Trở về nhà
"Mau mau chuẩn bị sắp tới giờ rồi"
Mọi người tất bật dọn dẹp, chuẩn bị để đón tiểu thư cao quý đi học từ thành phố trở về.
Một chiếc xe dừng lại trước cổng nhà ông hội đồng, một thân ảnh mảnh mai từ từ bước xuống với phong thái toát lên sự quý phái, sang trọng.
"Mừng tiểu thư trở về!" Tất cả người hầu trong nhà cúi gập người kính cẩn
"Không phải như thế đâu" Nàng từ tốn nói rồi chạy vào trong ngôi nhà nơi gắn bó với nàng suốt nhung năm tháng tuổi thơ của nàng
"Cha má con thật nhớ hai người" Nàng ôm chầm lấy ông bà hội đồng đang đứng chờ sẵn ngay cửa
"Con gái ngoan của ta ốm đi nhiều quá rồi phải tẩm bổ phải tẩm bổ"
"Con cũng có ốm lắm đâu má đừng lo ạ"
"Con xem ta cho con đi học mới mấy năm thôi mà đã ốm thế này rồi thật là con nghĩ xem ta nên xử lí những người hầu chăm sóc con những năm qua như thế nào" Ông hội đồng xoa đầu nàng
"Cha mà xử lí họ còn sẽ giận cha cho xem! Con vào phòng nghỉ một chút ạ" nàng cười nói rồi chào hai người mà trở về phòng mình
"Lí Ân, mày đi theo tiểu thư xem tiểu thư cần gì không nhanh lên" Ông nhìn cô
"Vâng thưa ông" Cô cúi người rồi quay người đi theo nàng
Nàng vừa tới cửa phòng thì cũng là lúc cô chạy tới đứng sau lưng nàng
"Tiểu thư, người có cần gì thì bảo với tôi ạ"
"Ngươi là..." Nàng nhìn cô từ trên xuống dưới
"Sao ạ?" Cô ngước mặt lên khó hiểu nhìn nàng
"Lí Ân phải không? Phải là Lí Ân không?"
"Vâng là tôi thưa tiểu thư"
"Chúng ta từ lúc nào trở nên xa lạ như vậy?"
Nàng kéo tay cô đi vào phòng mình cẩn thận đóng cửa lại
"Ta là chỉ là kẻ hầu người hạ thì sao ta dám xưng hô lung tung được ạ" Cô cười hiền hoà nhìn nàng
"Dù là thế như với em thì chị không phải như thế chúng ta thân từ nhỏ nếu xưng hô kiểu kia em cảm thấy thật sự xa cách lắm" Nàng lắc đầu
"Nhưng mà..."
"Chị mà xưng hô như lúc nãy nữa em nghỉ chơi với chị luôn" Nàng phụng phịu đi lại giường ngồi
"Rồi rồi chị hong thế nữa nhưng xưng hô thế này thì chỉ khi có hai chúng ta thôi được không?" Cô đi theo ngay sau nàng
"Được, dù là em muốn xưng hô như thế mọi lúc mọi nơi nhưng nếu điều đó làm chị thấy khó xử thì em cũng không vui nên cứ theo như chị nói sẽ tốt hơn"
"Cảm ơn em"
"Đừng khách sáo như thế! Mà dạo này chị khỏe không trông chị hốc hác quá"
"Chị vẫn khoẻ với lại dù ăn ít hay nhiều thì chị vẫn vậy thôi à"
"Trước khi em đi chị trông tốt hơn bây giờ rất nhiều bộ nhà có chuyện gì sao chị?"
"Không đâu chắc có lẽ vừa khỏi bệnh được vài hôm nên nhìn chị hơi thiếu sức sống một chút"
"Chị bệnh á? Giờ chị thấy sao rồi?"
"Chị khoẻ rồi em đừng lo quá nhìn vậy thôi chứ chị khoẻ lắm còn em mới là đáng lo ấy"
"Sao lại đáng lo?"
"Em xem em ốm tới mức chỉ có da bọc xương thế này thì sao mà không đáng lo đây chứ"
"Thế chị làm bánh xếp cho em đi lâu quá rồi thật sự em rất muốn ăn bánh do chị làm ở trên đấy chẳng ai nấu hợp khẩu vị em hết, em muốn ăn món chị nấu"
"Được chị sẽ đi làm ngay cho em trong thời gian chờ chị mang lên thì chị nghĩ em nên thay đồ ra cho thoải mái"
"Được được" Nàng vui vẻ gật đầu
Cô cũng nhanh chóng xuống bếp chuẩn bị nguyên liệu để làm bánh cho nàng
*một lúc sau*
"Ưm thơm quá đi"
Nàng từ đâu xuất hiện sau lưng cô khiến cô giật mình quay người lại mặt đối mặt với nàng, khoảng cách gần tới mức chỉ cần nhúc nhích một chút môi cô sẽ chạm vào môi nàng
"B...Bối Cơ, sao em lại ở đây"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro