[JoongDunk - PondPhuwin] Người ta có thương meow đâu.
Bối cảnh: Safe house 3.Cp chính: JoongDunk - PondPhuwin.Cùng sự đồng hành của anh em Safe house 3.…
Frases que eh dicho en las historias.
Bối cảnh: Safe house 3.Cp chính: JoongDunk - PondPhuwin.Cùng sự đồng hành của anh em Safe house 3.…
Tác giả: Tuyết Hoa NêEditor: Mây Vu Sơn∆Bé ba∆Bản gốc: Hoàn thànhEdit: Đang lết: 1/7/2022Nguồn: o0okanakao0oBìa: wattpadThể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE , OE , Tình cảm , Mạt thế , H văn , Thú nhân , Hệ thống , Xuyên nhanh , Sinh con , Song tính , Vườn trường , NP , Chủ thụ , Sản nhũ , Nhược thụ , Võng hồng , Vạn nhân mêEdit THÔ TỤC---Tiểu mỹ nhân song tính mềm mại vs các loại biến thái công, 1vN, xuyên nhanh, không viết cổ đại, ngọt văn---Thuần thịt văn, có cốt truyện, nhưng cốt truyện cũng là vì thịt phục vụ.Văn án:Diệp Nhất Sâm đời này cũng chưa nghĩ đến, sau khi bị tử vong ngoài ý muốn thì được hệ thống "Khí vận" cứu sống.Vì hoàn thành nhiệm vụ, cậu không thể không đi tiếp cận các khí vận tử ở mỗi thế giới. Nhưng ai tới nói cho cho cậu biết, sao những người này đều là một đám điên hết vậy???***Lần đầu tập tành edit, có gì sai sót xin các vị giơ cao đánh khẽ. Có chỗ nào không hiểu tui sẽ chém đại. Tui cũng vừa đọc vừa edit nên không biết trước được gì đâu nhớ***Link wattpad: https://www.wattpad.com/story/315054092-%C4%91m-edit-ai-ai-c%C5%A9ng-th%C3%A8m-ti%E1%BB%83u-m%E1%BB%B9-nh%C3%A2n-m%E1%BB%81m-m%E1%BA%A1iLink wordpress: https://mayvuson.wordpress.com/dm-edit-ai-ai-cung-them-tieu-my-nhan-mem-mai/…
Bệnh kiều đáng sợ truy thê công x Vô tâm vô phế giả chết chạy trốn thụ.Văn án 1:Đường Minh Hề xuyên vào một cuốn tiểu thuyết nam chính phế vật nghịch tập, trở thành vợ của nam chính.Trong cuốn tiểu thuyết này, vì để làm nhục nam chính, vợ của nam chính đã tìm mọi cách dằn vặt hắn, đánh đập hắn. Kết cục là bị nam chính bẻ gãy tay chân rồi ném xuống biển biển, để mặc cho cá mập cắn xé.Đường Minh Hề vừa mới xuyên qua: ...... Đương nhiên là phải nắm bắt thời gian mà ôm đùi nam chính rồi!Đối xử tốt với hắn, cho hắn ăn ngon, tặng hắn đồ để mặc, trở thành bạch nguyệt quang trong lòng hắn.Nhưng mà......"Báo cáo Đường thiếu, Diệp Hành đã quỳ trong bão tuyết suốt một ngày một đêm rồi ạ!""Báo cáo Đường thiếu, Diệp Hành đã bị treo ở cửa ba ngày ba đêm!""Báo cáo Đường thiếu, Diệp Hành đi gặp tên ti tiện Đường Nặc kia rồi."# Tôi còn có thể làm gì để cứu vãn tình hình đây #Lưu ý:1. "Trái tim của anh là cục đá hay sao hả?" công x "Đúng đấy, tim của tôi là đá thì nàm thao!" thụ.2. Một tên bệnh kiều đáng sợ x Một kẻ vô tâm vô phế.3. Có yếu tố truy thê.Tóm tắt ngắn gọn:Giả chết chỉ sướng trong phút chốc, truy thê sướng cả đời.Nguồn: quanvuthienha.comEdit: Ngọc Anh, Nhi Nhi.Sưu tầm~PS: Đây là truyện mình Reup với mục đích đọc offline và chưa có sự cho phép của tác giả. Nếu có bất kì vấn đề gì về bản quyền, xúc phạm tới editor và tác giả, mình sẽ gỡ truyện ngay lập tức.…
Bối cảnh của bài viết này là tổng quát, hôn nhân đồng giới, cưới trước yêu sau. Hầu hết các bối cảnh xung đột với hoàn cảnh xã hội hiện tại và các quy tắc khác nhau, dễ gây khó chịu, vì vậy hãy cẩn thận. Văn án: Trước khi kết hôn, Ôn Khinh Hàn nói với Thời Thanh Thu rằng tôi không có thời gian để nhận thức quá nhiều người, phải tìm hiểu họ, vừa tốn thời gian vừa tốn sức. Tốt hơn hết chúng ta ở cùng một chỗ, đỡ phí thời gian cùng công sức.Đây là câu chuyện của một lòng thầm mến.Sau bảy năm, tình yêu cuối cùng cũng đến đúng thời điểm.Thể loại: Đô thị tình duyên, tình hữu độc chung, chậm nhiệt, cưới trước yêu sau, giới giải trí, HE. Nhân vật chính: Ôn Khinh Hàn, Thời Thanh Thu┃Nhân vật phụ: Giản Ý Chi, Phó An Nhiên.Độ dài: 125 chương + 2 phiên ngoại.Nhận xét ngắn gọn về tác phẩm:Ôn Khinh Hàn yêu thầm Thời Thanh Thu bảy năm. Bảy năm sau, cô kết hôn với Thời Thanh Thu dưới danh nghĩa như những người bạn thân thiết ủng hộ lẫn nhau. Tình cảm mà cô giấu kín bao năm cuối cùng cũng được công khai, tình yêu cuối cùng cũng đến. Sự miêu tả đầy cảm xúc trong lời văn của tác giả như nước làm tươi mát lòng người, thể hiện một thứ tình cảm tinh tế, sâu lắng trải qua thời gian vẫn không bao giờ phai nhạt trước mắt người đọc, khiến người đọc không thể nào cưỡng lại và phải nhấm nháp chút cảm giác sâu tận xương tủy.…
Lâm Hành Chi đời trước dốc hết sức lực nửa đời người làm việc cho người khác, cuối cùng lại rơi vào cảnh cửa nát nhà tan kết cục chết thảm. Một lần nữa trở lại năm vừa mới trở thành tân khoa Trạng Nguyên, Lâm Hành Chi vẫn không thoát khỏi số phận bị Lệ Vương cướp về phủ ngày trên đường phố. Mọi người đều biết Đại Sở Lệ Vương là một kẻ điên bệnh hoạn, một bước ho ba lần, là một kẻ điên khát máu mà còn đặc biệt thích đem người khác đùa giỡn trong lòng bàn tay. Mọi người đều tiếc cho tân khoa trạng nguyên trẻ tuổi đẹp đẽ sợ là không sống được bao lâu. Nhưng kiếp này, Lâm Hành Chi quyết định không hận thù hay chạy trốn, sẽ cho người đó bất cứ điều gì người đó muốn. Điều mà kẻ bệnh hoạn kia muốn rất đơn giản: "Bản vương muốn ngươi là người duy nhất trong mắt, trong lòng và cả đời!" Cũng như "Nào, đừng thương hại ta, một bông hoa mỏng manh này." Lát sau, Lâm Hành Chi đỡ eo và chửi thầm trong lòng: "Đóa hoa mỏng manh là thằng khốn nào!"Vai chính: Lâm Hành Chi, Sở Chiêu Một câu giới thiệu: Lấy anh, em sẽ là của anh. Quan niệm: Hãy mở rộng tầm mắt, nhận ra chân tâm của mình và tiến về phía trước với hy vọng.…
Người vì ai mà chiến đấu?Người nắm giữ sức mạnh là vì điều gì?Như một bạo quân tàn khốc thiếu đi lòng nhân ái, người bắt đầu truy tìm bản chất thật sự của [Quyền Năng].Đã từng là ác mộng, vẫn luôn là ác mộng,...Đây là câu chuyện kể về kẻ đã từng được chư thần gắn lên cái mác [Tuyệt Ác Ma Vương]. Một phàm nhân vì ánh sáng đã lựa chọn trở thành bóng tối...Một Kiêu Hoành Nhân Đế với sức mạnh vô song, một Thiên Dạ ngập tràn ẩn số.…
Hôm nay là sinh nhật mười sáu tuổi của cô nhưng liệu còn có ai nhớ đây? Từ khi bố mẹ ly hôn rồi bỏ lại cô, ngoại trừ mỗi tháng gửi cho cô chút tiền sinh hoạt ít ỏi thì cũng chẳng hỏi han gì nữa, trên đời này người quan tâm cô chỉ còn lại chính bản thân cô.Cô đã quen những ngày tháng dù mưa gió cũng không ai đưa đón, cũng đâu có gì ghê gớm, không phải sao? Cô một mình đi về nhà, thật may là sau khi bố mẹ ly hôn có để lại căn nhà cũ cho cô, giúp cô không đến mức không nơi để về, lưu lạc đầu đường."Á!" Đôi giày vải giá rẻ đã bị mài mòn trở nên mỏng manh, lòng bàn chân bất ngờ bị thứ gì đó đâm phải, cơn đau nhói tràn tới, Diệp Tiên Tiên nhấc chân lên, có chút buồn bực định đá văng cục đá đã đâm vào chân mình, thế nhưng lúc chân giơ lên lại lơ đãng trông thấy bộ dạng của cục đá kia, nó không phải là một cục đá mà là một chiếc nhẫn, rất rất nhỏ.Ma xui quỷ khiến thế nào mà cô nhặt nó lên, cầm trong tay ngắm nghía.Tạo hình cổ xưa, trên thân khắc một hình vẽ phức tạp, nhìn qua có vẻ không tầm thường.Dù sao cũng đang ở bên ngoài, Diệp Tiên Tiên không tiện nhìn kỹ, cô lê đôi giày vải đầy nước đi về nhà.-------------…
Nguồn thì chủ yếu từ truyentranhtam hay Facebook :3Lần đầu lm truyện nên mong m.n ủng hộ ^•^…