Chap 1: Về nước
Tại một sân bay lớn nhất thành phố Bangkok, Becky Armstrong cùng con trai của mình nắm tay đi ra. Nàng mặc quần jean vào áo thun body croptop khoe thân hình chuẩn của mình.
"Becky, mình ở đây" Vẫy vẫy với nàng
Yuki Aurassaya là bạn thân của nàng hiện tại là một bác sĩ tài giỏi và đang độc thân.
"Yuki" Becky tháo mắt kính kéo vali đi lại.
"Becky mình nhớ cậu lắm" Cả hai ôm nhau mà giọt nước mắt chảy dài.
Corbin thấy mẹ mình như vậy liền leo lên ghế ngồi bĩu môi.
"Không ai thương con hết"
Becky và Yuki buông ra phì cười nhìn sang Corbin.
"Về thôi"
Cả ba lên xe đi ra về. Vì tháng trước Becky đã nhờ Yuki Aurassaya mua cho mình một căn chung cư và chiếc xe ôtô để hai mẹ con sinh sống.
"Không ngờ làm luật sư cũng giàu quá nhỉ, biết vậy lúc trước mình đã học luật"
"Chắc cậu không giàu nhỉ, có nhà có xe"
"Hazz cũng không giàu bằng cậu. Đã 5 năm rồi cậu chưa về đây, cậu tính khi nào ra thăm mộ ba mẹ cậu"
"Chắc là ngày mai mình sẽ dẫn Corbin ra mộ ông bà ngoại" Becky nói mà mắt đỏ lên.
4 năm về trước khi lên bàn sinh Corbin thì nàng đã hay tin ba của mình đã mất. Lúc đó Becky rất suy sụp tưởng dường như đã chết trên bàn vì khó sinh. Cũng may lúc đó có Yuki bên cạnh nên nàng mới vượt qua được cú sốc lớn như vậy. Ngày nàng sinh con cũng là ngày Becky chính thức mồ côi vì thế Corbin Armstrong chính là mạng sống là niềm tin để nàng phấn đấu để có ngày hôm nay.
Yuki Aurassaya mua cho Becky một căn chung cư sát với mình để dễ chăm sóc cho hai mẹ con Becky. Lúc còn du học cả ba sống cùng nhau nhưng khi tốt nghiệp lấy bằng bên Mỹ, Yuki Aurassaya đã quay về nước để gần ba mẹ mình còn Becky lại muốn bên Mỹ để tiếp tục công việc.
Nếu như không vì Chankimha thị là tập đoàn lớn vang tiếng khắp các Châu thì Becky cũng sẽ không quay về.
Yuki Aurassaya cùng với Becky sắp xếp mọi thứ trong nhà, nhìn sang Corbin đang chơi siêu nhân ở sofa mà đi lại hôn vào cặp má bánh bao.
"Aaa dì hôn con là phải trả tiền đó"
Corbin Armstrong dù bé nhưng có gương mặt rất điển trai, đôi mắt đen láy chân mày rậm, sống mũi thì cao vút và có cặp má bánh bao rất đáng yêu.
"Corbin không thương dì sao? Nãy giờ dì phụ mẹ con dọn dẹp rất vất vả" Yuki chu môi làm mặt buồn.
"Thương mà thương mà" Corbin hôn mấy cái vào gò má Yuki làm cho Becky bật cười vì sự đáng yêu của Corbin.
"Becky cậu khi nào mới vào nhận việc ở tập đoàn Chankimha thị vậy?" Yuki ôm Corbin vào lòng hỏi.
"Tuần sau á, mình về trước là muốn nhập học cho Corbin ở đây"
"Cậu dự định sống ở đây luôn sao? Không về Mỹ sao?"
"Chắc ở đây luôn vì lương ở Chankimha thị gấp ba lần bên Mỹ, lại ổn định và có thời gian nhiều bên Corbin, mình muốn cho Corbin một cuộc sống tốt nhất để bù đắp cho nó"
"Mẹ, con không có thiếu thốn gì cả, mẹ đừng làm việc cực khổ như vậy con sẽ buồn" Corbin thấy cô gơm gớm nước mắt mà ôm lấy cổ cô.
"Mẹ có cực khổ gì đâu, ngoan, con đói chưa?" Nàng vỗ vỗ vào mông Corbin.
"Dạ chưa, khi nãy trên máy bay con có ăn"
"Vậy con đi vào phòng của mình sắp xếp đồ chơi của con đi, mẹ để trong đó"
"Dạ" Corbin hôn vào mặt nàng rồi chạy vào phòng mình.
"Becky cậu đừng buồn nữa, chuyện năm đó cậu quên đi dù gì cậu cũng đâu biết là ai"
"Ừ, mình quên rồi nhưng mình chỉ thấy tội cho Corbin thôi, sẽ bị bạn bè trêu chọc là không ba"
"Hazz trêu chọc gì chứ, có mẹ là đại luật sư nổi tiếng trên đất Mỹ và còn được Chankimha thị mời về làm việc thì đâu phải dạng tầm thường"
"Cậu đề cao mình thật đấy"
"Hazz không phải bên Mỹ ai cũng nói cậu là tuổi trẻ tài cao sao? Được giáo sư nổi tiếng chỉ dạy cơ mà"
"Hazz cậu thật là, hôm nay chúng ta ra nhà hàng ăn đi, mình mời"
"Tất nhiên là đi rồi, được đại luật sư nổi tiếng mời ăn cơ mà"
"Cậu ghẹo mình nữa là ăn mì gói nha"
......................
"Chủ tịch đầu tuần sau luật sư Armstrong sẽ đến nhận việc" Thư ký báo cáo với cô.
"Ừ"
"Chủ tịch trên báo nói vị luật sư này là mẹ đơn thân"
"Chỉ mới 24 tuổi lại là luật sư nổi tiếng cậu nghĩ cô ta đã lăn giường bao nhiêu lần mới có được địa vị như ngày hôm nay" Freen Sarocha Chankimha cười khẩy.
"Hả? Lăn giường sao? Vậy sao tập đoàn mình lại mời về làm trưởng ban pháp luật Chankimha thị?"
"Nhưng không thể phủ nhận cô ta cũng rất thông minh và tài giỏi. Tôi đã xem cô ta thụ lý một vụ bên Mỹ, khí chất rất cao ngạo lời lẽ rất đanh thép nhưng lại rất thuyết phục"
"Vậy sao? Chủ tịch đã gặp luật sư Armstrong rồi sao? Ở ngoài có đẹp như trên TV không?"
Freen Sarocha Chankinha nhếch môi cười.
"Tuần sau cậu sẽ gặp thôi"
......................
Freen Sarocha Chankimha bạn thân là Nam Orntara và Noey Vorrakittikun cả hai đều là tổng tài của Orntara thị và Vorrakittikun thị. Vào những lúc rảnh rỗi cả ba sẽ cùng nhau đi bar để uống rượu.
"Freen tới rồi kìa" Nam nói.
"Làm gì tới trễ vậy? Hai chúng tôi chờ đến dài cổ" Noey nói.
"Tôi có chút việc bận" Freen ngồi xuống nói.
"Ừ, nghe nói tập đoàn cậu đã mời được luật sư Armstrong về làm việc sao?" Nam hỏi.
"Ừ"
"Sao này tập đoàn tôi việc gì cần nhờ đến cậu cho tôi mượn luật sư Armstrong một chút xíu nha" Nam nói.
"Không rảnh" Freen liếc xéo Nam.
"Nghe nói cô ta là mẹ đơn thân" Noey nhàn nhạt nói.
"Mẹ đơn thân sao mà body chuẩn vậy? Mặt còn lại rất xinh đẹp"
"Cậu từ trên trời rớt xuống sao Nam Orntara" Noey cau mày nói.
"Tôi không quan tâm mấy đến phụ nữ, chỉ đọc tin tức thấy thôi"
"Vậy sao?" Freen nhếch môi cười.
"Tôi sao?"
"Ai kia bị hạ xuân dược phải tìm gái để giải quyết"
"Hừ..."
"Đêm đầu tiên thế nào? Nói cho chị em biết để học hỏi"
"Cậu bị điên sao? Đã 5 năm còn nhắc lại"
"Tại cậu kiếm chuyện với tôi"
Freen Sarocha Chankimha trừng mắt với Nam Orntara rồi uống cạn ly rượu.
TBC...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro