Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 23

"Tại sao phải mua thuốc? Tiểu Bec con bệnh à?"Vị lão bà nghe Risa nói thì càng thêm lo lắng nhìn cháu gái cưng mình hỏi.

"Tiểu Bec không bệnh đâu bác, chỉ là hoạt động quá sức nên sinh ra mệt."Bà Risa lắc đầu thuận miệng đáp.

"Dạ con không sao đâu bà nội."Becky nghe vậy thật muốn độn thổ, mặt đều đã nhuộm lên một tầng mây đỏ, nàng nhìn bà nội lắc đầu nói không sao.

"Không sao thì tốt."Vị lão bà nghe nàng nói mới bớt lo một chút.

Freen vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn mẹ mình.

Có cần nói thẳng ra như vậy không!

Ông Chan hết nói nổi rồi, đỡ trán thật sự muốn cười, ông Aon thì cầm ly trà uống che đi sự ngại ngùng.

Heng đang uống nước, nghe đến thì suýt nữa phun ra rồi.

Lão Saint vẻ mặt uy nghiêm xen lẫn hòa ái như không nghe thấy, vẫn nhàn nhã thưởng trà một bên.

Buổi sáng như thế là kết thúc, Freen chào tạm biệt mọi người rồi dẫn Becky đi đến nhà riêng của họ.

Về đến căn biệt thự nằm trên biển, Becky nói mệt liền đi nghỉ ngơi.

Freen dìu nàng đến phòng, thả nàng nằm xuống giường, ánh mắt yêu thương nhìn nàng.

"Chị bôi thuốc cho em."

"Ừm."Becky nhẹ gật đầu, tay cũng từ từ trút bỏ cái váy trên người xuống.

Chân dang rộng ra để cho Freen dễ hành sự, nàng ngẩng mặt nhìn người đang đứng nhìn chằm chằm nơi tư mặt của mình.

"Chị nhìn gì mà nhìn!."Sau đó, Becky trừng mắt gắt lên.

"Không nhìn sao biết chỗ nào bị thương."Freen thu lại tầm mắt nóng rực của mình, đi đến bên nàng nói.

"Chị nghĩ xem sưng chổ nào."Becky hừ một tiếng nói.

Freen chỉ bĩu môi, tay chấm một chút thuốc, đưa tới gần nhè nhẹ bôi lên hai cánh hoa đỏ tươi đã bị giày vò đến sưng lên.

"Ưm.."Becky cảm nhận được cái lạnh rất dễ chịu, khẽ thoải mái rên nhẹ một tiếng.

Tay Freen rất ôn nhu, xoa từ từng nơi một, động tác rất nhẹ như lông vũ lướt qua, lật qua lật lại hai cánh hoa mà bôi đều, xong lại chấm thêm một miếng thuốc thoa ở đầu hạt đậu.

"Ứm..a.."Becky bị chạm đến liền run lên, phía dưới như có điện chạy qua làm nàng tê dại.

Tay lại đưa vào cửa động xoáy nhẹ cho thuốc được thấm đều xung quanh, xoáy rất nhẹ vào bên trong, thoa lên hai bên thịt non.

Becky cắn môi không cho giọng rên rỉ thoát ra, hơi khó chịu vặn vẹo vòng eo.

Freen cảm nhận ái dịch đang theo tay cô chảy ra, ngẩng đầu nhìn người đang kiềm chế dục vọng đến đáng thương.

Tay nàng lại đút vào sâu hơn, đụng chạm nhẹ hai bên tường thịt, người trên thì run lên nhè nhẹ.

Rất ôn nhu lấy ra rồi lại đút vào, động tác nhẹ nhàng trôi chảy, không làm người trên khó chịu hay đau, Becky cảm nhận sự ôn như cùng với khoái cảm cô mang tới, miệng cũng the thẻ ư ử ngâm nga.

Ái dịch chảy nhỏ xuống ga giường màu trắng, Freen giữ động tác tay, đưa môi gần đến u cốc mà hứng ái dịch không để đổ xuống.

Becky một lúc sau thì a một tiếng, nàng đạt cao triều, ái dịch như lũ ào ạt suất ra, toàn bộ đều cho vào cổ họng Freen.

Nuốt xuống mật ngọt trong cổ họng, cô dùng khăn lau khô nơi tư mật của Becky, Becky mắt nghiền nhắm một chút thì lâm vào ngủ say.

Freen bước vào phòng tắm, một lúc sau thì lấy ra một cái chậu đựng nước và một cái khăn.

Đi đến bên Becky, khăn nhúng vào nước rồi đem lên vắt đi hết nước, nhẹ nhàng lau đi mồ hôi trên trán nàng, nhìn thân thể nhiều vô số ấn ký, Freen khóe môi cong lên, khóe mắt lại đầy sủng nịnh.

Chậm rãi lau thân thể từ trên xuống dưới, lâu lâu Becky như mớ chu chu mỏ lên miệng lên lẩm bẩm.

Freen nhướng mày nhìn biểu cảm đáng yêu kia, lỗ tai kề sát lại muốn nghe nàng nói gì.

"Chị là lão công của em..."

"Chị cũng là đồ biến thái.."

"Đúng rồi...biến thái..lưu manh nữa.."

Becky chu mỏ môi nhấp nháy nói khẽ, tất cả đều lọt vào tai cô.

Freen nghe câu trước thì khóe môi nhếch lên đắc ý......đến hai câu sau.....khóe môi liền cứng lại, đen mặt nhìn nữ nhân gần trong gang tấc.

Biến thái? Lưu manh?

Môi cúi xuống dán vào tai nàng thổi nhiệt khí."Chị chỉ biến thái lưu manh với một mình em thôi."

"Bốp.."

Becky ngứa ngáy, tay chuẩn sát cho Freen một cái tát đánh tới.

"Đồ biến thái..."Mắt vẫn nhắm nhưng miệng lại khe khẽ lẩm bẩm mắng.

Freen bật dạy, tay ôm mặt trừng nữ nhân phía dưới.

Tên biến thái này là lão công em đấy!

Sau khi lẩm bẩm xong câu đó, Becky cũng không còn động tĩnh gì nữa.

Freen tay cứ chỉ xuống mặt nàng nửa ngày mà không nói được một câu, ai oán nhìn vưu vật nằm phía dưới.

Ngủ mà còn đánh chị!

"Thiếu gia, Krit Ratchanop đã xuất ngoại."Bên kia đầu dây một người đàn ông cung kính bẩm báo.

"Xuất ngoại?."Heng tay đưa vào túi, mắt xuyên qua tấm kiến nhìn những tòa nhà chọc trời nhíu mày.

"Vâng, hắn đã xuất ngoại vào sáng nay."Nam nhân lại nói.

"Một mình hắn?."

"Chỉ một mình hắn."

"Mau cho người đều tra xem hắn còn những ai có thể giúp đỡ."Heng bên đây phân phó.

"Không cần nói với chị tôi, tôi sẽ cùng chị ấy nói sau."

"Vâng."Nam nhân bên kia gật đầu đáp, ai không biết Sarocha tiểu thư đang cùng vợ mình vui vẻ, hắn làm gì có gan làm phiền.

Ngắt đi kết nối, Heng đi đến ghế làm việc ngồi xuống, nhíu mày lại như suy tư gì đó.

"Gia tộc Ratchanop còn hậu thuẫn sao?."

Nghĩ một lúc cũng không có kết quả, hắn mới lắc đầu bỏ qua suy nghĩ.

"Không sợ chuyện lớn chỉ sợ nó ập đến bất ngờ..."

Di động lại rung lên, Heng liền kết nối.

"Heng, là chị."Bên kia đầu dây giọng một cô gái yêu mị vang lên.

"P'Martha?."Heng không che giấu được vui mừng mà hô lên.

"Ừ là chị."Martha bên kia gật đầu đáp.

"Freen tại sao lại tắt máy?."

"Chắc P'Freen ở cùng chị dâu nên không muốn ai làm phiền."Heng đáp.

"Ừm chị sắp về rồi."Martha nghe đến chỉ cười khẽ một cái, lại nói.

"Thật sao? Ông nội cùng bố mẹ rất nhớ chị."Heng ngạc nhiên xen lẫn vui mừng vội nói.

"Ừm chị cũng nhớ họ."Martha bên kia ấm áp gật đầu.

"Khi nào chị về thì gọi cho em."Heng cười nói.

"Tất nhiên!."Martha gật đầu đáp.

Nói thêm vài câu hỏi thăm liền tắt máy.

Heng đứng lên, hưng phấn rời khỏi công ty trở về nhà.

"Nhóc Heng hôm nay về sớm hơn mọi ngày nha."Bà Risa nhìn con trai mình đang bước vào, hiếu kỳ nói.

"Mẹ, P'Martha sắp về."Heng ngồi xuống sofa nhìn hai người vui vẻ nói.

"Martha sắp về rồi sao?."Lão Saint cười hỏi.

"Dạ, chị ấy mới vừa nói với con."

"Con bé cùng Freen đi một lượt, cũng đã 18 năm rồi, thật rất nhớ con bé."Bà Risa mỉm cười nói.

"Martha lớn lên càng ngày càng xinh đẹp không thua gì Freen, cũng nên tìm cho con bé một người tốt để nương tựa."Lão Saint lại nói.

"Cho Martha tự quyết định hôn nhân của con bé đi."Ông Chan một bên thở dài lên tiếng nói.



_ Có gì sai sót mọi người góp ý cho mình nhé_
Đừng quên bình chọn cho mình⭐
Thankiu na ka🥰

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro