Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Khởi đầu

Bạn có tin vào luân hồi không.? Rằng cái chết không phải là dấu chấm hết, cái chết chỉ là sự kết thúc của một hành trình để bắt đầu một hành trình mới, nó vừa là kết thúc vừa là sự khởi đầu, con người khi chết đi sẽ lại được tái sinh nhưng là ở một kiếp sống mới. Khi ấy ta sẽ quên hết mọi thứ ở cuộc sống trước đó từ người thân, bạn bè thân thiết đến những thứ cảm xúc đáng giá nhất mà ta cho là khó quên kể cả tình yêu của đời mình để rồi có cho bản thân một cuộc đời hoàn toàn khác biệt.

Đối với một số người học thuyết về việc tái sinh và luân hồi  có vẻ là phi lí và hoang đường. Họ tin vào khoa học, tin rằng cái chết đồng nghĩa với kết thúc không có kiếp sau hay kiếp trước nào tồn tại ở đây cả. Theo họ mọi lí thuyết về vấn đề này đều là sự tưởng tượng mà con người gây dựng lên chẳng ai hay bằng chứng cụ thể nào chứng minh được sự hiện hữu của luân hồi, tái sinh trong thế giới này.

Đây cũng là điều mà Eden một thợ may nổi tiếng nghĩ khi vô tình đọc được một bài viết do một người ẩn danh viết trên mạng xã hội về một truyện tình vô cùng bi đát nhưng không kém phần lãng mạng của hai con người đã và đang gắn kết với nhau, dù từng bị chia cắt bởi cái chết nhưng họ vẫn luôn một lần rồi lại một lần nữa tìm được đối phương ở những kiếp sống khác chính bởi vì số phận đã gắn kết hai con người đó, mối lương duyên giữa họ chính là sợi dây ràng buộc cả hai, dù thế nào dù ra sau hai con người đó sẽ lại quay lại và tìm đến nhau.

Với Eden mà nói đây là một câu chuyện hay và hấp dẫn song với đó cô không phủ nhận sự vô lý mà câu chuyện mang lại, bởi cô không tin có kiếp sau. Tuy nhiên có một điều mà người con gái này không biết, câu chuyện của cuộc đời cô rồi sẽ gắn liền với thứ mà cô lúc này đây phủ định một cách mãnh liệt, kể từ thời khắc cô đọc được câu chuyện về thứ tình yêu bất diệt tồn tại ở mọi thời đại đó, Eden không biết rằng chính mình đã và đang bước vào hành trình định mệnh mà số phận an bày. Mối liên hệ giữa cô và câu chuyện đấy, mặc dù thoạt nhìn có vẻ chỉ là sự trùng hợp nhưng thật chất nó đang vạch ra con đường mà cô chưa từng tưởng tượng đến. Bánh xe vận mệnh đã bắt đầu quay, câu chuyện của cô đã bắt đầu từ thời khắc này.

*

*

*

Bóng tối bao chùm lấy mọi thứ xung quanh cô gái, chân cô cứ vô thức tiến về phía trước như có một sự thôi thúc vô hình điều khiển cô làm vậy. Không gian nơi cô đang đứng hiện tại chẳng có gì ngoài sự im lặng chết người, không hề có một tiếng động nào được phát ra trong nơi tối tăm này ngoại trừ tiếng giày cao gót cô mang, nó vang vọng hết lần này đến lần khác, sự rùng mình là cảm giác duy nhất mà âm thanh này mang lại. Không biết đã qua bao lâu cô cứ bước đi trong màn đêm mịt mù, mọi thứ đáng sợ chỉ kết thúc khi tầm mắt cô bắt đầu mờ dần, chân chẳng thể nhấc lên nổi nữa cơ thể cô mềm nhũng mà ngã quỵ xuống nền gạch lạnh tanh, trước khi ngất lịm hoàn toàn một mái tóc hồng xõa dài chợt xuất hiện trong tầm mắt của cô, cô nghe một giọng nói phát ra từ người đó gọi tên mình, một giọng nói ngọt ngào của phụ nữ, nó như tia sáng yếu ớt trong màn đêm dày đặc, lạnh lẽo này:

“Eden. Eden. Eden đến lúc quay trở lại rồi”.

Lời nói ấy vừa dứt cũng là lúc Eden cảm nhận được sự thay đổi xung quanh mình. Nền gạch lạnh lẽo dưới cơ thể cô dường như đã biến đổi, nó trở nên mềm mại hơn như thể cô đang nằm trên nền đất êm ái thay vì nền gạch cứng nhắc. Một làn gió nhẹ thoảng qua, mang theo mùi vị ngọt ngào của hoa cỏ và sự trong lành của không khí. Sự xuất hiện của làn gió như bàn tay dịu dàng vuốt ve, khiến cô không khỏi ngạc nhiên và tò mò. Quá đổi bất ngờ, Eden lập tức mở mắt, khung cảnh xung quanh đã thay đổi, không gian xung quanh bừng sáng rực rỡ. Mọi thứ nơi cô đang ở trở nên sống động lạ kì, không còn bị bóng tối u ám che phủ, không còn sự lạnh lẽo và đáng sợ cũng không còn sự ngột ngạt mà không gian tối tăm mang lại. Thay vào đó là một khung cảnh hoàn toàn khác biệt, một khung cảnh đẹp nao lòng người.

Trước mặt cô, một khung cảnh kỳ diệu hiện ra—một cánh đồng hoa tulip trải dài vô tận, ngập tràn sắc hồng rực rỡ, hòa quyện với ánh sáng mặt trời vàng óng. Những bông hoa như những gam màu tươi sáng tô nên một bức tranh đẹp tựa chốn thần tiên. Và ở giữa khu vườn tuyệt đẹp ấy, một thiếu nữ với mái tóc hồng xoã dài hiện lên, mái tóc của cô ta đung đưa theo gió nhẹ, như những sợi tơ mềm mại. Cô gái đó mặc lên mình một bộ trang phục trông thì giống váy cưới nhưng lại thiếu phần chân váy, kết hợp với nó là một tấm vải ren chùm đầu được kẹp trên mái tóc bồng bềnh. Sự kết hợp độc đáo ấy tạo nên sức hút kỳ lạ, vừa ảo diệu, vừa quyến rủ đến lạ lùng, như một nàng tiên bước ra từ câu chuyện cổ tích.

Cô gái ấy đứng giữa muôn hoa, ánh mắt màu tím sáng dịu dàng nhìn về phía Eden, đôi môi thì khẽ mỉm cười. Nụ cười của cô ta càng làm tôn lên khuôn mặt xinh đẹp của mình, nụ cười ấy chứa đựng sự ấm áp và niềm vui, như muốn gửi đến một thông điệp thân thương. Môi cô ta mấp máy dù không phát ra âm thanh nhưng Eden vẫn hiểu được những lời nói ấy thông qua cử chỉ của đôi môi. Kỹ năng đọc khẩu hình miệng đã giúp cô nhận ra đó là một câu nói gửi đến cô, điều đó càng làm cô thêm thắc mắc. Tại sao lại là “Chào mừng trở lại” Eden tự hỏi trong đầu, cô chắc chắn mình chưa từng đến đây thậm chí là chưa từng gặp cô gái kia, nhưng cảm giác quen thuộc mà cô ta mang lại cùng với nơi này lại làm cô bối rối vô cùng.

Quá hoang mang vì tình cảnh đang trải qua, phải mất một lúc Eden mới định thần lại, cô cố gắng tìm lời để hỏi cô gái kia. Nhưng khi cô định cất lời cảnh sắc xung quanh bỗng thay đổi. Những vết nứt lớn như kính vỡ xuất hiện trong không gian, từng mảng lớn từ từ nứt ra rồi tách hẳn khỏi nhau, tạo nên âm thanh vỡ vụn nhức tai. Khung cảnh đẹp nên thơ xung quanh cô và vườn hoa tulip cũng tan biến dần vào hư vô tựa như nét bút chì bị xoá đi. Ngược lại với khung cảnh hỗn loạn ấy, cô gái trước mặt Eden vẫn giữ khuôn mặt dịu dàng, mặt không có chút nào tỏ ra lo lắng hay sợ hãi. Thay vào đó cô ta lại vẫy tay chào tạm biệt Eden, như thể cô ta đã sớm biết được kết cục này. Eden chỉ kịp vươn tay ra định nói gì đó nhưng vẫn là không kịp, không gian xung quanh tan biến để lại một mình cô chìm trong màn đêm đen kịt.

*

*

Giật mình tỉnh giấc sau cơn mê man, trên người lúc này đây đã nhễ nhại mồ hôi Eden chỉ biết quan sát xung quanh trong sự hoảng sợ, không gian xung quanh yên tĩnh đến mức cô gần như nghe được tiếng đập mạnh của tim mình, nhờ ánh sáng từ đèn ngủ mà cô biết bây giờ vẫn còn là ban đêm, định thần lại Eden bây giờ mới phát hiện những sự việc xảy ra ban nảy chỉ là mơ, dù là vậy nhưng giấc mơ vừa rồi đối với cô vẫn rất chân thật, cô nhớ hết mọi thứ xảy ra trong giấc mơ đó đặt biệt là cảm giác nó mang lại ‘lạnh lẽo và đáng sợ’ nhưng rồi cảm giác đó lại bị thay thể bởi người phụ nữ tóc hồng đó, cô ta mang lại cho Eden một sự yên tâm lạ kì, một sự an ủi sâu thẳm trong cô không thể lí giải được cứ như người con gái đó là người rất thân thuộc với cô, như thể cô ta đã ở bên cô từ rất lâu trước đây. Dù là gì, những suy nghĩ về giấc mơ ấy vẫn lẩn khuất trong tâm trí, sự mệt mỏi đã lấn át, khiến Eden nhanh chóng chìm trở lại vào giấc ngủ, bỏ lại sau lưng tất cả những hình ảnh đáng sợ của cơn ác mộng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: