Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 79 : Hồng Môn Yến

Nói xong câu ấy, lên tiếng chào mấy người trong nhà rồi vội vã rời đi.

"Becky, con bé chết tiệt kia, ông già này vất vả lắm mới nuôi con thành người, bây giờ lại thuận cột bò lên trên nữa à! Lần sau trở lại, xem ông đánh gãy chân chó của con thế nào. Hừ..."

Ưm, giọng nói đầy đủ mười phần âm khí, thân thể của ông nội vẫn rất khỏe mạnh, trước khi lên xe, Becky đã nghĩ như vậy.

***

Ba ngày sau, Casino Las Vegas nghênh đón sự kiện náo nhiệt nhất trên thế giới, một đêm ngấm ngầm ẩn giấu sóng cả.

Becky và Freen đang ở phòng theo dõi tần số cao, quan sát hình ảnh từ các nơi.

"Quyền kiểm soát trên biển khổng lồ như vậy, mấy người ở Bộ quốc phòng kia cũng dám thả ra thật."

Becky ngồi dựa vào bên cạnh Freen, nheo mắt, tùy ý liếc nhìn:

"Lợi ích quốc gia, đây cũng là lợi ích quốc gia, Hừ!"

"Theo như nhu cầu, không thiếu nợ lẫn nhau."

Giữa các quốc gia, đôi khi cũng cần phải kìm hãm như vậy, những thế lực ngầm cũng sử dụng một loại phương thức như những quốc gia chính chủ. Bọn họ nắm rõ chuyện này, cho nên mới khinh thường như thế.

Đứng lên, sửa sang lại trang phục trên người, nói:

"Đi thôi, mắt thấy là chín giờ, tính toán thời gian, những người nên tới và không nên tới, hẳn đã đến đông đủ? Sarocha, chị đi hay không đi? Em phải đích thân đi chiêu đãi bọn hắn thật tốt!"

Nhìn lên màn hình, trong đồng tử đen nhánh của Freen hiện lên một tia khó nắm bắt, bỗng nhiên nói:

"Em đi trước đi!"

Nhàn nhạt liếc mắt nhìn Freen, sáng tỏ gật đầu, nói:

"Được rồi, chị đi sớm về sớm."

Xoay người đẩy cửa rời đi, khóe miệng Becky chứa đựng nụ cười khát máu, tối nay, là một đêm tốt lành...

"Mika, sau khi bọn hắn tiến vào nơi này, cậu phải xử lý gọn gàng những kẻ đang mai phục bên ngoài."

Thời điểm Freen đứng lên đi ra phía bên ngoài, lạnh giọng phân phó. Hiện tại cô cũng không định lập tức đi đến bên cạnh Becky, chuyện này vốn dĩ do em khơi mào, em nên tự biết đối phó thế nào cho phải.

Về phần cô, đem những việc còn lại sắp xếp thật tốt, đề phòng xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Mika đi theo phía sau không nói hai lời, trực tiếp chấp hành mệnh lệnh. Chuyện này trước đó thủ lĩnh cũng đã nhắc qua, đêm nay, giới hắc đạo sắp sửa xảy ra biến cố kinh hoàng, không còn gia tộc Gunnhildr và gia tộc Poolsak nữa, vậy thì ai sẽ lên ngôi đây?

Mới vừa bước ra từ cửa bên, bước chân chợt khựng lại, ánh mắt sắc bén lạnh lùng nhìn chiếc xe hơi đỗ cách đó không xa. Biểu tượng của gia tộc Mafia, Asura Poolsak thật sự đã tới, ngược lại tuyệt nhiên không nằm ngoài dự đoán.

Dường như cảm giác được tầm mắt của Freen đang bắn về phía mình, Asura vốn đang cúi thấp đầu, bỗng chốc nhấc mắt hướng thẳng về phía cô. Chỉ thấy hắn ta lạnh lùng nhếch môi, hướng về phía Freen cười một tiếng đầy ma mị, sau đó cũng không nhìn nữa.

Freen vốn đang tính rời đi một chút, hiện giờ tạm thời thay đổi chủ ý, xoay người vừa vặn đón nhận ánh mắt khó hiểu của Yha, lạnh nhạt nói:

"Trở về!"

Trở về? Yha nghiêng người nhường đường, một màn với mừa rồi, cô đã thu hết vào đáy mắt, tự nhiên cũng hiểu được nguyên nhân vì đâu. Có vẻ như tình địch tới chơi nhà, thủ lĩnh đang khẩn trương?

Kỳ thật thì, căn bản không cần thiết, hiện giờ trên người Asura Poolsak đang gánh chuyện của cậu chủ nhà Armstrong, mặc kệ thật sự là do hắn làm, hay là đang cõng nỗi oan thay ai khác, gia chủ Armstrong tuyệt đối sẽ không nhìn hắn với sắc mặt tốt.

Chỉ có điều, những suy nghĩ này có đánh chết Yha cũng không dám nói ra, bằng không, khó đảm bảo việc thủ lĩnh có tặng cho mình một viên đạn hay không.

Becky ngồi trong phòng, lạnh lùng nhìn lướt qua mấy bộ trang phục được bày biện ở trên giường. Nhẹ nhàng đặt thiết bị truyền tin vào tai phải của cô, nói:

"Chủ nhân, thay quần áo!"

"Không cần, mặc thế này được rồi."

Nhìn mình trong gương, trang phục kỳ thực rất bình thường, tóc mai hai bên thái dương hơi rũ xuống, vừa vặn che đi thiết bị truyền tin bên tai phải.

Kaeya Alberich thấy thế, liền đem tất cả trang phục trên giường cất vào tủ quần áo, xoay người đứng ở bên cạnh cô:

"Tất cả bọn họ đã tới, thủ lĩnh Chankimha đã cho người bố trí ổn thỏa, sau khi người đi xuống, liền bắt đầu."

"Đã đến cả rồi, người làm chủ nhà như tôi, nếu không ra ngoài, chẳng phải rất thất lễ?"

Nói xong, liền ưu nhã đứng lên, đi ra ngoài.

Hai người bọn hắn, làm sao lại to gan lớn mật như vậy đây? Biết rõ đây là một Hồng Môn Yến* mà đám người đó còn dám đến. Nếu như người ta đã biết phối hợp như vậy, cô dĩ nhiên không thể để cho bọn họ thất vọng.

* Hồng Môn Yến: một sự kiện nổi tiếng năm 206 trước Công Nguyên, nơi tướng quân Hạng Vũ ám sát đối thủ Lưu Bang.

Hừ, bọn họ thật sự cho rằng cô là loại người tuân theo khuôn phép cũ hay sao? Đã nằm trên địa bàn của cô, vậy thì tất cả đều phải nghe theo cô, một khi đã đến, thì đi sẽ rất khó.

Becky cũng không ra mặt, đám người phía dưới đều do những người nhà họ Armstrong tự đứng ra chiêu đãi. Còn mấy kẻ hết sức quan trọng kia, được đưa đến phòng kim cương ở lầu 20. Có thể nói, phía bên dưới là một cảnh tượng khác, còn bên trên, lại là một đẳng cấp khác cao hơn.

Những viên kim cương xa xỉ được bày trí khắp phòng, mặc dù lúc này trên mặt của Bá tước Gunnhildr và Hadley Poolsak vẫn giữ vẻ thản nhiên như trước, nhưng lồng ngực lại không ngừng đánh trống liên hồi, cảm giác như có chuyện gì xấu sắp sửa xảy ra.

Thật ra thì khi vừa đến đây, bọn họ liền hối hận. Bởi vì không chỉ đối mặt với một người phụ nữ khó hiểu như Becky Armstrong, còn phải đối diện với người đang ngồi yên lặng trước mắt, Freen Sarocha thủ đoạn tàn nhẫn vô tình.

Bọn họ nên sớm nghĩ đến, nếu như không xảy ra chuyện lần này thì Becky Armstrong và Freen Sarocha hẳn đã kết hôn rồi, cô ta ở đây cũng không phải là chuyện đáng ngạc nhiên.

Nhưng nếu như đêm nay hai người đó kết hợp lại để đối phó với bọn họ, chuyến này đến đây, chính là đưa dê vào miệng cọp.

Song, có lẽ lá gan của Becky Armstrong không to đến thế, chắc không dám hành hung người khác ngay trên địa bàn của mình? Poolsak và Gunnhildr trao đổi ánh mắt với nhau, trong lòng hoang mang bất định, chỉ có thể tự an ủi mình như vậy.

"Gia chủ Armstrong mời chúng tôi mà cá nhân mình còn chưa xuất hiện, đây gọi là cái gì?"

Bá tước Gunnhildr đứng ngồi không yên, đôi mắt già nua trừng to, thiếu kiên nhẫn cất tiếng.

Yha Kaedehara cười nhạt, chậm rãi trả lời:

"Bá tước Gunnhildr thật biết nói đùa, nếu như biết rõ tối nay đến đây tham dự dạ tiệc, thế nào trước đó lại không giải quyết mọi chuyện cho xong? Làm việa qua loa thế này. Chẳng qua, Bá tước Gunnhildr cứ yên tâm, tôi tin rằng gia chủ Armstrong sẽ lập tức đến ngay, dẫu sao cũng là phụ nữ, cần phải bỏ chút thời gian làm đẹp cho mình, về điểm này, Bá tước Gunnhildr có nhiều người như vậy, so với ai khác cũng rõ ràng hơn."

"Cô. . . . . . Chủ nhân nhà cô còn chưa mở miệng, ngược lại chó mở miệng trước!"

Bị Yha Kaedehara phản bác một tràng như vậy, gương mặt già nua của Bá tước Gunnhildr không nén được cơn giận. So về địa vị mà nói, ông ta và Freen Sarocha cùng được xếp ngang hàng với nhau, chỉ là bây giờ thủ đoạn của Freen Sarocha có chút sắc bén, nằm trên cục diện thế giới so với bọn họ cũng hơn hẳn.

Nhưng dẫu là thế, địa vị của ông ta vẫn chẳng hề thay đổi, bị thuộc hạ của đối thủ hạ nhục như vậy, khiến người ở địa vị cao ngất nhiều năm như Bá tước Gunnhildr khó mà chịu được. Nếu như nơi này không phải là địa bàn nhà họ Armstrong, sớm đã bị ông ta cho một phát súng rồi.

Freen còn chưa kịp mở miệng, phía cửa liền truyền đến tiếng cười khẽ:

"Chậc chậc, chủ nhân này nọ là cái gì, chó nào, ở chỗ của tôi có lắm thứ ấy từ bao giờ?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro