Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 3




   Chưa bao giờ Freen vui như lúc này, cô của bây giờ có đi muộn cũng không lo bị trừ lương và hôm nay cô không tới công ty của mình mà tới tập đoàn của nhà cô.

   "Chankimha tổng" hơi gật đầu đáp lại Freen không ngừng bước chân tiến thẳng lên tầng cao nhất của toà nhà. Nhà Chankimha ba đời chuyên khai thác và chế tác đá quý và trang sức. Nhưng Freen lại yêu thích du lịch nên học cả hai chuyên ngành song song sau khi ra trường cũng đi thực tập tích luỹ kinh nghiệm, tất nhiên cũng có vay mượn vốn từ chủ tịch Chankimha và trả sạch cả vốn lẫn lời trong vòng một năm. Từ đó mở một công ty riêng và phát triển vững mạnh như ngày hôm nay mà không cần dựa dẫm vào gia đình.

Cánh cửa mở ra trước mặt Freen chính là chủ tịch Chankimha ở độ tuổi lục tuần thời gian nhuốm màu trên đôi mắt làn da lại càng tăng thêm nét cao sang quý phái của bà.

"Bà nội" Freen nhìn bà mình lần gần nhất cô gặp bà là bao lâu rồi nhỉ? Thường cô chỉ gọi video cho bà chứ đã lâu rồi không nhìn bà gần như vậy.

"Freen Sarocha giờ cháu đã có suy nghĩ về đây chưa?"

"Nội à cháu vẫn đang làm tốt cả hai nơi đó sao"

"Ý ta là muốn cháu ngồi ở vị trí này mỗi ngày chứ không phải bay nhảy như chim nay chỗ này mai chỗ kia. Freen còn muốn vắt kiệt sức lực của bà già này tới bao giờ nữa?"

May mắn cửa đã đóng kín, chủ tịch Chankimha bắt đầu khóc lóc với đôi mắt ráo hoảnh không đọng một giọt nước mắt nào. Freen quá quen với điệu bộ ăn vạ này của bà nội đến bên bóp vai cho bà thủ thỉ.

"Bà ơi bà còn khoẻ còn sung sức lắm mà cháu thì còn nhỏ dại cần có bà ở bên rất rất lâu về sau nữa nên vì cháu, vì tập đoàn mong bà mạnh khoẻ và quyết đoán tuyệt tình hết mình với vị trí lãnh đạo thêm nữa ạ"

"Dẻo mồm là giỏi, mạnh cái tay lên." Những việc Freen làm cho tập đoàn không phải là ít, tất cả hợp đồng lớn đều là cô ra mặt bà Chankimha chỉ đứng sau quan sát. Bà hài lòng về người thừa kế này thậm chí đám cổ đông kia ban đầu còn có suy nghĩ chèn ép đứa trẻ trông vắt mũi chưa sạch này nhưng đã bị đánh cho tan tác bằng thực lực.

Bà thương xót Freen vì là đứa con độc nhất nên từ khi mười lăm đã phải mài dũa để gánh vác nhiều thứ. Càng đau xót hơn khi con trai và con dâu bà bỏ nó mà ra đi quá sớm khiến nó càng gấp rút trưởng thành.

Hai mươi tuổi Freen thẳng thắn nói với bà về xu hướng tính dục của mình, chủ tịch Chankimha choáng váng và tức giận, hai bà cháu không nói chuyện một tuần trời. Freen cũng dọn ra ở riêng trước khi đi chỉ để lại lá thư vỏn vẹn vài dòng ngắn ngủi.

"Bà nội! bà là người thân duy nhất yêu thương Freen, Freen mong bà cho cháu cơ hội có thể tìm được người thứ hai yêu thương cháu như bà yêu cháu. Cháu muốn bản thân mình cũng được tắm trong tình yêu như bao người vậy, không bắt buộc là nam hay nữ chỉ cần là cháu yêu và người đó cũng yêu cháu là đủ. Cuộc đời Freen vậy cũng là viên mãn rồi. Freen yêu bà nhiều lắm!"

Bà Chankimha đã nghĩ rất nhiều, đời người nói ngắn không ngắn dài cũng chẳng phải chớp mắt đã qua nửa đời vậy thì cố chấp làm gì hãy cứ yêu đi thiếu nữ. Hãy cứ yêu đi như không hề có ngày mai. Cuối cùng sau hàng loạt tin nhắn hỏi thăm từ Freen mà bà đọc rồi không thèm trả lời, bà Chankimha trực tiếp gọi cho Freen kết thúc chiến tranh lạnh từ một phía.

"Bà nội, bà đang nghĩ gì vậy?"

"À nghĩ về chuyện cũ thôi, Freen của bà cũng không còn nhỏ nữa đã nghĩ tới kết hôn chưa? Có đối tượng chưa hay cần bà làm mối cho này"

Freen cười hì hì nói bà không cần lo lắng nếu cô chắc chắn thì sẽ ra mắt bà ngay và luôn.

"Nhanh lên đấy không ung hết trứng thì chắt của ta sẽ bị giảm trí thông minh mất đến cháu đã hơi ngẩn ngơ rồi đấy. Lấy cái gien nào tốt giúp ta chọn một cô gái thông minh như mẹ cháu ấy còn nếu không thông minh thì phải xinh đẹp nghe chưa"

Khi chỉ có hai bà cháu bà Chankimha lại chê bai đứa cháu này vừa ngốc lại còn vô tri. Freen chỉ biết méo miệng cười.

Cùng bà nội ăn trưa rồi Freen mới trở về công ty của mình với mấy túi trà sữa và bánh ngọt trên tay giao cho Tee đi chia cho mọi người.

"Oa chị Tee nay tâm lý thế đúng vị em thích này"

"Cái này còn giảm đường full topping nữa. Tee tinh tế quá"

"Tee ơi mình muốn làm trà xanh của bạn quá"

"Cám ơn tình cảm của các chị em dành cho Tee nhưng mà không phải tôi mua đâu, boss mua đó"

"Tee có đùa không đó? Boss Freen ấy á? Con người hay nhếch mép cười đểu với đôi mắt liếc ngang ấy hả?"

Tee cười ngất đặt tờ note vàng vào tay bạn đồng nghiệp rồi chuồn lên phòng. Thật không nghĩ hình ảnh của sếp mình trong mắt nhân viên lại xấu như vậy. Hôm nay họ sẽ được khai nhãn quang.

Tờ giấy kia là bút tích của Freen ghi chú từng thói quen và vị trà của từng người. Freen chỉ đang cố tỏ ra trưởng thành đứng đắn mà trong mắt nhân viên đó là khó ở khó chiều. Tội freen mà kệ ai bảo cứ cố gồng làm chi có ngày đứt áo dú.

Freen đá guốc sang một góc đu đưa trên ghế dựa lướt line nhìn thấy dấu tích xanh của ai kia đang sáng cô chọc chọc ngón tay vào màn hình rồi lại úp điện thoại xuống, Freen không nghĩ ra câu chuyện để bắt đầu. Rebecca không phải đối tượng trong tầm ngắm của Freen, gặp nhau mới có hai lần miễn cưỡng coi như là bạn xã giao.

Lại nhấc điện thoại khỏi mặt bàn Freen tìm tới P'Nam . Vừa thả icon đầu dây bên kia đã hồi âm.

"Sao? Trúng thưởng chưa em gái?"

Người bạn này của cô tính cách thật sự quá ư đáng ghét lúc nào cũng chỉ rình sẵn để chọc ghẹo cô.

"Mind mới rủ em tối nay đi bar Suny đó, chị cho phép ả đi đi nhé. Mind sợ chị nên nhờ em ra mặt xin phép đó" Freen thả một que diêm tàn xuống kho dầu hoả cười khoái trá. P'Nam đã xem và không trả lời.

Nghĩ tới viễn cảnh Nam phi tới quậy Mind tan nát mà Freen hả hê ghê gớm. Lâu lâu quây quần bên bếp lửa cho ấm êm cửa nhà.

Tee trông thấy bộ dạng của Freen cảm thán đúng là nhân viên miêu tả cũng không sai lắm điệu cười nhếch mép trông đểu không gì tả xiết.

Freen trải qua hai tuần trăng kế tiếp trong cô đơn vì sự tuyệt giao tạm thời của Mind và nụ cười hả hê của P'Nam. Chị sẽ không nói nhờ Freen mà chị lật kèo thành công đâu. Nam sẽ hậu tạ Freen cả vốn lẫn lời.

Rebecca ngồi làm việc với đôi mắt lim dim mơ màng. Nàng sinh hoạt rất khoa học nhưng mấy nay người như thiếu ngủ hai mắt cứ rình cơ hội mà dính vào nhau. Đĩa hoa quả trên tay chị đồng nghiệp thu hút ánh mắt của nàng, ôi xoài kìa. Có vitamin C cái là tỉnh ngủ ngay. Ôi xoài ơi.

"Becky của em đây không cần nhìn chị âu yếm vậy đâu"

"Hí hí em xin, em buồn ngủ quá phải nạp tí vitamin cho não hoạt động thôi"

Bỗng dưng bà chị Yha từ đâu xuất hiện với cái bụng tròn vượt mặt lướt qua mắt làm nàng hoảng hốt trong lòng. Cái đĩa hoa quả mận, xoài, cóc kia vốn là chuẩn bị cho chị ấy và giờ nàng lại có suy nghĩ chiếm nó làm của riêng.

Nàng âm thầm xem lại lịch rớt dâu của mình, lần gần nhất là hơn một tháng trước đúng ra nó phải tới từ tuần trước rồi đấy. Còn có sáng nay còn bị nôn khan nữa. Nàng cứ nghĩ do mình chải lưỡi quá sâu cơ đấy. Chết mẹ rồi Rebecca ơi.

Nàng như ngồi trên đống lửa đếm từng giây từng phút tới khi tan làm chạy về nhà với que thử trong tay chui ngay vào wc. Nắm chắc cái que trên tay nàng hít sâu một hơi miệng lẩm bẩm như cầu khấn

"Làm ơn con nhầm có một lần thôi không dễ trúng như vậy đâu. Con thề là con sống hiền lương thục đức không có sống lỗi với ai bao giờ."

"Ừ thì con có tham gia nói xấu giáo viên nhưng chuyện cũng lâu lắm rồi mà. Và con không có khơi mào con chỉ góp mồm thêm thôi. À còn có con có đấm lệch khớp hàm thằng Billy nhưng con thề là không phải tự dung con làm vậy do nó bắt cá hai tay làm Irin buồn. Con chỉ thay trời hành đạo"

"Wai!! Còn nhiều cái con không có nghĩ ra thôi thì xin trời cao xí xoá cho con ạ"

Rebecca mở mắt nhìn xuống tay mình, một vạch đỏ sậm cạnh đó là một vạch hồng nhạt. Nàng đánh rơi xuống nền đất cố mà nghĩ là cái que này lỗi, Nàng trùm kín mặt đi ra nhà thuốc xa khu mình ở hơn mua thêm mấy loại kit thử khác nhau nữa.

Sau một hồi vật lộn trên bàn phòng khách của nàng bày kín mấy cái que thử. Cái nào cái đó cũng hai vạch đỏ chót. Rebecca cầm cái que đầu tiên trên tay cái vạch hồng hồng trước đó đã chuyển sang đỏ sậm.

Đầu nàng xoay mòng mòng nghĩ đủ các biện pháp để xử lý. Nàng nhớ tới tối hôm ấy khi Freen đưa nàng về sau khi lấy line của nàng chị đã dặn có chuyện gì phải báo cho chị đầu tiên. Mà chuyện này đâu phải chuyện mình nàng có thể quyết.

Rebecca gửi cho Freen Sarocha một tin nhắn ảnh đầu tiên của hai người.

Freen đang nghe báo cáo ngứa tay mở điện thoại lên thấy tin nhắn từ nàng thì lập tức mở ra xem, hình ảnh đập vào mắt làm cô trượt tay rơi cả điện thoại xuống sàn vỡ luôn miếng dán cường lực. Que thử thai với hai vạch đỏ chót.

Freen vội vàng rời khỏi cuộc họp không kịp dặn dò gì thêm. Cô gửi tin nhắn thoại cho nàng rồi chui vào xe phóng thẳng ra đường.

"Em đang ở đâu? Mau gửi định vị sang đây!"










              Tui định om tới cuối tuần cơ nhưng hai bé nhà bị toxic nhiều quá t chịu không có nổi nên lại đẩy bài sớm rồi đi hít fic của các tác giả khác viết nữa.
      Con chim xanh dúm các bé đủ rồi về đây tui thương vậy. Sẽ không ngược k máu chó. Chỉ sợ êm đềm quá các bạn chê =)))

                                                    17.4.23

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro