Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 38 TRÒ CHUYỆN CÙNG KRIK

Học kỳ mới bắt đầu một ngày sau đó. Và thời điểm nó bắt đầu, nó trở thành sự hỗn loạn đối với tất cả sinh viên năm cuối đại học. Đó là một năm đầy ắp công việc, đặc biệt là bên ngoài trường đại học, bởi vì tất cả họ đều phải lo các công việc thực tập. Bên cạnh đó, nếu một người đã là thành viên của câu lạc bộ thì công việc lại càng nhiều và căng thẳng hơn.

Dù họ chưa nói gì nhưng có cảm giác như mối quan hệ của Sam và Mon đang tạm dừng vào lúc đó. Họ yêu nhau và muốn ở bên nhau, nhưng sự thật về hoàn cảnh của Sam khiến bạn gái cô bối rối. Và không có thời gian thích hợp để thực sự nghĩ xem phải làm gì tiếp theo, tất cả chỉ là một mớ hỗn độn trong đầu cô. Sau khi rời khỏi nhà Kate, cô ấy quay lại nhà của mình và chỉ nói chuyện với Yuki khi cô ấy gọi cho cô. Cô đã nói rằng cô cần một chút thời gian để suy nghĩ, nhưng nó vẫn chưa xảy ra. Vì vậy, sau vài tuần kể từ thời điểm đó, Sam và Mon hầu như không gặp nhau hay nói chuyện.

Sam đang cho cô ấy không gian mà cô ấy cần, và cô sẽ không làm bất cứ điều gì mà Mon không muốn. Dù đau nhưng cô vẫn phải mạnh mẽ. Đó là mớ hỗn độn của cô ấy và cô ấy phải tự mình giải quyết nó. Cô cố gắng phân tâm bằng cách đọc và nghĩ rằng cuối cùng mọi thứ sẽ trở lại bình thường. Nếu cô không nghĩ như vậy, cô sẽ phát điên mất.

Đối với Mon, cô cảm thấy như mình không có một phút nào trong đời để suy nghĩ. Cô có các lớp học của mình, giấy tờ mà cô phải điều hành và công việc tại công ty, nơi cô đang trở thành một tài sản quan trọng đối với ông chủ của mình. Cô đã cố gắng hoàn thành mọi việc mình làm, nhưng phải trả giá bằng việc không có thời gian rảnh. Đồng thời, cô không có nhiều thời gian để nghĩ về bất cứ điều gì ngoài những thứ liên quan đến trường học. Công việc có thể chôn sống cô, nhưng cô sẵn sàng chấp nhận rủi ro. Cô thực sự thích những gì cô ấy đang làm, và nó có thể được đền đáp. Công ty luật có mối quan hệ chặt chẽ trên khắp thế giới và nó có thể mở ra những cánh cửa lớn cho tương lai của cô.

Vào một buổi tối thứ Năm, cô ở lại công ty muộn để hoàn thành việc xem xét tất cả các bằng chứng mà họ có thể sử dụng cho phiên tòa tiếp theo. Vì biết mình còn cả một đêm dài phía trước, cô đi uống cà phê ở máy cạnh thang máy. Ngay tại đó, cô tìm thấy một người mà cô chưa từng thấy ở đó trước đây.

"Kirk?" cô bối rối hỏi. Anh chàng quay lại và khi nhận ra ai đã nói chuyện với mình, anh ta mỉm cười.

"Mon. Thật tuyệt khi được gặp em. Em dạo này thế nào? Công ty có đối xử tốt với em không? Em biết là anh có thể..."

"Đừng." cô ngăn anh lại trước khi anh có thể nói bất cứ điều gì khác. "Anh không cần phải nói chuyện với chú của anh. Ông ấy thậm chí không biết em biết anh."

"Thế em có biết ông ta không? Mọi người đang làm việc cùng nhau?"

"Không hẳn. Ông ấy không phải là sếp của em, nhưng em đã gặp ông ấy vài lần và em đã nghe những điều về ông ấy từ các đồng nghiệp của mình. Nhưng em chưa nói chuyện với ông ấy."

"Ông ấy rất tuyệt. Trái ngược với cha anh, ông ấy đối xử với anh như một người bình đẳng chứ không phải một kẻ thấp kém. Anh đến gặp ông ấy, nhưng thư ký của ông ấy nói với anh rằng ông ấy đã đi rồi."

"Em xin lỗi vì anh đã đến không có gì." cô nở nụ cười nửa miệng với anh.

"Không sao đâu. Anh đang rảnh mà. Nhân tiện, em và Sam thế nào rồi? Lần trước anh thấy hai em đi cùng nhau, hai em trông giống như một cặp đôi dễ thương nhất trên thế giới."

Điều đó khiến Mon như ngừng thở trong giây lát. Cô không biết phải trả lời anh như thế nào. Sau tất cả những gì Sam đã nói với cô và cô không thể thực sự xử lý mọi thứ, việc được hỏi về hoàn cảnh của họ có một câu trả lời phức tạp. Vì vậy, cô không chắc phải nói gì với Kirk. Đặc biệt là vì anh ấy đã tham gia vào câu chuyện của họ.

"Hiện tại chúng em đang bận rộn với việc học đại học và thực tập, cũng như các câu lạc bộ mà chúng em tham gia, vì vậy chúng em không có nhiều thời gian để ở bên nhau. Thật là xấu hổ." cô ấy đưa ra câu trả lời hay nhất của mình, cố gắng vượt qua cuộc trò chuyện.

"Chà, năm thứ ba ở đại học thật khó khăn. Điều khó nhất anh được biết. Nhưng các em chắc chắn sẽ tìm thấy một số thời gian để ở bên nhau. Các em là một cặp đôi tuyệt vời và yêu thương nhau, vì vậy mọi thứ sẽ ổn thôi." cô cười nửa miệng với anh, cụp mắt xuống đất. 'Sẽ không?', cô nghĩ thầm. "Em có ổn không?" Kirk quan tâm hỏi. Mon ngước mắt lên nhìn anh.

"Tại sao anh lại hỏi?

"Vì vài giây trước khuôn mặt em đã thay đổi. Mọi chuyện ổn chứ?"

Mon tranh luận với chính mình về việc liệu cô ấy có nên nói chuyện với Kirk về những gì đang diễn ra hay không. Họ đã đi chơi với nhau vài lần và anh luôn đối xử tốt với cô. Anh ấy cũng có liên quan đến vụ việc, vì vậy có lẽ anh ấy có thể làm rõ mọi chuyện cho cô. Mặc dù cô ấy nên quay lại làm việc, nhưng cuối cùng có anh ở đây là một cơ hội tuyệt vời để làm sáng tỏ một chút cái đầu rối bời của cô.

"Anh có thời gian không?" cuối cùng cô cũng hỏi.

"Anh có. Tất cả thời gian em cần." anh mỉm cười, ngọt ngào và truyền cho Mon sự tự tin mà cô cần.

"Được rồi. Đi với em."

Mon bắt đầu hướng dẫn anh lên cầu thang. Hai tầng sau, họ đã ở trên sân thượng của tòa nhà.

"Không ai đến đây vào giờ này. Hoặc em hy vọng không có ai đến."

"Thật tuyệt." nụ cười của anh là dấu hiệu anh cho cô bắt đầu nói bất cứ khi nào cô muốn. Mon thở dài và bắt đầu.

"Vì vậy, vấn đề là Sam và em hiện đang ở trong một tình thế phức tạp. Lần trước chúng em có nói chuyện, chị ấy đã kể cho em nghe mọi chuyện về hoàn cảnh của chị ấy với bà ngoại và anh." Kirk gật đầu, nhận ra chuyện gì đang xảy ra.

"Và em cảm thấy thế nào?" anh hỏi, cố gắng giúp cô.

"Em không biết. Rất nhiều thứ. Một mặt, em hơi giận Sam vì đã không nói cho em biết trước.Em hiểu đó là một tình huống phức tạp và chị ấy nghĩ rằng chị ấy sẽ mất em nếu làm vậy, vì vậy em không thể quá tức giận. Mặt khác, em không biết phải làm gì ngay bây giờ. Em yêu Sam, em thực sự yêu chị ấy. Em yêu chị ấy hơn bất cứ điều gì. Em muốn ở bên chị ấy. Xây dựng một mối quan hệ với chị ấy có thể kéo dài. Nhưng chúng em không biết liệu điều đó có thể xảy ra hay không vì chị ấy đang bị buộc phải kết hôn với một người mà chị ấy không muốn." cô nhìn thẳng vào mắt Kirk và cố giải thích cho mình. "Ý em là, chị ấy rất thân với anh nhưng..."

"Không sao đâu Mon. Anh hiểu ý em." cô gật đầu rồi nói tiếp.

"Như em đã nói, chị ấy có một cuộc sống đã được lên kế hoạch sẵn cho chị ấy mà không bao gồm em. Làm sao em có thể ở trong một mối quan hệ mà em không biết nó có thể kéo dài bao lâu vì định mệnh của chúng em là Sam sẽ kết hôn với người khác? Em không thể ở trong một mối quan hệ với một người đã kết hôn. Hay em có thể?" Cô lắc đầu. "Em thực sự bối rối không biết phải hành động như thế nào hoặc phải làm gì tiếp theo."

"Anh hiểu mớ hỗn độn trong đầu em. Có lẽ Seth có thể giải thích những gì anh ấy đã trải qua tốt hơn anh, nhưng anh sẽ cố gắng hết sức." cả hai cùng cười và rồi Kirk bắt đầu nói. "Anh ấy yêu cầu anh một thời gian để suy nghĩ về những gì anh ấy sẽ làm với mối quan hệ của bọn anh. Sau đó, anh ấy đến và nói với anh rằng anh ấy muốn ở bên anh và đó là tất cả những gì quan trọng. Nhưng anh ấy cũng nói với anh rằng điều này không lý tưởng với anh ấy và không biết anh ấy có thể như thế này mãi mãi không, bởi vì anh ấy cũng nghĩ về tương lai của bọn anh. Đôi khi anh ấy hối hận về quyết định của mình, vì thật khó để anh ấy không quá cởi mở về mối quan hệ của bọn anh. Nhưng bọn anh yêu nhau và đó mới là điều thực sự quan trọng. Cuộc hôn nhân của anh và Sam nếu có kết thúc cũng chỉ là trên giấy. Một bài báo không xác định bất cứ ai. Bọn anh sẽ không trở thành một cuộc hôn nhân truyền thống. Seth bắt anh hứa với anh ấy rằng anh sẽ không làm bất cứ điều gì với Sam và anh sẽ không làm. Anh khá chắc chắn rằng cô ấy sẽ không muốn, vì vậy..." mặc dù đó là một khoảnh khắc nghiêm túc nhưng câu nói đó đã khiến Mon bật cười. "Quan điểm của anh là Sam không muốn lấy anh và nếu bọn anh kết hôn với nhau thì cũng không sao vì nó chẳng có ý nghĩa gì với bất kỳ ai trong bọn anh. Nếu bọn anh làm điều này, đó là vì mong muốn của gia đình. Có thể nó không hợp lý với em, bởi vì đó là một tương lai không chắc chắn, nhưng đó là tất cả những gì anh có thể nói với em. Và anh cũng nghĩ em nên nói chuyện với Sam. Cô ấy thực sự yêu em. Cô ấy đã làm điều đó trước khi cô ấy nhận ra rằng cô ấy có tình cảm với em. Cô ấy đã nói với anh rằng cô ấy muốn chiến đấu với bà của mình và anh tin cô ấy. Anh không dũng cảm như cô ấy. Anh thậm chí còn chưa nghĩ đến việc chống lại mong muốn của cha mình. Vì vậy, có lẽ có một cơ hội để ngăn chặn đám cưới này."

Mon đã lắng nghe anh một cách cẩn thận. Sau đó, cô gật đầu. Cô có một bức tranh toàn cảnh hơn về những gì đang diễn ra và lắng nghe cách Seth giải quyết tình huống khiến não cô tìm ra những mảnh ghép cho những gì cô nên làm tiếp theo.

"Cảm ơn rất nhiều vì điều này, Kirk. Em thực sự cần nó." anh mỉm cười gật đầu.

"Không có gì. Chúng ta là bạn, nhớ chứ? Anh rất vui vì anh có thể giúp đỡ. Anh có thể biết em sẽ làm gì tiếp theo không?"

"Không." anh mở to mắt.

"Chờ đã, cái gì? Tại sao?" anh thực sự bối rối về câu trả lời đó. Mon mỉm cười.

"Em nghĩ Sam phải là người đầu tiên biết. Anh không nghĩ thế sao?"

"Chà, có lẽ em nói đúng. Anh rất muốn là người đầu tiên phát hiện ra, nhưng anh sẽ chấp nhận nó. Bên cạnh đó, một điều gì đó nói với anh rằng nó sẽ ổn thôi."

"Em thực sự hy vọng nó hoạt động." cô cười nói. Sau đó cô nhìn đồng hồ, nghĩ đến Sam và nhận ra đã mấy giờ rồi. "Giờ em thực sự cần phải quay lại làm việc, hoặc em sẽ không ra khỏi đây cho đến khi mặt trời mọc."

"Em có rất nhiều công việc? Anh có thể giúp gì cho em không?" anh quan tâm hỏi.

"Em muốn anh giúp, nhưng anh biết chuyện bí mật giữa luật sư và thân chủ mà, phải không? Vì vậy, em phải từ chối đề nghị của anh. Nhưng dù sao cũng cảm ơn anh."

"Được rồi. Anh quên mất." Mon cười.

"Đừng lo lắng. Nhưng em thực sự phải đi bây giờ."

"Được rồi. Vậy thì đi thôi. Anh đã giữ em ra khỏi nơi làm việc của em đủ lâu."

"Vâng, nhưng em cần nó. Cám ơn Anh, Kirk."

"Không có gì. Bất cứ khi nào và bất cứ nơi nào em cần." cả hai cùng mỉm cười lần cuối và Mon chắc chắn rằng anh ấy thực sự nghiêm túc về điều đó.

Cả hai bước xuống cầu thang và chia tay nhau trong thang máy. Rồi Mon trở lại bàn làm việc của mình. Cô ấy xử lý lại mọi thứ mà Kirk đã nói với cô một lần nữa. Cô có thể là một tên ngốc vì đã không nói chuyện với Sam trước. Cô bỏ chạy và bạn gái cô không đáng bị như vậy. Vì vậy, ngay khi có thể, cô sẽ đến nói chuyện với Sam. Họ xứng đáng có một cuộc trò chuyện hai chiều, bởi vì cô đã không thể nói chuyện trong lần trước. Nhưng cô chắc chắn về những gì cô muốn bày tỏ. Cô yêu Sam nhiều đến mức điều đó phải thể hiện bằng cách nào đó. Cô phải chiến đấu vì họ như Sam sẵn sàng làm. Hoặc ít nhất là cố gắng bằng cả trái tim. Họ đã phải tìm cách nào đó để làm cho mọi thứ tốt hơn. Phải có một con đường cho họ.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro