Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

For You {Update Chap 3 - Full}, Yulsic (main), Taeny, ........

Chap 1: Mở màn

Yuri sinh ra trong 1 gia đình đầy quyền thế........

Bố cô là ông chủ tập đoàn tài chính lớn nhất HQ

Mẹ thì lại làm chủ hầu hết tất cả những nhà hàng thuộc loại ***** trở lên ở Seoul

Thử hỏi khi đi học cô lại sợ ai chứ....

Tụ họp ở các quán bar vào mỗi tối, hay bỏ tiền ra mua hàng đống thứ đồ đắt tiền chỉ để hơn thua với người khác! - đó là việc làm hằng ngày của cô

--------------------------

Đó chính là Kwon Yuri - người con độc nhất của gia tộc Kwon...

Chính vì sinh ra trong một gia cảnh đầy "bề thế" như vậy, nên trong mắt của Yuri mọi thứ đều trở nên tầm thường, rẻ mạc, hàng ngày khi đến trường...trong ngăn tủ bàn học của cô luôn đầy ấp hàng trăm lá thư "hâm mộ" của các cô gái....

Đừng thắc mắc tại sao nhiều người đi theo nịnh nọt cô, dù những người đó có thể là cả những ông chủ lớn, đơn giản là "nếu cô cười" thì mọi họp đồng béo bỡ với công ty của bố Yuri sẽ dễ dàng "bật đèn xanh hơn"

Lúc nào cô cũng thấy cô đơn, chỉ đơn giản là chẳng ai "xứng tầm" với mình...à không, Yuri vẫn còn hai chiến hữu, luôn cùng cô "xông pha chiến trường":

Choi Soo Young sinh ra trong một gia đình giàu có, là người thừa kế tương lai của hàng trăm cửa hàng vàng bạc đá quý ở HQ - còn có biệt danh Shikshin vì cái tội " háo ăn háo uống"...SooY chưa từng từ chối bất cứ 1 lời mời nào, hầu như SooY luôn trở thành "mói quen" của các nhà hàng sang trọng, SooY ko ngại mình phải "thả người" ở một quán bình dân trong nội thành Seoul mà chỉ quan tâm ở đó có thức ăn SooY cần hay ko....

Người thứ 2 cũng có máu mặt chẳng kém gì!

Kim Tae Yeon - sở hữu 1 gương mặt khá baby búng ra sữa, 1 làn da trắng hồng ngay cả con gái cũng phải ganh tỵ, khác với Yuri, Te lại rất dễ gần và dễ chịu hơn khá nhiều....Có lẽ vì bố mẹ mất sớm, từ năm lên 18t Te đã thay họ gánh vác gia đình, Te là ông chủ của các hệ thống các cửa hàng xuất, nhập khẩu xe ô tô lớn nhất tại Seoul, ngoài ra còn có chi nhánh ở tại Mỹ và Nhật Bản.... Te lo toan từ việc nhỏ tới việc lớn, từ những thứ đơn giản tới những thứ phức tạp, có thể nói "chững chạc, dễ mến" nhất chính là anh chàng Te này. Nhiều người kèm cho Te 1 bí danh "Taengoo".

-----------------------------------

Đại học Seoul - được ví nhưng Hardvard của Mỹ, nó là nơi tập hợp các học sinh ưu của Seoul nhưng mà chỉ là số ít, ko đến 0,5 %. Mà danh tiếng ấy còn nổi cộm bên cạnh cái "uy thế ngất ngưỡng", nếu bạn rà list danh sách học sinh từ trên xuống dưới bảo đảm sẽ không xót tên của bất cứ "cô chiêu cậu ấm" nào.

Hôm nay cũng như mọi ngày, đại học Seoul lúc nào cũng đông đúc, chật kín người...lời ra tiếng vào lúc nào cũng có.

Những tay phóng viên của các tạp chí danh tiếng và còn có cả những tờ báo lá cải cũng phải túc trực từ rất sớm để có thể ghi lại những khoảnh khắc "vàng" lướt qua của hàng loạt các siêu xe trên thế giới....

Trước giờ vào học 20 phút:

"Ê, nhìn kìa" - một cô gái trong đám đông tụ tập trước cổng trường vang lên.

Chiếc Ferrari F430 chạy với tốc độ khá nhanh đang tiến tới cổng trường, không ít người đi đường phải nép vào lề, nó nhanh chóng đảo một 1, 2 vòng. Từ thế cân bằng, 2 bánh xe bắt đầu nghiêng về một bên, áp sát vào hàng rào trên đường cao tốc, kèm theo đó là những tia lửa, nhưng thật lạ... chiếc xe chẳng hề hứng gì, kể cả một vệt xước nhỏ cũng không có. Dám chắc nếu không phải là một người thích "tốc độ" thì có thể bạn sẽ chết vì "lên cơn đau tim" mất.

Sau khi mất khoảng 5 phút "làm xiếc" trên đường, chiếc xe cũng đổ bánh vào khuôn viên nhà trường...."Két" tiến phanh xe khá lớn, mọi vật dường như đứng lại về thứ âm thanh quen thuộc đó...

"Cộp" - một thanh niên bước xuống xe, là Dong Hae - hắn khá là đẹp trai, trong 1 bộ đồ tươm tất và phẳng lì, áo phong màu đỏ và một đôi giày thể thao hàng hiệu, hắn không quên đảo mắt nhìn xung quanh để tìm một người bạn thân của hắn....

Fisker Karma, Cadillac XLR V, Lamborghini Reventon v.v.........hàng loạt các xe lần lượt đổ bến tại đại học Seoul. Chiếc này đi lại nhường chỗ cho chiếc khác tấp vào, những chủ nhân của nó nếu trên tay không phải là túi xách hàng hiệu, thì cũng sẽ là những chiếc điện thoại hàng hiếm với vô số chức năng....

"Sao lại chưa thấy xe của họ, hôm nay tớ chờ những hơn 30 phút rồi đó" - hai cô gái trong đám đông than thở.

"Ừ, ngày nào tớ cũng đến đây từ rất sớm, cậu biết đó....nếu trễ vài giây là cũng ko có chỗ đứng để nhìn họ, tớ luôn phải dối bố mẹ là đến trường sớm để ôn bài...........haha cậu thấy tớ ko có thông minh ko?"

Chưa kịp đám lại người bạn, thì.....

"Woahhhhhhhh" đám đông không ngừng la hét, 3 chiếc xe cùng nhau "đổ bộ" trên "mảnh đất vàng" của Seoul.

Chiếc Koenigsegg CCXR màu đen loáng bóng, bạn có thể "nhỏ mắt" vì sự sang trọng và lấp lánh của nó..........Te bước xuống xe, trong không khí hò reo của các cô gái. Chẳng thua kém gì, con "Grand Sport" của Shikshin cũng "hạ cánh", người bước xuống xe khác với lần trước, Yuri chỉ chăm chú vào thỏi chocolate và bịch snack trên tay, miệng thì nhai nhớp nhép. Với cô, chuyện này xảy ra như cơm bữa, có hôm phải cần có cảnh sát để giải tán đám đông.

"Phiền phức thật, chẳng ngày nào được ăn uống ngon miệng cả" - nhỏ và rít qua kẻ răng, cô ko quên tỏ thái độ khó chịu của mình.

"Kwon Yuri đến rồi kìa các cậu, Yuri manly thật đấy, ước gì..........." chưa kịp dứt lời, cô gái đã bị thằng bạn kế bên kí vào đầu " đừng đu dây điện nữa bà ơi, làm ơn leo xuống giùm cái, kẻo bị điện giật là tui ko cứu bà đâu đấy" - vừa nói tên đó vừa cười nham nhở.....

Chiếc Koenigsegg Trevita màu xám bạc dừng lại, người tài xế vội bật tung chiếc cửa và chạy ra cửa sau nhỏ nhẹ: "Thưa cô chủ, đến trường rồi ạ"

Như thường lệ, vẫn vẻ mặt đó, với chiếc kính râm đen, áo sơ mi thanh lịch, mái tóc dài đen xõa xuống hai bờ vai.... Yuri lặng lẽ bước vào lớp và không quên cái cười nhếch mép "chết người" ấy. Bạn biết đấy nhiều cô gái đã phải vào bệnh viện "tiếp máu" vì Yuri !

"Rengggggggggggggggggggg..............."

Tiếng chuông vào giờ học đã đến, đám đông cũng nhanh chóng được giải tán.

Chap 2: Gặp gỡ

Trường Đại học Seoul, tại lớp A1:

"Hôm nay, chúng ta sẽ vào bài học mới, nó có tên là "....", vừa dạy cái bàn tay ấy vừa đưa lên khẽ vuốt mái tóc, được khoảng vài phút thì người phụ nữ này lại mang từ trong túi xách ra chiếc khăn để lau mồ hôi.

"Bà ta lại khoe chiếc nhẫn trên tay đây mà, thứ này nhà tớ thiếu gì !" một học sinh trong lớp thì thầm vào tai bạn của mình

Giọng nói đanh thép của bà, phải nói là bà ấy rất khó tính, chỉ cần 1 vết nhơ trong tập là bạn sẽ ko xong với "mụ ta" đâu, đó là đối với lớp học bình thường. Chứ tại đây, họ chẳng quan tâm tới việc đó, có người còn chẳng buồn nhìn lên bảng.

" You better run run run run run....." "Au, cậu làm nhẹ tay thôi" ( 2 đứa này đang dũa móng tay) và hàng chục thứ âm thanh khác đang hòa vào nhau.

.

"Cái quái gì thế này, không thể tập trung được....chẳng hiểu sao mình lại vào cái trường này" - Sica đang hét lên trong ý nghĩ của mình

{ Jessica Jung - 12 năm liền là học sinh giỏi nhất của 1 trường chuyên nhất Seoul, việc vào đại học này ko phải là một chuyện khó đối với cô, trường lại gần nhà, việc được miễn học phí tại đây vì "thành tích" mà cô đạt được trong việc học, thì chẳng có lý do gì để bố mẹ cô từ chối}

3 tiết học trôi qua...."Renggggggggggggggggggggg"

"Ê, ở sân trường đang có chuyện vui để coi" cả đám học sinh nhanh chóng ùa ra, thật thì....danh hiệu "bà tám" trong giới học sinh nên phải thuộc về ngôi trường này. Họ luôn tò mò về mọi thứ, và cả đám thì rất đắc thắng và tự hào về "danh hiệu cao quý này" .

Sica ôm đóng sách vở trên tay, chúng chồng chất lên nhau, dường như cô ko còn nhìn thấy đường đi phía trước.

Cô phải năn nỉ khô cả họng mới mượn được chừng này, cô thừa biết ở đây ko có tiền thì làm việc gì cũng khó cả. Vừa đi vừa nghĩ thì...........

"Auuuuuuuuuuuu" - tiếng hét thất thanh vang lên. Và đi kèm theo nó là tiếng "bịch" - những quyển sách rơi lênh láng lên mặt sàn.

Sica ngã xuống đất, cô nhanh chóng khom người lên nhặt từng quyển sách

....... và miệng thì không ngừng:

" xin lỗi, xin lỗi, tôi ko cố ý, bạn có sao ko? "

Bạn biết đấy, theo định luật, khi 2 nam châm trái dấu tương tác thì lại hít chặt vào nhau, 2 nam châm cùng dấu thì lại đẩy nhau

Sica và người đối diện chắc "oan gia" lắm đây.

Cô chờ mãi một hồi lâu cũng ko có tiếng đáp trả, ko gian lúc này "lặng" đến chết người, chỉ còn nghe thấy tiếng "rắc" nhẹ của những miếng gỗ đụng nhau trên sàn.

Cô đưa mắt nhìn lên, 2 dáng người dong dỏng cao, người thứ 3 thì có vẻ khiêm tốn hơn 1 tí. Nhưng sao tên chính giữa trông bặm trợn thế, cô nhìn mình bằng một ánh mắt tóe lửa và....:

"Mày đi không biết nhìn đường à, có biết tao là ai ko?"

Hai bờ vai Sica bắt đầu run rẩy, cô ko cho phép mình sợ sệt, cô chưa từng khóc vì những vấn đề vớ vẩn như thế này.

Sica nghiến răng, cố gắng giữ giọng hạ xuống và sâu, cô đáp:

"Là tôi đó, tôi chẳng cần biết cậu là gì, tôi đã xin lỗi rồi, làm ơn lịch sự đi chứ, sao chẳng có 1 chút khoan dung gì hết vậy?"

Cô nhếch mép:

"À, con nhỏ này......mà thôi, tao chính là Kwon Yuri, đứa con độc nhất của gia tộc Kwon đây"

Sica cứng người, lúc này cô cuối người xuống, dùng tay của mình nâng cằm Sica lên, ko quên vuốt ve vào đó...

"Cưng biết ko, nội 4 chữ K-w-o-n thôi là cũng đủ đè bẹp nhà cưng rồi đấy....hahaha. Cái trường này mà ko có 4 chữ này thì sao có chỗ cho cưng học."

Không gian lại chìm trong yên lặng lần nữa....

"Thôi nào Yuri, đừng đôi co nữa, tớ đói bụng rồi, cậu ko thấy bụng tớ đánh trống rồi sao, mau đi ăn đi" - Soo Young nói

Yuri quay sang nhìn Soo Young: "ừ, tớ biết rồi"

Yuri dùng tay phủi bụi, ngó lại từ đầu xuống chân 1 lần nữa, cứ thể như là cô đã đụng phải 1 thứ gì đó rất dơ bẩn

Yuri rít lên " Tớ phải đi thay áo thôi, tớ chẳng thể sống nỗi thêm 1 phút nào với cái áo hôi hám này"

Te nói " Biết rồi, thưa "tiểu thư" "

Trước khi đi cô ko quên đưa con mắt nảy lửa nhìn người con gái phía đối diện cô.

Thế là 3 bóng người lẳng lặng mất hút phía cuối hành lang....................

---------------------------------------------------------

Đêm đó, tại quán bar:

"Làm gì mà buồn thế, honey" - một cô gái mặc cái váy cực ngắn, nó làm lộ ra đôi chân thật trắng và thon, cô ko ngừng dựa vai rồi lại vuốt vào má Yuri.

Lúc này, Yuri đặt mạnh cốc bia xuống bàn khiến mọi người đều chăm chú nhìn vào xem việc gì đang xảy ra, ai lại làm "đại ca" giận thế. Tiếp theo đó, Yuri lấy tay của mình đẩy người con gái này ra một cách thô bạo.

Cô gái ngã 1 cú rõ đau điếng...

"Mày ko thấy phiền phức à"

Te tiến lại gần, rồi ngồi xuống cạnh Yuri.

"Này, cho tớ 1 cốc bia"

Te vỗ vai Yuri: "Thôi nào, chuyện gì làm tiểu thư giận thế, nói tớ nghe với"

.........

Lẳng lặng 1 hồi lâu Yuri lên tiếng:

"Còn cái gì nữa chứ, thì chuyện con nhỏ hồi sáng, chưa bao giờ tớ thả bất cứ con mồi nào từ trong tay mình ra"

Te: " Vậy, cậu định làm gì con bé đó"

Yuri: " Tớ à, ......"

Yuri lại nhếch mép, nụ cười có vẻ đắc thắng.

Cô cầm cốc bia trên tay, lắc nhẹ vài cái, đưa lên miệng, uống 1 hơi dài.

"Rồi cậu sẽ biết ngay thôi"

Te: " Cậu đừng làm gì quá đáng đấy"

Yuri: " Cậu biết con người tớ mà" Yuri vừa nói, vừa nháy mắt với Te

Bỗng...

" Xoảng" - tiếng ly vỡ đã làm ko gian trở nên im bặt.

2 kẻ đang choảng nhau - đó chính là Soo Young chứ ko ai khác.

"Lại là mấy con chuột này" - Yuri nói

Yuri và Te vẫn cứ đong đưa cốc bia trước mặt, mặc dù đã thấy Soo Young đang phải "khó khăn" thoát khỏi sự "truy sát" của bọn nhãi nhép.

"Tụi bây tưởng tụi bây là ai thế, dám đụng tới tụi này, có biết bọn tao là ai ko?:"

Chưa dứt lời, 1 bóng đen từ phía xa lau tới, tung 1 cú đá vào tên đầu sõ. Hắn bị hạ nhanh chóng.

"Tao chẳng cần biết mày là ai, mày đụng tới bạn của nhà họ Kwon thì tới số rồi"

Hắn vội đứng dậy, đầu vẫn còn lâng lâng sau cú đá hồi nãy....

"Họ K-w-o-n, chạy thôi tụi bây......."

Lúc này Yuri mới rời khỏi chỗ ngồi của mình

"Chào cậu, Taecyeon. Lâu rồi ko gặp, cậu vẫn khỏe chứ"

"Vẫn khỏe" - người thanh niên trả lời ngắn gọn.

Yuri: "Từ lúc cậu dọn sang Boston để sinh sống, tớ cô đơn lắm, vì chẳng có ai để quậy phá "

Taecyeon: "Cậu thì cần gì tớ, cậu có 2 chiến hữu kia kìa"

Cả 4 người bước ra xe, chiếc xe Limo của Yuri đang túc trực sẵn trước cửa quán, tiếng cười đùa trên xe làm phá vỡ ko gian yên tĩnh của màn đêm.

-----------------------------------------------------------

{ Taecyeon là con nuôi của bố Yuri, từ khi lên 12t cậu đã là bạn chí cốt của Yuri, cả 2 luôn bày ra những trò phá phách ko ai bằng, đến năm 18t thì bố Yuri cho cậu sang Mỹ du học, để sau này có gì giúp đỡ Yuri trông coi công ty, năm nay cậu 20t = tuổi Yuri}

Chap 3: Rung Động

Tại lớp A1:

"Các cậu, nghe tin gì chưa, hôm nay......" - 1 đứa chạy vào

" Cái gì, nói lẹ đi" - 1 người bạn đáp lại

"Hôm nay....Kwon Yurillllllllll...... sẽ sẽ......họccccccccc tạiiiiii lớpppppp chúng ta đóoooooo" - giọng nói đứt quãng....

Nghe tin này, cả đám ta lên, như thể là nhặt được vàng.

Trừ một người, ko ai khác đó là Sica

"Yuri đến thật sao, ngày hôm qua mình đã "va" phải cậu ấy, có khi nào cậu ấy đến trả thù?"

10 phút sau Yuri đã bước vào lớp, cô ko ngừng đảo mắt xung quanh để tìm mái tóc vàng quen thuộc.

"Yuri ngồi chỗ của em này, chỗ này nè....." - bọn con gái nhốn nháo

"Ko, chỗ của em mới đúng" - một đứa khác la lên

"Tao thích ngồi ở đây" - Yuri vội đẩy thằng nhóc ngồi phía đối diện Sica ra, cô đặt chiếc cặp xuống bàn và nhìn sang cô.

5 tiết học sao mà dai đẳng đến thế, sự tự tin của cô gái hôm nay hoàn toàn biến mất. Tiếng ồn ào của sân trường càng lúc càng yên lặng hơn, dường như mọi người đã về hết.

Bạn biết đấy, khi có người nhìn mình, trực tiếp ngay vào ót thì mình sẽ thấy "nhột". Đúng thật, Yuri vẫn cầm cây bút xoay xoay, mắt thì hướng về Sica, với 1 nụ cười bí hiểm.

"Thôi được rồi, cậu muốn gì? sao cứ phải theo đuôi người khác như vậy. Tôi chỉ va phải cậu, chẳng gì có gì lớn lao cả, sao mà nhỏ mọn thế."

Vẫn im lặng, Yuri tiến tới gần Sica làm cho cô phải thụt lùi về sau.

Đôi mắt đen và sâu đầy vẻ quyết rũ, với nụ cười nhếch mép cô càng tiến lại gần cô gái hơn nữa

Kẻ tiến người lui, bỗng Sica té ngửa ra, vì đã vấp phải cái chân bàn học.

"Áhhhhhhhhhhhhhhhhh"

Cũng may cô kịp níu lấy tay áo của Yuri, tưởng đâu đã yên ổn ai dè... cô cũng ngã theo....

Tình cảnh lúc này giống y như Xi-nê ko hơn ko kém, 2 người face to face, Yuri đè lên người Sica, môi Yuri đã chạm vào môi cô.

Lần đầu tiên Yuri cảm thấy mặt mình đỏ như thế, làn môi êm dịu của một cô gái, cô mạnh bạo khám phá sự mềm mại ấy, lưỡi Yuri bắt đầu xuyên qua kẽ hở của răng tìm đến lưỡi của Sica. Mặc cho cô gái co người đẩy ra, Yuri vẫn tiếp tục....Khoảnh khắc giờ đây đối với cô như là thiên đường, ko phải là sự ngọt ngào của một thanh kẹo mút mà là sự ngọt ngào ở bờ môi của người mà cô ghét.

"Yuri, tại sao lâu thế, bọn này chờ..........." - Te chạy vào

"Cảnh tượng trước mắt mình có thật ko nhỉ" - Te dụi mắt và cố nhìn kĩ xem 1 lần nữa, có khi nào mình ngủ mơ vẫn chưa còn tỉnh.

Lúc này Yuri mới vội vàng đứng dậy, mặt của 2 người lúc này chẳng khác gì vừa bôi kem vào đó.

"Đồ...đồ cơ hội, sao cậu dám...........", cô gái mặt ửng đỏ, tay vội lấy chiếc cặp và cứ thế lao nhanh ra khỏi lớp.

"Chuyện gì xảy ra vậy, mình với Yuri....nụ hôn đầu tiên của mình....cậu ấy thật là quá đáng, nhưng sao lúc đó mình lại.....???"

-----------------------------

Sáng hôm sau, tại nhà Yuri:

"Cô chủ, bữa sáng hôm nay thế nào?"

Yuri: " Cũng tạm được, nhưng cháu ko thích các món tây cho lắm"

Quản gia: " Thế à, vậy hôm sau tôi sẽ nhà bếp chuẩn bị thực đơn khác. Cô chủ biết đấy, ông bà chủ đi công tác xa sắp về rồi, nhỡ họ thấy cô ốm đi kí lô nào là tôi sẽ bị mất việc"

Yuri cười mỉm.

"Chú đừng lo, có cháu bảo kê đây mà; à, mà chú nhớ cho thêm dưa leo vào đấy, ko có món thì món ăn trở nên ngán lắm đấy"

Quản gia: " Dạ, cô chủ ăn thong thả"

Ngồi suy nghĩ 1 hồi lâu, Yuri móc từ trong túi áo chiếc điện thoại ra, chẳng biết viết bấm gì trên đó. Nhưng ở đầu dây bên kia.

"Alô, Choi thiếu gia nghe đây, có gì ko Yuri hâm"

Yuri: " Ai bảo cậu tớ hâm thế, đứa nào nói, để tớ cho nó 1 trận"

Soo: " Làm gì nóng thế ông tướng, mới sáng sớm....? mà thôi, cậu tìm tớ có chuyện gì nào?"

Yuri: " Bộ khi cần tớ mới tìm cậu được à"

Soo: "Đâu có, tại tớ đang bận 1 số việc quan trọng"

Yuri: " Bận ăn chứ gì" - Yuri cười khảy

Soo Young đỏ cả mặt, những lời của Yuri như đang đi guốc trong bụng cậu.

" Thôi, tha cho tớ đi. Mà tớ nghe Te kể lại, cậu và con bé đó 2 người đã làm chuyện @#%e$$%$26 tại phòng học??? Cậu trông trẻ con thế mà còn khôn hơn bọn này gớm nhỉ" - Soo Young cười lớn.

Yuri: "Ai nói với cậu, đừng nghe lời nó, tớ đây còn trông sáng lắm chỉ là bị vấp ngã thôi"

Soo: " Thế hả, vậy cậu cần gì mà gọi tớ thế"

Yuri: " Tớ cần cậu điều tra về lý lịch của Sica, trong trường này cậu nổi tiếng mấy vụ "bà tám" này lắm mà" - Yuri lại tiếp tục cười

Máu như dồn lên não, Yuri đã chạm vào "lòng tự ái" của Choi thiếu gia

Soo: " Vụ "bà tám" thì cậu tự đi mà làm, đừng nhờ tớ, tớ cúp mấy đây"

Yuri: " Ế, nói giỡn thôi mà, Choi "đại gia", điều tra giùm tớ nhé"

Soo: " Thế thì tớ được gì khi giúp cho cậu"

Yuri: " Bạn bè mà cũng đòi hỏi à, tớ sẽ khao cả cái cửa hàng bán kem vừa mới khai trương tại trung tâm cho cậu, cậu tha hồ mà....."

Soo: " Tớ chẳng phải loại người đó, nhưng nếu cậu khao thì tớ đây không dám từ chối đâu....hahaha là tại cậu "ép" tớ ăn đấy nhé"

Lúc này Yuri ko thể nén được cười nữa.

Yuri: " Okay, okay. Là tớ "ép" cậu đó, được chưa? vậy bye nha" - cô vội cúp máy.

Yuri nhăm nhi tách trà trên tay, hôm nay cô bỗng thấy có sức sống lạ thường, cái giường êm hơn, thức ăn ngon miệng hơn, cười nhiều hơn....khác với cuộc sống lạnh tanh hàng ngày, đi học rồi về nhà phải đối mặt với 4 bức tường. Chắc ccô rằng đây ko phải là ước mơ của cô.

" Tóc vàng, da trắng, đôi mắt đen loáy, tuy hơi bướng bỉnh 1 chút nhưng cũng tạm được" - Yuri vừa nghỉ vừa cười thật to.

Bọn người hầu: " Cậu này, chắc cô chủ bệnh rồi đó, ai lại vừa ngồi vừa cười 1 mình như thế chứ"

"Tội nghiệp cô chủ thật... trời nóng thế này mà lại....."

.......................................

Bữa chiều hôm đó, sau khi "mật thám" Soo Young đã thăm dò thông tin về công chúa Sica, ko xót một đường tơ hay kẻ tóc, thì Yuri nhà ta đã thực hiện kế hoạch....

Tại XCream Restaurant

"Hôm nay đừng tới đón chị nhé, chị sẽ về trễ" - Sica nói với Krystal, em gái của mình.

Krystal: "Em biết rồi"

"Hôm nay sao lại vắng bóng người thế nhỉ, mọi hôm giờ này vẫn đông đúc mà, không gian lại im ắng nữa...." - Sica nghĩ

"Hơ..., thôi cũng tốt, việc ít thì làm ít, chẳng phải nghĩ chi cho mệt óc"

Càng tiến gần lại nơi làm việc cô khẽ nghe có tiếng va chạm của cốc, dĩa.

"Hey, chào Sica cậu nhớ tớ chứ"

"Áhhhhhhhhhhhhhhhhh"

Tiếng Sica hét lên, giọng hét cá heo đặc trưng, xém chút nữa là Yuri phải dùng đến máy trợ thính.

Yuri: " Làm gì mà hét lên như thế, muốn lỗ tai tớ phải "bó bột" hả"

Sica: " Đúng là nhà giàu có khác, dùng từ cũng ko biết cách dùng, "bó bột" là sao, lỗ tai làm sao bó được chứ" - cô cười phá lên

Mặt Yuri nghiêm nghị lại

" Thì, thì.....thì lỗ tai ko còn nghe được nữa. Có gì đâu mà cười. Hì, tớ muốn kiểm tra thử kiến thức của cậu thôi" - Yuri làm vẻ mặt cún con

Sica's POV:

Hôm nay cậu ấy dễ thương thật, khác hẳn với gương mặt lạnh lùng lần đầu mình gặp, nếu luôn như thế này thì phải tốt hơn ko chứ. Mà cái lần ngày hôm qua chạm phải người của Yuri, mình có cảm giác gì đó khó tả, cảm giác thật là ấm áp, và an toàn....

"Mà, cậu làm gì ở đây thế, lại còn thay đổi cách xưng hô với tớ"

Yuri, suy nghĩ một hồi lâu "cô nàng này lắm điều thật, sao hỏi người ta nhiều như vậy"

Yuri: " Miệng là của tớ, có phải nó dính lên mạng cậu đâu, tớ thích gọi sao thì gọi"

"Còn cái tiệm này, hôm nay tớ đã bao hết ở đây, tớ và cậu sẽ cùng làm việc" - vừa nói Yuri vừa tiến lại gần Sica, ép cô vào góc tường.

Hai người gần nhau tới mức cô có thể nghe được hơi thở của Yuri phả vào mặt của mình.

Sica's POV

"Ko lẽ để cậu ấy làm như vậy đối với mình như ngày hôm qua, phải làm cái gì đó...."

Cô dùng chân đạp mạnh vào chân Yuri 1 cái, rồi vội thoát khỏi người cô.

"Auuuuuuuuu" - cậu làm cái quái gì thế

"Thôi, hôm nay chúng ta cùng bán nào, muốn làm gì thì mặc xác cậu" - Dường như sự nhanh trí đã cứu cho Sica 1 keo thua ngày hôm qua - cô cười mỉm

"Cậu thật là khó hiểu" - Yuri lủi thủi đi về phía Sica

-------------

Yuri đã phụ bán với Sica đến tận nửa đêm, ko ngờ hôm nay lại đông khách như vậy, 1 cậu ấm như Yuri đến ngày hôm nay mới biết được thế nào là "mồ hôi rơi ***"

Yuri: "Chà, mệt thiệt đó, ngày nào cậu cũng làm tới tận đêm hả?" - Yuri thở hổn hễn

Sica: "Ừ, tớ quen rồi, thôi cậu về đi, tớ đã bảo cậu chẳng làm được việc gì ra trò đâu"

" Thì tớ....."

Yuri chưa nói hết câu.

"Xoảng" - lần này là tiếng cây sắt đập vào cửa kính.

Một tên to con, thân hình lực lưỡng, râu ria bặm trợn, chân mày nhướng lên, da thì đen xám xịt đủ biết cô đã "buôn ba" thế nào; theo sau là 1 đám đàn em, đứa nào đứa nấy nhìn côn đồn, nặng mùi máu tanh.

Trong đây ai là "Kwon Yuriiiiiiiiiiiiiiiiii????" - tên đầu sõ hét lớn

Cô lại nói " Đứa nào ko phận sự thì cút khỏi đây ngay, tao cho tụi bây 5 giây để làm việc đó"

Khách hàng tranh nhau phóng ra cửa, kẻ này đạp lên kẻ kia, chẳng còn biết ai ra ai.

"Tao là Kwon Yuri đây" - Yuri đáp gọn

"À, thì ra là con oắc này, mày dám đắc tội với anh hai của tụi tao"

Yuri nghiến răng: " Anh hai của tụi bây là đứa nào, từ trước đến giờ tao đánh chó chẳng bao giờ phải hỏi mặt chủ"

Tên đầu sõ: " ồ, con nhỏ này, chết đến nơi rồi mà còn láo, lấy mạng nó cho tao"

Lúc mày mặt Yuri thay đổi hẳn. Ko phải là 1 cuộc ẩu đả, chúng đòi "lấy mạng" mình. Cô ko sợ chết hẳn chỉ sợ lũ ranh này sẽ làm hại tổn thương đến người bạn gái của cô, cô ko muốn cô phải mất đi 1 cọng tóc nào."Yuri à, mày phải bảo vệ người con gái đang nấp sau lưng mày, mày phải...."

Chưa kịp nghĩ xong, 1 tên cầm cây sắt lao tới Yuri.

"Yuri, coi chừng" - Sica hét lên. Những giọt nước mắt bắt đầu ở nơi khóe mắt, từ từ lăn dài xuống 2 gò má....Cô sợ, cô sợ phải nhìn Yuri với gương mặt đầy máu, cô sợ da thịt kia sẽ đau rát vì vết thương mất......

Một cô chủ đầy quyền uy đây sao? Không, chỉ là một kẻ đang đơn thân 1 mình phải chống lại cả 1 lũ quạ khét máu kia.

Yuri nhanh chóng cuối đầu xuống và thoát khỏi giây phút chí mạng

"Thì ra là con nhãi ranh này, mày có im mồm ko thì bảo" - 1 tên trong bọn lao tới Sica.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: