Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 61: Xuân dược (H+)


" Két "


Cô đỗ xe vào tầng hầm nhà của mình. Quay sang nhìn nàng, đôi mắt nàng vẫn nhắm, chỉ có động tác vẫn đang cố cởi chiếc cúc áo sơ trên người ra. Hai má ửng hồng, hơi thở gấp gáp không ổn định, hàng chân mày cau lại. Nhìn bộ dạng chật vật của nàng không thể không khiến cô lo lắng.

"Khó chịu..quá... nóng..."

Cô bước xuống xe, đi vòng qua chỗ nàng mở cửa, sau đó tháo dây thắt an toàn trên người nàng ra.

"Bec ngoan, vào nhà nhé--  Oái!!"

Nàng đột nhiên xoay người đẩy cô ngồi ngửa ra ghế, còn nàng thì ngồi hẳn trên đùi cô. Đôi môi lập tức tìm đến môi cô hôn một cách cuồng nhiệt. Bàn tay vội lướt xuống cởi nốt hai chiếc cúc áo cuối cùng trên người. Bờ vai quyến rũ dần lộ ra như đang mời gọi cô chiếm đoạt nàng. Đến cuối cùng, chiếc áo sơ mi cũng lặng lẽ rơi xuống sàn xe. Để rồi giờ đây, nửa thân trên của nàng chỉ còn độc nhất một lớp nội y.

" Chụt "

Nàng rời khỏi đôi môi ấy mang theo hơi thở dồn dập, gục vào lòng cô. Riêng cô chỉ biết ngồi thừ ra đó nhìn nàng kinh ngạc đến nỗi không biết phải phản ứng như thế nào. Trước mặt cô hiện tại là một Becca, người cô yêu, nhưng lại không giống với ngày thường chút nào cả. Ở nàng có gì đó rất lạ...

"Freen... mau giúp em... rất khó chịu... nóng quá... hưm..."

Nàng không ngừng ngọ nguậy cọ xát phần nhạy cảm xuống đùi cô. Một cảm giác bức rức, vô cùng khó chịu, cứ như có hàng ngàn con kiến bò quanh, cắn xé khắp cơ thể nàng vậy.

"Becca, em..."

Cô không chắc suy nghĩ của mình có thực sự đúng hay không, nhưng qua những phản ứng của nàng. Điều duy nhất khiến cô nghĩ tới chỉ có thể là...

"...bị trúng xuân dược sao?"

".........."

Nàng không đáp, hơi thở ngày càng trở nên nặng nề hơn.

"Mau..giúp em... bên dưới nóng... nóng lắm... rất ngứa... rất khó chịu..."

Nàng nắm lấy tay cô cho vào nơi mẫn cảm nhất trên cơ thể nàng cách một lớp vải mỏng tanh ở bên ngoài.

"Ân... hưm..."

Một lúc sau, ngón tay cô khẽ động, lập tức nghe thấy tiếng rên khẽ của nàng. Hẳn do bởi trúng xuân dược mà cơ thể nàng trở nên nhạy cảm hơn rất nhiều lần.

Cô liếm môi, nuốt nước bọt, nhìn xem phản ứng vì động tình này của nàng mà trong lòng không khỏi hưng phấn. Từ hơi thở, nhịp tim, cho tới thân thể run nhẹ mỗi khi khẽ chạm vào nàng... Tất cả mọi thứ như ngày càng làm cho nỗi ham muốn, dục vọng trong người cô dâng trào.

Đồng tử co giãn, thu tầm mắt, cảm giác lâng lâng trong người khiến cô không còn cách nào để ý đến bất kỳ thứ gì khác nữa ngoài nàng.

"Nào Becca, nói chị nghe xem... làm sao để giúp em?"

Cô vừa nói bên tai nàng, tay vừa miết nhẹ một đường vào tiểu huyệt nàng một cách thích thú.

"Muốn... em muốn chị... ngứa... ư... nhanh... mau..giúp em..."

Từng âm thanh phát ra từ đôi môi xinh đẹp đỏ mọng kia của nàng khiến cô càng thêm khoái chí thích trêu đùa.

Cô dừng động tác, tay rút ra đưa lên miệng liếm nhẹ trước mặt nàng. Ánh mắt sắc lẽm, sau đó dần tiến tới phả hơi vào tai nàng.

"Thế thì... mau cầu xin chị đi. Xin chị... thỏa mãn em."

Nàng thở dốc, bất giác nói:

"Xin chị... mau... thỏa mãn em... aa..."

Cô mỉm cười:

"Được, cho em..."

Liếm nhẹ lên vành tai đỏ ửng của nàng. Bàn tay giảo hoạt bên dưới trực tiếp vén lớp vải mỏng kia sang hết một bên, sau đó nhẹ nhàng đâm hai ngón tay vào sâu bên trong nàng.

"Aa... ứm..."

Tiểu huyệt nàng co giật bởi cảm giác được dị vật bên dưới đang cố gắng xâm nhập vào bên trong cơ thể. Nó vốn đã ướt từ lâu, lần này vì chịu sự kích thích của thuốc mà khít chặt dữ dội đến mức làm cô không thể nào di chuyển được ngón tay của mình.

"Ngoan, thả lỏng ra, chị mới giúp em được."

Nàng nghe lời. Bên dưới dần được thả lỏng, kèm theo tiếng rên khẽ ư ử của nàng.

Cô mỉm cười, tay đưa lên ấn môi nàng xuống môi cô hôn đắm đuối. Bên dưới, ngón tay cũng bắt đầu chuyển động đâm rút nhẹ nhàng vào trong tiểu huyệt nàng. Tốc độ chậm rãi chậm rãi dần đều cho đến khi cảm giác nàng không còn đau vì nó nữa thì cô mới thực sự tăng đều tốc độ. Mỗi lần đâm rút là mỗi sâu thêm một chút, và cũng là mỗi lần nàng ôm chặt lấy cô, cấu vào da thịt cô mà rên rỉ sung sướng trong khoái lạc.

Thân thể nàng run lên từng cơn, những âm thanh ngày một to rõ, cứ như mời gọi cô, muốn cô phải nhanh chóng chiếm đoạt nàng vậy.

"Freen... ưm... chị... aa... nhanh... hức... sướ..sướng quá... em..hỏng mất... hưm..."

Những âm thanh gợi dục liên tục được nàng thốt ra. Ngay lúc này đây, nàng chẳng còn tâm trí gì nữa cả, đầu óc gần như đã hoàn toàn bị thứ thuốc đó và ngón tay điêu luyện của cô đánh bay đi mất, chỉ còn lại bản năng và phản xạ tự nhiên của cơ thể.

Cô khoái chí cười, môi lưỡi đê mê tìm đến chiếc xương quai xanh quyến rũ của nàng mút lấy mút để. Tay kia không yên lại sờ soạn khắp cơ thể nàng...


" Bực "


Chiếc áo ngực của nàng vừa bị cô cởi ra vứt xuống sàn xe.

Mặc dù đây không phải lần đầu cô làm tình với nàng, nhưng là lần đầu tiên đầu óc cô trong trạng thái tỉnh táo nhất.

"Sướng không? Thoải mái không?"

Trông nàng hiện giờ thật khiến người khác muốn tươi nuốt sống.

"Aa... sướng... rất..thoải mái... hưm... aa... chỗ đó..em... hứm..."

Bên dưới của nàng dần thắt lại. Cô biết nàng sắp đạt cao trào liền đẩy nhanh tốc độ ra vào.

"Aa... Freen... em..sắp... Ứmm..."

Thân thể nàng run lên, tiểu huyệt co giật liên tục, sau đó trở nên vô lực, mềm nhũng ôm lấy cổ cô, bám víu vào đó làm điểm tựa sau màn đạt đỉnh cao trào vừa rồi.

Cô rút tay ra, với lấy miếng khăn giấy lau sạch tay mình. Thật nhẹ nhàng khoác hờ áo lại cho nàng. Định bế nàng trở vào nhà, nhưng nàng lại cứng đầu không chịu phối hợp mà sau cơn khoái lạc vẫn còn muốn... Cô không thể trách, vì thuốc kích dục là một thứ gì đó khiến con người chỉ còn biết chìm sâu vào trong ái dục...

"Bec ngoan, ở đây lâu em sẽ bị cảm, mình lên nhà nhé. Chị sẽ đáp ứng mọi thứ em muốn..."

Sau vài câu dụ dỗ, nàng cuối cùng cũng chịu đồng ý để cô bế nàng lên nhà.

...

" Cạch "


" Bịch "


Đặt nàng nằm trên chiếc giường lớn trong phòng ngủ.

Vừa định rời đi liền bị nàng kéo tay lại khiến cô mất thăng bằng ngã đè lên người nàng.

"Đừng đi, chỗ đó còn ngứa lắm. Mau giúp em, không chịu nổi nữa..."

Nàng ôm chặt cô, hai tay hai chân phối hợp giữ cô lại.

Cô nhìn nàng với vẻ mặt không một chút dao động. Tay đưa ra vuốt nhẹ mái tóc nàng, tới khuôn mặt ửng hồng, rồi cuối cùng là dừng lại trên bờ môi quyến rũ ấy. Một loại cảm xúc gì đó cứ lâng lâng trong người như thể hối thúc cô phải 'yêu' nàng hết đêm nay vậy. Mặc dù không tiếp xúc với cồn, nhưng cô lại trở nên say đắm, mê muội vì nàng.

"Em có biết em như thế, rất dễ khiến chị mất kiểm soát không, Becca? Chị không biết vì sao nhưng ngoài IDF ra, chẳng có ai to gan dám bỏ thứ đó vào ly nước của chị cả, ngoại trừ người đó... là em... Nếu thật vậy, thì bé con của chị nên bị xử phạt như thế nào vì tội hư hỏng đây, hửm?"

".........."

Nàng không đáp, mặc dù lý trí đã khôi phục lại được đôi chút. Nhưng với sự kích thích mãnh liệt từ xuân dược, cho dù lý trí nàng có mạnh mẽ đến mấy cũng không thể nào chống lại thứ thuốc ái dục đó.

Hơi thở không ổn định, thân thể nóng rực như lửa đốt, run lẩy bẩy tới đáng thương. Nàng rất muốn, ngay tại thời khắc này, nàng chỉ muốn cô yêu thương nàng, đâm vào bên trong nàng...

"Bên dưới ngứa... rất bức bối... hưm... khó chịu... giúp em đi... P'Freen..."

Một tên gọi quen thuộc mà nàng thốt ra, như vừa trở thành chiếc chìa khóa giải phóng nỗi dục vọng ham muốn trong người cô.

Gạt bỏ hết tất cả suy nghĩ sang một bên, cô ôm nàng lên để nàng ngồi trên đùi mình, lập tức ấn môi nàng hôn sâu xuống môi cô. Cứ thế, hai đầu lưỡi liên tiếp quấn lấy nhau. Giờ đây, cả hai đã chính thức chìm đắm trong ái dục, thỏa thích 'yêu nhau' trên chiếc giường lớn.

"Ưm... aa..."

Cô dời môi xuống mút mạnh vào cổ nàng, một tay xoa nắn ngực, một tay ở nơi tiểu huyệt của nàng chơi đùa.

Bị kích thích liên tục ở hai nơi mẫn cảm nhất trên cơ thể, khiến nàng vì sung sướng mà rên rỉ triền miên. Từng nơi, từng nơi môi cô đi qua đều để lại hàng chục những dấu đỏ chi chít xen kẽ lẫn nhau, đặc biệt là nơi chiếc xương quai xanh quyến rũ kia của nàng.

"Em thật ướt... Đã ra một lần mà vẫn còn nhiều nước thế này... thật muốn thao chết em, Becca..."

"Bên dưới... ưm... nóng quá... rất ngứa... muốn... cho em... hứm..."

Làn da trắng mịn như phát sáng, mùi hương dịu nhẹ trên cơ thể nàng qua những âm thanh rên rỉ sặc mùi ái dục như khiến cô phát điên lên.

Cô ôm nàng đẩy mạnh xuống giường, vươn tay tắt đèn trong phòng, vừa cởi quần áo vừa điên cuồng hôn xuống môi nàng.

"Chị... aa... hừ... chỗ đó... hưm..."

Đầu lưỡi chơi đùa nhũ hoa nhô cứng của nàng, tay ở bên dưới lại không ngừng mơn trớn, lâu lâu lại ấn vào hạt ngọc, làm nàng vì sung sướng mà rên rỉ, run rẩy lên từng cơn.

...

Trong màn đêm tĩnh mịch, len lỏi ánh sáng trăng cùng ánh sáng dịu nhẹ tỏa ra từ bóng đèn vàng mờ nhạt trong căn phòng như càng làm toát lên vẻ huyền ảo không kém phần nóng bỏng. Hai người con gái, hai thân thể không một mảnh vải âu yếm nhau trên giường. Những âm thanh khàn khàn rên rỉ đứt quãng, những tiếng hôn chụt chụt nhóp nhép của mùi vị ái dục liên tiếp vang lên thật rõ...

Cô trườn xuống, đi kèm theo là mỗi một dấu hôn rãi rác khắp người nàng. Nó đặc biệt đến nỗi khiến cô hưng phấn không thôi.

"Ư... chị... nhột... đừng mà... aa..."

Chiếc lưỡi ẩm nóng lướt một đường từ bụng xuống cặp đùi thon trắng nõn của nàng.

Động tác dừng lại, cô say sưa nhìn nàng trở nên thật mê người khi nằm dưới thân cô.

"Bec, chị là gì của em?"

"Là... người yêu..của em... ư..."

Nàng giờ đây chẳng khác gì mấy một người say rượu, vô thức trả lời.

Nhưng có vẻ câu trả lời này của nàng không làm cô cảm thấy hài lòng.

"Sai rồi, chị không phải người yêu của em. Chị là gì của em?"

Nàng khó chịu lắc động thân dưới, nức nở đáp:

"Là... là vợ em... vợ của em... hức... ngứa..ngứa quá... mau giúp em..."

Cô mỉm cười, một nụ cười thật ma mãnh toát lên vẻ hài lòng. Cảm giác hưng phấn trực trào dâng trong người, sau đó lại tiếp tục hôn lên đùi nàng, tiến dần đến khoảng giữa hai chân nàng.

Mỗi lần phả hơi vào nơi đó là mỗi lần nàng vì kích thích mà khẽ run, không quên cả tiếng rên ư ử trong cổ họng.

"Ân... hứm... aa..."

Một dị vật mềm mại lại ẩm ướt đột ngột xâm nhập vào cơ thể, cư nhiên ở nơi đó mà chơi đùa.

Hai tay bấu chặt vào ga nệm, ngón chân co quắp, nàng ưỡn người đón nhận liên tiếp vô số những kích thích sung sướng từ xúc cảm bên dưới mang lại.

"Aa... chỗ đó... hức... ưm..."

Biết đã chạm vào điểm G của nàng, cô đẩy nhanh tiến độ bằng cách đưa ngón giữa vào trong tiểu huyệt bắt đầu đưa đẩy, kết hợp môi lưỡi giảo hoạt liên tục liếm mút hạt ngọc nhỏ của nàng.

Đón nhận sự kích thích gấp bội, khiến đầu óc nàng rơi vào trạng thái mê man, nằm bên dưới thân cô rên rỉ. Từng mật dịch bị kích thích mà tuôn ra như suối.

Thật nhóp nhép và ướt át.

"Em sắp... aa... sướng..quá... chỗ đó... P'Freen... aa... P'Freen... nhanh... em... hứm..."

Tiểu huyệt ngày càng co rút khít chặt, báo hiệu cao trào sắp đến...

"Yêu chị... Saro..cha... em yêu chị... Hứmm..."

Nàng đã chạm đến đỉnh của cao trào, từng mật dịch tuôn ra được cô nuốt trọn hết tất cả.

Cô trườn lên, sau đó lại hôn sâu xuống môi nàng như thể muốn nàng thử nếm mùi vị tinh hoa kia của bản thân vậy.

" Chụt "

Hai đôi môi tách ra. Cô chủ động lau nhẹ vết nước bọt trên khóe môi nàng, lại yêu thương hôn lên trán, lên môi nàng vài lần trong sự cưng chiều hết mực. Thiết nghĩ, bấy nhiêu đây chắc đã đủ, để nàng nghỉ ngơi qua hết đêm nay hẳn là mọi chuyện sẽ dần tốt hơn thôi.

Cô mỉm cười, ôn nhu khẽ vuốt nhẹ mái tóc nàng, trêu ghẹo bên tai:

"Nếu hôm nay chị thực sự bị em hạ thuốc thành công, chắc chắn mọi chuyện sẽ rất khác. Chị biết ý định của em là gì, 'vitamin' của em rất tốt. Nhưng, để chuyện đó xảy ra, nhất định sẽ không dễ đâu, bé con à..."

----------[ Flashback ]----------

.
.
.

"Em ra ngoài vệ sinh một chút."

Freen nói vào tai Nam, bởi âm thanh xung quanh rất lớn và rất ồn ào, gần như chẳng thể nghe ra được gì ngoài tiếng nhạc xập xình hòa cùng tiếng hò hét của IDF.

Nam cầm vài quả nho cho vào miệng, nhìn Freen gật đầu.

"À, sẵn em xem Becky xong chưa luôn nha. Uống ở đây bao nhiêu lâu rồi mà đây là lần đầu tiên chị thấy quán chuẩn bị lâu như vậy luôn á!"

Freen gật đầu, sau đó mở cửa tiến thẳng đến nhà vệ sinh. Vừa liếc mắt qua một chút liền thấy phía xa xa trong một góc kia có bóng dáng ai đó trông rất quen thuộc... À, ra là nàng, Becca bé con của cô đây mà. Nhưng, nàng lại đang đứng nói chuyện gì đó với anh chàng nhân viên phục vụ.

Cô mỉm cười, định bỏ qua rồi bước vào nhà vệ sinh thì nghe loáng thoáng một chuyện khiến cô phải dừng hết tất cả mọi động tác...

"Ơ, cô vừa bỏ thứ gì vào ly nước này vậy?" – Anh nhân viên.

"Không gì cả, chỉ là một chút vitamin thôi. Với lại, đây là ly nước của người yêu tôi, thể trạng của chị ấy hiện rất không tốt, cần phải được bổ sung vitamin. Hơn nữa, chẳng phải không có chuyện gì qua mắt được IDF sao? Tôi là đồng đội của họ nên anh phải biết rõ rồi chứ, đúng không?"

Anh nhân viên híp mắt nghi hoặc

"Nhưng tại sao... cô lại không đợi đến lúc nước được mang vào trong mà lại gặp riêng tôi ở bên ngoài?"

Becca đan hai bàn tay sau lưng, nàng không đáp, chỉ mỉm cười nhìn chằm chằm vào mắt anh chàng nhân viên phục vụ kia...


" Tách "


Một cái búng tay của nàng trước khuôn mặt ngây ngô của anh ta.

"Anh chưa từng gặp tôi! Anh chưa từng gặp tôi! Anh chưa từng thấy tôi bỏ thứ gì vào ly nước cả! Sau 5 phút nữa kể từ thời điểm này mới được đi vào! Sau 5 phút nữa mới được vào! Nào, hãy lặp lại đi..."

"Ch..chưa từng... gặp... không... không thấy... 5... 5 phút..."


" Tách "


"Tốt! Được rồi, bây giờ anh hãy đi làm tiếp công việc của mình đi!"

Nhìn bóng lưng anh chàng nhân viên phục vụ kia rời đi, trong lòng nàng không khỏi phấn khích.

"Freen, để xem lần này, chị chạy thoát khỏi tôi bằng cách nào. Đã qua Nhật rồi, mang theo gần cả chục bộ đồ ngủ sexy lại chẳng thể làm ăn được gì. Thật đúng là tức chết mà! Nhưng không sao... P'Freen à, chị cứ chờ đó đi... Chờ xem tôi sẽ đòi lại cả vốn lẫn lãi từ chị như thế nào. Tôi đã nói rồi mà, Becca là người đã có sự tính toán chu toàn cho tất cả mọi chuyện, kể cả... những hành động của cô ấy..."

Becca vui sướng tự nói với chính mình. Nhưng, nàng lại không ngờ được rằng chính những hành động nàng vừa làm, vừa nói lúc này... rằng mọi thứ, Freen đều nhìn thấy và nghe thấy hết tất cả.

Khóe môi chậm rãi nhếch lên tạo thành một nụ cười vô cùng xảo quyệt. Xem ra lần này, ông trời đã đứng về phía cô rồi.

...

" Cạch "


Freen mở cửa bước vào.

Nam liền thắc mắc:

"Ủa, em không gặp được Becky sao?"

Freen cười trừ, đáp:

"Em không thấy em ấy, chắc đi đâu đó thôi."

Nam gật gù với Freen rồi cũng không hỏi gì thêm nữa.

.
.

Freen nhảy nhót cùng IDF nhưng ánh mắt vẫn luôn nhìn về phía Becca, nàng đang nói chuyện gì đó rất vui vẻ với Nam.

Cơ hội đến rồi...

Cô bước tới chỗ hai người, trực tiếp cầm ly nước của nàng lên, chậm rãi uống vài ngụm nhỏ, đôi mắt vẫn luôn quan sát nàng như đang chờ đợi một điều gì đó.

Nàng không để ý đến cô, bàn tay bắt đầu tìm kiếm ly nước của mình. Không thấy nó đâu liền khiến nàng nhíu mày, vừa định liếc mắt nhìn xuống, rất nhanh đã cảm nhận được ly nước trong tay. Thật ra, cô chính là người đã đẩy nhẹ nó đến tay nàng. Sau đó, nàng lại không nghĩ nhiều mà lập tức uống ly nước đó.

Đạt được mục đích, cô liền bỏ ly nước của nàng xuống, quay lưng đi nhanh đến chỗ IDF hòa chung cuộc vui, âm thầm quan sát nàng từ phía xa. Một lúc sau đó, lại nở ra một nụ cười vô cùng ma mãnh. Hóa ra, 'vitamin' của nàng đã phát huy tác dụng rồi.

...

----------[ Hiện tại ]----------

.
.
.

Nàng gục mặt, nằm gọn trong lòng cô với hơi thở nặng nhọc chưa có dấu hiệu ổn định trở lại. Cái ôm siết chặt, hai thân thể nóng rực không một mảnh vải dán vào nhau. Mặc dù điều hòa đang điểm 22°C, phải nói là rất lạnh, nhưng cả hai lại trái ngược hoàn toàn với bầu không khí của căn phòng lúc này. Nóng bức đến nỗi đã li ti vài giọt mồ hôi trên trán lẫn cả thân người.

"Ngứa... nóng quá... muốn..."

Cô ngạc nhiên, tính đến thời điểm hiện tại cô đã yêu nàng, làm nàng đạt đỉnh cao trào hai lần. Ấy vậy mà nàng vẫn muốn nữa sao? ...Hẳn là do cô đã quá xem thường thứ thuốc này rồi.

Thoáng chút suy nghĩ, sau đó lại bất chợt nhìn nàng cười rất chi là gian manh. Đôi bàn tay bắt đầu chậm rãi mơn trớn nhẹ nhàng trên da thịt nàng. Mỗi cái chạm là mỗi lần nàng giật nảy người vì xúc cảm, vừa nhột cũng lại vừa kích thích vô cùng.

Cô mỉm cười, phả hơi vào tai nàng với thanh âm như cách mà một nhà thôi miên hay làm.

"Nào, nói chị nghe xem, em muốn chị làm gì cho em, hửm?"

Nàng nắm lấy cánh tay hư hỏng đang trêu đùa cơ thể nàng kia, nhưng không phải là để ngăn cản.

"Muốn... bên dưới còn ngứa... giúp em... ân... aa..."

Nàng ưỡn người rên khẽ, bởi ngón tay của ai kia ở bên dưới đột ngột miết nhẹ một đường lên tiểu huyệt của nàng.

"Nhưng, làm sao để giúp em?"

"Hừ... bên trong... ân... lấp đầy..em... aa..ư... đâm vào..bên trong em... hứm..."

Cô cười thích thú, đê mê liếm dọc vành tai nàng, khẽ nói:

"Trẻ hư... phải bị phạt"

.
.


--------To be continued--------

[ Ngủ ngon 🌚 ]

Nếu cảm thấy hay, hãy bình chọn cho tác phẩm để nhiều người biết đến hơn nhé. Đó cũng chính là động lực giúp mình edit các chương tiếp theo 🫶

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro