Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 35

Mysta đã ngồi đó, chịu đựng hết miếng này đến miếng khác. Đầu cậu choáng váng vì mất máu và tiếng khóc của cậu. Shu đã không ngừng nghỉ, cho đến khi đột nhiên... y không như vậy nữa. Shu đã ngừng liếm vết cắn gần đây nhất, cúi mặt lên đó. Mysta cuối cùng cũng cảm thấy những móng tay ghim ở lưng bắt đầu rút ra. Shu run rẩy lùi lại, nhìn vào mắt Mysta, đôi mắt y mở to và sợ hãi.

"... Mysta?" Giọng y run run, lo lắng. Đôi mắt y nhìn qua chiếc cổ bầm tím và đầy máu của Mysta, xem xét những gì y đang thấy.

"Shu?" Mysta thút thít khi Shu di chuyển cánh tay của mình. Một chiếc quấn thêm quanh cậu, để lại chỗ mà nó đã đâm vào. Người kia đi đến trước mặt Mysta, cố gắng lau nước mắt cho Mysta. Shu dừng lại sau một cú quẹt, sự chú ý chuyển sang bàn tay đẫm máu của y. Trông y vô cùng kinh hãi.

"Mysta? Tôi... tôi rất xin lỗi... "Shu nói, nắm lấy bàn tay mà y đang nhìn chằm chằm và kéo nó qua mái tóc của Mysta.

Cậu ấy đã trở lại!?

"Không sao đâu! Tôi tha thứ cho cậu mà!" Mysta nói, giọng nhẹ nhõm. Ngón tay Shu tiếp tục luồn vào tóc cậu, móng tay nhẹ nhàng kéo trên da đầu cậu. "Tôi tha thứ cho cậu!"

"... Cậu thực sự, thực sự không nên..." Shu rùng mình. Mysta quan sát đồng tử của y nhỏ trở lại và bụng Mysta chùng xuống.

Không...

"... Tóc của cậu... bây giờ nó mềm quá..." Cái vuốt ve mềm mại trở nên thô ráp khi Shu nắm chặt tóc cậu, ngay gần da đầu. Cậu cảm thấy móng tay của Shu hơi đâm vào, nhưng may mắn là không đủ để chảy máu. Shu đập mặt họ vào nhau, siết chặt cánh tay y đang quấn quanh Mysta. Mysta không thể di chuyển.

"Mmm!" Shu hôn cậu, mở miệng, buộc lưỡi y vào miệng Mysta. Nó có vị kim loại. Lưỡi y nhảy khắp miệng Mysta. Liếm, mút, thúc. Y không hài lòng cho đến khi y chắc chắn rằng lưỡi y đã chạm vào từng inch trong miệng Mysta. Mysta cảm thấy cơ cọ xát vào vòm miệng của mình một vài lần trước khi cuối cùng kéo trở lại. Cả hai người họ đều thở hổn hển, nhổ nước bọt vào giữa họ. Mặt Shu dịu lại.

"... Cậu... cậu thật ngon... Tôi không thể chờ đợi thêm..."

***

Shoto chưa kịp mở mắt thì đã nghe thấy tiếng bước chân nhanh chóng của Vox rời khỏi phòng. Nhìn quanh, cậu ấy thấy căn phòng trống rỗng. Quyết định không lãng phí thời gian, cậu ấy cũng đứng vững và ra khỏi cửa. Cậu ấy nhìn thấy Vox đang nhìn vào trong phòng của anh trong một giây, nhanh chóng đóng cửa lại sau một cái nhìn thoáng qua. Anh trông có vẻ hoảng loạn.

"Vox, bình tĩnh. Cậu ấy đang ở đây ở đâu đó, chúng ta sẽ tìm thấy cậu ấy! " Shoto cố gắng trấn an anh. Nó không hoạt động.

"ANH ẤY ĐANG Ở- Ở ĐÂU?" Vox hét vào mặt cậu ấy. Họ nhìn nhau một lúc và ngay trước khi Shoto định nói điều gì đó, cậu ấy đã nghe thấy. Tiếng cào điên cuồng, khó nghe nhưng chắc chắn là có. Nó đến từ phòng của Vox.

"Đó là cái gì?" Shoto hỏi, Vox không trả lời, chỉ quay ra cửa. Shoto đi ngang qua anh đến cánh cửa của anh và thận trọng mở nó ra. Cậu ấy đã hoảng sợ khi một con cáo lao ra khỏi phòng, gần như đâm vào cậu ấy. Cả cậu ấy và con cáo đều kêu lên. "Ừm..."

Một khi con cáo hồi phục, nó lao tới Vox, chĩa vào chân anh. Vox bắt đầu với lấy nó nhưng nó lao đi trước khi anh có thể, đến thẳng cửa nhà Shu. Nó lại bắt đầu cào điên cuồng. Vox lao tới cánh cửa đang đóng, xoay tay cầm. Nó đã bị khóa. Vox bắt đầu đẩy cửa, thậm chí đập vai vào đó vài lần. Nó sẽ không nhúc nhích.

"Vox, hãy cẩn thận! Chúng ta không biết những gì đằng sau cánh cửa của cậu ấy! " Shoto cảnh báo.

"Linh hồn của Mysta đang dẫn chúng ta đến một thứ gì đó trong đó! Chúng ta cần vào đó! " Vox lớn tiếng giải thích. Anh bắt đầu đập cửa mạnh hơn, để lại những vết lõm trên đó. Shoto cảm thấy yêu khí của mình lớn dần lên.

Điều này đang trở nên nguy hiểm.

Shoto đến gần, chỉ để tóm lấy con cáo và lùi lại vài bước nhanh chóng, cậu ấy không muốn nó vướng vào làn đạn. Nó thút thít và vùng vẫy một lúc trước khi nhìn vào mặt Shoto và thư giãn, như thể nhận ra cậu ấy, nó gần như sưởi ấm trái tim cậu ấy. Shoto giật bắn người khi nghe thấy tiếng cửa nứt. Nhìn lại Vox khiến dạ dày của cậu ấy chùng xuống.

Móng tay của Vox đã dài ra đáng kể, giờ trông giống như móng vuốt, thứ mà anh đang dùng để xé toạc cánh cửa thành từng mảnh. Các mảnh của nó rải rác khắp nơi, một số thậm chí còn bắn trúng Shoto. Cậu ấy di chuyển hai tay để che chắn cho con cáo đang cúi đầu dưới cằm cậu ấy.

"MYSTA !!" Vox bắt đầu hét tên cậu. Không bao lâu sau, cánh cửa đã bị phá hủy hoàn toàn, chỉ còn một số mảnh còn ở trên bản lề. Khi Vox di chuyển để đi qua ngưỡng cửa, anh đâm vào một rào cản gần như vô hình, thứ phát ra một màu tím mờ nhạt. Anh cào vào nó, hy vọng có thể xé toạc nó theo cách tương tự như cánh cửa. Nó không hoạt động, những luồng khí đỏ xé toạc làn sương mù màu tím, trước khi tan biến như thể có thứ gì đó không cố gắng xé vào nó. Họ đã không vào được.

Shoto không thể làm gì khác ngoài việc nhìn Vox cố gắng tìm đường vào phòng Shu một cách tuyệt vọng. Cậu ấy cảm thấy mình thật vô dụng, chỉ có thể cưng nựng và thủ thỉ với con cáo đang run rẩy trong vòng tay cậu ấy. Cậu ấy chỉ hy vọng rằng sự thoải mái cũng sẽ đến với Mysta. Đột nhiên, con cáo đi khập khiễng, Shoto gần như đánh rơi nó khi trọng lượng của nó khiến cậu ấy mất cảnh giác.

Mysta?

***

Chỉ vài phút sau khi nghi lễ bắt đầu, họ nghe thấy tiếng sầm lớn và thứ gì đó vỡ ra bên ngoài căn phòng. Họ nhìn nhau với vẻ lo lắng, càng nghe âm thanh càng lớn.

"Cậu nghĩ điều gì đang xảy ra?" Ike hỏi, giọng đầy lo lắng. Anh ấy hơi giật nảy mình mỗi khi họ nghe thấy tiếng sầm sập.

"Tôi không chắc..." Luca trả lời. "Nhưng Shoto không báo hiệu rằng cậu ấy cần chúng tôi đưa họ trở lại. Họ sẽ ổn ".

Ike siết chặt tay Luca và Mysta. Luca đặt đầu Mysta vào lòng anh ta, kiểm tra cậu trước khi quay lại nhìn cánh tay của Shoto. Anh ta trông rất bình tĩnh, nhưng Ike biết anh ta không phải như vậy. Dù vậy, điều đó khiến anh ấy cảm thấy mình mạnh mẽ hơn một chút, cùng nhau nhìn thấy Luca như vậy một chút.

"Mysta!" Luca gọi, gạt Ike khỏi dòng suy nghĩ của anh ấy. Nhìn xuống để xem tại sao Luca lại gọi tên bạn mình. Máu bắt đầu vấy bẩn áo cậu. Ike thả đôi tay anh ấy đang nắm giữ, vươn lên và kéo chiếc áo phông rộng xuống vai Mystas. Vết cắn, sâu và rỉ máu. Ike sững người.

Họ đã nhìn thấy vết cắn trên người cậu trước đây, nhưng không có gì là dã thú. Trong khi những cái khác dường như là dấu hiệu sở hữu, những cái này trông như thể kẻ phạm tội đang cố ý cắt xẻo cậu vĩnh viễn. Mysta rên rỉ và thút thít, hơi nhích người qua lại. Ike ấn tay vào vết cắn tồi tệ nhất, cố gắng làm máu chảy chậm lại. Máu chỉ chảy ra giữa các ngón tay anh ấy.

Đột nhiên Mysta vặn vẹo thô bạo, đẩy tay Ike ra. Tay cậu đưa lên cổ, máu bắt đầu chảy nhiều hơn từ cổ cậu. Nó trông như thể cậu đang tự cào vào cổ họng mình.

"Không không không! Đừng!" Luca giật mình, nắm lấy một tay Mysta và đẩy chúng vào ngực mình. Anh ta nắm tay Mysta ở đó, khiến Mysta vật lộn trong một phút, trước khi tập tễnh trở lại. Luca không buông cổ tay. Chỉ kiểm tra vài vết xước trên cổ Mysta, vết xước đã dừng lại sau khi cậu bị kiềm chế. Khi xác định rằng Mysta sẽ không làm mình bị thương nữa, anh ta đã kiểm tra cánh tay của Shoto. Không có vết cắt.

Xin hãy nhanh lên!

***

Shu đẩy Mysta nằm ngửa, dang ngang hông và ép ngực mình vào Mysta. Mực bắn tung tóe trên cổ Mysta, khiến chúng hơi nhói lên. Cậu cảm thấy nó ngấm vào tóc và quần áo, nhuộm màu cậu. Càng ngâm mình lâu, cậu càng cảm thấy bẩn hơn. Nó cảm giác như thể nó đang làm hỏng cậu. Hai tay cậu bám vào hai bên áo của Shu, nơi cậu đã bám vào từ khi cậu nhận ra rằng mình không thể đẩy Shu ra.

"... Không sao đâu Mysta... cậu là tất cả của tôi... tôi có cậu..." Shu thủ thỉ, dùng tay ghì mũi Mysta vào mũi mình. Mysta nhắm mắt lại, toàn thân run lên vì sợ hãi.

"Shu, làm ơn. Cậu không cần phải làm điều này. Xin đừng làm tổn thương tôi nữa... "Mysta cầu xin, nhắm chặt mắt. Cậu cảm nhận được ngón tay cái và bàn chải móng sắc nhọn của Shu qua lại bên dưới mắt mình. Nó hơi quá gần mắt cậu để tạo sự thoải mái và Mysta thút thít phản đối.

Mysta cảm thấy Shu ngả người về phía sau và kéo cánh tay của y ra từ dưới Mysta, đưa tay lên ôm mặt Mysta. Những ngón tay trên cả hai bàn tay của y cào vào da đầu của Mysta, Mysta từ chối được nó an ủi, cậu muốn để mặc nó. Mysta cố gắng mở mắt khi cảm thấy ngón tay cái của Shu di chuyển khỏi mắt mình. Shu đang nhìn cậu một cách vô cảm.

"Shu?" Mysta nhẹ nhàng gọi y. Một bàn tay ôm lấy cổ cậu, móng tay của Thục cào lên. Hoảng sợ, Mysta nắm lấy tay Shu, cố gắng cạy những ngón tay đang tấn công ra. Hai tay đột nhiên bị một lực vô hình ghim chặt vào ngực. Dù có vùng vẫy thế nào, cậu cũng không thể tự giải thoát cho mình. Shu nhanh chóng nhận ra.

"... cậu đang bị mắc kẹt ..." Shu nói, giọng có vẻ hơi mê hoặc. Đôi mắt y đi từ bàn tay bị hạn chế của Mysta đến đôi mắt kinh hãi của Mysta. "... Cậu không thể cử động cánh tay của mình..." Khuôn mặt trống rỗng của Shu chuyển sang biểu hiện của niềm vui sướng. Y bắt đầu vuốt móng tay lên xuống cổ Mysta, không còn ấn đủ mạnh để cắt. Nó vẫn khiến Mysta lo lắng.

"Shu, làm ơn. Đừng! Làm ơn để tôi đi! Chúng ta có thể về nhà! "

"... Không... cậu ở bên tôi... cậu là của tôi ... Tôi không cần bất cứ điều gì khác..." Shu giải thích, vòng tay quanh cổ họng Mysta, bắt đầu siết chặt.

"KHÔNG! SHU- "Tiếng hét của Mysta bị cắt đứt. Shu không buông ra nhưng cũng không siết chặt hơn. Kẹp chặt vừa đủ để khiến cậu khó thở, nhưng không hoàn toàn cắt đứt không khí của cậu. Tuy nhiên, Mysta cảm thấy bản thân trở nên nhẹ nhàng. "Sh-Shu?"

Tay Shu thả tay ra, Mysta cảm thấy máu dồn lên đầu. "Ughn..." Mysta rên rỉ, thở hổn hển. Cậu đã gần như hoàn toàn nghẹt thở khi bàn tay Shu lại siết chặt.

Họ nhanh chóng lạc nhịp. Shu sẽ cắt nguồn cung cấp không khí của cậu, và ngay trước khi nó trở nên quá nhiều, y sẽ thả cậu một lần nữa. Mỗi lần y làm vậy, cơn sốt ập đến đầu Mysta lại càng trở nên dữ dội hơn, gấp gáp hơn. Shu tiếp tục chu kỳ này trong một thời gian dài. Mysta đảo mắt nhìn lên, nhìn qua Shu ở trần nhà đen vô tận. Sau một cái cuối cùng, bóp chặt hơn một chút, Shu cuối cùng cũng dừng lại. Chỉ để tay y đặt trên cổ Mysta.

"... chúng đẹp ... phải không ..?" Shu hỏi cậu. Mysta bối rối trước câu hỏi.

"Cái gì?" Mysta hỏi khi cậu hoàn toàn thở được.

"... những ngôi sao ngớ ngẩn ... chúng không đẹp sao ..?" Shu thanh minh, ngả người ra sau để nhìn lên. Tay y kéo ra khỏi cổ Mysta, đặt lòng bàn tay lên xương ức của Mysta, móng tay trỏ vòng qua và xoa bóp vùng da phía trên khí quản của Mysta.

Những ngôi sao?

"Shu... Tôi không nhìn thấy bất kỳ ngôi sao nào..." Mysta nói, dùng mắt để nhìn xung quanh, đảm bảo rằng mình không bỏ sót chúng. Cậu không thấy gì cả.

"...Không có sao..?" Shu gục đầu về phía trước để nhìn Mysta một lần nữa. Y bắt đầu ấn móng tay xuống, Mysta có thể cảm thấy nó đang phá vỡ da.

"Shu! Không không không! Làm ơn!" Mysta cầu xin. Lần này Shu thực sự dừng lại, kéo tay mình xuống chỗ của Mysta. Y vòng tay qua cổ tay vô hình bị trói của Mysta, như thể y là người thực sự hạn chế cậu.

"... cậu không thấy bất kỳ ngôi sao nào ..?" Mysta không chắc đó là một câu hỏi hay một tuyên bố, nhưng dù sao thì cậu cũng trả lời.

"Không. Tôi không." Shu ngửa đầu lên.

"... không có bất kỳ ngôi sao nào ... không có ngôi sao ..? khi nào..?" Shu lại nhìn Mysta. "... Mysta ..?"

"Shu?" Mysta hy vọng câu hỏi trở lại.

"... Cậu bị thương... Tôi- Tôi đang làm tổn thương cậu..." Shu thì thầm. Y kéo bàn tay vẫn đang đặt trên đầu Mysta ra sau, như thể đang giật lùi khỏi bị bỏng, trước khi đưa tay về phía mặt Mysta. Mysta nhắm mắt và Shu ngừng cử động. "... cậ-cậu sợ tôi ..?"

Cậu ấy trở lại! Nhưng trong bao lâu?

"Shu..." Mysta nức nở. "Shu, cậu phải lắng nghe! Tôi biết làm thế nào chúng ta có thể về đến nhà! "

"... Tôi làm tổn thương cậu..." Đôi mắt Shu lướt qua giữa khuôn mặt và cổ đầy máu của Mysta và đôi bàn tay đẫm máu của chính mình.

"Shu! Nó ổ- "

"NÓ KHÔNG ỔN!" Shu hét lên, âm thanh vang vọng xung quanh họ. "... Không ổn đâu..." Y lặng lẽ lặp lại, bắt đầu khóc.

"Không... không phải... nhưng cậu không làm tổn thương tôi ngay bây giờ."

"... nhưng tôi chỉ là ..."

"Nhưng không phải bây giờ! Làm ơn! Tôi có chuyện cần nói với cậu! Xin hãy lắng nghe! " Mysta cảm thán. Shu im lặng, mắt tiếp tục nhìn qua Mysta. Mysta coi đó như một dấu hiệu để tiếp tục. "Shu... cậu cần phải thả linh hồn tôi ra."

"...không không. không. Không không! KHÔNG! KHÔNG!!" Shu hung hăng nhả ra. Y dừng lại khi Mysta nao núng trước tiếng hét lớn nhất của y. "... Tôi không thể làm điều đó..." Y nói, trở lại với giọng nói bình thường của mình.

"Tại sao cậu không thể?"

"... anh ấy sẽ lấy cậu khỏi tôi- khỏi chúng tôi... Ý tôi là... và linh hồn của cậu thật tuyệt khi được giữ... cảm giác như ở nhà..."

"Nhưng đó không phải là nhà, Shu. Cậu không muốn đến nhà thực sự của chúng ta? Với Ike, Luca và V-Vox? "

"... làm sao cậu biết anh ấy sẽ để chúng ta về nhà ..? để cậu về nhà ..? " Shu run rẩy bước ra ngoài. Mysta suy nghĩ một lúc.

Mình không thể nói với cậu ấy... Mình không thể nói với cậu ấy đó là Vox...

"Tôi không thể nói cho cậu biết làm thế nào tôi biết ... Tôi chỉ là ... Cả hai chúng ta sẽ ổn thôi. Cả hai chúng ta có thể về nhà ".

"... Tôi không thể để nó đi... Tôi thích có cậu..." Giọng Shu bắt đầu thay đổi. "... Nó là của tôi... cậu... của tôi ..."

Không! Không lại lần nữa!

"Không... Shu..." Niềm hy vọng mà Mysta đạt được đã tắt lịm ngay khi cậu nghe thấy những lời đó. Shu nghiêng mặt lại gần, môi y lướt trên Mystas. "L-làm ơn..." Giọng Mysta ngắt quãng ở cuối. Cậu quay mặt đi khỏi Shu, mong thoát khỏi nụ hôn. Shu di chuyển xuống và cắn vào cổ cậu một lần nữa, trừng phạt cậu vì đã chống cự. Mysta hét lên.

Tay Shu chạm vào cằm Mysta, buộc cậu phải nhìn lên lần nữa. Ngay khi y rút ra khỏi cổ của Mysta, y sẽ chạm vào môi của Mysta, liếm chúng. Trước khi hoàn toàn kết nối đôi môi của họ, y nói. Những lời nói đó khiến Mysta lạnh sống lưng. "... Tôi sẽ biến cậu thành hoàn toàn của tôi ... linh hồn của cậu sẽ là tất cả của tôi ..."

Trước khi Mysta có thể hỏi y muốn nói gì, đôi môi của họ đã va vào nhau. Mysta nếm nhiều máu của chính mình hơn. Nụ hôn vẫn như ban nãy, thống trị và chiếm hữu. Liếm và thúc vào mọi nơi trong miệng của cậu. Lưỡi y đảo quanh miệng Mysta. Mysta chịu đựng nó trong một thời gian dài, cho đến khi cuối cùng, Shu lại rút lui.

"... Tôi sẽ biến cậu thành của tôi ..."

"Ý-ý bạn là gì? Shu? " Mysta cố gắng để Shu trả lời cậu, nhưng cuối cùng y đã bỏ qua. Shu chỉ đặt trán của họ vào nhau và nhắm mắt lại. Mysta nằm đó, bối rối. Cậu đột nhiên bắt đầu cảm thấy kỳ lạ. "Shu ..? Shu, cậu đang làm gì vậy? "

"... Tôi đang biến cậu thành của tôi ... hoàn toàn là của tôi ..."

"Làm thế nào?"

"... Tôi đang ràng buộc linh hồn của cậu với của tôi... Tôi sẽ sở hữu linh hồn của cậu... nó sẽ là của tôi ... vĩnh viễn ..."

"Shu!" Mysta thốt lên, cảm giác kỳ lạ ngày càng lớn. Trái tim cậu rung lên một cách nguy hiểm và cậu cảm thấy nóng, như thể cậu đang  bị đốt cháy. Cậu đang chìm và bay tất cả cùng một lúc. Cậu có cảm giác như bị tách khỏi cơ thể, mất hết khả năng kiểm soát tay chân. Ngay cả suy nghĩ của cậu cũng cảm thấy bị phân tán.

Tôi sắp chết

"S-SHU! NGỪNG LẠI! CẬU ĐANG ĐI GIẾT TÔI! "

"... suỵt... suỵt... đừng la hét... chúng ta không sao... chúng ta ổn thôi... chúng ta sẽ là một ... chúng ta sẽ ở bên nhau ... ngay tại đây ... như thế này... mãi mãi ..."




V̴̨̢̡̦͈͙͈̝̣̳͎́͛͊͆̔̿ȏ̸̹̹̬̮̰̤͇̱́̎̿̏̄x̶̡̢̟̥̹̩̩͕̲̹̙̺̻͕͌͗͐̈́́̐͗͒̅̀, ̷̨͔̗̬̿̀͋͊̆͐̔ ̸̨̞̹̯̰̼̺̟͇͙̫͖̦̖̰̅̉͋̆̋̎̋̂͒̚͠͠p̵͙͓͇͉̆̂̍ľ̴̨͓̈́͆̉̍̀̾͋͝e̵͍̟̺͎̫̟̓͆̍͂̌̂̈́́̀̈́͘̚a̷̼̹̾̀̈́̃͊͌̐͐͌̈͘̕͝͝s̷̩̬͙͉̭͇͙͉̩͍̳̝̥̅̃̿ȩ̶͉̻̼̙͉̟̙̤͈̲͕̾̽̇̓̊́̅̌̌͆ͅ ̸̠̦̬̲̮̖̗̤̤͚̏̔́̈̑̅͘s̸͔̲͎̟͇̦̙̓̒̅̐̓̊̃͐̔͒̋̑ą̴̩̪̥̯͎̅̔͑͗̀̂̿̆̿̏͂̅̿̋͜͝v̸̢̛͙̖̦̻̼͖͔̗̘̣͍̌̽͒̀̀͂̽̏̈́̈́̓̈́̈́̿͠e̸̛̼͍̼͈͍̹̝͐̽̽̓̕͘ ̴̛̦̽͋͌̅̾̏͠m̷̡̮̠̱͙͇̟̣͆̒̓̆̀̔̌̀̽̾͛͛̚̕̕͝ḛ̶̛͍̑̈́̌̍̄̏.̵̡̡̱̘̥̬͓̺̱̺̞̲̻̹̐ͅ.̵̠̗͔͔̮̑̈́̆.̵̢͙̼̣̻̤̗̤̯̩͈̲͚̺͊̏̈́̆̾̑ͅͅ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro