Chương 5.1 (H+)
Heewoon mím môi khi liếc nhìn bóng lưng của người đàn ông khi anh ta quay đi. Kangwoo nhíu mày.
"Anh có thực sự muốn làm điều đó cùng với anh ta à?"
"Không không!"
Kangwoo nheo mắt trước sự phủ nhận đầy bối rối của anh.
"Tôi chỉ muốn làm điều đó với cậu..."
...
"Đó là sự thật..."
Hắn nhìn chằm chằm vào Heewoon đang lắp bắp, đột nhiên Kangwoo nhăn mặt. Mẹ kiếp. Heewoon nao núng trước lời nói tục tĩu, Kangwoo kéo tay anh để anh đứng dậy, kéo anh vào trong nhà máy. Heewoon vùng vẫy, cầu xin sự thương xót của hắn.
"Anh nói anh chỉ muốn làm điều đó với tôi, vậy nên bây giờ chúng ta sẽ làm ngay."
Kangwoo nói một cách gay gắt khi đẩy Heewoon lên tấm nệm trong góc. Cơ thể gầy gò của anh bị hất lên, làm tung lên một đám mây bụi. Không quan tâm đến tiếng ho của Heewoon, Kangwoo tóm lấy cổ anh và đập mặt anh xuống nệm. Cặp mông tròn trịa của Heewoon được nâng lên.
Kangwoo đổ chiếc túi giấy mà người đàn ông đó đã đưa cho hắn. Những món đồ trong đó rơi ra khắp trên nệm. Heewoon quay đầu lại nhìn hắn với vẻ mặt sợ hãi.
Bốp!
Lòng bàn tay Kangwoo tát mạnh vào mông Heewoon.
"Ở yên đó."
Kangwoo vừa nói vừa xé lớp bọc bao cao su. Heewoon run rẩy quay đầu lại. Anh nhận ra tay mình đang run rẩy, khắp tấm đệm đều có vết màu nâu sẫm.
"Ư!"
Heewoon rên lên, Kangwoo cáu kỉnh hỏi: "Sao?". Ngón tay bọc bao cao su của hắn đang cọ xát trong mông của Heewoon.
"M-máu..."
"Ừ, máu."
Kangwoo lơ đãng trả lời đại rồi tiến tới mở nắp dầu bôi trơn trên nệm. Hắn nhét vòi ống vào cái lỗ chật hẹp, mạnh tay ép hết chất bên trong ra rồi ném đại nó ra phía sau.
"Anh có thấy là tôi đang nới lỏng cái lỗ của anh ra để anh không bị chảy máu không."
Trong cơn hoảng loạn, Heewoon liên tục run rẩy, thậm chí còn không thể cảm nhận được những ngón tay của Kangwoo đang khuấy động bên trong mình.
Kangwoo liếc nhìn sau đầu Heewoon. Hắn nhận thấy tai anh đang chuyển sang màu đỏ. Không cần suy nghĩ nhiều, hắn cắn vào tai anh..
"Ách!"
Vai của Heewoon nao núng khi anh vùng vẫy. Kangwoo cười thầm, liếm cái tai trong miệng mình rồi nhả nó ra. Có một âm thanh bật ra.
Cuối cùng Heewoon cũng lấy lại được ý thức, anh quay đầu lại. Đồng tử của anh giãn ra nhìn Kangwoo, bộ dạng của anh như sắp khóc.
"Anh phải tập trung. Anh có hiểu không?"
Heewoon gật đầu. Kangwoo liếm môi dưới khi nhìn nước mắt rơi xuống má Heewoon.
"A..."
Heewoon vặn hông và rên rỉ khi ngón tay hắn vẽ vòng tròn bên trong mình. Nó không đau nhưng có cảm giác lạ lùng. Có thứ gì đó cứng cứng đang ấn vào và cọ xát vào bên trong anh. Mỗi khi điều này xảy ra, Heewoon lại thở hổn hển như thể đang nôn mửa.
Chuyển động đơn điệu của tay hắn dừng lại, theo sau đó là một âm thanh xào xạc. Heewoon có linh cảm về điều gì sẽ xảy ra tiếp theo. Bây giờ Seo Kangwoo đang định đẩy cặc của mình vào cái lỗ chưa được nới lòng đủ của mình.
Tay Heewoon bấu chặt tấm nệm.
Đây là sự thật, anh đang bị cưỡng hiếp.
Anh không phải là người đồng tính. Dù thỉnh thoảng có liếc nhìn đàn ông nhưng anh vẫn coi mình là người dị tính. Trước đây anh còn có bạn gái cơ mà. Nhưng vì hoàn toàn say mê Kangwoo, anh phát hiện ra rằng mình cũng có thể cảm thấy bị thu hút bởi người cùng giới.
Tuy nhiên, anh chưa bao giờ nghĩ rằng mình có thể quan hệ tình dục với một người đàn ông. Việc anh thích Seo Kangwoo không phải vì mục đích tình dục.
Có thứ gì đó cứng cứng ấn vào giữa mông anh. Không sao đâu. Không sao đâu. Heewoon lặp đi lặp lại suy nghĩ trong đầu mình.
"Thả lỏng."
Kangwoo vừa nói vừa ấn con cặc đã được đeo bao cao su vào trong lỗ của anh. Anh sợ đến nỗi cơ thể cứng đờ, không thể nói được. Kangwoo tặc lưỡi và vỗ mông anh nhiều lần.
"Ư, ugh, đau quá. Tôi sẽ, thả lỏng... Đợi đã."
Những nỗ lực tuyệt vọng để thư giãn cơ thể của Heewoon đã có tác dụng, và bàn tay to lớn có thể tát hết cả một bên mông của anh đã ngừng đánh vào mông anh.
Kangwoo nắm lấy một bên mông đỏ bừng của anh và dang rộng ra. Cái lỗ ướt sũng siết chặt lại. Hắn liếm môi dưới theo thói quen rồi đẩy đầu cặc vào trong lỗ.
"Aaa-!"
Heewoon mở to mắt và hét lên.
"Tôi đã bảo anh thả lỏng mà."
Những cú đánh bốc lửa vào mông anh lại tiếp tục. Mỗi lần anh la lên và quằn quại, con cặc lại tiếp tục đâm mạnh vào lỗ đít anh. Anh thậm chí còn không thể nghĩ đến từ "không sao" nữa.
"Không, tôi không muốn điều này! Á.. Ư... D-dừng lại đi!"
Heewoon vươn người về phía trước, né tránh vũ khí đang tấn công vào bên trong mình. Ngay cả khi lòng bàn tay chạm vào vết nâu khô, anh vẫn vội vàng tiến về phía trước.
"Haa... Chỉ cần, nằm yên."
Để ngăn anh bỏ chạy, Kangwoo dùng cả hai tay tóm lấy hông Heewoon và nhanh chóng kéo anh xuống. Cặp mông mềm mại của anh đập vào hông hắn phát ra âm thanh bạch bạch chói tai.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro