Chương 16: Hoàng đạo án
Becca cúi đầu đứng chết trân ở đó.
Freen mất hết kiên nhẫn, lửa giận trong người ngày một bùng phát. Cô đưa tay nắm lấy cổ tay Becca mà siết chặt, vẻ mặt dữ tợn, lớn tiếng nói:
"Tôi hỏi lại một lần nữa, cô và Becca là mối quan hệ gì với nhau!? Tại sao cô lại biết hết tất cả những gì mà em ấy đã từng nói với tôi hả!?"
Becca hoàn hồn trước câu nói của Freen, nàng đau đớn giương cặp mắt nhìn lên người trước mặt. Một mớ hỗn độn của những dòng suy nghĩ cứ quanh quẩn trong đầu nàng:
"Câu này phải là tôi hỏi cô mới phải! Vì những lời nói đó, tôi cũng chỉ nói duy nhất cho một mình P'Freen nghe mà thôi! Tại sao cô lại biết được nơi này? Tại sao cô lại biết cái tên mà chỉ duy nhất một mình anh ấy gọi tôi? Tại sao... cô lại bảo tôi cảm nhận mùi hương và tiếng gió ở đây có quen thuộc hay không? Tất cả những điều cô làm, cô có biết nó rất giống với những gì mà P'Freen đã từng làm cho tôi hay không!? ...Khoan, khoan đã! Không, không thể nào lại thế được! Người mình đã yêu trong 2 năm, sau đó là chờ đợi ròng rã suốt 11 năm qua... không thể nào lại là... Rebecca Patricia Armstrong à, đừng để bị cảm xúc chi phối mà hãy dùng lý trí xem xét tình huống hiện tại đi. Chị ta và P'Freen chắc chắn chỉ là có mối quan hệ mật thiết gì đó với nhau thôi. Đúng! Nhất định là như vậy! Mình... mình không thể nào... đã từng có... một mối tình đồng giới được..."
Becca chua xót dùng sức gỡ tay Freen ra khỏi người mình, giả vờ tức giận:
"Cô đang nói cái quái gì vậy!? Becca là ai!? Tôi có quen cô ta sao!? Còn nữa, nếu sau này không phải vì vụ án thì đừng có mà kéo tôi đi đến những nơi như thế này nữa! Có biết thời gian của tôi quý báu lắm không!?"
Becca lạnh lùng bước lướt qua mặt Freen...
"CÔ CÓ BIẾT HOA LAVENDER MANG Ý NGHĨA GÌ KHÔNG!?"
Becca chùng chân lại. Cả hai người lúc này lại đối lưng cách nhau một khoảng.
Becca im lặng cúi gằm mặt, tay nàng nắm thật chặt lại, kiềm nén đau đớn, băng lãnh trả lời:
"TÔI KHÔNG BIẾT!!"
Freen đứng đó tự cười chế giễu bản thân mình, hẳn là cô đã quá ngu muội rồi. Bước chân chậm rãi đi lại đứng bên cạnh nàng.
"À, phải rồi. Người như cô thì làm sao mà biết được ngôn ngữ của loài hoa này cơ chứ! ...Ha!... Tôi xin lỗi vì lúc nãy đã vô tình nhầm cô với một người, nhưng cô yên tâm đi. Về sau, chuyện này sẽ không bao giờ xảy ra nữa. Vì tôi đã phần nào xác định được cô và em ấy là hai người hoàn toàn không liên quan gì đến nhau!"
Freen nói rồi bỏ đi một mạch ra xe.
Becca vẫn luôn giữ tư thế đó. Từng giọt nước mắt lặng lẽ rơi xuống lăn trên mặt nàng. Becca nấc lên thành tiếng, không bao giờ nàng nghĩ rằng con người đang bước đi phía trước kia lại chính là người nàng luôn tìm kiếm và chờ đợi suốt hơn 1 thập kỷ qua. Đau lắm, trái tim nàng rất đau, nó như đang rỉ máu, từng cơn từng cơn...
.
.
.
"P'Freen, anh dẫn em đi đâu vậy ạ?"
"Gần đến nơi rồi. Anh mới phát hiện ra chỗ này đẹp lắm! Anh muốn Becca là người đầu tiên cảm nhận được nó. Được rồi, tới rồi nè. Bây giờ, Becca hãy đứng giữa cánh đồng rộng lớn này, buông thả cơ thể thật tự nhiên. Sau đó, em sẽ nghe được tiếng gió, cảm nhận mùi hương của cánh đồng này tỏa ra hòa quyện chung với nhau. Nó sẽ tuyệt lắm đó!"
...
"Woa... tuyệt quá ạ! Mùi hương chỗ này thật dễ chịu! Không những vậy, tiếng gió xào xạc qua những tán lá cây nghe cũng thật hay nữa! Cơ mà sao... P'Freen lại ôm em ạ?"
"Becca à, em có biết hoa Lavender mang ý nghĩa gì không?"
"Em...em không biết. Nhưng, loài hoa này có tên là Lavender ạ?"
"Ừm, đúng rồi. Loài hoa này tên là Lavender, và nó còn mang một ý nghĩa rất rất đặc biệt nữa. P'Freen chỉ nói với Becca một lần thôi đó. Vì vậy, Becca nhất định phải ghi nhớ cho thật kỹ nha! ...Hoa Lavender được xem là biểu tượng tượng trưng cho tình yêu chung thủy, vì nó có gam màu tím và hương thơm nhẹ nhàng tinh tế, lãng mạn. Hơn nữa, loài hoa này còn biểu thị cho sự tinh khiết, im lặng, tận tâm và thận trọng. Không những thế, ý nghĩa đặc biệt nhất của chúng chính là Chờ đợi tình yêu. Em có biết không, trong số các loài hoa, thì hoa Lavender chính là loài hoa có ngôn ngữ đẹp nhất đấy. Vì vậy, nếu sau này khi Becca có thể nhìn thấy được thế giới rồi, thì P'Freen nhất định sẽ đứng trước mặt Becca cùng với một bó hoa Lavender trên tay. Khi đó, Becca sẽ biết được, người đã ở bên cạnh em trong suốt 2 năm qua chính là anh... Freen Sarocha Chankimha."
.
.
.
Lòng quặn thắt muốn dùng mọi cách để ngăn không cho nước mắt tuôn ra, nhưng Becca lại không thể...
" Bịch "
Becca khó thở ngã khụy xuống đất. Thân người run rẩy, khuôn mặt đã đỏ lên vì cảm xúc trào dâng. Nàng giờ đã không còn khóc nữa mà thay vào đó lại như một người mất trí
"Không, không đâu! Người mình đã luôn chờ đợi là Freen Sarocha Chankimha. Người mà mình yêu là... là con trai... không... không thể nào là... con gái..."
...
Mãi một lúc cố gắng thuyết phục bản thân, tâm trạng Becca cũng đã ổn định hơn lúc trước, từng bước chân nặng nề đi dần ra xe để người kia đưa nàng về trụ sở.
Ngồi trong xe, không ai nói với ai câu nào, chỉ là một bầu không khí đang quá đỗi ngột ngạt mà thôi.
.
.
.
IDF dàn hàng ngang đứng trước cửa trụ sở chờ Freen và Becca, thấy chiếc xe quen thuộc và bóng dáng của hai người con gái trong đội vừa bước xuống, liền không nhịn được mà hùng hổ đi tới.
"S6 à... Em vừa mới đưa B1 của bọn chị đi đâu mới về vậy?" – Chất giọng thân thiện dẻo nẹo của Nam, nhưng vẻ mặt của cô lại hoàn toàn trái ngược với điều đó. Nói đúng hơn là cô đang cố kiềm chế cơn thịnh nộ của mình.
Freen cười cười:
"Aw, có chuyện gì đâu mà chị làm nghiêm trọng quá dạ, N2? Em chỉ là cùng với B1 đi đến công ty của nạn nhân thứ 3 xem mối quan hệ đồng nghiệp của cô ta như thế nào thôi. Thôi được rồi mà, đừng có đứng ở đây nữa, chúng ta vào trong bàn tiếp về mấy cái vụ án này đi. Dư luận đã bắt đầu xôn xao hơn rồi kìa."
Freen vô tư khoác vai các thành viên còn lại rồi đi vào bên trong, cô cũng chẳng thèm quan tâm Becca đứng ở đó đang nhìn chằm chằm vào bóng lưng của mình.
.
.
.
Phòng họp IDF
"Nạn nhân đầu tiên, Becca Ayutthaya, 20 tuổi, là nghiên cứu sinh ngành Thiên văn học của trường Đại học Houston. Nạn nhân thứ 2, Kalaya Suwannarat, 19 tuổi, là sinh viên năm 2 của trường Đại học Chulalongkorn. Nạn nhân thứ 3, Ratana Anchalin, 27 tuổi, là nhân viên văn phòng."
Becca vừa nói vừa ghi chú thông tin lên tấm bảng phân tích vụ án.
Nàng khó hiểu, một tay khoanh trước ngực, tay còn lại chống dưới cằm với vẻ mặt nghiêm trọng
"Vậy rốt cuộc thì điểm chung giữa 3 người này có thể là gì được kia chứ? Bởi theo tình hình vụ án, đây không còn là một vụ án giết người thông thường nữa, mà nó đã trở thành một vụ giết người hàng loạt rồi. Suy ra, nếu như thế thì hung thủ thường sẽ có xu hướng chọn những nạn nhân có điểm tương đồng với nhau để ra tay... Ví dụ như Gary Leon Ridgway được mệnh danh là Green River Killer, đã giết 49 người trong thập niên 1980-1990. Ông ta đã sát hại rất nhiều phụ nữ và các cô gái trẻ ở tiểu bang Washington, nhưng phần lớn đều là 'gái điếm'. Hay về trường hợp của John Wayne Gacy, là một gã đồng tính biến thái, chỉ trong vòng 3 năm đã hãm hiếp và giết chết 32 người đàn ông... Thế thì tên hung thủ này tại sao lại chọn 3 cô gái trên?"
Becca tiếp tục nói:
"P'Zoilus, khi anh khám nghiệm lại thi thể của 3 nạn nhân thì có phát hiện ra được điều gì bất thường không?"
Heng thở dài, lắc đầu bất lực nói:
"Không có em à. Tên hung thủ này thuộc dạng rất chuyên nghiệp. Hắn ta không để lại bất kỳ một dấu vết nào trên người các nạn nhân cả. Điều mà anh biết hiện giờ chính là hắn ta đã cắt đi một phần cơ thể của nạn nhân ra trước, chứ không phải là giết xong rồi mới chặt xác."
Tới đây, Freen bỗng đi lại đứng ngay bên cạnh Becca. Nàng vẫn đang suy nghĩ mà không để ý cơ thể đã bất giác đứng xích ra một chút chừa cho Freen đứng vào. Cô nhìn thấy cũng không nói gì, chỉ cầm bút lên, vừa nói vừa tiếp tục phân tích
"Người đầu tiên, mất đầu, phần cơ thể còn lại bị thiêu cháy, được hung thủ treo lên giống như một con rối. Người thứ 2, mất ngực, được trang trí như một con bù nhìn. Người thứ 3, mất bụng, bị hủy hoại dung nhan giống con búp bê ma ám Chucky... Tôi nghĩ chúng ta nên tập trung vào điều này chứ không phải là tiểu sử của 3 nạn nhân kia."
Billy nghi hoặc:
"Đầu – Ngực – Bụng... không phải là từng bộ phận cơ thể người theo thứ tự từ trên xuống sao?"
Irin khẩn trương:
"Anh có thể giải thích cụ thể hơn không, Nathan?"
Billy nghiêm túc:
"Alethea, em thử nghĩ xem. Nếu như em muốn tạo nên một con người mới, thì không phải em sẽ bắt đầu từ những bộ phận này sao?"
Becca bắt đầu ngờ ngợ nhận ra:
"Khoan... khoan đã, anh vừa... mới nói là 'Con người mới' sao!?"
Nam bên này thấy kỳ lạ:
"Em phát hiện ra điểm gì sao, B1?"
Becca không trả lời, nàng chỉ quay lên nhìn chằm chằm vào 3 bức ảnh chụp của 3 thi thể nạn nhân ở tại hiện trường, vừa nghĩ vừa lầm bầm:
"Con rối – Bù nhìn – Búp bê ma. Cơ thể bị cháy – Bị phơi dưới ánh mặt trời – Bị thả trôi trên mặt hồ. Đầu – Ngực – Bụng..."
Mặt Becca dần biến sắc, lộ rõ vẻ hoang mang, chân hơi loạng choạng. Đột nhiên nàng mở to mắt, quay phắt lên nhìn về phía màn hình chiếu.
"P'N2, nạn nhân đầu tiên sinh ngày tháng bao nhiêu vậy chị!?"
Nam bất ngờ, khó hiểu hỏi lại:
"Sao em lại cần biết điều này? Thường thì cảnh sát chỉ điều tra thôi, nên không có chú ý đến ngày tháng năm sinh của nạn nhân."
Becca rất khẩn trương:
"Chị mau nói cho em biết đi!"
Nam thấy thái độ hiện tại của Becca làm cô cũng hoang mang theo, nhanh chóng đáp ứng yêu cầu của nàng.
Tra ra thông tin, Nam đọc lên thì cùng lúc Becca cũng nói theo.
"Becca Ayutthaya, sinh ngày 12/04."
-- "Cung Bạch Dương"
"Kalaya Suwannarat, theo hồ sơ của nhà trường là ngày 28/05."
-- "Cung Song Tử"
"Ratana Anchalin, sinh ngày 10/09 do anh trai nạn nhân cung cấp."
-- "Cung Xử Nữ"
Cả đội IDF đều khó hiểu nhìn Becca chỉ thấy nàng suy nghĩ một chút rồi quay người lại đứng đối diện với cả đội, tự tin nói:
"Hung thủ là nam giới, độ tuổi rơi vào khoảng từ 30-40 tuổi. Chiều cao tầm 1m7-1m8, cân nặng khoảng từ 60-85kg. Còn độc thân, không sống cùng ba mẹ, là con một. Có nhà riêng, và trong ngôi nhà đó có thể có phòng phẫu thuật dạng nhỏ hoặc đơn giản là có tất cả những dụng cụ cần thiết dùng trong việc phẫu thuật. Có xe hơi riêng, đặc biệt trong nhà luôn bật điều hòa hoạt động 24/24, cũng như là có tủ lạnh loại lớn. Bề ngoài gọn gàng, tươm tất. Hơn nữa, luôn thủ sẵn trong người bao tay, khăn tay, hay nước rửa tay."
"Em có thể nói rõ hơn không, B1?" – Billy nói.
Becca thở nhẹ:
"Cả 3 nạn nhân đều là những người có học thức nhất định, vì thế để họ tình nguyện đi theo mình đến 1 nơi nào đó, thì chỉ có thể là người có vẻ ngoài ưa nhìn. Theo như các báo cáo của P'Zoilus, trên cơ thể của cả 2 nạn nhân thứ 2 và thứ 3 đều không có dấu vết bị thương do chống cự hay bắt cóc, chỉ có duy nhất vết hằn dây thừng do bị trói tay chân, và có một nhát dao đâm vào bụng nạn nhân thứ nhất nhưng không phải là chí mạng. Nếu xét đầu tiên về độ tuổi. Như chúng ta đã biết, nạn nhân Becca Ayutthaya là nghiên cứu sinh của trường Đại học Houston. Như vậy, chắc chắn người đàn ông sống cùng với nạn nhân phải lớn tuổi hơn cô ta, thì mới đủ khả năng khiến cô ta nể phục và trình bày quan điểm của mình về sao Aldebaran. Hơn nữa, nếu xét về ngoại hình ưa nhìn, phải là một người dưới 40 tuổi. Một người đàn ông nếu đã trên 40 tuổi, được xem là già rồi, nên sẽ khó có thể khiến sinh viên như Kalaya Suwannarat tình nguyện đi theo mà không có chút nghi ngờ nào. Tiếp đến, như tất cả chúng ta đã nhận định ngay từ đầu, hung thủ mắc phải hội chứng OCD, thì hình thể mà em phát họa là hoàn toàn hợp lý. Nam, cao từ 1m7-1m8, cân nặng từ 60-85kg, chính là BMI chuẩn. Bề ngoài gọn gàng, tươm tất. Bao tay, khăn tay, nước rửa tay,... cũng chỉ là những công cụ để hắn lệ thuộc vào OCD. Tiếp theo, lý do hắn cắt một phần cơ thể của nạn nhân ra như vậy là để lưu trữ lại ở nhà của mình. Suy ra từ đó, em cũng đã biết lý do vì sao hắn phải làm vậy. Nếu muốn bảo quản thi thể người thì nhiệt độ phải là--"
"Từ 1-5°C" – Heng bỗng ngắt lời Becca, xong rồi cười cười lại làm động tác mời Becca nói tiếp.
Becca cười đáp lại, tiếp tục nói:
"Chính vì vậy, hắn phải hạ nhiệt độ trong nhà mình xuống mức thấp nhất, có tủ lạnh loại lớn để chứa những mảnh thi thể rời rạc. Hắn đương nhiên phải có nhà riêng, không những thế còn sống một mình, vì nhà chính là nơi an toàn và lý tưởng nhất để hắn thực hiện hành vi man rợ của mình. Hắn là con một, vì con một là nhóm đối tượng dễ mắc phải OCD nhất. Có thể là do phải gánh vác trên vai quá nhiều kỳ vọng và mong đợi từ gia đình mình, nên hắn mới trở nên điên loạn như vậy. Còn xe hơi riêng chính là phương tiện để dùng cho việc vứt xác. Hơn nữa, ngoại trừ nạn nhân đầu tiên thì cả hai nạn nhân sau, hiện trường chúng ta phát hiện xác không phải là hiện trường đầu tiên. Và điều này đã được P'Zoilus xác nhận. Chính vì thế, nếu muốn lấy phần thi thể của nạn nhân ra trong trạng thái 'đẹp' nhất, thì hắn ta phải xây dựng riêng cho mình một căn phòng phẫu thuật ngay ở trong nhà... Phạm vi đã được thu hẹp lại rồi. Ngôi nhà sử dụng điều hoà 24/24, chắc chắn tiền điện trong 1 tháng gần đây sẽ vô cùng cao. Phải mau chóng liên hệ với bên Điện lực, thì cơ may chúng ta mới có thể dễ dàng thu hẹp nghi phạm cần điều tra."
IDF đều rất hài lòng với những gì Becca trình bày.
"Em còn gì muốn trình bày nữa phải không? Cứ nói tiếp đi." – Irin cười nói.
Becca có hơi ngạc nhiên vì ý định của mình đã bị nói trúng phóc. Nàng bình tĩnh đi lên đứng trên bậc tam cấp ở giữa phòng họp, tự tin nói:
"Trường hợp xấu nhất xảy ra là hắn ta đã chọn được mục tiêu tiếp theo của mình. Ắt hẳn đó sẽ phải là một cô gái khoảng từ 18-35 tuổi. Có ngày sinh rơi vào khoảng 23/09-23/10. Có hứng thú với bói toán, thuật chiêm tinh. Cuối cùng, hắn chắc chắn phải là một tên sát nhân làm nghề liên quan đến cung hoàng đạo."
"Cung hoàng đạo sao?" – Billy cau mày thắc mắc hỏi.
Becca hít vào một hơi, nghiêm túc nói chính xác ý định của mình:
"Đúng vậy, đây không còn đơn thuần là một vụ án giết người hàng loạt chỉ để cho vui nữa, mà nó hoàn toàn có động cơ ở phía sau. Bởi vì em đã tìm ra quy luật chọn nạn nhân của tên sát nhân này. Hắn ta sẽ chọn 'con mồi' của mình theo cung hoàng đạo của họ."
"Chọn nạn nhân..."
"Theo cung hoàng đạo sao!?"
Irin bị Heng ngắt lời.
Becca gật đầu, tự tin nói:
"Phải, đây chính là... Hoàng đạo án."
--------To be continued--------
Nếu cảm thấy hay, hãy bình chọn cho tác phẩm để nhiều người biết đến hơn nhé. Đó cũng chính là động lực giúp mình edit các chương tiếp theo 🫶
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro