Chương 27
Becky nhìn xuống người phía dưới mặt dính đầy ái dịch, ngượng ngùng ngồi dậy tiến tới hôn nhẹ lên môi nàng một cái.
"Em xin lỗi."
"Không sao, thứ này rất ngon."Freen liếm nhẹ ái dịch dính trên môi mình cười đáp.
"Qua bên kia rửa mặt đi."Becky nhìn cô chỉ vào phòng tắm bên kia nói.
"Chị dọn dẹp xong đã."Freen nhìn nàng cười nói, đầu lại chôn giữa hai chân nàng dọn sạch mật dịch.
"Chị định làm tới khi nào!?."Becky vặn vẹo cơ thể nhíu mày hỏi.
"Xong rồi."Freen ngẩng đầu lên đáp.
"Chị đi rửa mặt."
Becky nhặt lên từng món đồ mặc lại trên người, vô tình nhìn thấy một bệt nước ở trên giường thì nhíu mày.
"Bé con em nhìn gì vậy?."Không bao lâu, Freen bước ra đến ôm nàng từ phía sau hỏi.
"Làm sao bây giờ?."Becky dựa vào lòng người phía sau, tay chỉ thứ dính đặt sệt trên giường.
"Cho người đổi là được."Freen không thấy có vấn đề gì lớn lao cả nói.
"Chị là muốn cho cả công ty biết Armstrong Tổng bọn họ sáng sớm mà đã làm tình cùng người yêu!!?."Becky ngẩng đầu nhìn cô liếc mắt.
"Xấu hổ chết đi được..."
"Vậy phải làm sao?."Freen nựng nựng hai má người yêu, cưng chiều hỏi.
"Còn làm sao nữa, chị tự xử lý."Becky mỉm cười xoay người lại, tay vỗ vỗ vào mặt cô nói.
"Sao lại là chị?."
"Vì chị là người khởi xướng!."
"Nhưng thứ đó của em xuất ra..."
"Chị câm ngay!!..."
"..."
Freen dở khóc dở cười nhìn báu vật trong lòng, lắc đầu không nói nữa chấp nhận số phận của mình, đi dọn ga giường giặt thôi.
"Em ra trước."Becky thật hài lòng mà cười, trước khi ra ngoài không quên cho cô một nụ hôn ngọt ngào.
Becky bước ra đến bàn làm việc ngồi xuống, biểu tình cũng thật nhanh thay đổi trở lại lạnh lùng, châm chú nhìn những tài liệu trước mắt, sau đó lật ra đóng dấu phê duyệt.
Một khắc sau, cửa bị gõ vang lên hai tiếng "Cộc cộc".
"Vào đi."Becky không ngẩng đầu, ánh mắt vẫn nhìn cuốn tài liệu trong tay môi mấp máy nói cho vào.
"Armstrong Tổng."Cửa được mở ra, Olei bước vào tay còn cầm một tập hồ sơ.
"Có chuyện gì?."Becky ấn xong con dấu thì ngẩng đầu lên hỏi cô.
"Thưa ngài, đây là Tập đoàn Sarocha mới gửi qua."Olei đưa tài liệu trên tay cho nàng.
Becky nhướng mày hiếu kỳ nhìn tập hồ sơ trong tay, sau khi mở ra đầu tiên là kinh ngạc, sau đó là cười khẽ.
Xem qua xong, ánh mắt dạt dào ấm áp nhưng rất nhanh khôi phục bình thường, nàng đem hồ sơ để qua một bên, nhìn đến thư ký của mình hỏi.
"Còn có chuyện gì không?."
"Có, sáng nay ngài có hẹn cùng Prom Tổng, ngài ấy đang đợi bên ngoài."
"Mời vào."Becky thay đổi lại bộ dạng bất cần nhân tình thường ngày phân phó cho thư ký của mình.
"Vâng."
Olei bước ra khỏi phòng đi đến chỗ của mình ấn nút kết nối.
"Cho mời Prom Tổng."
Nói xong cô cũng trở về bên cạnh Becky.
Cửa lần nữa bị rõ vang, Olei tiến đến mở ra, một nam nhân ưa nhìn từ bên ngoài bước vào.
"Armstrong Tổng chào cô."Prom Tổng cười đi đến đưa tay ra ý định bắt tay.
"Chào Prom Tổng."Becky lãnh đạm gật đầu chào hỏi đáp lại, hờ hững không nhìn đến cánh tay vẫn còn lúng túng ở không trung.
Prom Tổng thấy nàng không có ý định, tay ở không trung vội rụt về, cười nhẹ che đi xấu hổ.
"Đây là hồ sơ bên công trình ở Bangkok."Prom Tổng đưa ra một sấp tài liệu trên tay cho nàng.
Olei nhận lấy đưa cho Becky ngồi đối diện.
Becky mở ra xem...vật liệu...nhân công.....tiến độ...tất cả đều thuận lợi không có sơ suất...
Prom Tổng chăm chú nhìn Becky không bỏ qua một giây nào, từ cái nhíu mày rồi giãn ra, ánh mắt hắn ẩn chứa vài tia bất thường.
Olei kế bên nhìn Prom Tổng bất lịch sự thì cau mày, Becky như cảm nhận được gì đó nên ngẩng đầu lên.
"Armstrong Tổng cô thật đẹp!."Prom Tổng nhìn nàng đến say mê, cả nước bọt cũng sắp chảy, không biết sống chết thốt ra lời.
"CÚT!!."Becky còn chưa tiêu hóa lời khen của Prom Tổng, liền một âm thanh băng lãnh đầy hàn ý ở phía sau ba người vang lên.
Olei giật nảy mình xoay người ra phía sau.
Prom Tổng cũng hoàn hồn nhìn người đang đi đến thì sợ hãi lắp bắp hô, sắc mặt lúc này cực kỳ khó coi.
"Sarocha..Tổng.."
Freen ánh mắt âm độ, khí tràng tỏa ra tứ phía, đi đến trước mắt hắn ta, lạnh lùng đuổi khách.
"Cút."
"Va..Vâng..ta đi."Prom Tổng như được đại xá, vút một cái liền biến mất trong căn phòng.
Olei đứng một bên âm thầm kêu khổ, cả người nặng nề áp lực, cúi đầu không dám nhút nhít đứng yên.
Becky nhìn một màn cũng sinh ra một chút sợ hãi người này.
Khí tràng thật khủng bố!
Freen nhìn qua cô thư ký một cái, thấy nàng run rẩy cúi đầu nước mắt rơi lả chả, như nhận ra việc gì, lập tức thay đổi sắc mặt nhìn sang lão bà mình.
"Olei cô đi ra ngoài."Becky trừng mắt kẻ lật mặt còn nhanh hơn lật sách một cái, mới quay sang nói với thư ký mình.
"Vâ..Vâng."Olei vâng một tiếng cúi đầu không nhìn ai hết chạy thẳng ra ngoài.
"Chị dọa người ta chạy mất rồi..."Becky bĩu môi nói.
"Hừ! Ai bảo hắn nhìn em."Freen hừ lạnh một tiếng, sau đó đi đến ôm nàng vào lòng.
"Em còn chưa cùng hắn bàn bạc xong."Becky liếc nàng oán trách.
"Bỏ đi! Một lát có người đến thay hắn."Freen thật thản nhiên đáp, giống như nói: Món này không hợp khẩu vị, đổi đi.
"Tại sao lại bỏ?."Becky nhíu mày hỏi.
"Tại hắn nhìn em."
"..."Becky nghe xong, buồn cười nhìn nữ nhân đang ôm mình.
"Chị có vô lý quá không? Nhìn em liền bỏ à?."
"Phải xem ánh mắt kẻ đó có tạp chất hay không đã..."Freen lắc đầu, dửng dưng nói.
"Chị không đi làm sao?."Becky cũng không muốn truy cứu hoài một chuyện, nên đổi đi chủ đề.
"Không đi! Chị bận bồi em rồi..."Freen lắc đầu, bình thản đáp.
"Không có trách nhiệm gì cả."Becky bĩu môi.
"Trách nhiệm đối với em quan trọng hơn công việc không phải sao?."Freen cười cười, nhướng mày nhìn nàng hỏi.
"Lẻo mép!."Becky nghe xong thật vui, tay nhéo nhẹ lên mặt cô mắng một câu.
"Khanh khách..chị cũng chỉ với em thôi."Freen cười khẽ, cầm lấy tay nàng hỏi.
"Chúng ta đi chơi được không?."
"Đi đâu?."Becky nghe vậy, mi nâng lên nhìn cô.
"Em muốn đi đâu?."Freen ôn nhu hỏi.
"Hay là chúng ta đi chơi công viên nước đi..."Becky nhướng mày suy nghĩ đáp.
"Vậy đi thôi."Freen lập tức đứng lên.
"Một lát nữa, bây giờ em còn bận."Becky nắm lấy tay cô lắc lắc nói.
"Vậy chị giúp em, chúng ta cùng làm."Freen nắm tay kéo nàng đi lại ghế làm việc.
"Em kí tên, chị đóng dấu."Becky nhìn cô nói.
"Được."
Đừng quên bình chọn cho mình nha⭐
Khọp pun na kha🥰
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro