Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Glue Song

Ngày hôm đó, sân bóng rổ của trường Baekyoung High bỗng trở nên sôi động hơn bao giờ hết. Một trận đấu quan trọng giữa đội TFE và BYH được diễn ra. Mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía sân đấu, không chỉ vì sự kịch tính của trận đấu mà còn vì sự xuất hiện của những nhân vật đặc biệt. Đội GAB, với đầy đủ các thành viên quen thuộc, cũng có mặt ở đó, không phải chỉ vì yêu thích bóng rổ mà còn vì muốn cổ vũ cho đội TFE nơi có những người bạn thân của họ.

Trận đấu bắt đầu với không khí đầy hứng khởi. Đội TFE bước ra sân với sự tự tin và quyết tâm. Ai cũng biết rằng đội này có sức mạnh vô cùng lớn, không chỉ từ khả năng chơi bóng của các thành viên mà còn vì họ có những người yêu thương cổ vũ nhiệt tình ở bên cạnh.  Mỗi khi đội TFE ghi điểm, họ đều reo hò vui vẻ, không ngừng động viên tinh thần. Đặc biệt, Jimin người luôn tỏa sáng với tài năng xuất chúng , không chỉ khiến các thành viên đội TFE cảm thấy tự hào mà còn khiến những người ở đội GAB cảm thấy phấn khích.

Hiệp 1 diễn ra đầy hứng khởi. Đội TFE giành được những chiến thắng nhỏ trong từng pha bóng, và sự cổ vũ từ thành viên trong đội GAB như tiếp thêm sức mạnh cho các cầu thủ. Cứ mỗi khi họ ghi điểm, cả đội lại vỗ tay cổ vũ, tiếp thêm động lực cho họ. Không chỉ vậy, sự mờ ám giữa hai đội TFE và GAB đã làm cho không khí trở nên nóng hơn. Cả hai đội bóng không chỉ cạnh tranh trên sân mà còn có sự quan tâm lẫn nhau ngoài sân, đặc biệt là những cử chỉ cổ vũ đầy tình cảm.

Trong giờ nghỉ giữa hiệp, các cầu thủ đều tranh thủ nghỉ ngơi và nạp lại năng lượng. Minjeong, dù không hứng thú với việc quan sát trận đấu của đối thủ, nhưng vẫn cảm thấy rất vui khi thấy Jimin thi đấu hăng say. Cô muốn thể hiện sự quan tâm của mình, bèn chuẩn bị nước cho Jimin sau giờ nghỉ, giống như những gì cô thường thấy khi các cầu thủ mệt mỏi và cần nghỉ ngơi.

Nhưng trước khi Minjeong kịp đến gần Jimin, một fan của Jimin một cô gái xinh đẹp, nhanh nhẹn đã tiến lên đưa nước cho Jimin trước. Cô nàng còn cười rất tươi, ánh mắt thân thiện khiến cả hai như có một khoảnh khắc riêng tư, không chú ý đến những người xung quanh. Minjeong đứng đó, trong lòng bỗng dâng lên một cảm giác khó tả. Cô cảm thấy chút gì đó không thoải mái, giống như sự chia sẻ mà cô muốn dành cho Jimin đã bị lấy mất. Dù không thể lý giải nổi tại sao mình lại cảm thấy vậy, nhưng Minjeong không thể không nhận ra sự khác biệt trong hành động của người con gái kia.

Jimin, vẫn mỉm cười với fan của mình, dường như không nhận ra sự thay đổi trong ánh mắt của Minjeong. Tuy nhiên, Minjeong lại cảm thấy một sự chạnh lòng, cô không thể hiểu tại sao lại có cảm giác lạ lùng như vậy. Trong khi đó, các thành viên đội GAB vẫn tiếp tục cổ vũ nhiệt tình cho đội TFE, nhưng trong lòng Minjeong, một chút không hài lòng dần nhen nhóm.

Trận đấu càng về cuối càng căng thẳng, đội TFE phải đối mặt với một khó khăn lớn khi ở hiệp hai, đội đối thủ BYH có lợi thế về người do Aeri vô tình phạm lỗi và bị phạt ra ngoài. Dù vậy, đội TFE không dễ dàng bỏ cuộc, nhưng rõ ràng sức mạnh của họ đã giảm sút rất nhiều, đặc biệt là khi Jimin bắt đầu thể hiện sự mệt mỏi rõ rệt. Đội trưởng của đội TFE , người luôn là hình mẫu của sự mạnh mẽ và kiên cường , giờ đây cũng không giấu được vẻ oải và xuống sức. Những cú sút không còn chính xác như lúc đầu, các pha di chuyển trở nên lừ đừ hơn. Mọi người trong đội TFE đều mệt nhoài, không thể phủ nhận rằng việc thiếu Aeri đã khiến đội bóng mất đi sức mạnh đáng kể.

Jimin lướt mắt qua khu vực cổ vũ, hy vọng tìm thấy ánh mắt của Minjeong, nhưng cô không thấy. Thay vào đó, Minjeong vẫn ngồi đó, cầm chiếc điện thoại của mình, không chú ý đến trận đấu hay dõi theo Jimin. Một cảm giác lạ lùng dâng lên trong lòng Jimin, một chút buồn bã lan tỏa trong cô. Không phải vì trận đấu căng thẳng hay vì sức khỏe suy yếu, mà là vì Minjeong người mà cô luôn mong chờ sự cổ vũ lại không đứng dậy động viên cô như mọi lần. Cảm giác này khiến Jimin càng thêm mệt mỏi, không chỉ về thể xác mà còn về tinh thần.

Thấy vậy, Ningning nhận ra điều gì đó không ổn. Cô bước đến gần Minjeong, khẽ hỏi:

"Minjeong, sao không cổ vũ cho Jimin vậy?"

Minjeong nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại, không trả lời . Sau một lúc im lặng cùng với sự nài nỉ của Ningning , cô nhẹ nhàng thở dài rồi mới thỏ thẻ:

"Hứ, cổ vũ cho chị ta làm gì. Chị ấy có quan tâm tao đâu mà cổ với chả vũ."

Ningning nghe xong, không nhịn được cười khúc khích. Cô cảm thấy thật buồn cười khi Minjeong lại vì một chuyện nhỏ nhặt như thế mà từ chối cổ vũ Jimin, nhưng cũng không quên lén nhìn quanh, chắc chắn không ai nghe thấy cuộc trò chuyện. Tuy nhiên, tiếng cười của Ningning lại không được êm ái như cô nghĩ. Cả sân bỗng dưng im lặng và quay lại nhìn, khiến cô có chút ngượng ngùng. Minjeong không kiềm chế được, quay lại đánh nhẹ vào vai Ningning, mặt đỏ ửng vì xấu hổ.

"Im coi, biết ngại không hả?" Minjeong thì thầm, vừa bối rối vừa tức giận.

Ningning chỉ cười khúc khích, một tay vỗ vào vai Minjeong như thể đang cố an ủi cô, nhưng lại càng khiến tình huống trở nên lúng túng hơn. Dù vậy, cô cũng biết thời gian không còn nhiều, và nếu như Minjeong vẫn giữ thái độ lạnh nhạt này thì đội TFE có thể sẽ mất cơ hội giành chiến thắng.

Aeri từ phía sau, nhìn thấy tình hình đang ngày càng căng thẳng, không quên nhắc nhở Minjeong: "Đây là một trận đấu quan trọng, nếu đội tụi chị thắng, sẽ có cơ hội tiến vào vòng tứ kết đó. Minjeong à,em giúp đội tụi chị xíu điiii. "

Lời nhắc nhở của Aeri có vẻ như đã chạm vào trái tim Minjeong. Cô không thể để đội TFE thất bại chỉ vì một sự giận hờn nhỏ nhặt. Cảm giác chạnh lòng vì Jimin bỏ lơ mình vẫn còn đó, nhưng cô biết rằng việc bỏ mặc đội bóng lúc này sẽ không giúp được gì.

Minjeong khẽ thở dài, ngẩng đầu lên nhìn Jimin một lần nữa. Cô thấy Jimin đang kiệt sức, nhưng vẫn cố gắng chiến đấu. Cảm giác trách móc dần tan biến, thay vào đó là một sự thấu hiểu sâu sắc.

Một nụ cười nhẹ nhàng nở trên môi Minjeong. Cô gật đầu, như thể đã quyết định điều gì đó, và đứng dậy, rời khỏi chỗ ngồi.

"Này" Minjeong nói khẽ với Ningning, "Tao đi cổ vũ Jimin."

Ningning mỉm cười rạng rỡ, không quên vỗ tay tán thưởng: "Biết ngay mà, cuối cùng cũng về đội chồng iu rồi hehehehe."

Đúng lúc đội TFE xin hội ý chiến thuật, không khí trên sân bóng trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết. Jimin gục xuống một chút, đôi mắt mệt mỏi và dấu hiệu suy sụp tinh thần rõ ràng. Nhưng như một thói quen, cô vẫn cố gắng mỉm cười, tạo ra một hình ảnh vững vàng cho đồng đội của mình. Jimin không muốn những người khác thấy cô yếu đuối, nhưng trong khoảnh khắc đó, sự mệt mỏi và căng thẳng đã khiến cô cảm thấy bất lực.

Minjeong bước ra khỏi hàng ghế, ánh mắt nhìn về phía sân bóng. Cô không hề nhìn thấy Jimin, nhưng biết rằng đội trưởng đang mong đợi sự cổ vũ của cô. Cô nhẹ nhàng giơ tay lên, vẫy vẫy về phía Jimin, tạo thành một tín hiệu nhỏ nhưng đầy ý nghĩa. Jimin nhìn thấy, dù mệt mỏi, nhưng ánh mắt cô như sáng lên. Cô không nói lớn, chỉ khẽ gọi tên Jimin rồi nói bằng khẩu hình miệng.

"Này, Yu Jimin. Nếu chị thắng, em đồng ý."

Vừa nói xong, Minjeong nhanh chóng rời đi, như thể không muốn để lại bất kỳ dấu vết nào của sự yếu mềm. Nhưng câu nói ấy đã khiến Jimin đứng đơ người ra, mắt mở to như không thể tin vào những gì vừa nghe. Mặt cô đỏ bừng như trái cà chua, không biết phải làm sao với cảm xúc lạ lùng đang dâng lên trong lòng.

"Được, tôi làm được, Minjeong của tôi! Hahaha" Jimin đột nhiên bật cười lớn, không thể kiềm chế niềm vui và sự hạnh phúc trong lòng. Câu nói của Minjeong đã tiếp thêm sức mạnh cho cô, như thể toàn bộ thế giới đã không còn quan trọng ngoài việc giành chiến thắng cho Minjeong.

Ryujin, đứng bên cạnh, nhìn thấy sự thay đổi kỳ lạ trong hành động của Jimin thì không thể không trêu chọc. "Ủa, đội trưởng tớ yêu vào nên mát mát vậy á. Yeji thông cảm ạ." Ryujin nói đùa với Yeji, khiến Yeji bật cười, đáp lại: "Vậy Ryujin cũng có tớ, cố gắng thi đấu tốt nhé.". Nghe vậy ông bạn cũng y chang Jimin, đỏ mặt rồi cười lớn.

Ryujin và Jimin cứ như thể không thể ngừng tạo ra những hành động kì quặc, ôm nhau và nhảy cẫng lên như ăn mừng chiến thắng trước khi trận đấu kết thúc, làm cho đội đối thủ cũng phải dè chừng. Họ còn làm ra vẻ như đã tìm ra chiến thuật mới khiến đối phương hoang mang.

Yujin cũng không kém phần hăng hái, cô được Wonyoung hứa sẽ bao ăn nếu thắng, và ba người cùng hùa nhau nhảy lên như bộ ba "tinh tinh" vui vẻ, làm không khí trận đấu thêm phần vui nhộn. Hanni chỉ đứng một bên, chúc Minji chơi tốt, nhưng không quên nhắc rằng đừng để đấu trí lấn át phần thi đấu, khiến Minji khẽ mỉm cười nhẹ nhàng, nhưng vẫn giữ thái độ lạnh lùng, không tham gia vào màn "ăn mừng" của cả đội.

Khi trận đấu tiếp tục, với sự cổ vũ từ người họ yêu, đội TFE như được tiếp thêm sức mạnh, từ một đội bóng mệt mỏi và kiệt sức trở thành một cỗ máy huỷ diệt thực sự. Jimin bắt đầu chơi cực kỳ quyết liệt, cô như một chiếc lò xo được nạp đầy năng lượng, thể hiện sức mạnh vượt trội trên sân, không chỉ là một đội trưởng, mà là ngôi sao sáng nhất. Cô liên tục ghi điểm, vượt qua mọi sự phòng thủ từ đội đối phương, khiến sân đấu như nổ tung lên từng hồi. Mỗi cú ném, mỗi bước chạy đều như có một sức mạnh không thể ngừng lại.

Minji cũng không hề thua kém. Mặc dù không chơi trực tiếp, nhưng cô phối hợp cực kỳ ăn ý với Ryujin và Yujin. Các đường chuyền của cô luôn chính xác và tinh tế, khiến đội TFE thực sự tỏa sáng. Cả ba người, dù có những phong cách thi đấu khác nhau, nhưng lại như một bộ ba hoàn hảo, khiến đối phương không thể nào ngăn cản được.

Cuối cùng, kết quả trận đấu đã được quyết định, và đội TFE đã giành chiến thắng với tỷ số áp đảo. Cả đội đều không thể kiềm chế sự vui mừng, chạy về phía Aeri, ăn mừng như thể vừa mới nhận được chiếc cúp vô địch. Aeri cũng vui vẻ không kém, dù cô không thể thi đấu cùng họ, nhưng ít nhất đã hoàn thành nhiệm vụ làm "fan cuồng" cổ vũ cho đội nhà.

Trận đấu kết thúc, nhưng không khí vui tươi và sự gắn kết giữa các thành viên trong đội TFE lại càng thêm chặt chẽ. Jimin quay sang nhìn Minjeong, mỉm cười đầy hạnh phúc, cảm nhận được rằng dù có mệt mỏi thế nào, tình cảm giữa họ đã là động lực lớn nhất để chiến thắng. Minjeong chỉ khẽ đáp lại bằng ánh mắt, không nói gì, nhưng trong lòng cô biết rằng có những thứ quan trọng hơn cả chiến thắng, và người yêu mình chính là một trong số đó.

Trận đấu bóng rổ đã kết thúc, nhưng không khí ở sân vận động vẫn chưa lắng xuống. Cả khán đài vẫn rộn ràng tiếng cổ vũ, những người hâm mộ vẫn đang vỗ tay, reo hò vui vẻ vì chiến thắng của đội TFE. Nhưng chỉ vài giây sau, không khí bỗng thay đổi khi  Kiss cam – một trò vui quen thuộc tại các trận đấu thể thao chiếu lên màn hình lớn.

Mọi người bắt đầu nhìn lên màn hình, chờ đợi những khoảnh khắc ngọt ngào mà Kiss cam sẽ mang lại. Những cặp đôi trên khán đài vội vàng nhìn nhau, hy vọng được camera chọn làm đối tượng. Cả sân vận động bắt đầu ầm ĩ với những tiếng cười đùa, và mắt mọi người đổ dồn về phía Minjeong đang ngồi bên cạnh một bạn nam trong đội tuyển khác.

Khi camera chiếu vào Minjeong, cô bất ngờ và hơi bối rối. Nhưng rồi, đúng lúc đó, máy quay chuyển hướng, chiếu vào bạn nam ngồi cạnh Minjeong. Anh ta, với một nụ cười khẽ, ngay lập tức quay sang Minjeong và hỏi: "Em có muốn hôn không?"

Minjeong đứng hình, không biết phải làm gì. Mặt cô đỏ bừng lên vì sự bất ngờ và sự lúng túng. Cả khán đài lúc này đều đang chú ý vào họ, tiếng cười nói càng lúc càng lớn hơn. Cô vội ra hiệu với máy quay rằng đây không phải là người cô muốn hôn, nhưng tình huống càng khiến cô cảm thấy ngượng ngùng hơn.

Thế nhưng, vào đúng khoảnh khắc ấy, từ dưới sân, một bóng người lao lên, và tất cả ánh mắt đều đổ dồn về phía Jimin. Đội trưởng của TFE, với bước chạy đầy quyết đoán, nhanh chóng trèo qua hàng rào, khiến khán giả càng thêm ngạc nhiên. Cô không quan tâm đến những ánh mắt đang đổ dồn về mình, chỉ chăm chú vào Minjeong đang ngồi một mình trong khoảnh khắc này.

Và rồi, Jimin không ngần ngại tiến lại gần Minjeong, nắm lấy tay cô và hôn lên môi cô, ngay dưới cái Kiss cam đang chĩa vào họ. Cả khán đài lập tức bùng nổ trong tiếng vỗ tay và reo hò vang dội. Không chỉ người trong đội TFE mà ngay cả những fan của đội GAB cũng không thể không tỏ ra phấn khích trước màn thể hiện tình cảm đầy táo bạo này.

Người hâm mộ vỡ òa trong niềm vui, những ánh mắt ngỡ ngàng nhìn lên màn hình, và không khí trở nên sôi động hơn bao giờ hết. Ngay cả bạn của cả hai cũng há hốc mồm, không thể tin vào những gì vừa xảy ra. Họ đứng dậy, nhìn nhau rồi phá lên cười, không thể ngừng trêu chọc Jimin và Minjeong.

Minjeong lúc này vẫn ngơ ngác, mặt đỏ như quả cà chua, nhưng trái tim cô lại đập mạnh. Cô không thể kìm được cảm xúc, và dù có chút bối rối, cô không thể không cười theo. Jimin vẫn giữ nụ cười hạnh phúc trên môi, ánh mắt tràn đầy tự hào và yêu thương khi nhìn Minjeong. Cả sân vận động lúc này như bừng sáng lên, không khí vui vẻ và ấm áp như hòa vào nhau.

Mọi người xung quanh đều bị cuốn vào khoảnh khắc này, và dù trận đấu đã kết thúc, thì sự lãng mạn giữa Jimin và Minjeong mới chính là điều làm mọi người nhớ mãi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro