Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 70 : Cô Là Thiên Sứ Khi Nào Vậy?

Cô cười cười, kính xe chậm rãi quay lên, ngăn trở tầm mắt của người bên ngoài.

Chiếc xe đi theo sau chiếc phía trước, nhìn lộ trình này, rõ ràng cho thấy đang đi về hướng bờ biển, hiện giờ hai phe thế lực đang giằng co nhau bên trong nội thành, nếu như cô trở lại đó, chắc hẳn sẽ gây bất lợi cho Kamisato Rosaria.

Nhất định bọn họ đã dự tính giải quyết chuyện này ở bên ngoài, cô rất muốn nhìn xem, bọn họ sẽ giải quyết như thế nào đây! Sử dụng vũ lực, hay là gì khác?

Thật sự là không đỡ lo một chút nào, rõ ràng cô đã tính toán giải quyết chuyện này một cách rất đơn giản, tại sao những người kia lại không hiểu cho nỗi khổ tâm của cô đây? Dây dưa như thế này, đối với bất kì người nào cũng không tiện!

"Kaeya Alberich, bây giờ Bá tước Gunnhildr đang ở đâu?"

Kaeya Alberich cúi đầu, gõ vài cái lên bàn phím máy tính, nói:

"Hiện tại đang ở Ai Cập, gặp gỡ gia tộc Poolsak!"

Giơ tay lên, ma sát chiếc nhẫn trên ngón tay, Becky cười lạnh:

"Tình nhân thì đang nai lưng ra làm việc cho hắn, hắn quá yên tâm vào việc cô ta có thể thắng được tôi, hay là căn bản chỉ xem cô ta như một hình nhân thế mạng? Tôi còn tưởng rằng ít nhất hắn cũng phải có một chút nuông chiều đấy!"

"Chủ nhân đã quên, hiện giờ Bá tước Gunnhildr năm mươi tám tuổi, thế nhưng tình nhân bên cạnh ông ta cũng đã ngót nghét tầm hai mươi bốn người. Con cái cũng đã trên mười người. Đối với người mang lòng dạ xấu xa như tiểu thư Kamisato Rosaria, cũng đã hết chỗ dùng, ông ta dứt khoát sẽ không hao phí công sức đi hỗ trợ!"

"Lời này quả thật không sai, chỉ là, Kaeya Alberich, quả thật anh biết rất nhiều!"

"Chủ nhân quá khen, đây chỉ là chút tin tức cơ bản. Tuy rằng hiện giờ Bá tước Gunnhildr vẫn nắm hết toàn bộ quyền lực, thế nhưng con cái của ông ta đã chờ không kịp nữa rồi. Kỳ thực thì ngẫm lại một chút, bản thân gia tộc Gunnhildr đã chịu không ít sự uy hiếp rồi, có lẽ sẽ sớm tan rã từ bên trong!"

Kaeya Alberich nhìn cô, âm thanh vẫn trầm ấm như cũ, ngữ điệu không cao không thấp, chỉ vừa đủ nghe:

"Vợ chính của ông ta sinh ra hai người con trai. Hai cậu này từ nhỏ đã được ăn sung mặc sướng, tính khí cùng với năng lực phát triển tỉ lệ nghịch với nhau.

Cả ngày chỉ biết ăn chơi sa đọa, không có ý chí cầu tiến, ỷ vào thân phận của Bá tước Gunnhildr mà thác loạn ở bên ngoài. Hai mươi mấy tuổi đã nuôi vô số tình nhân, so với Bá tước Gunnhildr cũng chẳng khác gì nhau!"

"Không phải người một nhà, không vào cùng một cửa, câu này vừa vặn chứng minh được tình cha con nhỉ!"

Đùa cợt cười rộ lên, đúng là không ít đàn bà, một lão già háo hắc!

Đáy mắt Kaeya Alberich thoáng qua ý cười, quét mắt về chiếc xe đang chạy phía trước, tiếp tục nói:

"Bá tước Gunnhildr có ba tình nhân đã sinh con cho ông ta, ngược lại có chút thủ đoạn. Hai nam một nữ, hiện tại đang phụ trách việc buôn bán của gia tộc, từ từ tiếp xúc với việc làm ăn trong giới hắc đạo. Xem chừng, Bá tước Gunnhildr đang muốn đào tạo ba người này, cách thức đối xử với bọn họ tương đối đặc biệt."

"Vợ chính đâu?"

"Vợ chính của ông ta cũng là người có mưu mô thủ đoạn, bằng không, dựa vào bản lãnh của bà ta, nuôi hai đứa con trai chẳng khác nào đồ vô dụng kia, làm sao có thể yên ổn ngồi vào vị trí Bá tước phu nhân! Cách thức Bá tước Gunnhildr đối đã với bà ta, hình như cũng khá thoải mái!"

"Người đàn bà khôn ngoan, luôn biết cách làm như thế nào để bảo vệ chính mình!"

Không phải Bá tước phu nhân là người đàn bà như vậy hay sao! Biết rõ rành rành chồng mình không đáng tin cậy, không gây ầm ỹ, cũng chẳng nháo nhào, chớp thời cơ nắm giữ một ít vật để phòng thân sau này, còn hơn dựa vào hai đứa con trai bất tài.

Từ đó suy ra, quyền hạn trong tay Bá tước phu nhân ở gia tộc Gunnhildr nhất định là có tầm ảnh hưởng rất lớn. Nếu không phải như vậy, không đủ để khiến lão hồ ly Gunnhildr ấy ngoan ngoãn nghe lời.

Chuyện cơ mật của gia tộc nhà người ta, biết sơ lược là đủ rồi, không cần đào sâu thêm làm gì. Tiếng xấu truyền ra ngoài cũng chẳng có gì đáng khen ngợi, người nhàm chán làm chút chuyện nhàm chán.

Nghe cô nói như vậy, anh biết cô đã chán nghe chuyện nhà Bá tước Gunnhildr, thế nên cũng lặng thinh, không nói gì thêm.

Xe chạy khoảng nửa giờ, cuối cùng ngừng lại bên bờ biển.

Kaeya Alberich bước xuống trước, đi về phía sau mở cửa xe, lấy tay chắn lên bên trên, lúc này Becky mới chậm rãi bước ra.

Gió biển lạnh thấu xương thổi ùa vào, vừa may tóc cô được buộc kiểu đuôi ngựa ở sau ót, không cần lo ngại việc gió sẽ làm rối tóc. Đứng lặng trước cửa xe một lát, khẽ nhếch môi cười, chậm rãi đi về phía người đang đứng cách đó không xa.

"Gia chủ Armstrong, mời cô đến thật sự rất phiền toái!"

Khóe miệng ngậm một điếu thuốc, hít vào một hơi thật sâu, gương mặt Kamisato Rosaria giăng nụ cười hả hê.

Trước đó còn dương dương tự đắc, bây giờ chẳng phải cũng rơi vào trong tay của tôi sao? Để xem Becky Armstrong cô còn tiếp tục hoành hành thế nào!

Đứng cách cô ta khoảng hai mét, Becky cười cười, lắc đầu, nói:

"Trên đường đến đây tôi vẫn không ngừng nghĩ ngợi, bọn họ bảo phu nhân muốn tìm tôi, tôi nghĩ, vốn dĩ mình cũng không biết phu nhân nào cả. Không ngờ, phu nhân trong miệng bọn họ chính là tiểu thư Rosaria.

Thật ra thì tôi vốn tính đi tìm cô, ngờ đâu cô đã tự mình tìm tới cửa, cũng đỡ cho tôi phải đi thêm một chuyến rồi. Muốn tìm gặp tôi gấp như vậy, có phải tiểu thư Rosaria đã suy nghĩ kỹ hay không?"

Hiện giờ Kamisato Rosaria tuyệt nhiên không hề sốt ruột một chút nào, sinh mệnh của đối phương đang nằm trong tay của mình, tự nhiên cũng muốn nhân cơ hội này vớt vát chút đỉnh:

"Gia chủ Armstrong thật là kiên trì, lẽ nào muốn bức tôi đến thế sao? Nói thế nào địa bàn này cũng do một tay tôi quản lý, đã bỏ ra không ít công sức, chỉ vì một câu nói đùa mà ngài toan cướp nó đi từ trên tay tôi, cõi đời này nào có chuyện gì dễ dàng như vậy?"

"Cô nói không sai, trên đời này quả thật không có chuyện dễ dàng như vậy, thế nên đó là lý do mà tôi không rỗi hơi đi chiếm lấy nơi này, dẫu sao đây cũng là do Bá tước Gunnhildr đích thân đồng ý đấy!"

Đưa tay vén vén tóc mái bị gió thổi loạn trước trán, từ đâu chí cuối Becky chỉ nở nụ cười nhẹ nhàng:

"Nếu cô vẫn không tin, tôi cũng không ngại đích thân gọi một cuộc điện thoại cho Bá tước Gunnhildr, tin rằng ông ấy hẳn có ấn tượng với chuyện mình đã làm mới phải! Vậy cũng được!"

Ngữ điệu của Becky rất đỗi bình thường, thế nhưng trong lời nói lại hàm chứa sự lạnh lẽo, vô tình mang theo một tia dọa người.

"Nói đến việc cô một tay đón lấy địa bàn này, nếu như tôi nhớ không lầm, nơi đây vốn thuộc về anh trai của tiểu thư Rosaria, mà hắn, vốn nằm dưới sự kiểm soát của nhà họ Armstrong.

Kamisato Rosaria, cô giết anh trai đoạt quyền lực, thậm chí còn làm ra chuyện phản bội nhà họ Armstrong, cô cho rằng tôi không biết? Tôi mặc kệ, bất quá tôi chỉ muốn nhìn xem rốt cuộc cô có thể làm được chuyện gì ra hồn.

Thế nhưng, thật là đàng tiếc, cô làm cho tôi rất thất vọng, không từ một thủ đoạn nào trèo lên trên người của lão già Gunnhildr. Tôi nên thương hại cho việc cô dũng cảm hy sinh, hay là nên nói cô dại dột hết thuốc chữa?"

Kamisato Rosaria bị nhìn thấu, ban đầu nét mặt còn thoáng qua một tia kinh hoảng, sau lại trở nên nhẹ nhõm.

Vứt bỏ điếu thuốc trong tay, đôi môi đỏ mọng thâm thúy nhếch lên, đôi con ngươi màu nâu ánh lên sát ý đẫm máu, cười lạnh nói:

"Nếu gia chủ Armstrong đã sớm thăm dò rõ ràng thân phận của tôi, mà vẫn còn có dũng khí đến nơi hẹn, hẳn là tôi nên tán thưởng lá gan lớn của cô mới phải? Ha ha ha!"

Dừng một chút, chậm rãi đến gần Becky Armstrong:

"Cô cho rằng tôi có thể dựa dẫm vào tên anh trai ngu xuẩn kia sao? Phụ thuộc vào một người phụ nữ như cô, đối với thế lực nhà Kamisato chẳng có tích sự gì. Thậm chí, để kiềm hãm gia tộc Kamisato, nhà họ Armstrong còn giữ lại một gia tộc Arataki ở Yokohama, khiến thế lực nhà Kamisato càng thêm hạn hẹp.

Cũng chỉ có hắn ta mới ngu xuẩn như vậy, cũng chỉ hắn mới có tầm mắt nông cạn như vậy, chỉ nhìn thấy miếng mồi nhỏ trước mắt, mà lại không biết thâu tóm hết toàn bộ thế lực hắc đạo ở Nhật Bản cho riêng mình, để có thể sánh vai với Ngũ đại thế lực! Người như thế, còn có tư cách gì nắm giữ vị trí chủ nhân gia tộc? Chẳng phải gia chủ Armstrong cũng nghĩ thế sao?"

Tư thế của Kamisato Rosaria khi tiến đến gần cô, gần như là muốn ăn tươi nuốt sống người đối diện, những lời nói ra hòa theo hơi nóng dồn đến bên tai. Kaeya Alberich vừa muốn ra tay đẩy cô ta ra, Becky lại nhẹ nhàng khoát tay áo, ý bảo anh không cần để ý tới.

Đột nhiên nắm lấy tay của cô ta, nụ cười nơi khóe môi của Becky có phần đông lạnh:

"Tiểu thư Rosaria, vị trí để tay của cô hình như có phần không đúng!"

Bị người khác nắm lấy cổ tay, gương mặt cô ta vẫn nở nụ cười điềm nhiên như trước, đáy mắt lóe lên sát ý khác thường:

"Gia chủ Armstrong, hà tất gì phải kiểu cách như vậy? Hừ, giả vờ làm ra dáng vẻ thánh thiện để cho ai nhìn? Cô dám nói mình chưa từng lên giường với Freen Sarocha Chankimha, cô cho rằng mình sạch sẽ hơn tôi sao?

Thật ra thì so với lão già Gunnhildr kia, ngược lại tôi cảm thấy hứng thú với cô hơn. Tôi rất muốn biết, người phụ nữ mà anh trai mình luôn tâm niệm, rốt cuộc có cái gì tốt, mà lại khiến cho hắn cam tâm tình nguyện bán mạng như vậy!

A, đúng rồi, gia chủ Armstrong còn chưa biết chứ? Thật ra thì thằng anh ngốc của Rosaria, hắn ta yêu cô, nói là từ khi vừa nhìn thấy cô lúc còn bé, liền không thể nào kiềm chế nổi, thật là buồn cười.

Mắt của gia chủ Armstrong cao hơn đầu người như vậy, làm sao có thể coi trọng người không có danh tiếng gì như hắn? Chẳng qua là, từ khi vừa thấy cô lên nắm quyền, tôi biết ngay tại sao hắn ta yêu cô.

Toàn thân toát lên khí chất thánh thiện tựa như thiên sứ, cho dù rõ ràng chỉ là giả vờ, vẫn có thể khiến cho lòng người rung động! Becky Armstrong, cô có địa vị như ngày hôm nay, chẵng nhẽ không dựa vào gương mặt này, thân thể này mang tới hay sao?"

Becky chưa bao giờ cho rằng bản thân mình thánh thiện đến mức nào, còn hồn nhiên, đây chỉ là loại vỏ bọc tượng trưng mà thôi. Cô vốn thuộc về một màu đen tối, thuộc về những nơi sặc mùi máu tanh, thiên sứ? Cho dù có là thiên sứ thật đi nữa, cũng là thiên sứ bị rơi xuống khỏi trời.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro