Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 8: Hẹn hò

Becca và Freen đều không nói gì. Có lẽ vẫn còn dư âm sự căng thẳng của hôm qua khiến cả hai không ai dám mở lời trước. Nàng cũng khá bất ngờ với gia thế của Freen, đúng là con cả nhà Chankimha. Nhưng cô lại không toát lên vẻ mình là con nhà giàu. Nhìn đi, phong cách ăn mặc từ lần đầu Freen gặp nàng, đều giản dị, nhưng đều toát lên vẻ quý tộc.

Mùi thơm thoảng nhè nhẹ từ Freen khiến nàng chợt nhớ đến chiếc áo mà Freen đưa. Phút chốc đỏ mặt.

Freen vẫn chăm chú lái xe, ôi, gương mặt không góc chết ấy. Cô khiến nàng đăm chiêu nhìn mãi không rời. Chợt...

"Mặt tôi dính gì sao? Em đỏ mặt vậy"- Freen là người mở lời trước

"Không có..."- Becca nhỏ giọng. Như vừa bị bắt gặp nhìn trộm vậy. Nhưng sự thật là như vậy mà.

"Em đói không? Chắc cũng chưa ăn gì đâu? Tôi biết quán này, ăn cũng khá ngon, không có cay đâu, em yên tâm"- Freen nói 1 tràng khiến nàng không kịp trả lời. Lại là thói cục súc này. Nhưng nó khiến nàng vui. Nó khác so với Non.

Rồi nàng nhìn gương chiếu đằng sau, thấy có bó hoa màu đỏ. Nhớ lại lời Irin nói lúc sáng, có lẽ đây là bó hoa mà cô nhắc đến. Nhưng nhìn nó còn rất tươi, như mới lấy gần đây chứ không phải hôm qua. Nàng còn thấy 2 chai rượu soji nằm trong góc. Có lẽ Freen vì chuyện hôm qua mà tự tìm cách giải toả. Nàng tự trách bản thân, nếu nàng nói sự thật cho cô biết thì hai đứa không phải rơi vào tình huống khó xử này.

Thời gian không chờ đợi ai. Đã tới trung tâm, Freen lái xe xuống hầm tìm chỗ đỗ xe. Bản thân rời khỏi xe, chủ động mở cửa cho nàng ra ngoài. Từ ngoài nhìn vô không biết còn tưởng vợ chồng mới cưới.

Cô và nàng đi song song với nhau, cô đưa nàng đến quán ăn mà cô đã giới thiệu trên xe. Hai người dùng bữa và không ai nói lời nào. Nhưng mọi hành động của cô làm cho nàng khiến cho người ta phải ngưỡng mộ: lau muỗng nĩa, lấy nước, gắp thức ăn,...

Sau đó cùng nàng đi dạo suốt trung tâm. Cô đưa nàng vào 1 hiệu sách. Tất nhiên là với dân luật như nàng thì vào đây như thiên đường. Nàng cứ loanh quanh mấy chỗ sách về luật pháp và đời sống, tay không tự chủ cứ vớ lấy từng cuốn bỏ vào giỏ hàng mà Freen đang xách. Cô lắc đầu ngao ngán, em 25 chứ có phải 2,5 đâu? Như con nít ấy. Nhưng cô tuyệt nhiên không than phiền, ngược lại còn thấy vui vẻ. Quên mất luôn chuyện buồn hôm qua.

Nàng lấy thêm 1 số thứ lặt vặt khác rồi ra tính tiền. Khi con số hiện lên, nàng hoảng hồn quên mất bản thân không mang nhiều tiền đến mức như vậy. Nàng đang loay hoay không biết làm sao thì 1 tiếng 'tít' vang lên. Freen đã dùng điện thoại của cô để thanh toán giỏ hàng của nàng. Becca nhìn cô hơi ngạc nhiên.

"Em nhìn tôi làm gì, ra ngoài đợi đi. Đống này nặng lắm, tôi cầm cho"- Freen nhìn nàng như kiểu đây là điều hiển nhiên tôi phải làm cho người tôi thương. Em không có quyền ý kiến.

"Nhưng mà..."- Becca ngập ngừng. Ai lại để cho người ta trả tiền cho mình làm gì. Đống sách này không phải là số tiền nhỏ.

Freen nhìn nàng chằm chằm. Nếu như nàng còn lên tiếng thì e rằng cô sẽ lại bọc lộ tính cục súc của bản thân. Đành im lặng nghe lời cô đi ra cổng. Cô kéo xe theo sau.

Suốt cả dọc đường, ai cũng thì thầm khen 2 người đẹp đôi. Cô tóc dài đúng chuẩn "chồng người ta" trong truyền thuyết. Cô tóc ngắn lại có nét đẹp yêu kiều, lại còn lai Tây, khiến ai cũng không thể ngớt lòng khen. Nhiều khi họ còn tưởng là diễn viên, xin chụp chung 1 vài tấm khiến hai đứa có chút ngượng ngùng. Nhiều người thì nhận ra nàng là Luật sư thì tới xin chữ kí. Freen đứng nhìn cô bé của mình mà lòng hạnh phúc, phải chi thật sự người này thuộc về mình thì tự hào dữ lắm.

Cả hai xuống tới hầm xe, cô cất hàng của nàng vào trong cốp. Lại chủ động mở cửa cho nàng. Rồi từ từ lăn bánh rời khỏi trung tâm mua sắm.

Nàng định bụng chắc là sẽ về. Nhưng đường Freen đi hình như không phải về nhà nàng. Mà hướng ra biển. Gì chứ? Cô định ra biển giờ này sao? Mặc dù có nhiều thắc mắc trong lòng. Nhưng nàng vẫn để cô đưa mình đi. Chắc có lẽ trong lòng nàng cũng đã sẵn sàng cho mọi chất vấn của cô rồi.

Dừng lại ở nơi cũ, cả hai bước xuống xe. Cùng dựa vào để ngắm biển đêm. Thật đẹp và yên bình. Bây giờ đã khuya, ít xe và người qua lại nên càng thêm phần hạnh phúc len lỏi.

"Em uống rượu được không?"- Freen nhìn sang nàng hỏi.

Nàng không nói gì. Gật đầu. Luật sư như nàng vẫn phải có lúc tiếp khách. Nếu không biết uống thì không thể nâng vị thế của mình trong thương trường.

Freen vòng ra ghế sau, lấy hai chai soju nằm trong góc. Khui ra và đưa cho nàng. Chủ động bế nàng lên mui xe. Nàng bất ngờ với hành động của cô, nhưng vẫn vòng tay ôm cổ Freen để không bị ngã. Sau đó cô cũng chủ động ngồi kế bên nàng.

Khung cảnh thật yên bình. Hai người cứ ở cạnh nhau không nói gì, uống từng nhấp một. Không biết từ lúc nào mà 2 chai đã rỗng. Bàn tay của cả hai cũng vô thức đan vào nhau.

"Freen, hôm qua, thật sự em không phải muốn nói dối chị. Hắn ta ép em phải đi..."- Có lẽ vì hơi men trong người, nàng chủ động kể lại tất cả. Từ việc hắn trở về, sau đó ép nàng. Rồi dùng hành động thô lỗ với nàng.

Freen không nói gì. Cô biết chứ, Irin đã kể cho cô nghe, giờ lại chính miệng nàng giải thích. Cô không có gì phải trách nàng. Lại cảm thấy vui thì mình đã xác định được vị trí bản thân trong trái tim của người con gái luật sư kia.

Sau đó lại không có thêm tiếng nói của ai, có lẽ họ đang tận hưởng giây phút ngắn ngủi ngọt ngào này.  Gió thổi làm những sợi tóc của họ bay phấp phới, tạo ra thêm một bức tranh hạnh phúc khiến người ngoài nhìn vào cũng cảm thấy hạnh phúc cho đôi lứa. Họ ngắm trăng, ngắm biển, và lâu lâu còn ngắm cả người kế bên.

Nàng nãy giờ chợt nhận ra cô không hề trả lời từ nãy giờ, cảm giác như đang nói chuyện 1 mình. Có chút giận dỗi, cộng thêm hơi men thấm vào người, nàng túm áo cô kéo sát vào mình. Freen vì bất ngờ nên không trụ được, theo quán tính quay sang lực đang kéo mình. 4 cánh môi chạm vào nhau bất ngờ. Freen mở to mắt ngạc nhiên, nàng thì nhắm đôi mắt cong vuốt của mình lại. Tuyệt nhiên cho rằng đó là điều nàng phải làm. Sau đó nhấp môi nhè nhẹ.

Sau đó, Freen cũng từ từ hưởng thụ và cuốn theo nụ hôn đó. Gì chứ, nàng đã chủ động như vậy thì cô không có lí do gì để từ chối cả. Hai người đẹp như bức tranh biết nói, dưới ánh trăng đêm, biển đã chứng kiến hôm qua trên chiếc xe có 1 người ngồi khóc và hôm nay cũng là chiếc xe ấy nhưng lại là 2 người phụ nữ chìm đắm trong hạnh phúc của họ.

Sau đó cô lại đưa nàng vào trong xe. Chủ động cài dây an toàn cho nàng, chứ không để nàng tự cài như lúc nãy. Trong hơi men, cô thấy nàng thật xinh đẹp, tựa như thiên thần đang cứu rỗi sự cô đơn bấy lâu nay của cô. Nàng thấy Freen nhìn mình lâu như thế thì chủ động choàng lên cổ người ta, kéo cô lại gần mình hơn. Mùi thơm trên người cô khiến nàng say đắm, ngũ quan thật đẹp, ánh mắt sâu hút.

Freen không kìm được trước sự táo bạo này của nàng, cô chủ động hôn nàng, tham lam mút mát cánh môi đang gọi mời bản thân. Nàng cũng không từ chối, nghiêng đầu và kéo cổ Freen xuống để cô đẩy sâu nụ hôn hơn. Khẽ hở miệng, Freen thừa cơ tiến tới, đưa lưỡi của mình vào trong miệng nàng, ép nàng phải chơi đùa với mình, nụ hôn vẫn chưa có dấu hiệu muốn dừng lại.

"Ưm.. Freen..."- Nàng thở dốc khi cô từ từ hôn xuống cổ, tham lam liếm lấy làn da trắng nõn đó. Cô ôm lấy gáy nàng, vuốt dọc nhẹ sóng lưng. Nhưng lí trí chợt nổi dậy. Rời khỏi nàng. Lau đi vết son lấm lem trên đôi môi ấy. Cô cười cho bộ dạng yêu nghiệt của nàng bây giờ, đặt lên trán nàng 1 nụ hôn. Rồi trở về ghế ngồi của mình. Lái xe về.

Cả hai không ai thổ lộ tình cảm của mình cho đối phương biết. Nhưng nụ hôn đó đã phá vỡ rào cản. Là hành động thiết thực cho 1 tình yêu mới chớm nở. Có lẽ không cần nói, chỉ cần hành động thôi, họ đã xác định được trái tim của mình cần ai, và vị trí của mình ở trong tim đối phương.

Becca giật mình tỉnh giấc khi nghe tiếng Freen gọi, trên người nàng là chiếc suit mà cô đắp lên tránh việc nàng bị lạnh. Có lẽ nàng đã đánh được 1 giấc khi Freen đưa nàng từ biển về nhà. Những hình ảnh lúc ở biển bỗng tua lại khiến nàng thoáng chốc đỏ mặt, ngại ngùng. Định rời khỏi đó thì Freen kéo tay nàng lại. Hôn 1 cái ngay vào má, rồi mở dây an toàn cho nàng. Xuống xe mở cửa, đồng thời cũng đưa nàng bó hoa hồng đỏ tươi mà cô mua lúc tối đưa nàng đi chơi.

"Em vào nhà nhé"- Freen cười, có lẽ hôm nay là ngày hạnh phúc của cô. Freen không quên đặt trước cổng nàng đống đồ mà cô mua để nàng đỡ phải xách nặng.

"Chị về cẩn thận!"- Nàng híp mắt cười.

Freen định quay người vào xe. Thì Becca nắm lại tay áo cô.

"Sáng mai đến đón em, em có chuyện muốn bàn với chị"- Becca nghiêm túc nhìn cô. Nàng nên giải quyết cho xong vấn đề đất đai này để còn tận hưởng cuộc sống chứ.

Freen hiếm khi thấy nàng như vậy, không phải bị lộ rồi đó chứ? Nụ hôn đó chắc không phải lừa dối gì đâu nhỉ? Dù sao thì cũng phải chiều ý người yêu này. Freen xoa đầu nàng, gật đầu đồng ý.

Thấy vậy, Becca mới yên tâm và đi vào nhà.

Freen đợi ánh sáng trong nhà Becca tắt hẳn mới yên tâm mà về.



=====

Tự nhiên tôi cảm thấy hơi nản :>, tôi sợ lại có thói quen drop truyện ngang... có ai cho tôi động lực không ạ? :<

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro