Chương 16
Becky sau khi về nhà thì nhốt mình trong phòng không cho ai vào.
"Bec con mở cửa được không?."Aon sốt ruột, bên ngoài lo lắng gọi.
"Đúng rồi, con mau ra đi, bà nội lo lắm."Một bà lão khóc sướt mướt gõ cửa nói.
"Bec làm sao ạ?."Irin từ dưới lầu chạy đến, lo lắng nhìn hai người hỏi.
"Một ngày rồi vẫn nhốt mình trong phòng không chịu ra, cũng không ăn cơm."Bà lão vừa khóc vừa nói.
"Bà để con gọi thử."Irin dìu bà sang một bên, tay gõ cửa phía trước.
"Becky Irin đây, cậu mở cửa cho mình."
"Cạch~"
"Irin."Becky mở cửa ra, liền ôm lấy Irin mà nức nở.
"Cậu làm sao?."Irin lau đi nước mắt của nàng, nhíu mày hỏi.
"Mình không muốn lấy hắn."Becky lắc đầu nói.
"Thì không thấy hắn là được."Irin dỗ dành nói.
"Không được!."Âm thanh quát lớn ở phía sau làm mọi người giật mình.
Aon kích động nói lớn, say đó lại nhìn Becky nhẹ giọng.
"Bên cậu ta con mới hạnh phúc."
"Hạnh phúc? Bác biết Becky không yêu hắn làm sao hạnh phúc được?."Irin phản bác hỏi.
"Cũng đỡ hơn cùng một người phụ nữ."Aon lại trầm giọng.
"Phụ nữ? Cậu...là chị ta?."Irin nghe đến thì nhíu mày, nhớ ra gì đó quay sang trợn mắt hỏi Becky.
"Ừ mình chỉ muốn ở bên chị ấy."Becky rơm rớm nước mắt gật đầu đáp.
"Hồ đồ! Hai nữ nhân làm sao ở bên nhau."Aon tức giận gầm lên.
"Sao bác không thử nghĩ? Chỉ cần cậu ấy hạnh phúc là đủ."Irin nhìn Aon hỏi.
"Một người phụ nữ sao có thể đem lại hạnh phúc cho con gái ta?."Aon nhíu mày phản bác.
"Bác gái chưa từng đem lại hạnh phúc cho Bác sao?."Irin nhướng mày hỏi ngược lại.
"Tất nhiên là có."
"Vậy thì đúng rồi, nữ nhân có thể đem lại hạnh phúc cho nam nhân tại sao không thể đem lại hạnh phúc cho nữ nhân!?."Irin gật đầu, lại nói tiếp.
Aon muốn phản bác nhưng mà không biết nói gì, nhíu mày rồi cau mày.
"Nhưng họ yêu nhau không hợp lẽ thường."
"Không hợp lẽ thường? Như thế nào là không hợp lẽ thường, tình yêu vốn là hai người lưỡng tình tương diệt, ta chỉ cần ngươi, ngươi chỉ cần ta là đủ, lẽ thường bác nói là do con người đặt ra, bây giờ lại bị con người phá bỏ, cái này cũng là lẽ thường không phải sao? Nên đừng có lấy luân thường đạo lý ra áp đặt lên chuyện tình yêu, cũng đừng vì cái nhìn thói quen của bác mà chia rẽ bất cứ một ai, cái này gọi là ích kỷ."Irin nhíu mày, nhìn Aon nói một mạch.
Aon một bên á khẩu, đuối lý không nói được một lời.
"Aon con đừng ép nó nữa."Bà lão một bên quan sát nãy giờ cũng thở dài lên tiếng.
"Mẹ con chỉ là muốn Bec hạnh phúc."Aon khổ sở nói.
"Nếu muốn tiểu Bec hạnh phúc thì chấp nhận cho cháu ấy đi."Bà lại nói.
"Không được là không được."Aon bỏ lại một câu rồi đi mất.
"Tiểu Bec chắc đói rồi, con nên ăn đi.."Bà lão thở dài đi đến vỗ lưng cháu cưng mình nói.
"Bà nội về nghỉ ngơi đi, Tiểu Bec sẽ ăn sau."Becky khẽ lắc đầu, cầm tay bà nói.
"Nên nhớ bà nội luôn ủng hộ con."Vị lão bà hòa ái gật đầu nói.
"Dạ con cảm ơn nội"Becky mũi cay cay nói cảm ơn bà nội của mình.
"Cậu định đứng ở đây luôn sao?."Irin nhìn bà đi khuất rồi quay sang nói với cô.
"Vào đi."Becky thu hồi tầm mắt nói.
"Cô gái kia là ai?."Irin sau khi vào, liền mở miệng hỏi.
"Mình không biết."Becky ngồi xuống giường lắc đầu nói.
"Không biết? Không biết mà muốn ở bên cạnh người ta?."Irin miệng lẩm bẩm.
"Chị ấy nói đến lúc chị sẽ nói cho mình biết."Becky lại nói.
"Rồi chị ấy biết cậu bị quản thúc không?."
"Mình không rõ."
"..."Irin đen mặt, đỡ trán không biết nói gì.
"Đừng nói với mình người ta tên gì cậu còn không biết nha."Qua một lúc, Irin hít một hơi thật sau liếc nàng hỏi.
"Biết, chị ấy tên Freen Sarocha."Becky gật đầu đáp.
"Cậu quyết định thật sự?."Irin nghiêm túc nhìn nàng.
"Thật sự, ở bên chị ấy mình rất hạnh phúc, mình cảm thấy bình yên với lại rất an toàn."Becky nhớ lại ngày hôm qua nói, đúng vậy ở bên Freen nàng luôn cảm thấy bản thân được che chở, cảm giác thoải mái cực điểm, một tia lo lắng cùng sợ hãi e ngại cũng không có.
"Cậu không sợ chị ta lừa cậu sao?."Irin nhìn bộ mặt hạnh phúc của nàng cũng vui theo.
"Mình tin tưởng chị ấy."Becky lắc đầu, ánh mắt tràn ngập ấm áp đáp.
"Thôi được rồi, cậu đem bộ dáng hạnh phúc này ra bày cho ai xem?."Irin trừng mắt nhìn nàng buồn cười nói.
"Hình như cô ta là bạn của P'Nam, để mình liên lạc giúp cậu."
"Cảm ơn Irin của mình."Becky tiến đến ôm nàng nói cảm ơn.
Becky mấy ngày sau vẫn đi làm bình thường nhưng luôn có vệ sĩ đi theo bên cạnh nàng, nói là bảo vệ nhưng thật ra làm giám sát nhất cử nhất động của nàng.
Hôm nay cũng là ngày mở thầu cho dự án công trình ở Bangkok, công trình do Tập đoàn Sarocha sở hữu, ba gia tộc Armstrong, Aurassaya, Ratchanop cũng đang bắt đầu đưa ra rồi lựa chọn con số hợp lý để đấu thầu.
Becky đang xem tài liệu về dự án, nàng chăm chú nhìn, đôi khi nhíu nhẹ mày rồi lại giãn ra gật đầu.
"Armstrong Tổng, Sarocha Tổng đến nói có chuyện cần bàn bạc."Olei đi đến nói.
"Cho mời."Becky bỏ tài liệu trên tay gật đầu nói.
Olei nhấn chuông báo cho mời Sarocha Tổng.
"Cạch~"Không qua bao lâu, cửa bị một nhân viên mở ra, Heng được mời vào.
"Armstrong Tổng, xin chào."Heng nhìn chị dâu tương lai của mình, khom người cúi chào một tiếng.
"Sarocha Tổng mời ngồi."Becky thấy thái độ của anh cũng bị làm cho kinh ngạc, nhưng vẫn gật đầu đưa tay chỉ vào sofa nói.
Ai không biết Sarocha Tổng tài giỏi đâu, anh ta chưa từng cúi đầu chào hỏi trước một ai, là một người thừa kế của một Tập Đoàn lớn nên thân phận của anh ta cũng cao đáng kể, chính trực nho nhã tài hoa anh ta đều có, phụ nữ theo sau không dứt nhưng chưa một lần nghe nói anh đáp trả một ai, hôm nay nàng nhìn ra được trong mắt anh ta là hữu lễ cung kính đối với nàng.
Vì sao?
Không lẽ nàng nhìn sai, chỉ là ảo giác thôi sao...
"Anh uống gì?."Becky lễ độ hỏi.
Heng nghe nàng gọi thì giật mình, nhìn nàng lập tức phản bác."Tôi nhỏ hơn chị, nên gọi tôi Heng là được rồi."
"Chúng ta hình như không thân tới mức này."Becky lại kinh ngạc, nhíu mày lắc đầu nói.
"Thì chị gọi gì cũng được, đừng gọi tôi bằng anh."Heng muốn đổ mồ hôi lạnh, cậu nhận không nổi từ anh này a, anh ta nhìn nàng nhíu mày nói.
"Vậy tôi gọi Sarocha Tổng đi."Becky khóe môi mấp máy, gật đầu đáp.
Anh ta hình như không giống lời đồn!
"Sarocha Tổng muốn uống gì?."
"Cà phê đi."Heng đáp.
Chưa đến năm phút, Olei đã đem hai ly cà phê lên, cô lui lại một bước phía sau Becky đứng.
"Đây là bản hợp đồng, chị xem."Heng lấy ra bản hợp đồng, đưa cho nàng.
"Được."Becky cầm lấy mở ra xem....đọc lướt qua một trang rồi hai trang...mắt linh quang dao động.
6:4?
Đây là có ý gì?
"Lúc trước không phải là 7:3 sao?."Becky ngẩng đầu, nghi hoặc nhìn cậu ta.
"Lúc trước khác, bây giờ khác, mà chị yên tâm, Gia tộc Sarocha không có ý gì cả."Heng nâng đầu nhìn nàng đáp.
Bây giờ nàng là chị dâu tương lai, cậu ta dám cho chị dâu thiệt thòi sao?
"Chúng tôi không muốn người ta nói Tập đoàn Sarocha ỷ lớn chèn ép nhỏ, với lại không phải mình Tập đoàn Armstrong được lợi mà tất cả công nhân đều được tăng lương."Heng giải thích thêm.
"Vâng."Becky nghe nói thế cũng gật đầu không nghi ngờ nữa.
"Đây là bản hợp đồng chính thức."Heng lấy ra thêm tập tài liệu đưa cho nàng.
Becky cầm lấy, Olei một bên đưa con dấu cùng bút cho nàng, ấn xuống con dấu, ký tên, hợp đồng hoàn thành.
"Chúng ta hợp tác vui vẻ."Heng mỉm cười đứng lên đưa tay ra.
Becky nhìn nụ cười này thì ngây người, nàng nhớ đến Freen, rất giống chị ấy, lòng lúc này dâng trào lên cảm xúc mong chờ.
"Armstrong Tổng?."Heng nhìn nàng cứ nhìn mình chằm, mắt đảo liên tục, một lúc mới hiểu ra vấn đề, sau đó lên tiếng gọi nàng.
Nhớ P'Freen đây mà...
"Hửm? Xin lỗi."Becky giật mình, biết mình thất thố liền đưa tay ra nói xin lỗi.
"Vậy tôi đi trước."Heng gật đầu rồi xoay người rời đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro