Tip Toe
Sau bữa sáng, mọi người cùng nhau chào tạm biệt bác Kim và tạm rời đi. Mỗi người đều có công việc riêng, và Jimin cũng không ngoại lệ. Cô vừa nhận bằng lái ô tô nên hôm nay đã lái xe đến đón Minjeong đi cùng. Ngày mai là ngày hội sinh viên lớn, nên hôm nay cả nhóm phải tổng duyệt cho các tiết mục, mọi người đều rất chăm chỉ và tập trung.
Trong buổi tập, Seoyeon lại tiếp tục bám lấy Jimin như thường lệ. Cô ta không bỏ qua bất kỳ cơ hội nào để trêu chọc Jimin, nhưng lần này, Jimin không hề hùa theo mà chỉ thẳng thừng từ chối một cách lịch sự: "Cảm ơn, Seoyeon, nhưng tớ không tham gia đâu." Câu trả lời của Jimin nhẹ nhàng nhưng dứt khoát, khiến Seoyeon có phần bất ngờ. Minjeong đứng bên cạnh, thấy vậy thì chỉ mỉm cười nhẹ, cảm nhận được sự thay đổi trong cách Jimin xử lý tình huống.
Một lát sau, đến phần đội văn nghệ. Minjeong ra sân khấu biểu diễn, và cả nhóm đứng dưới cổ vũ nhiệt tình. Jimin đặc biệt sung sức, nhảy theo nhạc hết mình, không ngại thể hiện sự vui vẻ và phấn khích. Cô nhìn Minjeong biểu diễn với ánh mắt đầy tự hào, cổ vũ cho cô bạn của mình hết lòng.
Sau khi buổi tổng duyệt kết thúc, cả nhóm đều mệt mỏi nằm dài ra đất, tận hưởng những giây phút nghỉ ngơi. Nhưng trong khi mọi người đang thở phào nhẹ nhõm, Seoyeon lại không bỏ cuộc, chủ động bước đến gần Jimin và mời cô đi uống nước. Tuy nhiên, lần này Jimin kiên quyết từ chối một cách lịch sự.
"Cảm ơn Seoyeon, nhưng mình không khát đâu. Thực sự cũng mệt lắm, muốn nghỉ ngơi chút thôi." Jimin cười nhẹ, lắc đầu từ chối.
Minjeong đứng bên cạnh nhìn thấy, khẽ mỉm cười nhẹ khi thấy Jimin dứt khoát từ chối mà không chút ngại ngùng. Seoyeon không chịu thua, vẫn nài nỉ mãi nhưng cuối cùng cũng đành bỏ đi khi thấy không thể thuyết phục được Jimin.
Jimin thở phào nhẹ nhõm khi thấy Seoyeon đã đi xa. Cô nhanh chóng đứng dậy, bước đến chiếc máy bán hàng tự động gần đó. Sau một lúc, cô quay lại với hai chai nước, một chai cô uống cạn một hơi, còn một chai còn lại cô đưa cho Minjeong.
"Em khát không? Chị mua cho em rồi đây. Hôm nay bé tuyệt lắm luôn, cứ thế mà phát huy nhá." Jimin mỉm cười, ngồi xuống cạnh Minjeong, nhẹ nhàng đưa chai nước cho em. Cô còn nhẹ nhàng hỏi thăm: "Minjeong, em ổn chứ? Mệt không? Chị xoa bóp cho em nhé."
Minjeong hơi đỏ mặt, nhưng lại cảm thấy ấm áp và hạnh phúc khi nhìn thấy Jimin lo lắng, quan tâm mình đến vậy. Cô chỉ biết gật đầu, cảm giác như cả ngày dài mệt mỏi đã được xoa dịu ngay khi Jimin chăm sóc cho mình.
Jimin mát xa nhẹ nhàng cho Minjeong, từng động tác đầy sự quan tâm, khiến Minjeong cảm thấy như thể thời gian dừng lại. Cả hai không nói nhiều, chỉ lặng lẽ tận hưởng khoảnh khắc gần gũi này, một sự im lặng ấm áp, nhưng lại vô cùng đầy ý nghĩa.
Sau buổi tổng duyệt căng thẳng, nhóm bạn lại hẹn nhau đi ăn tối. Lần này, đội GAB đã đứng ra mời cả nhóm, và họ quyết định cùng nhau thưởng thức bữa tối tại một nhà hàng truyền thống của Trung Quốc. Những món ăn ở đây tuy bình dân nhưng lại cực kỳ ngon miệng, và không khí vui vẻ, ấm áp của cả nhóm khiến bữa ăn càng thêm phần hấp dẫn.
Cả hội đang trò chuyện vui vẻ, cười đùa thì bỗng nhiên, Aeri khoác vai Minjeong, ánh mắt của cô ta chỉ về phía một cô gái vừa bước vào quán. "Nhìn kìa, cô gái ăn mặc sexy đó..." Aeri nói, vừa chỉ tay về phía cô gái. Minjeong nhìn theo, cảm giác có gì đó quen quen, hình như đã gặp cô gái này ở đâu rồi, nhưng không thể nhớ ra.
Ryujin chú ý thấy cô gái đó và không quên đập vai Jimin, khiến cô quay lại nhìn theo hướng mà Ryujin chỉ. Đột nhiên, ánh mắt Jimin khựng lại, và một cảm giác quen thuộc ùa về. "Là cô ấy." Jimin khẽ thì thầm, nhận ra ngay đó chính là người yêu cũ của mình.
Cả nhóm im lặng, nhìn theo cô gái đang tiến lại gần. Minjeong cũng cảm thấy căng thẳng, dù không nói gì, nhưng cô có thể cảm nhận được sự thay đổi trong thái độ của Jimin. Cô gái kia hình như đã nhận ra Jimin và đang đi về phía nhóm họ. Jimin không khỏi cảm thấy lạ lẫm và có chút bối rối, nhưng vẫn giữ bình tĩnh, dù trái tim cô không khỏi có chút rối loạn khi đối diện với quá khứ đã lâu.
Cô gái tự tin bước đến bàn của Jimin, ánh mắt lạnh lùng nhưng lại đầy vẻ tự mãn. Chắc chắn đây chính là người yêu cũ mà Jimin không muốn gặp lại. Cô ta tiến lại gần, nhìn Jimin từ trên xuống dưới, rồi mỉm cười một cách cao ngạo. "Xin chào mấy người. Tôi có thấy bóng dáng quen thuộc của Yu Jimin đây . Xin phép được giới thiệu, tôi là Minseo, người yêu cũ của Jimin. Và có lẽ là mối tình mà cô ấy yêu nhất, có đúng không, Yu Jimin?" Cô ta nói, giọng đầy tự tin, rõ ràng là đang thách thức.
Jimin ngay lập tức cảm thấy không thoải mái, muốn lùi lại nhưng lại không biết phải làm sao. Cô cười khẩy, không thể không đáp lại: "Hay quá nhỉ. Đúng là cô có thể là người ngon nhất trong số những cô gái tôi từng thử qua, nhưng để nói về yêu thì tôi không nghĩ vậy. Cái mà cô có là sự tự tin của bản thân, nhỉ?"
Minseo cười nhếch mép, quay sang nhìn Minjeong đang đứng bên cạnh Jimin. "Vậy chắc đây là người mới mà tên khốn này lừa nhỉ? Xin chào, em chắc hẳn đã nghe về tôi từ bạn của Jimin rồi đúng không? Đừng để bị lừa nhé, cô gái. Jimin không tốt như bé nghĩ đâu. Mà Jimin này, sao em nỡ làm vậy với con bé chứ? Mặt con bé như trẻ con thế mà em cũng chơi được à? Đổi gu rồi hả?" Cô ta nói, ánh mắt đầy vẻ chế giễu, rồi nhìn Minjeong với nụ cười đắc ý.
Jimin không thể im lặng thêm, ánh mắt đầy tức giận. "Ừ, người yêu tôi, không đến lượt cô quản. Muốn làm gì em ấy thì đó là quyền của tôi, em ấy không phải là trò đùa của chị. Phiền chị đi ra cho!" Cô nói, tay nắm chặt lấy tay Minjeong, kéo em ra phía sau mình để em không phải đối mặt với sự căng thẳng này.
Minseo chỉ khẽ cười, giọng lướt qua như một cơn gió. "Làm gì mà dựng gáy lên vậy, sợ mất mồi rồi hả? Jimin cứ lộng hành đi nha, chị đi đây. Bye bé con nha, nhớ lời chị dặn, đừng tin Jimin nhé." Nói xong, cô ta quay người bỏ đi, bỏ lại đằng sau một bầu không khí nặng nề và khó chịu.
Jimin cảm thấy căng thẳng trong lòng, nhưng vẫn giữ bình tĩnh để không làm Minjeong lo lắng. Cô siết tay Minjeong, nở một nụ cười nhẹ như muốn trấn an em: "Cứ yên tâm, không có ai có thể làm gì chúng ta đâu. Với lại đừng tin lời nhỏ đó, chị không như em nghĩ. Cứ tin chị, nếu em thấy dao động với những lời ả ta nói, chị sẽ dùng cả đời còn lại để chứng minh cho em thấy. Chỉ là sai lần của quá khứ thôi, mong em suy nghĩ thật kĩ, Minjeong à." Cả nhóm nhìn theo Minseo rời đi, rồi lại quay sang nhau, không khí vẫn còn đọng lại chút gì đó nặng nề
Sau sự việc với Minseo, Jimin cảm thấy hơi căng thẳng nhưng cố gắng giữ bình tĩnh vì Minjeong. Ngày mai là ngày hội sinh viên, không thể để tâm trạng bị ảnh hưởng, vậy nên cô quyết định quay về sớm để chuẩn bị cho ngày mai.
Trước khi về, Jimin đưa Minjeong đến cửa hàng thời trang lớn nhất thành phố, nơi cô đã đặt trước một bộ váy tuyệt đẹp cho Minjeong. "Em thử bộ này xem, Jimin muốn em đẹp nhất trong ngày mai." Jimin nói, mắt không rời khỏi bộ váy. Nhà thiết kế đã chuẩn bị sẵn bộ váy lộng lẫy, và Jimin cũng nhờ Minjeong lựa chọn bộ đồ cho mình để làm MC cho ngày hội.
Minjeong chăm chú chọn một bộ đồ cho Jimin, khiến Jimin phải thốt lên: "Wow, bộ này nhìn bảnh vậy. Lỡ mặc xong mai Jimin được 0101 người tỏ tình đó." Sau đó, Minjeong cũng chọn cho mình một bộ đồ vô cùng lộng lẫy. Jimin còn lưu ý với nhà thiết kế rằng đồ của Minjeong phải thoải mái, để em có thể tự tin trình diễn trong sự kiện ngày mai.
Khi mọi thứ đã ổn thỏa, hai người cùng đi vào cửa hàng tiện lợi gần nhà, mua một ít đồ ăn vặt để cùng thưởng thức. Jimin cố gắng tạo không khí thoải mái, làm Minjeong quên đi những lời nói lúc nãy. Cô biết Minjeong không thích cô phải quan tâm em quá mức, nhưng chỉ muốn em cảm thấy an tâm và vui vẻ.
Minjeong nhìn Jimin với ánh mắt dịu dàng, rồi nhẹ nhàng nói: "Jimin... chị không cần phải đối tốt với em quá như vậy đâu. Em biết Jimin yêu em, và em cũng yêu chị. Đừng lo lắng như vậy nha, em không tin Jimin là người như vậy đâu. Jimin là của em mà...". Nói rồi Minjeong còn tiến tới ôm Jimin.
Jimin hơi bất ngờ nhưng ngay lập tức ôm lại Minjeong, cảm nhận sự ấm áp từ em. "Jimin cảm ơn bé nhá. Jimin biết mà, em yên tâm, ngày mai mọi thứ sẽ ổn thôi." Cô cười dịu dàng và nói thêm: "Để Jimin cõng em về nhà nhé."
Minjeong không phản đối, chỉ mỉm cười ngọt ngào và bước vào vòng tay ấm áp của Jimin. Cả hai đi về nhà trong không khí vui vẻ, trò chuyện suốt đoạn đường.
__________________________________________________________
vail mấy đứa ơi ToT, cái acc t bỏ rồi mà fic nó còn on top=)))). Huhu, acc này nổi thì cũng như cồn đó mà ba bữa nó lặn mất tiêu=))))
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro