Gặp gỡ
Sáng hôm sau như thường ngày sau khi đồng hồ báo thức reo lên cô rời khỏi giường, có lẽ đây là một thói quen, cũng vì từ nhỏ cô đã phải học cách sống độc lập. Sau khi ra khỏi nhà, cô lại tung tăng trên chiếc xe máy của m thì bên đường cô thấy có một bà lão ăn xin đang lay hoay nhặt những trái táo rớt đang nằm lăn lóc trên vỉa hè lên. Cô vội tấp xe vào lề rồi tiến đến giúp bà nhặt từng quả lên, sau khi nhặt xong bà cụ mỉm cười cảm ơn cô rồi đếm lại số táo trong bịch. Bà bảo thiếu một quả nên cô bèn đi tìm tiếp( vì bà là ng ăn xin nên số táo này ko dễ dàng kiếm đc nên bà rất quý). Sau một lúc nhìn ngang ngó dọc cô thấy trái táo đã lăn ra nằm ở trên đường, cô thở dài cô nghĩ:' tại s lại lăn ra ngoài đường chứ đây là đường lớn chứ đâu phải nhỏ đâu'
Nghĩ rồi cô cẩn thận quan sát tín hiệu đèn và quan sát xe cộ( vì buổi sáng vắng xe nén cô an tâm đi tới nhặt
Cùng lúc đó trên chiếc xe Trevita( một chiếc xe được xem là mắc nhất hiện nay) đang chạy trên đường dưới cặp mắt ngưỡng mộ của nhiều ng. Ở trong xe có 2 ng đàn ông đang ns chuyện. Một ng là tài xế đang lái còn ng phía sau dĩ nhiên là ông chủ rồi. Ng ngồi sau nhìn sơ qua là một ng có ngũ quan tinh tế, sở hữu sắc đẹp vạn ng mê. Anh là một trong những ng giàu nhất thế giới hiện nay, m.n có thể nghĩ rằng đó là do tài sản của cha mẹ anh cho nhg sự thực ko phải như vậy. Mặc dù là thiếu gia độc nhất của tập đoàn Lâm thị nhưng anh ko tiếp quản sự nghiệp của cha m mà tự gây dựng sự nghiệp riêng từ năm 20t. Anh là mỹ nam trong mắt tất cả các cô gái, m.n đều muốn m đc trở thành bạn gái của anh mà anh ko ai khác chính là Lâm Khánh Hoàng. Nhưng con ng này lun mang vẻ mặt lạnh lùng cả ng tỏa ra khí lạnh khiến ng bên cạnh lun cảm thấy e sợ. Nhg điều này lại càng lm cho các cô gái càng si mê anh hơn. Ng tài xế ngồi phía trc cũng cảm thấy sợ hãi, dùng giọng tôn kính hỏi:" Bây giờ ngài muốn đến cty hay đi nơi khác ạ?"
Sau một hồi anh mới tl nhg ánh mắt vẫn hướng ra bên ngoài cửa sổ:" Bây h còn sớm cậu chở tôi vòng quanh thành phố rồi hãy đến cty"
Tài xế gật đầu tỏ ý hiểu rồi cho xe tăng tốc chạy thẳng phía trc, vì đường vắng nên anh càng chạy càng tăng tốc( cũng chỉ vì ng nào đó lun thích tốc độ, anh cũng chỉ bất đắc dĩ thôi)
Trở lại phía cô sau khi nhặt quả táo lên cô mới phát hiện đế giày m đã bị rơi ra, cô nghĩ:' tại s lúc nãy khi ra khỏi nhà lại ko để ý cơ chứ' sau đó cô cuối xuống nhặt giày lên. Nhg lại ko để ý cách cô khoảng 300 mét là chiếc xe đang lao về phía cô vs vận tốc lớn. Khi cô đứng lên đang hướng bà lão đi đến thì co thấy sắc mặt bà hoảng sợ, cô lo lắng. Sau đó bà bỗng la lên bảo cô coi chừng lúc này cô mới phát hiện ra sự tồn tại của chiếc xe kia. Nhg vào lúc này tâm trí cô đã loạn lên cô ko biết phải lm gì hai chân như chôn xuống đất vậy. Mà lúc này tài xế của anh cũng nhìn thấy cô nén lặp tức đạp phanh. Khi chỉ còn khoản vài cm thì chiếc xe đã dừng lại, cô sợ đến mức bất tỉnh. Tài xế của anh sợ hải mở cửa xuống xe đến xem tình hình, thấy cô ngất trc xe hoảng sợ chạy vào xe báo cho anh biết. Anh vẫn lạnh lùng bc xuống xe đi ra phía trc, anh nghĩ co cũng như những ng khác chỉ là giả vờ thôi. Sau khi xem xong anh ns với tài xế gọi cấp cứu đến đưa cô vào bệnh viện chính m cũng đi theo vì dù sao ng ngất xỉu cũng ở trc xe của anh anh phải có trách nhiệm. Vả lại anh cũng muốn xem thử ng kia giả vờ như z để đạt mục đích gì.
Sau khi đến bệnh viện bác sỹ kt xong cho cô thì bảo ko có j chỉ do quá hoảng sợ mà thôi. Anh gật đầu rồi tiến vào phòng cô ngồi trên ghế trong phòng cầm tờ báo lên đọc ko thèm để ý đến ng trên giường. Khoản 20 phút sau co tỉnh lại, mở mắt thấy m đang ở trong căn phòng toàn màu trắng cô tưởng m đã chết nên hoảng hốt ngồi dậy nhìn xung quanh. Lúc này cô mới phát hiện m đang nằm trong phòng bệnh nên thở phào nhẹ nhõm. Bỗng co nhìn thấy bên cạnh có ng, cô nghĩ là ng đã cứu m tính nói cảm ơn thì giọng lạnh lùng của anh vang lên:" Cô giả vờ như vậy là muốn j vậy, nếu muốn j cô cứ vc ns ra tôi sẽ cho cô, sau đó cta ko còn quan hệ"
Cô nghe xong nghĩ lại có phải anh nhầm lẫn ko, cô mở miệng hỏi:" anh à, anh có nhầm lẫn ko vậy. Anh là đang ns với tôi ư?"
Anh buông tờ báo xuống cũng ko thèm nhìn cô trả lời:" ko. Ở đây chỉ có tôi và cô tôi ko ns vs cô thì ns vs ai chứ! Nhanh lên đi ns điều kiện cô cần đi tôi sẽ đáp ứng cô sau đó cta ko quan hệ"
Cô nhìn anh tức giận là cô lm cho anh sợ tới mức nhập viện hay là anh lm cho cô vậy, đã vậy còn ngông cuồng ns cái j mà điều kiện nữa chứ. Ko lẽ anh ta nghĩ cô giả vờ???
Cô ngây ng ra hỏi anh một lần nữa:" anh dg nghĩ là tôi giả vờ ư?"
Anh hiển nhiên tl:" ko phải vậy s?" Cô ta có bị j ko vậy đó chẳng phải là ý định của cô ta s, s lại hỏi vậy. Ko lẽ ko phải vậy, ko thể nào anh ko tin ngoài điều đó còn khả năng nào
Mà cô sau khi nghe anh nói xong thì tức giận vội bc xuống giường lớn tiếng ns:" này anh có nhằm ko vậy là do anh chạy xe quá tốc độ chút nữa là va vào tôi vậy mà h anh ns chuyện cứ như là tôi có lỗi vậy" vừa ns vừa tiến về phias anh
Anh cũng đứng dậy đáp lại:" ko phải vậy thì là j cơ chứ"
Cô tức giận quát:" anh đúng là con người ko biết ns lý lẽ mà, tôi ko muốn cải vs anh. Dù sao cũng cảm ơn anh đã đưa tôi đến bệnh viện, toi mong cta sẽ ko gặp lại tạm biệt"
Anh ngớ mặt ra coi có nhầm ko vậy, thấy cô ra ngoài anh vội chạy theo kéo tay cô lại lm cô bất ngờ suýt té. Cô quay lại hỏi:" anh ko phải muốn tôi đi s s còn kéo tay tôi"
Anh vẫn ngớ ra anh vội hỏi:" ko lẽ co ko biết toi là ai s?"
Cô hồn nhiên đáp:" anh hỏi hay nhỉ cta ko quen nhau lm s tôi biết anh đc cơ chứ! Mà thoi anh buông tôi ra tôi còn phải đi lm bây h đã trễ lm rồi, tạm biệt"
Nói xong cô rút tay mình ra khỏi bàn tay anh nhưng anh lại càng nắm chặt hơn. Cô tức giận nghĩ ' anh ta có bị j ko vậy rõ ràng anh ta muốn m đi nhg tại s khi m đi anh ta lại giữ lại chứ?' Cô tiếp tục cố gắng rút tay ra khỏi tay anh nhg vô ích. Cuối cùng cô ko còn cách nào khác bèn đạp mạnh lên chân anh anh đau đớn la lên tay cũng buông cô ra. Cô thừa dịp chạy thật nhanh ra khỏi bệnh viện trong lòng suy nghĩ anh ta có bị vấn đề j ko, tốt nhất là ko gặp lại anh ta tốt hơn. Đúng là mới sáng ra đã lm cho tức chết mà, bỗng cô nhớ đến cty ' thoi chết sáng nay có buổi họp để sắp cho ra mắt sản phẩm mới nhg cô lại bị như vậy' cô lo lắng lặp tức bắt một chiếc taxi chạy thẳng đến cty vừa đi vừa nghĩ lần này Ngọc Anh ko giết co mới là lạ. Haizz cũng do tên kia hại cả co thật sự rất mong ko gặp lại hắn. Mà bên kia hắn bây h mới hoàn hồn hắn ko ngờ trên đời lại có ng ko biết hắn là ai đã vậy còn hành hung hắn nữa chứ. Hắn bắt đầu cảm thấy tò mò về cô gái này, hắn rất mong có thể gặp lại cô. Nhg rất nhanh hắn dập tắt ý định này vì có lẽ sẽ ko có cơ hội gặp lại cô.
End chương2
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro