Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 22. Đêm trường lắm mối tơ vương (H+)

Chương 22. Đêm trường lắm mối tơ vương (H+)

Thẹn thùng sao? Chắc chắn là có rồi, dẫu cho một trăm lần quay lại khoảnh khắc da thịt chạm vào nhau, Freen cam đoan bản thân vẫn giữ lấy cảm xúc nguyên sơ ấy. Như cơ thể người thiếu nữ lần đầu bỡ ngỡ trước những mơn trớn cơ mật, nhạy cảm và nóng rực.

Biết là thế, Freen vẫn bạo dạn moi cả ruột gan mà liều mình tiến tới. Có lẽ ở cái tuổi đã trải qua vài lần đưa đẩy, "người ta mong chờ hoa trái hơn là những tán lá xanh trong", thành thật với dục vọng, can đảm với chính mình.

Bầu trời đủ ẩm ướt, mưa sẽ rơi.

"Bộ đồ ngủ hợp với em lắm đó" – Freen tựa người vào thành cửa chân thật cất lời, sắc đỏ tươi làm nền tôn lên nước da vốn đã trắng ngần của công chúa. Rebecca ngồi trên giường, ánh nhìn khẽ lay động. Mọi hành động từ Freen đều xuyên thẳng vào điểm ngại ngùng.

"Lần đầu mặc đồ ngủ dạng này, thoải mái hơn em nghĩ" – Rebecca trả lời, chiếc đầm đỏ bằng lụa mềm mịn vây lấy cơ thể, mượt êm tựa bầu trời đêm.

"Chị muốn giúp em thoải mái hơn nữa cơ" - Freen tiến sát đến, vơ lấy chai thuỷ tinh đặt trên đầu giường – "Tắm xong rồi phải thoa lotion thì mới ngủ ngon được" - Nhỏ mấy giọt sền sệt ra tay, Freen thỏ thẻ - "Đưa tay cho chị"

Như bị thôi miên, Rebecca làm theo hiệu lệnh. Freen dịu dàng vuốt lấy mấy đầu ngón tay đến khi chúng nóng ran mới buông ra. Rồi nhanh như chớp, một đường ẩm mượt trơn tru trượt thẳng từ cổ tay đến tận chóp vai.

"Ngoan. Nằm sấp xuống để chị thoa dễ hơn nhé"

Ánh nhìn phát nhiệt khiến Rebecca thẹn thò đỏ mặt. Cô gấp rải nằm xuống, vùi mặt vào gối để né tránh Freen. Một tân binh lần đầu trong cuộc yêu có biết bao hồi hộp khó có thể giãi bày. Nửa muốn trốn tránh, nửa muốn phóng túng, tuỳ ý để cơ thể cho người ta an bày.

Đổi cách thoa, Freen không còn giữ lấy lotion trong tay mà trực tiếp chấm từng điểm lên bắp chân Rebecca. Cô mỉm cười khi thấy mấy giọt lành lạnh áp lên da thịt khiến cơ thể người bên dưới khẽ run. Mấy ngón tay ấm nóng bắt đầu hoạt động, khoả đi cơn buốt giá ấy.

Đối với người trước mặt như hoa như mộng, Freen trộm nghĩ nếu bản thân có lỡ thất thố âu cũng là lẽ thường tình. Dầu gì tận sâu cô cũng là con người bằng xác thịt, chẳng thể thoát khỏi cám dỗ mị hoặc.

Mỗi một điểm chạm để lại một vết trắng trên da thịt đỏ au. Mà cảnh sắc trước mắt lại như thứ mê dược huyền ảo, xoá đi những ẩn nhẫn còn sót lại cuối cùng. Freen cúi xuống, đặt lên bắp chân Rebecca một nụ hôn nhẹ.

"Chị làm gì?" – Giật thót trước hành động của Freen, Rebecca theo phản xạ co chân lại. Song bị Freen nắm lấy, vỗ về xoa dịu.

"Ngoan. Hãy để chị chăm sóc em, em sẽ thấy thoải mái, rất nhanh thôi. Chị hứa đó" - Giọng điệu âm trầm nhẹ nhàng như đang dỗ dành cho kẹo. Đoạn, Freen vươn tay tắt lấy mấy chiếc đèn lớn. Phút chốc, trong phòng chỉ còn ánh đèn vàng heo hắt từ đầu giường.

Bóng tối khiến tâm trí Rebecca giãn nở không ít, tay chân thả lỏng trở lại. Trông thấy cơ thể Rebecca dần an tĩnh, Freen thôi vỗ về tiếp tục chuyến hành trình lên đến vùng cao hơn. Nụ hôn thứ hai rơi xuống phần đùi, lớp da non mỏng manh đỏ ửng ngay khi vừa chạm vào.

Đáng yêu hết sức!

Như trúng phải mê dược Freen liên tục hôn qua hôn lại trên đùi, hương gỗ tuyết tùng ấm nồng hoà cùng tư vị riêng biệt thơm đến ngây dại. Mỗi chiếc hôn nhẹ dần có lực hơn, bạo dạn hơn. Freen hít một hơi thật sâu, luồng tay dưới lớp váy đẩy một đường lên tận giữa lưng.

Đường nét trập trùng rỉ vào lòng Freen những đê mê mãnh liệt. Không chút do dự cô hôn lên đôi gò đào tròn trịa trước mặt. Như một kẻ lả lơi phóng túng vồ lấy tình nhân trong đêm trăng thanh, hưởng thụ lấy cái ham muốn trần tình ái dục.

"Freen..." – Rebecca cả người phát nhiệt nỉ non trong vô thức, cơ thể yếu ớt không còn sức lực, tuỳ tiện để người ta sắp đặt.

Tiếng gọi của người thương kích thêm cơn say tình. Freen chuếnh choáng ngậm lấy một ngụm mông ửng hồng nút vào, nhưng lại chẳng dám quá thô bạo. Hành động bộc phát khiến cơ thể Rebecca run rẩy từng đợt. Khi đôi môi rời đi dấu hôn đỏ nhạt hiện lên, ẩn bên dưới một đường ẩm ướt si mê.

"Em muốn nhìn mặt chị" - Giữa những ngây dại, Rebecca nỗ lực cất lời. Cảm xúc vồ vập kéo đến khiến cô có chút hoảng sợ, cô mong muốn ngắm nhìn gương mặt Freen muốn được vỗ về.

Đỡ Rebecca quay về phía mình, Freen chồm lên phía trên. Hơi thở vồn vập phả lên sóng mũi công chúa. Gương mặt đỏ gay gắt như ánh tịch dương mùa hạ, đôi mắt long lanh những nước là nước.

"Chị yêu em" – Freen đặt lên trán Rebecca một nụ hôn dài, vờn đến chân mày - "Thương em" – Lan sang cả đôi má nóng rực – "Đến khi bầu trời sà vào lòng đại dương" - Cuối cùng dừng lại ở đôi môi nhỏ.

"Em cũng yêu chị. Ah...." – Câu nói chưa kịp hoàn thành đã vội rơi thỏm vào trong tiếng rên rỉ. Freen gấp rải hôn xuống chiếc cổ trắng mịn, nhấn nhá ở đó một xíu nhưng không bạo dạn tiến hơn nữa. Bởi ngày mai công chúa còn có lịch ghi hình.

Giữa những chiếc hôn nhã lịch, mấy đầu ngón tay năng nổ kéo hai sợi dây mỏng trôi tuột xuống đến khuỷu tay. Nhân cơ hội ấy, Freen trơn tru tuột thẳng chiếc váy xuống một đường. Cảnh sắc như hoa như mộng hiện ra trước mặt.

Quẳng đi những ẩn nhẫn cuối cùng ra sau lưng, Freen vùi mặt vào trong những đường sóng dâng trập trùng. Không chỉ hôn, mà chiếc lưỡi cũng bắt đầu tham dự cuộc vui.

"Hm....Freen..."

Freen liếm láp lấy đồi cong thon thả, để lại những vệt dọc ngang ẩm ướt loang lổ, bàn tay trái nhẹ vân vê lấy đôi gò hồng hào. Làn da mềm mịn tan chảy bên dưới. Cảm nhận đỉnh núi nhỏ dần căng cứng trong lòng bàn tay, Freen mỉm cười, riết chặt lấy điểm vươn cao ấy.

"Hức...Freen ah" – Rebecca khẽ cong người lên trước khiêu khích quá độ.

Đôi môi mải miết ngậm rít lấy không buông, như đứa trẻ khát sữa tìm được bầu ngực trong khiết. Dùng lưỡi mình hết vân vê, rồi lại vẽ thành vòng tròn chơi đùa một chút, sau lại tỉ mẩn chăm sóc nhiều chút.

Gian phòng rộng lớn ngập tràn thanh âm mút mát.

Mấy ngón tay trái rời đi, âm thầm di chuyển xuống bên dưới. Đến khi Rebecca phát hiện ra thì quần lót đã được lột sạch ra khỏi người.

Ngượng chết mất!

Đôi chân theo phản xạ khép chặt lại, hòng che giấu nơi tư mật trước ánh nhìn người khác. Vẫn như thế Freen vẫn thuần thục dùng nụ hôn thương ngọc tiếc hương dỗ dành Rebecca. Hôn lấy môi công chúa, kiên định không rời đi dẫu rất muốn ngắm nhìn phần tư mật bên dưới. Hơn ai hết, Freen biết rằng Rebecca cần nhìn thấy cô mới có thể an yên trong lòng.

"Ngoan, cho phép chị nhé"- Freen nhỏ giọng cúi xuống thì thầm vào tai. Rebecca dẫu xấu hổ mắt nhắm nghiền nhưng chân vẫn thuận ý nới lỏng.

Chỉ chờ có thế Freen trực tiếp dùng tay trái đặt lên trên địa hạt huyền diệu. Xác thịt lẫn ái ân gần như hoà làm một. Freen giữ lại một nhịp chờ đợi, khi thấy Rebecca tinh thần sẵn sàng mới bắt đầu.

Ngón giữa khẽ tách đôi, trượt vào lằn ranh ở giữa ngay lập tức bị vây lấy bởi dịch nhờn trong suốt. Freen nở nụ cười hài lòng trước một mảng ẩm ướt bên dưới. Ngón tay bắt đầu dịch chuyển, xoay tròn theo vòng. Viên ngọc trai ở giữa như có sức sống, từng nhịp đập vồn vã theo hướng ngón tay.

"Hmm....Ưm...." – Rebeecca rất nhanh đã bật lên những âm ỉ da diết.

Freen cong đầu ngón tay khiêu khích điểm nhạy cảm dữ dội hơn. Từng vòng tròn nhỏ nối đuôi vòng tròn lớn thành hình xoắn ốc cứ tít tắp mãi vào trong. Màn phô bày kỹ thuật khiến dòng nước nóng ẩm lại rỉ ra không ít, chẳng mấy chốc thấm đẫm khắp nơi.

Trông thấy sắc mặt công chúa từ thổn thức đến nôn nả, Freen liếm môi. Ngón áp út nhập cuộc, bộ đôi dùng hết tốc lực hết trườn đến trước rồi lại lùi về sau, trơn tru cùng nhịp nhàng.

Bên dưới như có con suối nhỏ mong mỏi được giải thoát, mà Freen với tốc độ thong dong khiến Rebecca phát hoả. Cô không tự chủ được dùng cả thân người di chuyển theo động tác lên xuống của Freen, nhưng với tốc độ nhanh hơn.

"Freenn, ưm...em khó chịu"

Freen thay đổi, không còn tiến lùi nữa mà chuyển sang dùng hai ngón tay vỗ nhẹ lên điểm nhạy cảm. Mấy sợi tơ nhờn cũng theo ấy mà xuất hiện. Tốc độ linh hoạt, ngày càng nhanh khiến toàn thân Rebecca hết cong lên rồi lại hạ xuống. Đôi tay không tự chủ nắm chặt lấy vai Freen. Tiếng tí tách từ dòng trĩu nặng bên dưới hoà vần phối điệu cùng thanh âm da diết, tạo thành bản hoà ca mùa hạ đẫm tình.

Xúc cảm tích tụ, tràn ra khỏi nơi trú ẩn rồi chợt vỡ oà. Rebecca thấy mình lạc giữa những cơn mơ, nên thơ như cơn sóng tình lâng lâng. Bên dưới trào dâng phức cảm khó diễn tả thành lời, như mùa hạ nóng rực vừa ghé ngang, lại có nhịp đập rộn rã của sắc xuân, chút diễm tình mùa thu và cái lạnh buốt giá đầu đông.

Khoảnh khắc nhìn người bên dưới vì mình mà nở rộ, Freen biết bản thân không xong rồi. Cô nguyện lạc lối giữa mê cung của những đê mê chuếnh choáng. Dẫu chẳng bao giờ tìm thấy lối ra.

"Em tuyệt lắm, trân quý của chị"

----o0o----

Trong ái ân có xác thịt, trong tính thơ có tính dâm. Lột trần nhưng đè nén những phô phang, chi tiết nhưng cẩn trọng giấu đi những thô tục. Mình - trong một nỗ lực gửi gắm những thương yêu qua ngôn từ hạn hẹp, hy vọng phần nào truyền tải được cảm xúc của cả hai nhân vật chính đến với mọi người.

Tiếp theo – Chương 23. Đêm trường lắm những tơ vương (H++)

Nếu mọi người thành tâm muốn biết, thì mình xin phép được trả lời. Đúng vậy, đã gọi là đêm trường (dài) thì sao có thể chóng vánh sau 2000 chữ? Hẹn gặp mọi người vào một đêm trăng thanh (như đêm nay) nhé! 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro