên nói gì đó, để đồng nghiệp của cô bớt lo lắng, nhưng sau cùng, cô chỉ có thể nói...
“Tôi cũng vậy."
Sau khi cúp điện thoại, bác sĩ Ran cho nó vào túi như trước đó. Cô lắc nhẹ đầu để những suy nghĩ động viên không còn đó nữa. Điều quan trọng hơn hết là nghi phạm số một lúc này, JJ Jakrin có khả năng sẽ không nằm trong danh sách phạm tội nữa. Vì chứng cứ ngoại phạm của anh ta đã được xác nhận. Nam ngôi sao trẻ tuổi đã đi quá tốc độ trên đường quốc lộ, và vết thương có thể bị gây ra bởi lực cắn của nạn nhân cũng không tìm được trên cơ thể của nam ngôi sao.
Nếu vậy, cuộc điều tra sẽ phải quay về điểm xuất phát. Cô sẽ phải đợi kết quả phân tích mẫu thử của mảnh giấy tìm được giữa những kẽ răng của nạn nhân. Tốn khá nhiều thời gian. Nếu kết quả phân tích được trả về và nó không liên quan đến bất kỳ thành phần nào thuộc về DNA của kẻ tấn công, cuộc điều tra có thể bị trì hoãn và hung thủ sẽ không bị bắt.
Bác sĩ Cherran quay trở về căn phòng nơi các viên sĩ quan cảnh sát đang chuẩn
bị nâng quan tài ra khỏi tòa nhà. Cô thấy bóng lưng của ông Chaiyot, cha của
nạn nhân, không xa lắm. Nếu cô nói cho ông ta biết về kết quả thẩm vấn ngày
hôm nay, rất có thể ông sẽ cảm thấy thất vọng và ầm ĩ lên.
Nhưng cô không thể không nói cho ông biết. Bác sĩ Ran tiến lại gần để nói
chuyện với người đàn ông lớn tuổi một lần nữa, nhưng cô nhận đằng sau lớp áo
lụa là một miếng băng gạc thấm đẫm mồ hôi như thể ông ta vừa mới tập thể dục.
"Ông Chaiyot."
Bác sĩ gọi tên ông ta, nhưng ông ta không có phản ứng gì cả. Có thể là do ông ta mải mê nhìn theo quan tài của đứa con gái đang được các sĩ quan nhấc lên, nên ông không nghe được tiếng gọi.
"Ông Chaiyot..."
Lần thứ hai, bác sĩ Cherran vươn tay để chạm vào bờ vai dày, nhưng ông ta đã giật bắn lên và tránh đi ngay lập tức, ông quay đầu để nhìn bác sĩ với ánh mắt đanh thép, thứ mà cô chưa từng thấy trước đây, điều này khiến Cherran có một suy nghĩ kì lạ. Những giọt mồ hôi lớn nhỏ thi nhau chảy xuống khuôn mặt ông ta, chóp mũi cho đến cùng cổ. Cô tự hỏi tại sao ông ta lại đổ nhiều mồ hôi đến như vậy.
“Có chuyện gì sao?" Bác sĩ Ran vẫn cư xử một cách bình thường dù cô vẫn cảm thấy bối rối bởi ánh mắt của người cha.
"Không sao, tôi vẫn ổn.”
"Nhưng ông đang chảy rất nhiều mồ hôi.”
“Người tôi lúc nào cũng như vậy.” Chaiyot đáp lời. Đôi môi của ông ta tái nhợt đi và run rẩy, như một người bị ốm nặng, nhưng ông ta cố che đi gương mặt đau đớn trước khi ông ta giấu bờ vai của mình trước ánh mắt tò mò của bác sĩ Ran...
“Xin thứ lỗi, bác sĩ.”
Cha của nạn nhân nói lời từ biệt trước khi đi theo bốn viên sĩ quan cảnh sát đang hộ tống quan tài của đứa con gái bé bỏng ra khỏi toà nhà. Ánh mắt của Cherran dõi theo tấm lưng đẫm mồ hôi của người đàn ông ngoài năm mươi cho tới khi nó khuất bóng. Cô đặt rất nhiều câu hỏi sau khi thấy được phản ứng và thái độ thay đổi hoàn toàn của người cha, khác xa so với hình ảnh tốt bụng và lịch thiệp của ông ta ban đầu.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro