Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 89

Một ổ khóa phải mất 10 tiếng mới mở được mà không cần phải phá hủy dấu vân tay.

Ferny về đến nhà, bà Thanawat đã lấy được giấy cam đoan bảo tồn hơn 23 năm.

"Mẹ có đem một tờ khác bỏ vào, ba con không nhìn kỹ, hẳn là sẽ không phát hiện là giả."

"Về phần này, con giữ đi, nếu để ở chỗ mẹ, mẹ sợ bị ba con phát hiện."

Thỉnh cầu này Ferny đương nhiên sẽ không cự tuyệt.

Chỉ cần tìm được mẹ của Becky, và xác định ông Prachak mấy năm nay vẫn duy trì liên lạc với bà ấy, vậy phần văn kiện này, chính là công cụ tốt nhất để hắn và gia tộc Nonjia cắt đứt quan hệ.

Lực chú ý của cô còn đặt ở trên giấy cam đoan trong tay, bên tai, liền vang đến tiếng hỏi của bà Thanawat.

Trong chốc lát, cô đã tỉnh táo trở lại.

"Con nói ba con ở bên ngoài có người khác, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?"

"Mẹ thấy ở trong két sắt, có một sợi dây chuyền mẹ chưa từng thấy qua, hẳn là..."

"Là ba con để trong đó."

***

300 mẩu dữ liệu, sẽ cần một khoảng thời gian nhất định để xử lý hết.

Có lẽ là vì có thể sớm chia sẻ tin tức tốt với Ferny, Jinna tự nguyện ở lại phòng thí nghiệm tăng ca.

Suốt bảy ngày liền, cô đều ngủ trong bệnh viện.

Ngay cả ông Prachak cũng khuyên cô về nhà nghỉ ngơi.

"Thầy, em muốn làm xong sớm một chút."

"Nếu như nhóm số liệu này không có tác dụng, có thể mau chóng đổi nhóm tiếp theo."

"Cứ như vậy, cũng sớm sẽ có kết quả."

Nếu không có trường hợp lâm sàng thực tế, chỉ có thể dựa vào một số lượng lớn các trường hợp mô phỏng giả lập để tiến hành các thí nghiệm xa hơn.

Mấy ngày nay, Jinna đã hoàn thành phân tích mấy ngàn phần số liệu, nhưng cũng không đạt được kết quả tốt.

Điều cô có thể làm, chỉ có lặp đi lặp lại một lần.

Có lẽ, sự cố gắng của cô đã đả động đến thần may mắn.

Lúc này đây, mọi nỗ lực của cô cuối cùng cũng được đền đáp.

Dựa trên kết quả mô phỏng dữ liệu, cô thu được công thức gồm các thành phần có tác dụng vô hiệu hóa tác dụng phụ của progesterone.

Theo lý mà nói, loại thuốc mới này có thể loại bỏ hoàn toàn tác dụng phụ của progesterone trong cơ thể con người, nhưng tác dụng cụ thể cần phải nghiên cứu thêm.

Quá trình phân tích, rất thuận lợi, thuận lợi đến mức khiến cô cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Để loại trừ khả năng dẫn đến kết quả không chính xác do thao tác không đúng, cô đã nhập tất cả các bảng trong thư mục vào mô hình, lại làm thêm một lần phân tích hỗn hợp phức tạp nhất.

Hàng nghìn dữ liệu đang chạy cùng lúc, trên màn hình máy tính có vô số biểu đồ, và đồ thị.

Jinna nhíu mày, điều chỉnh một biểu đồ trong đó ra, chậm rãi phóng to, tỉ mỉ so sánh qua, thật đúng là từ đó tìm ra điểm dị thường.

Hệ thống cho thấy, có một phần nhỏ dữ liệu, hình như không thích hợp lắm.

Số liệu có vấn đề, kết quả mô phỏng ra có thể dùng được hay không, còn phải bàn bạc lại.

Jinna lấy di động ra, đang chuẩn bị gọi điện thoại cho ông Prachak, trong đầu bỗng nhiên vang lên giọng nói của Ferny.

"Nếu một ngày, ba tôi đưa cho cô một hồ sơ bệnh án về progesterone, bảo cô tiếp tục giúp ông ấy làm thí nghiệm, cô sẽ đồng ý chứ?"

Cô chưa bao giờ coi những lời này là nghiêm túc.

Nhưng giờ phút này, cô không thể không suy nghĩ nhiều.

Nghiên cứu về progesterone, hoàn toàn được tài trợ bởi bệnh viện.

Số liệu cơ quan nước ngoài cung cấp, luôn luôn trực tiếp fax cho người khởi xướng dự án, cũng chính là ông Prachak.

Là thành viên dự án, Jinna không có tư cách tiếp xúc với số liệu ban đầu, cô cũng chưa bao giờ hoài nghi tính chân thực của số liệu.

Cô cúi đầu mở danh bạ trên điện thoại, rất nhanh, cô lấy ra một cái tên đã lâu không liên lạc, trực tiếp gọi tới.

Đầu dây bên kia, truyền đến giọng nói của một người phụ nữ trưởng thành.

Hai người hàn huyên vài câu, đối thoại mới tiến vào vấn đề chính.

"Tiền bối, nghe nói chị tốt nghiệp xong liền xuất ngoại sau đó vào làm việc ở Buluang, bây giờ chị còn làm ở đó không?"

Người phụ nữ đó là tiền bối tiến sĩ của Jinna, khi nghe câu hỏi này, cô không khỏi mỉm cười.

"Vẫn còn."

"Cái hạng mục mà thầy làm mấy năm nay, số liệu dùng chính là tổ của chúng ta phụ trách, nếu như nhớ không lầm, cái hạng mục này bây giờ là em đang làm nhỉ?"

"Em đột nhiên liên lạc với chị, không phải là vì chuyện này chứ?"

Bị đoán trúng mục đích, Jinna có chút ngượng ngùng.

Trầm mặc vài giây, cô mới nhẹ nhàng trả lời.

"Dạ."

"Hạng mục này, thầy tạm thời giao cho em."

"Vài ngày trước, thầy có cho em một nhóm số liệu mới, lại bị em không cẩn thận làm mất, cho nên muốn hỏi chị một chút, có thể gửi số liệu ban đầu thêm một phần cho em không."

Lại làm mất số liệu quan trọng như vậy, khó trách không dám nói với ông Prachak.

Người phụ nữ kinh ngạc, do dự một lúc, cuối cùng vẫn đồng ý.

"Số liệu vốn chỉ có thể gửi riêng cho thầy, nhưng nếu hạng mục này thầy đã giao lại cho em, vậy chị sẽ phá lệ, gửi cho em một bản sao riêng."

"Chuyện này chị sẽ không nói cho thầy, nhưng em cũng phải cẩn thận một chút, đừng mắc phải những sai lầm như làm mất dữ liệu nữa."

Jinna đang nghĩ cách nhờ tiền bối giấu giùm mình chuyện này, không ngờ đối phương lại đề nghị giúp che đậy, trong lòng cô không khỏi cảm thấy cảm kích hơn một chút.

"Tiền bối, lần này thật sự phải cảm ơn chị."

"Chờ chị về nước, em sẽ mời chị ăn cơm."

Lễ nghĩa cơ bản, luôn phải có.

Người phụ nữ nghe thấy những lời này, lại cười khẽ một tiếng.

"Được, tháng sau chị sẽ về Bangkok, đến lúc đó, em đừng quên lời hứa của em."

Cúp điện thoại, chưa đầy mười phút, Jinna đã nhận được fax từ nước ngoài gửi tới.

Vẫn là 300 phần giả định ca bệnh, trông không khác gì đống tài liệu mà ông Prachak cho.

Jinna so sánh từng cái một, và sau hai giờ, cô thực sự đã tìm thấy hai phần dữ liệu mô phỏng đã được sửa đổi trong số 300 phần.

So sánh với số liệu ban đầu, biên độ thay đổi của hai phần số liệu này cũng không tính là lớn.

Nếu như không phải đem toàn bộ số liệu đặt tập hợp lại làm hỗn hợp phân tích, chỉ sợ vĩnh viễn cũng sẽ không có người phát hiện số liệu này đã bị động tay động chân.

Mà tình cờ là thay đổi số liệu, mới thành công đạt được kết quả mong muốn.

Jinna suy nghĩ hỗn loạn, mơ hồ có thể đoán được hai phần số liệu này đến tột cùng từ đâu mà đến.

Trong đầu cô, lại một lần nữa nhớ lại từng chút từng chút khi cô ở riêng với Ferny.

Rất hiển nhiên, những sự mập mờ cố ý hay vô tình kia, không chỉ có một lần...

Không phải mang theo mục đích cố ý tiếp cận.

Từ phòng đàn đi ra, đã là 10 giờ đêm.

Ferny trong tay xách túi, đứng ở bên đường chờ tài xế tới đón mình về nhà.

Khi nhìn thấy Jinna xuất hiện, vẻ mặt của cô có chút kinh ngạc, nhưng rất nhanh liền bình tĩnh như lúc ban đầu.

Cô không nhúc nhích, vẫn đứng tại chỗ, chờ Jinna chủ động đến gần, giống như một chú chó con đáng yêu dính người lại nhát gan, vừa nhìn thấy cô, liền cẩn thận từng li từng tí tiến lại gần.

Giữa hai người, cách nhau một con đường.

Cứ như vậy xa xa nhìn, ai cũng không chủ động bước lên.

Bên đường có đèn đường, Ferny nhìn rõ mặt của Jinna.

Lần trước gặp mặt, là ở trong phòng làm việc của ông Prachak.

Khi đó, ánh mắt Jinna nhìn về phía cô không chỉ nóng bỏng, hơn nữa còn tràn đầy khao khát, sao lúc này nhìn, lại lãnh đạm như vậy?

3 phút trôi qua, cô gái dưới đèn đường, vẫn không nhúc nhích.
Ferny nhận ra có điều không ổn, lần đầu tiên, chủ động đi về phía Jinna.

"Đã trễ thế này, là tới tìm tôi sao?"

"Nếu là tới tìm tôi, tại sao lại đứng yên không nhúc nhích?"

Gió đêm thổi qua, tóc Ferny nhẹ nhàng lay động.

Trong mắt cô dường như đang mỉm cười, vẻ kiêu ngạo trên lông mày biến mất, cả người cô dường như dịu dàng hơn rất nhiều.

Jinna nhìn khuôn mặt xinh đẹp quyến rũ này, hô hấp nhất thời rối loạn.

Trong nháy mắt, cô thậm chí muốn giả vờ như mình không biết gì, tiếp tục phối hợp với cô gái này pha trò.

Nhưng cô không thể.

Cô mím môi, trong lòng có chút khổ sở, không biết mấy ngày nay ở chung, cô gái này rốt cuộc có coi mình là bạn hay không.

Cô không phải là một người quanh co, trong đầu đang suy nghĩ cái gì, trong miệng liền nói cái đó.

"Cô vì muốn biết tiến độ nghiên cứu progesterone, cho nên mới làm bạn với tôi, có phải hay không?"

"Cô đã sớm biết chỗ thầy có ca bệnh lâm sàng về màng thai, đúng chứ?"

Hai câu hỏi liên tiếp giống như một mũi kim đâm vào nơi mềm yếu nhất trong trái tim Ferny

Ánh mắt của cô, trong nháy mắt liền hoảng hốt.

Cô muốn giải thích, nhưng không biết nên giải thích như thế nào.

Bởi vì lời Jinna nói, tất cả đều đúng.

Sự tiếp cận của cô, quả thật mang theo mục đích.

Cô không nói gì, ngược lại nhanh chóng dời tầm mắt khỏi mặt Jinna.

Biểu hiện chột dạ, trầm mặc không trả lời, đã nói lên tất cả.

Cảm giác bị người khác lợi dụng, cũng không dễ chịu.

Môi Jinna khẽ buông lỏng, trong mắt có chút buồn bã không thể đè nén.

Cô cũng không muốn nắm lấy chuyện này không buông, tựa như chưa từng xảy ra chuyện gì, giọng nói lại khôi phục bình thường.

"Tôi biết rồi."

Ba chữ rất lạnh nhạt, giống như đã chấp nhận sự thật mình bị lừa gạt.

Ferny ngẩng đầu lên, lông mày hơi nhíu lại.

"Cô không giận sao?"

Sao lại không tức giận chứ?

Jinna không lên tiếng, chỉ thở dài, lui về phía sau hai bước, kéo dài khoảng cách giữa hai người.

Cô không trả lời vấn đề này, chuyển đề tài sang ông Prachak.

"Thầy thật sự đang dùng người sống làm vật nghiên cứu thuốc sao?"

Ferny nghe tiếng khựng lại, đáy mắt có chút rối rắm.

Cô đang tự hỏi trong lòng, Jinna liệu có phải là một người đáng tin cậy hay không.

Kết quả quá rõ ràng.

Cô lựa chọn tin tưởng Jinna.

Cô lắc đầu, đem những chuyện ông Prachak đã bí mật làm nói ra.

"Nó thậm chí còn đáng sợ hơn việc nghiên cứu thuốc nhiều"

Chân tướng, vượt xa tưởng tượng của Jinna.

Cô không thể tin được người thầy mà mình tôn kính nhất, sau lưng lại làm nhiều chuyện ác độc như vậy.

Cô cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

"Những bức ảnh này, là tôi lén chụp ở phòng làm việc của ba, cô là bác sĩ, hẳn là biết phần tài liệu này đại biểu cho cái gì."

Jinna nhận lấy điện thoại di động, liếc mắt một cái liền nhìn ra, hai phần số liệu bị thay đổi kia, chính là xuất phát từ tài liệu Ferny chụp lén được.

Chuyện đã đến nước này, cô không thể không tin.

Cô không khỏi cảm thấy sợ hãi, một lúc sau, lưng cô đổ đầy mồ hôi lạnh.

Ý thức được Ferny muốn làm gì, trong mắt cô, tất cả đều là khiếp sợ.

"Cô muốn tố cáo thầy sao?"

Ferny gật đầu, sắc mặt lạnh nhạt.

"Ừ, tôi muốn tố cáo ông ấy."

"Nhưng không phải bây giờ, ít nhất, phải chờ hắn rời khỏi gia tộc"

Jinna cau mày.

Đứng ở góc độ người ngoài, cô không hiểu Ferny vì sao có thể kiên quyết đại nghĩa diệt thân như vậy.

"Tôi không nói là cô làm sai"

"Nhưng dù sao ông ấy vẫn là ba cô, tại sao cô lại..."

Ferny nghe tiếng cười lạnh, đưa hai tay ra.

"Chỉ bằng việc tay của tôi đã trở nên như vậy, nhưng hắn vẫn không chịu để cho tôi an tâm trị liệu"

"Chỉ bằng việc hắn lừa tất cả mọi người trong nhà, bao gồm mẹ tôi, các anh tôi, còn có tôi."

"Chỉ bằng việc cô gái bị hắn giam cầm hơn 10 năm nay, không ai khác, chính là con gái ruột của hắn, là chị em cùng cha khác mẹ với tôi."

"Chỉ những lý do này, đã đủ để tôi tống hắn vào tù chưa?"

Jinna càng nghe, càng kinh hồn bạt vía.

Đối với Ferny, cô cũng càng thêm đồng tình.

"Cô muốn tôi giúp cô làm gì?"

Nếu ngay từ đầu Ferny đã mang theo mục đích tiếp cận cô, điều đó chứng tỏ rằng cô có giá trị lợi dụng.

Jinna biết được chân tướng sự việc, hiểu được cách làm của Ferny, cũng không vì chuyện này mà rối rắm.

"Là giúp cô thu thập chứng cứ mà thầy tiến hành nghiên cứu phi pháp? hay là muốn lấy được tư liệu thí nghiệm có liên quan đến màng thai?"

Câu nghi vấn này, quá mức trắng trợn, khiến trong lòng Ferny có chút áy náy.

Cô không tiện đưa ra yêu cầu với Jinna, nhưng cô biết, trước mắt ngoại trừ Jinna, không ai có thể giúp được cô.

Trầm mặc một hồi, cuối cùng cô cũng nói ra thỉnh cầu của mình.

"Tôi muốn đến Barkham gặp một người".

"Tốt nhất, cô có thể mang theo dụng cụ kiểm tra màng thai, đi cùng tôi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro