Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Spark

Jimin thức dậy từ rất sớm, ánh sáng mặt trời chiếu qua cửa sổ làm căn phòng trở nên sáng bừng. Cô vươn vai một cái rồi đi vào phòng tắm, chuẩn bị cho ngày đại hội sắp tới. Là một MC của chương trình, Jimin không thể để mình bị trễ giờ. Cô cẩn thận chọn một bộ vest đen lịch lãm, tóc cũng được chăm chút tỉ mỉ để có diện mạo chỉn chu nhất.

Minjeong đã thức dậy từ sớm để giúp đỡ Jimin. Cô đứng bên cạnh Jimin, trang điểm cho cô một cách nhẹ nhàng, khiến Jimin không khỏi cảm thấy ấm áp trước sự quan tâm chu đáo của em. Sau khi hoàn thành, Minjeong tiến đến gần Jimin, dịu dàng thắt chiếc cà vạt lên cổ cô, những cử chỉ nhỏ nhưng vô cùng chân thành.

Khi mọi thứ đã ổn định, Minjeong đứng nhìn Jimin một lúc, ánh mắt đầy ngưỡng mộ. Cô đi đến gần Jimin và ôm lấy cô. "Cố lên nhé, Jimin. Em tin chị sẽ làm rất tốt." Jimin cũng đáp lại bằng một nụ cười nhẹ nhàng và ôm chặt em. "Cảm ơn bé, Minchon. Cứ yên tâm nhé, chị sẽ cố gắng hết sức. Lát nữa em cũng phải làm thật tốt nha, có chị đứng ở dưới cổ vũ rồi, đừng có lo lắng quá nha bé. Thôi Jimin đi nhá."

Bước ra ngoài cửa, ba mẹ Minjeong đang đứng đó và nhìn theo cảnh tượng hai người ôm nhau tạm biệt. Mẹ Minjeong khẽ cảm thán: "Chà, ông nhìn kìa. Hai đứa nó tình cảm quá ha, làm tui nhớ hồi tui với ông mới cưới á." Ba Minjeong mỉm cười, nhìn vợ rồi đáp lại: "Hồi đó bà như cọp chứ được như hai đứa nó, chắc trời đánh á." Mẹ Minjeong giả vờ tức giận, quay sang trêu đùa: "Trời chưa đánh mày mà tao muốn đánh mày rồi này :) ."

Bầu không khí gia đình tràn ngập tiếng cười, nhưng Jimin không thể không cảm thấy một chút bối rối trước sự quan tâm của ba mẹ Minjeong. Cô chỉ mỉm cười rồi vội vã bước ra ngoài để chuẩn bị cho chương trình.

Đến địa điểm tổ chức, Jimin bước vào và ngay lập tức gặp Seoyeon. Cô ta đứng tựa vào chiếc bàn gần đó, nhìn Jimin với vẻ hài lòng khi thấy cô ăn mặc chỉnh tề. "Khen một chút cũng không sao, Jimin à. Hôm nay nhìn bảnh bao quá, lỡ làm tớ quên mất phải dẫn chương trình thì sao?" Seoyeon nói, giọng có chút trêu đùa nhưng vẫn không giấu được sự chú ý. Jimin chỉ cười nhẹ, đáp lại một cách lịch sự nhưng không quá chú trọng: "Cảm ơn, Seoyeon."

Không lâu sau, chương trình bắt đầu, và Jimin hoàn toàn tập trung vào công việc của mình. Cô không để những phiền phức từ Seoyeon ảnh hưởng đến tâm trạng, mặc dù cảm giác của cô với người con gái đó vẫn còn phức tạp. Cô nở một nụ cười tự tin và tiến lên sân khấu, chuẩn bị cho những giây phút làm MC đầy hứng khởi của mình.

Jimin: "Xin chào các bạn sinh viên thân yêu! Chào mừng tất cả mọi người đến với Ngày hội học sinh, sinh viên toàn quốc - Connect Fest! Hôm nay, chúng ta sẽ cùng nhau trải qua một ngày thật đặc biệt với nhiều hoạt động thú vị, hấp dẫn đến từ các trường đại học và học viện trên khắp thành phố. Tôi là Jimin, và đồng hành cùng tôi hôm nay là Seoyeon!"

Seoyeon: "Chào mọi người! Mình là Seoyeon, rất vui được làm MC cùng Jimin hôm nay! Cảm ơn các bạn đã đến tham gia ngày hội, chúng ta sẽ có những giờ phút thật sôi động và đầy kỷ niệm. Và đặc biệt, sự kiện lần này có sự tham gia của rất nhiều trường đại học và học viện khác nhau, cùng các tiết mục văn nghệ, thể thao, cũng như các gian hàng ẩm thực, mang đến cho các bạn một ngày hội không thể nào quên."

Jimin: "Đặc biệt, Connect Fest không chỉ là một ngày hội để tham gia các cuộc thi hay giao lưu, mà còn là nơi các bạn có thể trải nghiệm các ứng dụng công nghệ, tương tác trực tuyến, và kỹ thuật số hiện đại. Đặc biệt là các giải pháp học tập mới mẻ, giúp các bạn cải thiện kỹ năng học tập, đồng thời làm quen với công nghệ và trí tuệ nhân tạo – những yếu tố quan trọng cho tương lai."

Seoyeon: "Ngoài ra, chúng ta cũng sẽ được tham gia vào các Liên hoan nhóm văn nghệ học sinh sinh viên với các tiết mục đa dạng, từ nhảy hiện đại, hip-hop đến các thể loại âm nhạc, múa truyền thống. Các bạn có thể tìm thấy những tài năng trẻ xuất sắc, và biết đâu, bạn sẽ là người kế thừa những ngôi sao ấy trong tương lai!"

Jimin: "Chưa dừng lại ở đó, các bạn sẽ có cơ hội tham gia vào sân chơi liên hoàn "Thầy trò cùng leo núi", một hoạt động thú vị giúp xây dựng tinh thần đồng đội và sự gắn kết giữa học sinh, sinh viên với thầy cô. Đây cũng là dịp để các bạn thể hiện sự kiên trì và sức mạnh vượt qua thử thách."

Seoyeon: "Và không thể thiếu các không gian đặc biệt như "Khám phá bản thân", "Chinh phục ngoại ngữ", và "Thanh niên khỏe". Các hoạt động này không chỉ giúp các bạn học hỏi thêm kiến thức mới mà còn là nơi để rèn luyện thể chất, kỹ năng ngoại ngữ và khám phá tiềm năng của chính mình."

Jimin: "Chương trình cũng sẽ tuyên dương những tấm gương học sinh, sinh viên tiêu biểu với những danh hiệu cao quý như "Học sinh 3 tốt", "Học sinh 3 rèn luyện", và "Sinh viên 5 tốt" cấp Trung ương. Đây là sự ghi nhận xứng đáng cho những cố gắng, nỗ lực không ngừng trong học tập và hoạt động phong trào."

Seoyeon: "Vậy là, Connect Fest không chỉ mang lại cho các bạn những sân chơi thú vị, mà còn là cơ hội tuyệt vời để học hỏi, giao lưu, và phát triển toàn diện. Các bạn hãy chuẩn bị tinh thần thật tốt để tham gia và tận hưởng hết những hoạt động đầy ý nghĩa này!"

Jimin: "Chúc các bạn có một ngày hội thật sôi động, tràn ngập niềm vui và những kỷ niệm đẹp. Hãy cùng nhau kết nối, phát triển, và lan tỏa những giá trị tốt đẹp đến cộng đồng, để góp phần xây dựng một xã hội ngày càng văn minh và phát triển!"

Sau khi Jimin và Seoyeon giới thiệu xong phần mở đầu của chương trình, không khí trong hội trường bắt đầu trở nên sôi động. Các bạn học sinh, sinh viên từ nhiều trường khác nhau đã tề tựu đông đủ, chuẩn bị cho những phần hoạt động hấp dẫn tiếp theo.

Jimin: "Và bây giờ, chúng ta sẽ tiếp tục với phần quan trọng nhất của ngày hội hôm nay. Xin được mời... Ông Kang Ahyun – Đại diện ban tổ chức sẽ có lời phát biểu khai mạc chính thức để chúng ta bắt đầu một ngày hội thật ý nghĩa và đầy cảm hứng!"

Seoyeon: "Chúng tôi cũng rất mong nhận được sự cổ vũ nhiệt tình từ các bạn trong suốt chương trình ngày hôm nay!"

Cả hội trường im lặng, tất cả mọi ánh mắt đều hướng về phía ông Kang Ahyun – người đứng lên sân khấu, bắt đầu phát biểu khai mạc cho đại hội sinh viên. Không khí trong giây phút ấy trở nên trang trọng, và ánh mắt của mọi người đều tập trung vào từng lời nói của ông.

Cả hai MC bước ra khỏi sân khấu, khi vừa đến hậu trường, Jimin cảm thấy tâm trạng căng thẳng đến mức không thể dừng lại. Cô cứ đi qua đi lại, tự hỏi có lẽ mình đã quên một số chi tiết gì trong kịch bản hay không. Nhưng rồi, cô chợt nhìn thấy nhóm bạn của mình đang đứng tụ tập nói chuyện, và cơn căng thẳng trong cô dần tan đi.

Jimin tiến đến gần nhóm, họ đang trò chuyện rôm rả. Mọi người chào đón cô, nhưng khi ánh mắt của Jimin chạm vào Minjeong bước vào, mọi thứ bỗng dưng lặng yên. Cả nhóm bạn há hốc mồm nhìn Minjeong, ai nấy đều không giấu được sự ngạc nhiên và cảm thán.

"Trời ơi mấy đứa, nhìn chị Minjeong kìa... Công chúa đi lạc hả???" Ryujin hốt hoảng thốt lên.

"Vcl, đm Minjeong hôm nay như tuyệt thế giai nhân ý chúng mày ơi! Đm sao bình thường ẻm trông khác mà diện đồ lên trông mlem mlem vậy TT." Aeri cảm thán.

Seoyeon: " Ố là la. Tôi đã bảo mà, Minjeong trông cực kỳ thu hút khi lên đồ đó. Chắc chắn là  của Jimin chọn bộ đó." 'Quả không hổ danh là tình địch của tôi'-Seoyeon nghĩ thầm trong lòng.

Jimin không thể giấu nổi niềm vui trong lòng. Cô cười tít mắt, không sao kìm nén được sự hạnh phúc khi thấy Minjeong bước đến, khoác lên mình bộ váy cô đã chọn cho em. Minjeong, trong bộ đồ lộng lẫy ấy, thật sự nổi bật giữa đám đông, như một đóa hoa rực rỡ giữa vườn xuân.

"Tôi đã nói rồi mà, Minjeong mặc bộ này là tuyệt nhất. Cậu ấy thật sự đẹp hơn tất cả mọi người ở đây." Jimin cô mỉm cười, giọng đầy tự hào.

Minjeong bước lại gần, ánh mắt dịu dàng nhưng cũng không kém phần rạng ngời. Cô mỉm cười với Jimin, khiến cô trái tim của Jimin như muốn nhảy ra ngoài vì vui sướng.

"Cảm ơn chị... Bộ đồ này thực sự rất đẹp. Em thích lắm." Minjeong nhìn mọi người rồi quay lại với Jimin.

"Vì em xứng đáng với những điều tốt nhất mà. Hôm nay em là ngôi sao của tôi."

Cả nhóm bạn không khỏi cảm thán trước sự gắn bó và tình cảm của hai người. Minjeong quả thật xinh đẹp đến mức khiến tất cả mọi người phải ngạc nhiên, và Jimin thì lúc nào cũng là người tự hào nhất về em. Cô không chỉ yêu Minjeong, mà còn cảm thấy may mắn khi có thể đồng hành cùng em trong ngày hôm nay.

Jimin với giọng nghiêm túc "Và giờ, chúng ta sẽ đến với phần trình diễn mà tôi nghĩ rất nhiều bạn đang mong chờ. Một tiết mục đặc biệt với sự tham gia của một cô gái tài năng, người không chỉ làm tốt công việc học tập mà còn sở hữu một giọng hát tuyệt vời."

Jimin liếc nhìn Minjeong, mỉm cười nhẹ nhàng "Đến từ đội văn nghệ trường chúng ta, cô gái này không ai khác chính là Kim Minjeong! Và tiết mục mà cô ấy mang đến cho chúng ta hôm nay là ca khúc Spark – một bài hát mang thông điệp đầy cảm hứng về tình yêu và sự kết nối."

Jimin với giọng ấm áp, đầy tự hào "Bài hát này nói về sức mạnh của một tia lửa nhỏ có thể thắp sáng cả không gian, mang lại niềm tin và sự ấm áp cho mọi người xung quanh. Một ca khúc tuyệt vời để chúng ta cảm nhận được sức mạnh từ những điều giản đơn và tình yêu thuần khiết."

Seoyeon mỉm cười, đứng cạnh Jimin, lắc đầu như thể "không thể tin được" "À, nghe Jimin nói về Minjeong, tôi cũng thấy... hơi ghen tị một chút. Lúc nào cũng dành cho cô ấy những lời khen có cánh, đúng là... ưa chiều người yêu thật mà." Ả cười nhếch mép, nhưng lại quay sang nhìn Jimin "Dù sao thì, tôi cũng rất háo hức được nghe Minjeong thể hiện, chắc chắn sẽ không làm chúng ta thất vọng đâu."

Jimin mỉm cười nhưng giọng đã trở nên nghiêm túc hơn, quay sang Seoyeon "Cảm ơn Seoyeon vì những khen của cậu, nhưng chúng ta đang dẫn chương trình , đừng quên trọng trách của mình nhé." . Cô thầm nghĩ trong lòng ' Minjeong ơi cản chị đi em, nó là nói thêm câu nữa là có án mạng mất . Nam mô a di Đà Lạt.' Cô nhìn về phía khán giả "Vậy không để mọi người phải chờ đợi lâu nữa, xin mời tất cả các bạn cùng thưởng thức tiết mục Spark do Kim Minjeong biểu diễn!"

Khi ánh đèn sân khấu mờ dần và nhạc bắt đầu vang lên, không khí trong hội trường bỗng trở nên tĩnh lặng, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía sân khấu. Minjeong bước ra từ bóng tối, trong bộ váy lộng lẫy mà Jimin đã chọn, cô đứng đó với một dáng vẻ tự tin, như thể ánh sáng sân khấu được dành riêng cho cô.

Cô nhẹ nhàng cầm micro, ánh mắt sáng rực nhưng lại có chút gì đó dịu dàng, như thể mỗi cử động của cô đều tỉ mỉ, tinh tế. Khi nhạc bắt đầu vang lên, Minjeong bắt đầu hát "Spark" với một giọng hát trong trẻo, thanh thoát, nhưng cũng đầy cảm xúc. Mỗi từ, mỗi câu hát đều được cô truyền tải với một sự thấu hiểu sâu sắc, như thể những lời ca ấy đã gắn liền với chính tâm hồn cô.

Cô không chỉ hát, mà còn biểu cảm từng câu hát một cách đầy sống động. Khi bài hát đến đoạn cao trào, Minjeong không ngần ngại thể hiện sự mạnh mẽ và quyết đoán trong giọng hát, làm bừng sáng cả không gian. Những động tác tay nhẹ nhàng, uyển chuyển của cô tạo ra một sự kết nối hoàn hảo với giai điệu, khiến người xem như cảm nhận được chính sự "tia lửa" mà bài hát truyền tải.

Ánh sáng từ sân khấu chiếu sáng khắp người Minjeong, tạo nên một hình ảnh vừa mạnh mẽ, vừa dịu dàng. Mỗi bước đi của cô như một bước tiến vào thế giới đầy đam mê và yêu thương, khiến cho khán giả không thể rời mắt. Cảm xúc từ bài hát thấm dần vào từng người, và khi tiếng nhạc dần khép lại, một sự im lặng ngắn ngủi bao trùm khắp hội trường, rồi mọi người đồng loạt vỗ tay thật lớn, thể hiện sự tán thưởng sâu sắc.

Minjeong đứng trên sân khấu, ánh mắt không giấu được niềm tự hào và hạnh phúc. Cô đã thực sự chinh phục được trái tim của khán giả. Khi cuối cùng màn trình diễn kết thúc, tiếng vỗ tay vang lên như một sự công nhận xứng đáng, và một nụ cười nhẹ nhàng từ Minjeong hiện lên, làm bừng sáng cả không gian.

Khi Minjeong bước lên sân khấu, Jimin đứng trong cánh gà, ánh mắt không rời khỏi người yêu của mình. Cô cảm nhận được trái tim mình đập nhanh hơn, như thể từng nhịp tim của Minjeong đều lan tỏa vào từng sợi dây thần kinh trong cơ thể Jimin. Mỗi bước đi của Minjeong, mỗi cử động uyển chuyển đều làm Jimin thấy tự hào và xúc động vô cùng. Ánh mắt Jimin chứa đầy sự lo lắng lúc đầu, nhưng khi nghe giọng hát của Minjeong vang lên, mọi lo âu tan biến. Cô không thể không mỉm cười khi thấy Minjeong tỏa sáng, vì cô biết đây chính là khoảnh khắc mà bạn gái mình đã chuẩn bị và đợi chờ. Ánh mắt của Jimin, dù cố gắng giữ bình tĩnh, vẫn không thể che giấu được niềm hạnh phúc và tự hào khi nhìn Minjeong biểu diễn.

Nhìn về phía hội bạn, mọi người đều im lặng, mắt sáng lên vì sự tỏa sáng của Minjeong. Họ đều biết cô ấy rất tài năng, nhưng chưa bao giờ thấy Minjeong thể hiện sức hút mạnh mẽ và lôi cuốn đến thế. Đặc biệt là khi cô ấy hát, họ đều cảm nhận được sự chân thành và đầy cảm xúc trong từng lời ca. Mỗi người đều thầm khen ngợi tài năng của Minjeong, và không ít lần ánh mắt của họ hướng về Jimin, như thể nói rằng "Cô ấy là người yêu của Jimin đấy."

Từ phía đối diện, Seoyeon, dù không đứng quá gần, nhưng ánh mắt của cô ta không thể rời khỏi Minjeong. Seoyeon nhìn, với một chút ghen tị pha lẫn sự thừa nhận. Cô ta vốn luôn muốn làm nổi bật bản thân, nhưng không thể phủ nhận rằng Minjeong đã tạo nên một dấu ấn quá mạnh mẽ ngay khi bước lên sân khấu. Seoyeon cũng phải thừa nhận rằng, trong khoảnh khắc này, Minjeong thực sự tỏa sáng như một ngôi sao. Dù Seoyeon có muốn giữ vững vẻ ngoài tự tin, cô ta không thể không cảm thấy có chút hụt hẫng, vì đây chính là một khoảnh khắc mà cô ta không thể đạt được.

Nhìn Minjeong từ phía sau cánh gà, Jimin thấy cô ấy như một ngôi sao đang bừng sáng, và tất cả những gì Jimin cảm thấy lúc đó là niềm hạnh phúc tràn đầy. Cô thầm thì với mình, "Em ấy xứng đáng với tất cả những gì tốt đẹp nhất." Cô chỉ mong sao khoảnh khắc này sẽ không bao giờ kết thúc, bởi vì trong trái tim Jimin, Minjeong là tất cả.

Sau khi ngày hội kết thúc, không khí dần dần trở nên yên tĩnh, và cả trường như thở phào nhẹ nhõm sau một ngày dài sôi động. Mọi người đều rời khỏi khuôn viên trường, nhưng không ai có thể quên được những khoảnh khắc đáng nhớ trong ngày hôm đó. Mọi thứ vẫn còn vương lại trong tâm trí từng người, đặc biệt là Jimin và Minjeong.

Jimin đứng bên cạnh Minjeong, nhìn những nhóm bạn vẫn còn tụ tập, trò chuyện về những tiết mục vừa diễn ra. Nhưng mắt cô không thể rời khỏi Minjeong . Jimin biết rằng Minjeong đã làm rất tốt, nhưng lòng cô vẫn cảm thấy tự hào vô cùng, vì dù cho Minjeong có không làm gì, cô ấy vẫn luôn đặc biệt trong mắt Jimin.

Cả hai dạo bước ra ngoài cổng trường, bầu trời đã bắt đầu tối dần, nhưng ánh đèn đường vẫn rực rỡ chiếu sáng con phố. Minjeong hơi mệt mỏi sau một ngày dài, nhưng nụ cười hạnh phúc trên môi cô khiến Jimin không thể ngừng cảm thấy hạnh phúc. Cô cầm tay Minjeong, siết nhẹ, khiến em ấy mỉm cười.

"Chị biết là em sẽ làm tốt mà." Jimin nói nhẹ nhàng, mắt nhìn vào Minjeong. "Em thật sự quá tuyệt vời hôm nay."

Minjeong cúi đầu, cảm thấy ngượng ngùng, nhưng trong lòng lại vô cùng ấm áp. "Cảm ơn chị, Jimin. Nhưng nếu không có chị, em đã không tự tin như thế. Chị luôn là người đứng sau em, động viên em. Em rất cảm kích đó ."

Jimin khẽ cười, rồi nhẹ nhàng nói: "Vì em là của chị mà, em chẳng cần phải cảm ơn đâu. Chỉ cần em vui là chị hạnh phúc rồi."

Lúc đó, Seoyeon lại xuất hiện từ đằng xa, vẫn là dáng vẻ tự tin như thường lệ, nhưng ánh mắt của cô ta lại không giống những lúc trước nữa. Cô ta nhìn Minjeong, rồi quay sang nhìn Jimin, đôi mắt không còn lấp lánh sự châm chọc như trước. Có lẽ, sau tất cả những gì đã xảy ra trong ngày hôm nay, Seoyeon đã phải thừa nhận rằng Minjeong không phải là người dễ bị lấn át.

"Chúc mừng, Minjeong. Cô đã làm rất tốt." Seoyeon nói, giọng không còn sắc bén như mọi khi, nhưng vẫn giữ vẻ lạnh lùng của mình.

Minjeong chỉ nhẹ gật đầu, không nói gì thêm. Cô biết rằng Seoyeon cũng có thể sẽ không bao giờ thay đổi, nhưng hôm nay, cô không còn cảm thấy bị tổn thương trước những lời nói đó nữa. Với sự ủng hộ của Jimin, Minjeong cảm thấy mình mạnh mẽ hơn rất nhiều.

"Chúng ta đi thôi." Jimin nói với Minjeong, rồi kéo em ấy đi. "Ngày hôm nay kết thúc rồi, nhưng cuộc sống của chúng ta vẫn tiếp tục. Em không cần để tâm tới những người phiền phức như cô ta đâu, cứ có chị là được ý."

Cả hai bước đi dưới ánh đèn, tâm trạng thư thái và nhẹ nhàng. Mọi thứ đã qua, nhưng tình cảm của họ vẫn vững bền như thế, và họ biết rằng dù có gì xảy ra, sẽ luôn có nhau để vượt qua tất cả.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro