Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 6.1

"Ức!"

Heewoon thở hổn hển, đôi mắt trợn lên như sắp nghẹt thở, hít một hơi thật sâu. Lần này, hơi thở của anh đáp xuống cằm Kangwoo. Khi Kangwoo bắt gặp cái miệng há hốc của anh, hắn đút lưỡi vào mồm anh.

"Hưm..."

Phần thịt bên trong trở nên sống động như đang cố gắng nếm từng ngóc ngách của nó. Hắn liếm vòm miệng, dùng lưỡi quét răng, quấn chiếc lưỡi nhỏ của đối phương quanh mình, vuốt ve.

Heewoon nắm lấy bờ vai rắn chắc của Kangwoo. Gốc lưỡi của anh bị kích thích, khiến nước bọt tích tụ trong miệng, cổ họng anh theo phản xạ nuốt xuống.

Kangwoo, người đã ngừng cử động một lúc, chậm rãi liếm môi dưới của Heewoon. Và rồi anh cong lưng lại, nông hơn trước.

"Haaa..."

Anh dồn sức vào bàn tay đang giữ đôi vai rộng của mình, ánh mắt của Kangwoo thoáng dừng lại trên bàn tay đó trước khi chuyển sang đôi môi run rẩy của Heewoon. Đôi môi hồng nhạt, hơi sưng mọng, lấp lánh nước bọt của Heewoon. Kangwoo cau mày gặm môi Heewoon, nuốt chúng vào trong miệng.

"Ưm...!"

Heewoon dồn thêm sức mạnh vào tay, vùng vẫy chống lại hắn. Những chiếc răng sắc nhọn dường như đang nhai môi anh. Anh chống cự nhưng những chiếc răng đang cắn chặt vào môi anh, kéo nhân trung của anh. Heewoon nắm lấy vai Kangwoo và run rẩy. Dù đầu óc có trừu tượng, hắn cũng không nỡ đánh anh, chỉ biết nghiến chặt móng tay.

"Haaa. Tôi đã bảo anh nằm yên mà."

Kangwoo thở dài uể oải và ngửa đầu ra sau, nhìn chằm chằm vào vết cắn mà anh để lại ngay trên môi Heewoon. Không chỉ đôi môi mà cả vùng phía trên cũng đỏ bừng, khiến anh trông quyến rũ hơn bao giờ hết.

Anh sụt sịt và đưa tay lên môi. Anh không chắc thứ ẩm ướt đó là nước bọt hay máu.

"Tôi đã bảo anh không được che mặt, anh coi lời nói của tôi là trò đùa à?"

"Không, không! Tôi không có che. Tôi không che nó, tôi chỉ chạm vào nó một chút thôi."

Heewoon trả lời, bối rối và ngạc nhiên khi hạ tay xuống. Kangwoo nhìn chằm chằm vào mặt anh và đưa tay chạm vào anh.

Heewoon nhắm mắt lại, nghiến răng, chuẩn bị tinh thần cho một cái tát nữa vào má mình. Nhưng thay vào đó, tay Kangwoo chạm nhẹ vào đỉnh lông mày, vuốt tóc ra khỏi trán trước khi rút tay lại. Heewoon nao núng và mở mắt ra.

"Bám lấy vai tôi."

Kangwoo vô cảm ra lệnh, hắn lại bắt đầu cử động hông. Sau đó, hắn trừng mắt nhìn Heewoon như muốn hỏi: "Sao anh không bám vai tôi?" Heewoon nhanh chóng bám lấy vai Kangwoo, dùng cả hai tay kéo mạnh Kangwoo về phía mình.

Kangwoo mất thăng bằng trong giây lát và cười khúc khích, rồi nhẹ nhàng chạm môi vào thái dương với mái tóc đẫm mồ hôi dính trên đó của Heewoon.

"Hừ... Ư, ư..."

Heewoon không thể biết mình đang rên rỉ hay la hét, anh chỉ có thể nhắm mắt lại khi phát ra một âm thanh không thể phân biệt được. Thân thể anh điên cuồng co giật lên xuống, con cặc to dày nhô ra từ bên trong. Mặc dù cơn đau đã dịu đi nhưng anh vẫn cảm thấy một áp lực ngột ngạt. Anh nhắm mắt lại và lắng nghe những tiếng rên rỉ thô ráp bên tai, hy vọng nó sẽ sớm kết thúc.

Seo Kangwoo sẽ đưa tai vào miệng và gặm má anh. Mỗi lần như vậy, Heewoon đều siết chặt cổ Kangwoo để giữ mình ở yên.

"Ơ, ah... Haa.."

Cuối cùng, chuyển động của hắn dừng lại. Heewoon thở phào nhẹ nhõm. Anh không biết điều gì sẽ xảy ra với cuộc sống của mình, nhưng anh cảm thấy nhẹ nhõm vì thứ to lớn đang khuấy động bên trong anh đã ra ngoài.

Nhưng khi Kangwoo ném chiếc bao cao su xuống sàn và nhét cặc của mình vào lỗ một lần nữa, đôi mắt anh trở nên tối sầm vì tuyệt vọng.

***

Heewoon chỉ có thể di chuyển đồng tử của mình. Ánh bình minh xanh biếc xuyên qua ô cửa sổ nhỏ gần trần nhà. Anh nghe thấy tiếng khóa kéo được kéo lên.

"Anh đang ngủ à?"

Mặc quần áo xong, Seo Kangwoo vỗ nhẹ vào mông Heewoon. Âm thanh của tinh dịch dính vào da anh tạo ra một âm thanh chói tai. Những vết màu nâu hiện rõ trong tầm nhìn của anh. Trước đó họ đã quan hệ tình dục ở trên đó, nhưng giờ Heewoon đã trườn đi một cách muộn màng để tránh vết bẩn.

"Anh không đứng dậy được à?"

Kangwoo hỏi, khóe miệng nhếch lên như thể đang hối hận. Cơ thể trắng trẻo của Heewoon mềm nhũn và đầy vết cắn, vết bầm tím và vết đỏ.

"Có vẻ như anh chưa ngủ, vậy tại sao anh lại không nói gì?"

"... Khục- Tôi không thể đứng dậy được..."

Heewoon nói với giọng khàn khàn, gần như thì thầm.

"Ồ. Vậy anh có muốn nghỉ ngơi thêm một chút trước khi đi không? Sáng mai tôi có một số việc phải làm nên phải đi bây giờ."

Giọng điệu của Seo Kangwoo rất bình thường. Dường như mọi chuyện xảy ra từ tối qua đến sáng nay chỉ là một giấc mơ.

"Lát nữa... Tôi sẽ đi."

"Được."

Bịch bịch. Tiếng bước chân trở nên xa hơn một chút. Cuối cùng thì mọi chuyện cũng đã kết thúc, Heewoon nghĩ vậy. Tiếng bước chân yên tĩnh lại càng lúc càng lớn. Seo Kangwoo đang quay lại đây.

Tay Heewoon căng cứng trên tấm nệm.

Bây giờ hắn định giết anh. Tạo ra một vũng máu giống như bên kia, hắn lao tới đâm vào cổ họng anh.

Heewoon bò về phía trước để tránh Kangwoo. Tuy nhiên, toàn bộ cơ thể anh không thể di chuyển theo ý muốn của anh, hầu như anh không cử động được một chút nào.

"Anh đang làm gì thế?"

Kangwoo nheo mắt và kéo mắt cá chân gầy gò của anh xuống. Có một âm thanh chói tai khi cơ thể anh chạm vào nệm. Heewoon cố gắng hét lên nhưng chỉ phát ra một giọng trầm và khàn.

"Im lặng nào."

"Vâng."

Heewoon run rẩy ngay lập tức trả lời. Anh biết nếu trả lời muộn hoặc không đúng lúc sẽ bị ăn đòn ngay. Đó là lý do khiến đùi và mông của anh đầy vết bầm tím.

Nhìn Heewoon đang run rẩy nằm sấp, Kangwoo nở nụ cười. Một tay nhẹ nhàng nắm lấy mắt cá chân của anh, sau đó di chuyển lên bắp chân để chạm vào phần đùi bầm tím của anh. Kangwoo siết chặt khu vực ngay dưới mông của Heewoon.

"A, ách..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro