Chương 24: Dìm nước
Nop dường như không muốn dừng lại ở đây, tay hắn trượt xuống eo nàng vuốt ve. Becky cảm nhận được bàn tay Nop không dừng lại, nàng chủ động dứt khỏi nụ hôn.
Becky làm ra vẻ mặt ngại ngùng tiến vào trong thang máy. Nop cười cười giơ tay chào tạm biệt nàng rồi rời đi.
Becky nghĩ Freen đã rời đi, nàng mở cửa vào nhà. Tay liền bị kéo vào trong, một trận xô đẩy khiến Becky choáng váng.
"Chị..."
Becky tức giận trừng mắt, sao Freen có thể lì lợm như vậy.
Freen từ đầu tới cuối không nói lời nào, một màn lúc nảy làm cô nghẹn đắng, trong lòng không ngừng dâng lên một cổ chua xót.
Xung quanh là tối đen chỉ còn lại ánh đèn mờ màu cam, Freen tiến lại ôm lấy vai Becky - trán tựa lên trán nàng. Hơi thở cô lúc này thực nặng nề. Becky không biết Freen đang làm gì, hai tay trụ lại ở eo cô.
Lúc này gương mặt hai người rất gần, có thể nghe được tiếng thở của đối phương.
Nàng nhìn vào mắt Freen, dù tối nhưng Becky nhìn thấy được trong mắt Freen có gì đó khẩn thiết xen lẫn đau lòng. Cô không cam tâm, Nop Amada nhìn là biết hắn có ý đồ không tốt. Nàng có thể không nhìn ra hay sao?
"Freen..."
Becky nhỏ giọng gọi khi nhìn thấy Freen tủi thân, yên lặng rơi nước mắt. Nàng lần đầu tiên thấy Freen khóc, mà cô không nói gì cả. Becky nghĩ có phải vì bệnh của Freen đang làm đau cô hay không.
Becky đưa tay chạm lên gương mặt của Freen, bàn tay liền bị nắm chặt. Tay còn lại đẩy eo Becky gần vào lòng, phía trên truyền tới môi nhỏ nụ hôn mãnh liệt.
Freen lúc nảy có uống một chút rượu, lúc nhìn thấy Nop nắm tay nàng rời đi. Từ tận đáy lòng như hàng ngàn mảnh vỡ tan ra.
"Ưm... buông-"
Cảm nhận lực đẩy ở eo, Freen buông Becky ra. Freen nở nụ cười giễu cợt, không phải sẽ nói không làm Becky đau nữa, sẽ không làm ra chuyện quá phận khiến nàng sợ hay sao...
Vậy mà từ đầu đến gót chân lại bị dục vọng che mờ lí trí. Freen bỏ chạy vào phòng tắm, Becky hoảng loạn đuổi theo, mà không hay cô đã khóa trái cửa.
Sau đó bên tai nàng là tiếng nước chảy hòa với giọng nói trầm thấp của Freen nhưng không nghe rõ lắm.
Trong phòng tắm, Freen đứng dưới vòi sen xã nước xuống, như để thức tỉnh bản thân dập tắt dục vọng đang len lỏi trong người. Freen cau mày, cô thề cô rất ghét bản thân ngay lúc này, ghét bản thân đang dần trở nên tệ hại vì đã làm nàng tổn thương, không có cách nào để bù đắp.
"Kẻ nào làm điều này chắc chắn sẽ phải trả giá." Freen tự nhủ.
Freen tức giận nắm chặt hai tay, mắt trở nên đỏ ngầu căm phẫn.
Xoảng.
Becky bên ngoài nghe tiếng thì giật mình nàng liên tục đập tay lên cửa.
"Freen, mở cửa cho tôi."
"Không được làm bậy, Freen!"
Becky cảm thấy như vậy không được, nàng hớt hài chạy về phía tủ để tìm chìa khóa dự phòng.
Freen dùng tay đấm mạnh vào gương trước mặt, tay lúc này đã đầy máu, nhỏ từng giọt xuống dưới đất, cả người đều ướt hết. Becky mở tung cửa, nàng hoảng hốt chạy đến cầm lấy tay Freen, nàng không kiềm được rưng rưng.
"Freen, chị làm gì vậy? Chảy máu rồi..."
Cánh môi nàng run lên sợ hãi. Nàng không thể kiềm chế khi thấy Freeb tự làm bản thân bị thương.
"Dù sao thì... đây cũng không quan trọng bằng việc chị đã làm tổn thương em."
Freen nhớ rõ lúc đầu khi gặp Becky, cảm giác kỳ lạ nào đó trổi dậy và len lỏi trong nó. Đó là muốn chiếm hữu, muốn bảo vệ cả đời này. Những lời Freen nói, nàng bỏ ngoài tai, không còn tâm trí nữa, nàng nắm chặt tay Freen định kéo cô ra ngoài.
"Chị đi ra đây, để em..."
Không nói hết câu, Freen nắm chặt tay nàng khựng lại, nàng xoay người nhìn Freen. Ánh mắt đó của cô, bây giờ lại bi thảm hơn, bây giờ cô không quan tâm đến vết thương của mình đang chảy nhiều máu càng làm Becky tức giận hơn, nàng hất tay cô ra.
"Chị điên rồi!"
Cả người đột nhiên bị Freen ôm chặt, cả bộ váy nàng nàng mặc đi làm bây giờ cũng bị ướt hết cả. Xoay một cái, nàng đã nằm gọn trong bồn tắm.
Vì bồn tắm từ nãy giờ bị Freen xã đến ngập hơn nửa nên cả người nên Becky bị chìm hẳn trong nước. Nàng bị ngạt nước và cố ngoi lên để thở thì Freen đã cúi xuống hôn lấy môi nàng. Đôi tay Becky cố đánh vào lưng Freen nhưng cô vẫn không buông ra. Đến khi Becky gần ngạt nước, thì Freen mới buông nàng ra. Becky cố ngước mặt lên cao hơn mặt nước, miệng há ra hít lấy hít để không khí đồng thời tống hết nước bên trong ra ngoài. Becky lúc này nhớ lại cánh tay rắn chắc đang khóa chặt thân thể mình...
"Tay của chị..."
Freen đã bị dục vọng làm mờ lí trí, cô cũng không quan tâm nàng nói nữa, sau đó vòng tay nâng eo Becky lên, lại cúi xuống ngấu nghiến môi nàng.
Freen đột ngột buông tay khiến Becky rơi xuống nước lần nữa. Nàng hốt hoảng, vội quơ tay lên không trung, khi quơ đến cổ Freen thì ôm chặt lấy cổ cô, cố nhướng người lên khỏi mặt nước. Becky ho sặc sụa, nước từ khóe môi nàng trào ra. Becky không ngừng thở dốc, hai cánh môi run run va vào nhau. Đôi tay không dám buông Freen ra chỉ biết ôm chặt lấy cô.
Freen cười như không cười đưa tay vén mái tóc ướt sũng của Becky rồi bế nàng bật dậy bước ra phòng ngủ. Trận dìm nước vừa rồi đã lấy hết sức lực của nàng, không còn khả năng phản kháng, chỉ để thuận theo ý Freen. Nước trên người rơi xuống, ướt đẫm đoạn đường từ bồn tắm đến giường ngủ.
Trận kích tình kịch liệt ập đến, thanh âm khoái lạc triền miên vang lên khắp căn phòng.
[...]
"AAAAAAAAA!!!"
Tiếng hét kinh động mới sáng sớm làm Wendy giật mình tỉnh giấc. Gương mặt ngáy ngủ nhìn xung quanh.
"Em, sao em lại làm vậy với tôi?"
Ai, giờ Wendy mới nhận ra giọng nói bên cạnh. Đúng là thánh thót, làm cô giật cả mình bật ngồi dậy. Tiếp theo là một trận kinh động khi thấy người lõa thể trước mặt mình.
Nhìn nàng nước mắt đầm đìa giẫy giụa làm Wendy rối rắm.
"Tôi xin lỗi..."
Lời này cũng thật làm người kia tức chết.
"Em nghĩ xin lỗi là xong sao?" Chompoo tức giận hét.
"Sao em có thể lợi dụng lúc tôi say mà làm vậy hả?"
"Tôi... tôi sẽ chịu trách nhiệm mà..."
Lần đầu tiên trong cuộc đời Wendy mới biết thế nào là kinh hãi. Sắc mặt cô tái nhợt không kiểm soát.
"Cái gì mà chịu trách nhiệm chứ? Tôi không yêu em, cũng không cưới em!"
Chompoo giận dữ nằm xuống lấy chăn phủ lên thân thể.
"Vậy, vậy chị muốn thế nào?"
Nàng muốn thế nào, Wendy sẽ giải quyết cho bằng được. Ai kêu tối qua cô say quá làm gì.
"Em cút khỏi mắt tôi, đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa."
"Đ- được..." Wendy nghẹn lời, vội vã leo xuống giường mặc lại quần áo.
"Tôi thật sự xin lỗi..."
Thôi được rồi, nếu nàng không muốn truy cứu nữa thì thôi vậy, nàng đã nói không yêu rồi thì không thể mặt dày bám theo người ta.
Wendy không còn cách nào khác, mở cửa rời khỏi phòng. Chompoo đã nói vậy, chắc hẳn nàng sẽ không làm lớn chuyện, chỉ cần không xuất hiện trước mặt nàng là được.
***
Suốt đêm mệt mỏi khiến Becky chìm vào giấc ngủ say. Chỉ khi ánh sáng của những tia nắng sớm mai len lỏi vào phòng và rơi trên đôi mắt, Becky chớp chớp rồi mở hẳn mắt ra. Cảnh tượng trong phòng đã tố cáo toàn bộ những gì diễn ra tối qua, Becky cố gắng thoát khỏi vòng ôm của Freen. Phải mất một lúc, nàng mới có thể ngồi dậy.
Becky ngồi ở mép giường. Theo thói quen nàng sẽ lấy ra một điếu thuốc ở trong tủ đầu giường, châm lửa và bắt đầu công việc hút thuốc của mình.
Định bước xuống giường nhưng một cánh tay đã ôm ngang eo Becky và kéo nàng không cho nàng rời đi. Freen đã dậy, mắt mơ màng nhìn nàng. Viễn cảnh nàng hút thuốc cô đã thấy cả rồi.
Lúc này trên tay nàng còn cầm điếu thuốc, không cảm xúc nhìn Freen. Cô cau mày, phút chốc lồng ngực trở nên đau nhói.
"Tại sao em lại trở nên như vậy?"
Becky cười như không cười, lúc này gương mặt nàng đối diện cô rất gần. Làn khói mỏng tanh giễu cợt nhả ra trước mặt Freen.
"Có nên cảm ơn tất cả những công lao của chị không?"
Freen nghẹn lời, ánh mắt đau lòng dán chặt lên người Becky. Nàng thấy Freen vẫn chưa có ý định buông mình ra, lạnh nhạt nhìn cô cất giọng:
"Buông."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro