Chương 106: Em ấy là cô gái tốt
Nune Chankimha là người có địa vị nhất trong bộ phim 《 Sự quyến rũ của vợ cũ》, Chen Hong cho người xếp bà vào ở phòng lớn nhất, tiếp đãi đặc biệt.
Buổi sáng quay hai cảnh phim, không phải là cảnh lớn lao gì, nhưng đối với người đã ở nhà dưỡng bệnh từ lâu như Nune Chankimha mà nói thì đã là một loại siêu tải.
Người đại diện Pong thấy tinh thần của bà không tốt, nói: "Hôm nay chị không có diễn, nghỉ ngơi một chút đi, hai giờ tiếng nữa em kêu chị dậy."
Đêm qua Nune Chankimha suy nghĩ quá nhiều, ngủ không ngon giấc, cơ thể cũng rất là mệt nhưng lại không muốn ngủ.
Bà xua xua tay, tùy tiện lật kịch bản xem, nhìn từng cảnh diễn chung với nữ chính được đánh dấu bằng bút highlight trên trang mục lục, bà hỏi: "Em cảm thấy Becky thế nào?"
Pong ngẩn người.
Pong biết rõ Nune Chankimha có bất mãn với Becky, bà đoán không ra Nune Chankimha vì sao lại hỏi như vậy, nói châm chước: "Là học sinh mà BeeNamthip, bạn học chị tự hào, diễn xuất của Becky rất ổn định, có thể dễ dàng tiếp diễn với chị, rất tuyệt."
"Ừ," Nune Chankimha cũng đồng ý với điều này.
"Khi nhân viên trang điểm hóa trang cho cô ấy, còn có lúc đợi đến lượt thì cô ấy vẫn luôn đọc kịch bản trên tay, thái độ rất nghiêm túc. Cũng rất tôn trọng nhân viên và đạo diễn, không kiêu ngạo hống hách, rất biết đắn đo đúng mực." Pong nói: "Nếu nói cô ấy là người khôn khéo, nhưng chỉ có chị là cô ấy thờ ơ, không hề che giấu một chút nào, khiến người ta nhìn không thấu."
Nune Chankimha lật một trang giấy, hỏi: "Em muốn nói tâm tư cô ấy thâm sâu sao?"
"Cô ấy cũng chỉ mới hai mươi mấy thôi, tác phong hành sự lại không giống những gì nên có ở độ tuổi này, tâm tư che giấu rất sâu." Pong hơi trầm ngâm, nói: "Giới này loạn như vậy, tâm tư thâm trầm thì cũng không phải là chuyện gì xấu. Nhưng nếu chị muốn hỏi em là cô ấy có được không, thì em không có cách nào để đánh giá, dù sao cũng chưa từng tiếp xúc nên không hiểu biết gì."
Bởi vì không hiểu biết, cho nên mới không dám tự ý đưa ra kết luận
Những lời này Pong, làm Nune Chankimha liên tưởng đến những gì ông Vichaichan đã nói nói với bà khi ở bãi đậu xe ngầm của bệnh viện lần trước.
Tối hôm qua, khi đoàn phim ăn cơm chung, hơn nữa hôm nay còn cùng nhau diễn hai cảnh diễn kia, Nune Chankimha đã tiếp xúc Becky mấy tiếng liền, thời gian ngắn ngủi nhưng lại khiến trong lòng bà đầy mâu thuẫn.
Nune Chankimha cho rằng Becky sẽ để ý đến đoàn phim đông người nên cũng sẽ cùng mình vờ vĩnh giả lả.
Nhưng Becky lại không làm như vậy.
Trừ những lúc đóng phim ra, thì Becky tổng cộng chỉ nói có hai câu với bà.
Câu đầu là hỏi bà có bất ngờ không, câu còn lại là nói bà diễn gì giống đó.
Câu này nghe thì có vẻ rất bình thường, nhưng liên hệ với giọng điệu và biểu cảm của Becky lúc ấy, thì những lời này dường như có ý nghĩa khác, không giống khiêu khích và trào phúng, mà trái lại như đang khinh thường.
Toàn bộ người trong đoàn phim đều nịnh bợ bà, lấy lòng bà, duy chỉ có Becky không hề để bà vào mắt.
Loại khinh thường không dấu vết này khiến những người khác rất khó phát hiện, lại làm Nune Chankimha rất khó chịu trong lòng.
Pong thấy lông mày bà nhăn lại, thật lâu không nói lời nào, còn tính nói gì đó thì điện thoại vang lên.
"Là Freen." Nhìn thoáng qua tên người gọi trên, Pong vộ vàng nghe máy, "Alo?"
"Cô Pong," Freen hỏi qua điện thoại: "Mẹ em diễn xong chưa ạ?"
"Xong rồi, bọn cô mới vừa về khách sạn, cô bảo cô ấy đi ngủ trưa đi nhưng cô ấy lại không muốn ngủ."
"Bà ấy ở phòng mấy vậy ạ?"
"Em hỏi làm gì vậy?"
"Em tới thăm, đã đến khách sạn mọi người ở rồi, nói số phòng cho em đi."
Pong nói số phòng, hỏi có cần đi xuống đón chị không
"Không cần đâu ạ, tự em lên." Freen nói.
Tầm cỡ năm phút, có người tới gõ cửa.
Pong chạy tới mở cửa, vừa nhìn thì quả nhiên là Freen, nghiêng người để chị tiến vào.
"Mẹ." Freen chào Nune Chankimha đang ngồi đọc kịch bản trên ghế sofa
Nune Chankimha thấy chị phong trần mệt mỏi, còn kéo vali thì hỏi: "Có công tác à?"
"Không có công tác." Freen đẩy vali đến sát tường, đến gần nói: "Đặc biệt tới thăm mẹ."
"Hôm nay mặt trời mọc từ hướng Tây rồi quá?" Nune Chankimha không bao giờ tin là chị tới thăm mình, bà vén rèm lên muốn nhìn ánh nắng ở bên ngoài, mới xốc rèm lên được một nửa thì đột nhiên nghĩ tới việc gì đó, "Mẹ quay phim nhiều năm rồi, nhưng tới giờ cô có tới thăm mẹ lần nào đâu. Mẹ thấy là cô đặc biệt tới thăm người nào đó thì có, đúng không?"
Freen không có ý kiến, nói: "Becky với mẹ ở cùng một đoàn phim, sao tối hôm qua lúc con gọi cho mẹ mẹ không nói?"
Nune Chankimha biết là mình đoán đúng rồi, hạ rèm xuống, tức giận nói: "Hợp đồng cũng ký rồi, ngày hôm sau đã bắt đầu quay, nói cho con thì có ích gì?"
"Trước khi ký hợp đồng thì mẹ không biết Becky là nữ chính sao?"
Nune Chankimha bực bội ném kịch bản sang một bên, nói: "Nếu mẹ biết trước thì đã không nhận bộ phim này rồi, tự làm mình khó chịu."
"Có một nữ diễn viên đổ bệnh, cần phải làm phẫu thuật gấp nên không thể quay phim được, mấy hôm trước đạo diễn Chen mới tìm được mẹ con hỗ trợ đấy. Trước khi quay phim thì đúng là bọn cô thật sự không biết có những diễn viên nào." Pong nói thêm.
Nune Chankimha liếc chị: "Là Becky nói cho con sao?"
"Em ấy cũng không nói cho con biết." Tối hôm qua trước khi ngủ thì hai người mới gọi điện thoại, Becky cũng không hề nhắc đến Nune Chankimha.
Freen buông tiếng thở dài, nói: "Con nhìn thấy video bị rò rỉ trên Twitter, thì mới biết được hóa ra mẹ với Becky quay chung một bộ phim."
"Vậy con vội vàng chạy tới đây làm gì, sợ mẹ bắt nạt cô ấy?"
Freen trầm mặc một lát, nói: "Mẹ không phải người như vậy."
Sắc mặt Nune Chankimha hơi thả lỏng, lại hỏi: "Nếu như mẹ làm thế thật thì sao, con sẽ giúp mẹ hay giúp cô ấy?"
"Em ấy." Freen không thèm nghĩ đã nói
"......" Biết vậy đã không nên hỏi câu thừa thãi này rồi.
Nune Chankimha thiếu kiên nhẫn xua tay, "Đi đi, mẹ thấy con cũng tới đây khiến mẹ khó chịu đó."
Freen không đi, chị nhặt kịch bản lên, ngồi xuống cạnh chị, chú ý tới hai chữ "Vợ trước" bắt mắt trên bìa, ánh mắt chị thay đổi, ngước mắt, nhìn Nune Chankimha, hỏi: "Trong phim mẹ diễn vai nào?"
Thật ra chỉ cần mở ra kịch bản là có thể biết ngay đáp án, chỉ là liên quan đến chuyện riêng tư, mà Freen lại không có thói quen xem kịch bản của người khác.
Video được cư dân mạng đăng lên Twitter chỉ có hình ảnh, không có âm thanh, cũng không thể đoán được hai người đang đối diễn có quan hệ như thế nào.
Biểu cảm Nune Chankimha lập tức giống như bị táo bón, miễn cưỡng lắm mới nói: "Bà Trương, mẹ nam chính."
Freen nhớ lại lúc trước Becky kể sơ qua cốt truyện cho chị nghe, từ đó rút ra quan hệ giữa các nhân vật, chị nhíu mày, hỏi: "Đó chẳng phải là bà mẹ chồng ác độc của Becky sao?"
Nune Chankimha: "......"
Freen thầm lo.
Vốn dĩ Becky và Nune Chankimha đã không vừa mắt nhau, trong phim còn là một cặp mẹ chồng nàng dâu đối nghịch đến chết đi sống lại, sau khi quay xong thì chẳng phải quan hệ giữa hai người sẽ càng căng thẳng hơn sao? Nếu như chị biết Chen Hong đã từng đến tìm Nune Chankimha, thì đánh chết chị cũng không cho Nune Chankimha diễn bộ phim này.
Becky hẳn là còn đang ở phim trường, chị muốn tới xem.
Freen trả kịch bản cho Nune Chankimha, chuẩn bị đứng dậy, dừng lại: "Bình thường mẹ có dùng Twitter không?"
Nune Chankimha lười biếng trả lời: "Chưa bao giờ dùng mấy thứ này. Sao vậy?"
Freen lấy điện thoại rra, tìm được video bị lộ trên Twitter của bộ phim《 Sự quyến rũ của vợ cũ 》 mà An Huệ chia sẻ cho chị, nhấn vào phần bình luận, tìm được bình luận mắng Nune Chankimha hot nhất, sau khi mở ra thì đưa điện thoại cho đối phương.
"Gì vậy?" Nune Chankimha không hiểu gì cả.
"Tự mẹ xem đi."
Nune Chankimha hơi bị hoa mắt, nói: "Chữ nhỏ như vậy sao mẹ đọc được, con đọc giúp mẹ đi."
Freen nhướng mi, nói: "Quá mất dạy, con không đọc được."
Nune Chankimha lười đi lấy kính viễn, đưa điện thoại cho Pong để cô ấy đọc giúp bà.
"Này......" Pong nhìn vào phần bình luận, ngập ngừng: " Chị Nune, nhiều người trong số này đang măng chị đó, chị có chắc là muốn đọc không?"
Nune Chankimha chưa bao giờ lên mạng, không biết mình làm gì mà để bị mắng, vừa tò mò lại sốt ruột: "Đọc đi."
Pong hắng giọng, bắt đầu độc: "Tướng mạo Nune Chankimha này thật khắc nghiệt, vừa già vừa xấu, cũng không biết vì sao nhiều người lại nổ kêu bà ta là nữ thần bất tử nữa."
Nune Chankimha: "......"
"Lầu trên quá ác độc rồi đó, nói cứ như mình sẽ không già vậy, thì người ta già rồi cũng đẹp hơn bạn gấp 100 lần."
"Không hề thổi phồng hay nói xấu, khi Nune Chankimha còn trẻ thì đúng là rất đẹp, gần 60 rồi, bảo dưỡng như vậy là đã khá lắm rồi đó."
"Tôi sẽ không bình luận về ngoại hình, tôi chỉ muốn nói về video này, có chắc là đang đóng phim không vậy? Nữ diễn viên đứng đối diện với Tiết cúi đầu không rên một tiếng, cảm giác như Nune Chankimha đang dạy dỗ nữ diễn viên này vậy."
"Khung cảnh hỗn loạn quá, tôi cũng thấy không giống đang quay phim. Nune Chankimha là quý phụ hào môn mà đúng không, không ỷ vào thân phận tỏ vẻ kênh kiệu thì đã không tệ rồi, nếu dạy dỗ người khác thì cũng không có gì là kỳ lạ cả."
"Có người nào xem Nune Chankimha làm khách mời trong《XX》 đóng vai Lữ Trĩ chưa? Tàn nhẫn độc ác, tôi vẫn luôn cảm thấy bà ta đang dùng bản chất của mình để diễn."
"Người đối diễn với Nune Chankimha trong video có phải là Becky không? Diễn viên mới diễn không tốt thì bị diễn viên gạo cội mắng cũng là bình thường mà."
"Ý là diễn viên gạo cội có thể tùy ý mắng diễn viên mới đến mức không ngẩng đầu luôn đúng không? Mụ yêu quái Nune Chankimha này cũng ghê gớm thật, mua seeder khống bình đó hả?"
"Mấy người đủ rồi đó, xem phim thì xem phim đi, bình luận nhân vật là được rồi, mắc gì còn mắng đến diễn viên? Cô Nune ở trong giới là người có tiếng thơm, người tiếp xúc với bà ấy đều nói tính tình bà ấy thiện lành dễ chịu, các ngươi dựa vào cái gì ở chỗ này chỉ trích nàng?"
"Omo tới rồi kìa mấy đứa ơi. Nune Chankimha đã lăn lộn ở giới giải trí vài chục năm, cuối cùng còn được gả vào nhà giàu, sao có thể là một người ngốc bạch ngọt được. Cái gì thiện lương tốt tình, tôi thấy toàn là giả tạo cả."
"Nghe nói năm đó Nune Chankimha là kẻ thứ ba lên ngôi......"
Rốt cuộc Pong cũng không đọc được nổi nữa.
Nghe thấy ba chữ "Kẻ thứ ba", thì Nune Chankimha kích động đến mức suýt nữa xé nát kịch bản, cao giọng: "Năm đó khi lão Vichaichan theo đuổi chị thì chị vẫn còn độc thân, lão Vichaichan còn là mối tình đầu của chị đó, đâu ra mà ba với bốn? Những người này không biết gì cả mà đã vu khống người khác!"
"Loại chuyện từ không thành có này không đáng để mẹ tức giận." Freen vỗ nhẹ lưng bà giúp bà thuận khí, sẵn tiện lấy điện thoại từ tay Pong, tìm được một trang chủ Twitter khác đưa cho bà xem, "Sao ba con lại để người khác bôi nhọ mẹ được."
Nune Chankimha vội tìm mắt kính mang vào, nhìn thấy trang chủ Twitter chính thức của tập đoàn SFB đăng văn bản làm sáng tỏ cộng luật sư cảnh cáo, thì tâm trạng mới thoải mái đôi chút.
Bà trả điện thoại cho Freen: "Vậy con còn để mẹ xem mấy cái bình luận mắng mẹ nữa."
Khi Nune Chankimha 32 tuổi lấy ông Vichaichan, thì cũng không ký với công ty hay đoàn đội nào, thường ngày bà cũng không lên mạng, xã giao đối ngoại đều là do tập đoàn SFB phụ trách. Ông Vichaichan có tiếng cưng vợ như mạng, Freen sớm đoán được là ông sẽ ra tay, cho nên khi An Huệ hỏi thì mới không thèm để ý. Sở dĩ tìm những bình luận mắng mỏ đó, cũng không phải là cố ý muốn chọc giận Nune Chankimha.
Freen cất điện thoại, chậm rãi hỏi: "Bị người khác hiểu lầm, có phải mẹ rất khó chịu không?"
Nune Chankimha phỉ nhổ: "Con muốn chọc giận mẹ chứ gì."
"Không." Freen nói: "Con chỉ muốn cho mẹ cảm nhận thử lúc trước khi Becky bị mẹ hiểu lầm, bị mẹ nhục nhã thì trong lòng em ấy có cảm giác gì thôi."
Nune Chankimha nhìn chị đầy kinh ngạc.
"Mỗi lần mẹ bị bạo lực mạng thì đều có ba con đứng ra xử lý, những người đó sợ nhận được thư của luật sư thật nên xóa Twitter, xin lỗi. Nhưng khi mẹ hiểu lầm Becky liên tiếp, thì con lại không làm được gì cả. Mẹ là mẹ con, con không thể để luật sư gửi thư cảnh cáo cho mẹ được, mẹ không muốn thì con cũng không thể ấn đầu mẹ xuống bắt mẹ xin lỗi em ấy được."
"Con chỉ muốn mẹ hiểu rõ, trong tình huống không hiểu rõ thì không nên tùy tiện đánh giá người khác." Freen nhìn vào mắt bà, nói từng câu từng chữ: "Con vẫn nói câu nói kia, Becky là một cô gái tốt."
Nune Chankimha mím môi.
Freen nghiêm túc nói: "Lúc này đây, xin mẹ hãy bỏ thành kiến với em ấy qua một bên, dùng mắt đề nhìn rõ, dùng trái tim để cảm nhận."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro