Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chương 52

Chương 52

Trạng thái tạm thời kéo dài mãi mãi

------------------------------------------------------------------------------------------------Giải thích:”Trong truyện sẽ xưng hô cô Pad là cô/người/chị và hoàng hậu là bà/ ta/em  nha vì dù sau cũng hơn vai vế nhau “
.
.
.
.

"Sau khi ăn trưa với ta , em có việc gì phải đi không? Đột nhiên, hoàng hậu Alisa hỏi cô Padmika khi đang ăn. Buổi trưa cùng nhau ở trước cung điện.

"Không có chị . người , có việc gì cần em phục vụ hay sao?”

“Không có gì nhiều đâu. ta chỉ định mời em lên phòng cùng thôi.”

“dạ... vâng,” cô Padmika dễ dàng chấp nhận mệnh lệnh của hoàng hậu Alisa. Cô Pad kìm nén sự tò mò về lý do tại sao hoàng hậu Alisa lại tự mời mình vào phòng ngủ . nhưng cô Pad không nói ra giữ nó trong lòng
Thực ra, "căn phòng" mà hoàng hậu Alisa nhắc đến là phòng2 trang điểm có cửa kết nối với phòng ngủ của bà Alisa.

“Ngồi xuống đi , em ”

Hoàng hậu Alisa ra tay mời cô Padmika ngồi xuống ghế sofa dài sang trọng

Sau đó hoàng hậu đi vào một căn phòng chứa đầy rương và két sắt được mã hóa. Nó đã được xếp hàng khá lâu trước khi lấy ra những chiếc hộp nhung đầy màu sắc

Cô Padmika nhìn thấy vậy vội vàng chạy tới giúp đặt những chiếc hộp lên chiếc bàn giữa trước ghế sofa, trong lòng rất kính trọng hoàng hậu Alisa.

“Chị ơi, người mang những hộp trang sức này ra làm gì vậy?”

Sau khi hai người bày sáu bảy chiếc hộp nhung ra, đã ở trên bàn rồi cô Padmika ngay lập tức hỏi hoàng hậu Alisa điều mà cô tò mò.

“ta chỉ mong muốn tặng những món trang sức này cho em và Ying Pin ”

“chị muốn tặng nó cho em và Ying Pin không?” Lúc này cô Padmika hỏi. Đưa tay sờ ngực, hắn vô cùng sửng sốt. Khuôn mặt hùng hồn của anh lúc này trông vô cùng bối rối: “Chị ơi, chị tặng nó cho em nhân dịp nào vậy? Nong và Pin chưa làm được việc tốt hay việc tốt nào cả."
“Và ai nói rằng em phải làm việc tốt chỉ để nhận quà từ chị?” hoàng hậu Alisa mỉm cười nói. “chị hài lòng và sẽ đưa nó cho em bất cứ lúc nào. Có thể tặng bất cứ khi nào.”

"chị ,em..."

"Đừng như thế.... Chúng ta hãy xem những gì có trong này." hoàng hậu Alisa ra lệnh khi họ từ từ bước ra ngoài. Mở nắp những chiếc hộp nhung ấy một cách rất vui vẻ.
“Chiếc hộp này là một viên ngọc cổ…… rất đẹp , chị định tặng cho em. Chiếc hộp này là đá topaz được bao quanh bởi những viên kim cương, chị định tặng nó cho em . Nó sẽ đi cùng với chiếc nhẫn em luôn đeo trên ngón tay.”
“.….”
Cô Padmika chỉ có thể ngồi im lặng. Trong khi nhìn hoàng hậu, cô mở chiếc hộp ra với vẻ mặt hớn hở. Lúc này, cô nhìn vào những món đồ bên trong thì rất ngạc nhiên.

“Chị đã cho chúng em rất nhiều thứ như thế này,” cô Padmika nói. Đôi mắt cô gặp ánh mắt của hoàng hậu Alisa với một tia chờ đợi. "chị muốn gì từ em hay không?”

Hoàng hậu Alisa chỉ mỉm cười và từ chối trả lời câu hỏi của cô Pad, thay vào đó bà nhặt một chiếc vòng cổ bằng đá topaz và kim cương rồi đeo nó quanh cổ cô Pad. Bà mỉm cười trong lòng.

“Em nghĩ nhiều quá.”
“...”
“em phải hiểu rằng đây là những việc chị nên làm.”
“.…”
“em gái, em hãy biết mình là ai và đã làm được những gì.”
“.…”
"Mọi việc chị làm luôn có lý do chính đáng..."
---------------

Chỉ sau vài ngày sau hoàng hậu Alisa tặng nhiều thứ như vậy cho cô Padmika và Khun Pin đã được công chúa Anil thì công chúa đến nói chuyện với cô Pad một vài thứ.

“cô…” công chúa Anil tỏ lòng kính trọng với cô Padmika trước khi nói, chào cô bằng một giọng rất nhẹ nhàng và dịu dàng. "cô có khỏe hay không?"

"vâng, cô ổn..." cô Pad nói khi ra hiệu cho nàng ngồi xuống những chiếc ghế thép sơn trắng dưới bóng cây Chaiyapruek.
“Hôm nay có gió. Cho nên ta chọn nơi này để tiếp đón con tới đây.”

“vâng, cô” phu nhân Anilpat mỉm cười nói.
“ cô có thấy rằng công chúa Anil đã trở lại và ở lại tại Son Palace trong thời gian gần đây đúng hay không?”

Cô Pad nói trong khi rót Sudharacha vào ly sứ. trước khi cô đưa nó cho công chúa Anil

“Cảm ơn cô.” công chúa Anil nâng ly Sutharoscha lên và nhấp một ngụm nhỏ như một phép lịch sự.

“Thực ra, cả hai chúng ta đều có nhiều chuyện chưa được giải quyết.” Đôi mắt sắc bén của quý cô Pad giờ đang nhìn về phía xa. “Hôm nay công chúa đã lớn rồi. Đã đến lúc nói chuyện với cô hay chưa?”

“Đương nhiên, hôm nay con đến thăm cô, có chuyện con muốn xin lỗi cô , cũng có chuyện xin phép cô .”

“Xin lỗi…” cô Pad nhìn nàng đầy nghi ngờ. "Xin lỗi vì chuyện đó phải không?”

“Hôm đó, con đã nói nhiều lời xúc phạm cô” công chúa Anil cúi đầu nhìn xuống đất trước mặt, cảm thấy áy náy. “ Con không  tuân theo lời khuyên của cô , ích kỷ với người khác Đứa cháu này thật ngu ngốc và ích kỷ, cô có thể tha thứ cho con được không?”

“Ta thấy công chúa Anil là một người rất dũng cảm.”
“.…”
“Cả đời cô chưa bao giờ gặp người nào thành thật như con về cảm xúc của mình. Anil đến đây lần đầu tiên thì ngay cả cũng phong tục tập quán ở dây con cũng đã quen và tuân theo một cách nghiêm túc mà không có bất kỳ sự phản đối nào, mặc dù có rất lần bị phản đối từ cô nhưng con vẫn rất nghiêm túc mà tuân theo ”

“Tuy nhiên, cháu không nên hung hăng với cô như vậy.”

“Hung hăng ?” Đôi mắt của cô Padmika đột nhiên nhăn lại.chỉ có thể hỏi 1 câu như vậy.
“ Bởi vì cuối cùng, những gì Anil nói ra lại đúng về mọi mặt.”
“.…”
“Lời nói của con có gì sai sao? rằng tình yêu của Ying Pin dành cho con là vải thô dệt thô và không màu nên chị ấy đã lấy và nhuộm để trông hấp dẫn hơn. chống lại sự thật đến mức gần như bỏ chạy. Hay lấy một người hèn hạ như vậy làm cháu rể của cô. Trên thực tế, tình yêu của cô mang tính hỗ trợ khi so sánh như một miếng vải, nó sẽ không khác mấy với một miếng giẻ rách."

"...Ừ"

“Tại sao cô lại nói giữa cặp đôi này không có tình yêu mà chỉ có tình yêu? Sự hài lòng của riêng phía nam giới cô đã sai lầm khi tin rằng nếu hai vợ chồng sống cùng nhau, cháu gái của cô sẽ thích người mà bạn đã chọn . Có nơi nào mà chúng ta không thể ở bên nhau dù chỉ nửa ngày? Tên đó đã làm những điều đẹp đẽ đến mức anh ta đã khiến cả thành phố phải xấu hổ ”.
“...”
“con ơi, cô đau lòng quá khi cô nhìn người có thể sai lầm như vậy, sao cô lại có thể cảm thấy tội lỗi khi đã khiến cả con và cháu gái của cô phải đau khổ đến mức không thể ăn được? Chúng con đã không thể ngủ được trong nhiều tháng”.

“cô ơi, cô đừng tự trách mình như thế được không?”

Công chúa Anil nhìn cô Pad với đôi mắt đẫm lệ và sự đồng cảm

“cô đã chọn điều gì cô cho là tốt nhất trong hoàn cảnh đó, hơn nữa không ai biết cả, trước rằng các sự việc diễn ra như vậy. cháu thấy Khun Pin vô cùng may mắn. Vì nàng đã có thể trốn thoát khỏi Khun Kua vào phút cuối. Thay vì kết hôn rồi sau này mới biết, càng có nhiều lời khai thì càng có lợi cho Khun Pin. Bởi vì không ai có thể buộc tội chị ấy. Rằng Khun Pin đã bỏ rơi người đàn ông đó mà không có lý do chính đáng ”.

“Hừ…” cô Pad chỉ cười với cảm giác oán giận trong lòng. “Càng nghĩ càng tức giận với anh ta, làm sao trước mắt đã có con, có vợ mà còn dám đòi hỏi cháu gái ta mọi chuyện? Để mọi chuyện hỗn loạn hết lên như thế .”
“...”
“Tuy nhiên, cô cho rằng Pin thật may mắn khi có công chúa đã ra tay. Kua đã bị xử lý triệt để đến mức sự việc bị đưa ra ánh sáng trước khi Ying Pin có thai thì sẽ khiến mọi chuyện càng trở nên tồi tệ hơn, dù giải quyết thế nào cũng rất khó  ”.

Tại thời điểm này, khuôn mặt xinh đẹp của công chúa Anil trông hơi bối rối, vì lời nói của cô Pad rằng Khun Pin có thể mang thai Kuakiat nghe có vẻ rất chướng tai đối với chính đôi tai của nàng.

“Thật ra, cô cũng muốn xin lỗi Anil bỏ qua những phản đối quan trọng mong con chấp thuận lời xin lỗi của cô. Kể từ khi sự việc của Pin , người cô luôn muốn xin lỗi chính là con”

Nếu như thông thường cô Pad chỉ phải nói "cô xin lỗi". Nhưng lần này cô Pad đã cúi đầu trước Anil. Khiến cho công chúa Anil cũng vội vàng cúi đầu đáp lại.

“Thưa cô , cô đừng đặt nặng vấn để quá. Chúng cháu sẽ không bao giờ cảm thấy tiếc hay giận cô dưới bất kỳ hình thức nào.”

Cô Pad nghe thấy điều này và gật đầu và mỉm cười . nụ cười mà kể từ khi sự việc xảy ra đã biến mất.

“Chuyện xin lỗi thì cả hai chúng ta đều đã nói với nhau. Như vậy, còn vấn đề mà con đã nói là đó là xin phép là gì vậy?”

“Về người chăm sóc đứa cháu ở Cung điện , thưa cô,” công chúa Anil mỉm cười nói. Nó rộng đến mức có thể nhìn thấy rõ 2 cái đồng tiền trên má của nàng
“con xin phép cô.”

“Có phải công chúa Anil muốn Pin làm người chăm sóc thay cho Mae Koi không?”

Cô Pad nói khi nhìn công chúa với nụ cười biết hết mọi chuyện.
“À, cô,” Đôi mắt đen của công chúa Anil sáng rực lên, rất lấp lánh.
“ Nhưng vấn đề không chỉ là chăm sóc như vậy .”

"công chúa, điều đó có nghĩa là..."

Khuôn mặt của cô Pad tràn đầy nghi ngờ.

“ thứ cháu muốn xin phép là có thể đưa Khun Pin về cung điện chăm sóc đến cả đời này"

Bàn tay đang nâng ly Sudharacha lên uống một ngụm của cô Pad đột nhiên dừng lại, cô quay mặt lại nhìn vào mắt công chúa  Anil một lúc lâu.

“công chúa, ý của con là Pin sẽ cùng con chuyển đến Sơn cung hay không?

"Đúng vậy, cô có gì thắc mắc ."

Công chúa Anil cúi thấp người khi nói ra câu nói  của chính mình. thậm chí thấp đầu hơn

"không có thắc mắc.... Vài ngày trước, hoàng hậu Alisa đã tặng cô rất nhiều đồ trang sức bằng vàng và bạc.” cô Pad đặt ly Sudharacha lên bàn với vẻ trầm ngâm. “Thực ra câu chuyện mà cô thắc mắc là như vậy.”

“Mẹ, mẹ con làm vậy thật sao?” Khuôn mặt xinh đẹp của Anil nhìn cô. Lòng nàng vô cùng ngạc nhiên trước câu chuyện được nghe từ cô Pad. “Trước đây con không biết.”
“Vậy mẹ của con chắc cũng đoán được Anil sẽ tới đây xin phép đưa Pin từ cô "
Người mẹ đó rất ngọt ngào với các con của mình.”

Công chúa Anil nói trong khi nở một nụ cười ngọt ngào. Cho đến khi cô Padmika nhìn qua và nở nụ cười nhẹ nhàng hơn bao giờ hết.

“Vậy con bệ hạ…ông ấy có biết chuyện này không?”

"con đã nói cho bệ hạ rồi, thưa cô. Cháu xin phép từ cha rằng con sẽ không kết hôn trong suốt quãng đời còn lại của chính mình. bởi vì cháu muốn được kết hôn với Khun Pin là người mà cháu yêu , nhưng không thể là bạn đời được."

Lúc này đôi mắt sắc bén của cô Pad mở to một cách ngạc nhiên. Sự dũng cảm tuyệt vời của Anil. Đúng là người khác biết rộng rãi rằng nàng thích cô cháu gái nhỏ của cô Pad đến mức nào? Nhưng cô Pad vẫn không hiểu đã có bao nhiêu sự yêu thương đến từ trái tim đểcông chúa Anil có đủ can đảm để xin phép cha mình mộtchuyện khó như thế này.

“Và ông ấy đã quyết định thế nào?”
“cha chỉ nói rằng ông ấy chỉ muốn con mình ở lại để ông ấy có thể nhìn rõ mặt con gái mình . Ngoài ra,con mong muốn Làm việc gì cũng phải theo ý muốn của con.”

“Tại sao ông ấy lại quyết định việc đó dễ dàng như vậy?”

cô Pad vẫn còn đầy nghi ngờ.
“Anh cả đã đưa ra một lý do. Trên thực tế, Bệ hạ chỉ lo lắng về việc không tìm được bạn đời phù hợp cho con. Bởi vì trên thực tế, họ coi mọi người đàn ông đều thấp kém hơn con. Vì vậy, lời nói của con lại phù hợp với tâm nguyện của ông nên bệ hạ đã chọn cách chấp thuận cho con yêu cầu không kết hôn. Nhưng đó là một vấn đề khác. Ông chỉ nói rằng bất cứ thứ gì con thấy đều phải tốt.”

“Chỉ có Bệ hạ mới hiểu được vấn đề này. Con đường này ngày xưa là ngõ cụt không lối thoát giờ đây dường như đã bằng phẳng và thông thoáng, rất thuận tiện và dễ dàng.”

Quý cô Padmika tiếp tục lẩm bẩm với chính mình. trong khi nhớ lại câu chuyện của Bản thân anh khi còn trẻ

“cô, làm ơn,” Lady Anilpat nói trong khi nói với cô Pad với một thái độ rõ ràng là đang rất khẩn trương. “cô có cho phép hay không?”

“công chúa Anil có thể nói gì về cha cô ấy như thế này?” Phu nhân Padmika mỉm cười vô cùng trìu mến trước sự thông minh của Phu nhân Chanilpat. “Tuy nhiên, cô sẽ không thể để Pin lên Son Palace vĩnh viễn được.”

“Nhưng thưa cô”

Khuôn mặt xinh đẹp của công chúa Anil lập tức trở nên buồn bã ngay khi nghe lời nói từ cô Pad

“cô cho phép ở lại Son Palace. Tuy nhiên, thỉnh thoảng con phải quay lại cung điện hoa sen,” cô Pad nói khi uống một ngụm nước . “con sẽ không phải chuyển toàn bộ đồ đạc của Pin ra khỏi phòng nơi Pin ở. cô sẽ làm việc đó cho con bé.”

“Đây là sự yêu thương lớn nhất dành cho chúng con rồi, thưa cô.”

Công chúa Anil cúi đầu bày tỏ lòng kính trọng với cô Pad.

“À, cô cũng có chuyện muốn nhờ con, Anil.”

“con sẽ rất sẵn lòng làm điều đó .”

“Xin hãy chăm sóc nữ Pin tốt hơn cô đã chăm sóc con bé…”
“...”
“cô chỉ muốn nhờ con chuyện đó thôi”
---------------

Một ngày mới

Lúc này công chúa Anil có vẻ đang bận rộn sắp xếp những khung tranh bằng bạc. Bên trong là bức ảnh Khun Pin được trên bàn, thay cho tượng Phật đã ở đó một thời gian. nàng nhìn đồ đạc của Khun Pin lẫn lộn đây đó trong Cung điện như một người vợ thực sự bắt đầu sống chung với nhau.
“Anil, emđang làm gì vậy?” cô chỉ mỉm cười một chút và cười một nụ cười thật tươi.

Pin tự sắp xếp quần áo của mình trong ngăn tủ quần áo của Công chúa Anil. Khi xong cô quay lại nói người cô yêu bằng giọng nói tràn đầy yêu thương và trìu mến.

"Anil đang tìm một góc để đặt khung hình của Khun Pin. Góc đó đẹp. Góc này cũng đẹp. Khó quá đi."

“em có thể đặt nó ở bất cứ đâu.”
Cô không thực sự thích nhìn vào hình ảnh của mình.

Khun Pin nói rồi cô bước tới và ngồi xuống chiếc giường hoàng gia cạnh Anil, công chúa ôm lấy tiểu thư của mình một cách ngọt ngào và năn nỉ.

“Nhưng Anil thích xem. Trong ảnh, Khun Pin đang cười ngọt ngào, đáng yêu quá đi.”

Công chúa Anil ra nói trong khi mỉm cười. Nhưng Khun Pin có vẻ mặt nghiêm nghị, giống như một người đang hờn dỗi.

“Anil!” Pin giả vờ cắn vào bộ ngực thanh tú của Anil một cách trêu chọc. “Đừng trêu chọc chị. Ai cười tươi và khoe lúm đồng tiền như Anil?”

Đôi mắt của công chúa Anil dõi theo ánh mắt của Pin về phía tượng Phật. Một số bức tranh trên bàn Phật voi ở phía bên kia. Đây là nơi Pin ngủ hàng đêm.

“Anil chưa bao giờ biết rằng Khun Pin lại giữ toàn bộ ảnh của Anil như thế này.

“Sao em không giữ nó?”
"Tại sao chị lại giữ nó?"

Công chúa Anil nói, quay sang hôn lên vầng trán của Pin. Rất đáng yêu

“Như người ta thường nói với em” Pilanthita nở một nụ cười ngọt ngào với người trước mặt, “người ta rất yêu Anil.”
“.…”

"chị đã chờ đợi Anil bằng cách nằm xuống và nhìn những bức ảnh của Anil. Chị chỉ có thể nhắm mắt ngủ vì chị nhìn thấy khuôn mặt của Anil trước khi đi ngủ."

Công chúa Anil nghe thấy liền cúi xuống đặt một nụ hôn say đắm lên môi Pin. Với niềm đam mê vô tận

“Kể từ bây giờ Khun Pin có Anil ôm mỗi đêm, điều đó có tốt hay không?”

“Đó là giấc mơ mà chị không dám mơ.” Pin càng ôm chặt nàng  hơn. “em ơi, chị có ngủ với Anil mỗi tối không? Hay liệu chị có thể sống với Anil cho đến khi chị già không?"

“Cho dù chị có dám ước mơ thế nào đi chăng nữa... Bây giờ mọi thứ đang diễn ra ngay trước mắt chúng ta.” công chúa Anil nhẹ nhàng đẩy Pin xuống giường và nằm lên người cô. “Khun Pin, chị có biết đêm nay thực ra là đêm đầu tiên chúng ta ở ký túc xá không?”

"...Làm sao?"

Pin giơ cả hai tay lên để đỡ lấy của người đang nằm trên người mình.
“Đây là đêm đầu tiên hai chúng ta ở bên nhau. Khi cha , mẹ, cô và mọi người biết chuyện của chúng ta ?” công chúa Anil nâng cằm Pin lên và hôn say đắm trước khi bắt đầu rê bàn tay của mình đang vuốt ve đôi vai trắng nõn của cô, nhiệt tình vuốt ve khi đang dùng giọng nói ngọt ngào , nhẹ nhàng của mình dành cho người ở dưới

“Khun Pin……Vậy chúng ta có nên tiếp cận nhau ngay bây giờ không?”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro