For You {Update Chap 13-15 end}
Chap 13: Lần theo dấu vết
10:00 PM - Ngày 30/6
Hôm nay là tối thứ 7, như mọi người cũng biết Fany là một con nghiện mua sắm. Ko có gì lạ khi cô lại vi vu đến Jizun -trung tâm mua sắm bậc nhất Seoul này.
Fany diện 1 chiếc váy trắng, với mái tóc dài đen loáy, làn da trắng mịn. Sau khi đã mất hết 5 tiếng đồng hồ để lựa chọn được những món đồ ưa thích.....
"Chết thật, đã 10 giờ đêm rồi sao?" - cô đưa mắt nhìn vào đồng hồ và lấy tay đánh vào tráng mình.
Con đường vẫn chật kín người, có thể nói ko một chiếc xe nào có thể di chuyển được vào đây. Cô bắt đầu đi bộ một quãng đường để vòng qua phía con phố kế bên.
{hầm gửi xe của trung tâm này nằm ở đó}
Vừa tới ngã tư thì đèn đỏ đã bật lên, Fany phải đứng chờ cùng với nhiều người, trong khi đợi đèn xanh để băng qua phía bên kia của con đường. Đám đông chen lấn lẫn nhau, chợt đâu trong đó có một bóng đen đã đưa tay tới... xô Fany ra khỏi lề đường... phía tới mặt đường, nơi những chiếc xe đang chạy với tốc độ kinh hoàng.
Do mất thế cân bằng cô đã ngã người về phía trước, bước đi chệnh choạng, nhưng cũng may mũi chân cô đã được bậc thềm phía trước giữ lại, nên cô ko bị ngã. Hú hồn vì giây phút giật thót tim, cô đưa mắt nhìn lại phía sau xem ai đã xô đẩy mình.
"Quái lạ"
Cô thốt ra 2 từ rồi đưa mắt nhìn chung quanh ko chỉ là phía sau. Vì đằng sau cô chỉ là một lũ trẻ.
Lúc này đèn xanh cũng đã bật lên
"Ê, cô gái kia, cô đi đi chứ, đừng có đứng mà che mất lối đi như thế" - một người đàn bà lên tiếng
"Dạ...dạ cho cháu xin lỗi"
Fany nhanh chóng bước đi ngay, chưa kịp suy nghĩ gì, trong thâm tâm cô đó chỉ là một vụ tai nạn do đám đông xô đẩy khi xếp hàng mà thôi.
Sau khi đi vòng một đoạn đường dài, cuối cùng cô đã đặt chân tới hầm giữ xe.
"Lộp cộp, lộp cộp"
Tiếng guốc của cô dường như được vọng lại vì ở nơi đây giờ này chỉ còn thưa thớt vài chiếc xe. Cảm giác ớn lạnh như vào tận tóc gáy.... Cô tự trách mình tại sao lại ko nhờ Te chở đi. Vừa đi cô vừa đưa mắt đảo chung quanh để tìm ra chiếc xe của mình, vì lúc gửi thì có thể nhớ nó nằm kế chiếc xe nào, nhưng bây giờ đã khác... nơi đây chẳng khác nào một mê cung.
Cô lấy trong chiếc túi xách ra chiếc chìa khóa xe và nhấn vào nút báo tự động trên đó. Thì bỗng một chiếc chớp đèn lên...
"Phù, may thật, dùng cách này có vẻ nhanh hơn"
Cô bắt đầu mở cửa xe và ngồi vào trong, nổ máy...
"Chết tiệt, nó bị cái gì thế này"
"Cạch"
Cô đành bước xuống xe để kiểm tra xem.
"Xui xẻo thật, tại sao giờ này lại bì xì lốp xe" - Fany nhăn mặt
Ko còn cách nào khác cô đành gọi điện bảo Te lùn đến chi viện, cô đưa điện thoại lên và bắt đầu nhấn số người bạn của mình
"Neomu banjjak banjjak nunibusyeo No No No No No"
"Alô, có gì ko Nấm yêu" - Te lên tiếng
"Ko có gì, tại xe tớ đột nhiên bị xì lốp, hiện tớ đang ở hầm để xe của Jizun"
"Rảnh chứ, cậu chờ đó nhé, 5 phút sau tớ sẽ có mặt ngay"
"Tút...tút....tút" thế là Te cúp máy
Trong giây phút yên tĩnh dường như Fany nhận ra ko phải chỉ mình cô có mặt tại nơi này, sau lưng cô rõ ràng có tiếng bước chân đang tiến sát lại gần, nhịp chân mỗi lúc một nhanh hơn. Cô khựng lại và lập tức quay lưng lại thì đằng sau nhưng....hoàn toàn ko một bóng người...lúc này cô bắt đầu cảm thấy "sợ"....
"Chắc mình hơi đa nghi, giờ này còn có ai ở đây chứ" Fany tự trấn an mình
Tiếng bước chân bắt đầu lại vang lên và tiến gần lại phía cô hơn. Chẳng may vô tình cái móc của chiếc điện thoại cô cầm trong tay đã rơi ra mất, hòn bi đã lăn đến chỗ chiếc xe hơi màu đen cách chỗ cô đứng khoảng 7 mét.
Fany đưa chân bước theo với hi vọng nó ko thoát ra khỏi tầm mắt của mình. Khi đã đến địa điểm của hòn bi, cô vọi khom người xuống nhặt nó lên....chỉ trong tích tắc....
"Xoảng" cô giật thót tim
Thì ra là vết búa đã nện thật mạnh vào đó.
Trước mắt cô là 1 gã cao to, toàn thân diện một bộ da đen bó sát người, hắn đeo mặt nạ, đang nhìn cô bằng một ánh mắt sắt lạnh. Cô đang tự hỏi nếu ko có hòn bi thì cô sẽ như thế nào với chiếc búa đó. Dường như theo phản xạ tự nhiên, và biết rõ mục đích của tên lạ mặt này.Fany hét lớn
"Cứu.....cứu tôi với"
Sau đó Fany nhanh chóng ngồi dậy và dùng hết sức bình sinh chạy lại ngay chiếc xe của mình đặt gần đó. Kinh hãi, nhưng người cô đã bị hắn ghị lại, hắn nắm lấy mái tóc ko cho cô di chuyển. Ko còn cách nào khác, cô đành phải giơ chân về phía sau, đạp ngay chỗ hiểm của hắn
"ÚI" hắn ngồi quỵ xuống
Fany bắt đầu tìm chiếc khóa để mở cửa xe, lúc này cô ko còn được bình tĩnh và biết chiếc nào ra chiếc nào nữa. Cũng may, khi cô đưa vào lỗ... thì chiếc cửa đã bật tung.
Cô lao nhanh lên đó và khóa chặt 4 cánh cửa lại, cô dùng liên tục đạp chân ga để nổ máy xe lần nữa. Len lói 1 tin hi vọng nhỏ nhoi là nó sẽ chạy.
Nhưng ko, chiếc xe vẫn ko xê dịch 1 cm nào. Sau cú đá đau điếng của Fany, lúc này hắn bắt đầu đứng dậy.
"Xoảng"
Chiếc cửa kính sau của Fany vỡ tan tành.
Hắn chui người vào trong xe một cách gọn gàng, đưa tay nắm lấy tóc cô và lôi về phía ghế sau.
Hắn quăng chiếc búa sang 1 bên, nhanh chóng leo lên người Fany, dùng 2 tay đè cô xuống và siết chặt cổ.
"Bớ ... người ta. Cứu ... cứu tôi ..."
Chân cô đạp mạnh vào thành cửa. Tay thì ghì chặt vào tay hắn đẩy ra. Nhưng dường như sức của một cô gái ko đủ tạo ra được điều kì diệu...
Giây phút tử thần của Fany đang được định rõ thì....
"Bim....bim...bim"
Tiếng còi xe vang lên in ỏi.
Cô vẫn có thể nhận ra được đó là tiếng xe của Tae yeon
Chiếc xe càng lúc càng tiến lại gần phía xe của Fany, Te sửng sốt khi thấy điều gì đang xảy ra đối với cô bạn gái của mình..
"Két"
Chưa chờ Te chạy đến tên hung thủ đã nhanh chóng buông Fany ra chạy vào cánh cửa đặt gần đó và mất hút vào bóng tối....
Thay vì phải đuổi theo hắn ta nhưng lý trí ko cho phép Te có thể bỏ mặt Fany vào lúc này.
"Cậu...cậu có sao ko Fany, thật ra là đã xảy ra chuyện gì"
Fany bật dậy ôm chầm lấy Tae yeon và nức nở
"Tớ...tớ sợ lắm....có người muốn giết tớ....cũng may là cậu tới kịp....nếu ko thì...."
Te vội ôm Fany vào lòng và nhìn về phía cánh cửa với gương mặt giận giữ
"Ko ổn rồi, tới nước này chúng ta phải báo cảnh sát thôi, tớ lo cho cậu...cũng may mà tớ tới kịp...."
"Đưa tớ kiểm tra xem nào, coi có thương tích gì ko"
Te lay hoay khắp người Fany....
"Bắt đầu từ hôm nay cậu hãy dọn tớ nhà của tớ cho an toàn, tớ ko yên tâm để cậu ở 1 mình" - Te trắc lưỡi
"Ừ...."
Nói xong Te bế sốc cô bạn gái của mình lên xe và đưa nàng về nhà mình...........
------------------------------
Sáng hôm sau.....
Tại nhà Yuri 9:00 AM - Ngày 1.7
Đã gần 1 tuần rồi tên đó vẫn ko liên lạc....Yuri vẫn như "cái xác" ko hồn một mình trong căn biệt thự rộng lớn....Dường như Yuri vẫn chưa hay tin gì về người bạn thân Fany của mình bị một kẻ lạ mặt tấn công ngày hôm qua.
"Ringgggggggg ringgggggg ringgggggg"
"Alô, tao là Yuri đây"
"Bây giờ tao cần gặp mày, hãy đến địa chỉ #2%1&@* mau, hãy nhớ ko cho đám bạn của mày với lũ cốm biết, tao sẽ theo dõi mày. Cãi lời tao là con bạn mày sẽ ko xong đâu" - tên bắt cóc lên tiếng
Yuri mau chóng mặc chiếc áo khoác và nổ máy xe đến địa điểm đó.....
----------------------------
Tại nhà Dong Hae
"Sorry Sorry Sorry Sorry 내가 내가 내가 먼저"
{tiếng chuông điện thoại reo}
"Mẹ kiếp, sáng sớm đứa nào lại phá đám thế" - hắn ló đầu ra khỏi chăn và lay hoay tìm kiếm chiếc điện thoại đang ở đâu đó trên giường.
"Alô...."
"Chào đại ca, dạo này có vụ nào cần bọn em xử lý ko...hihihi" - tên đàn em ngượng ngùng nói với Dong Hae
"Tao chưa xử chúng mày là may rồi đấy, lần trước tao chỉ kêu dạy cho nó một bài học thôi, tao đâu có kêu mày lấy mạng nó"
"Cũng may là tao chưa chết, ko thì tụi bây cũng ko xong với tao" - Dong Hae quét lớn
"Đại ca nói gì thế, tụi e chưa kịp ra tay mà"
(xem lại chap 3)
Lúc này Dong Hae đã bật dậy hẳn khỏi giường. Hắn đang cố gắng bật cái máy "thu thanh" của mình hết công suất, vì hắn tưởng mình đang nghe lầm.
"Mày nói lại coi" - Hắn nghiến răng.
"Em gạt đại ca làm gì, bọn này xưa nay làm gì phải sợ khi làm mấy vụ đó chứ" - hắn khẳng định chắc nịch
"Ko phải tụi bây thì là thằng khốn nào, nó làm tao bị đánh oan mạng, tao thề sẽ cho nó biết tay"
"Lúc tụi e kéo đến thì cái quán đã bị cảnh sát niêm phong, thấy ảnh sát đông quá, nên chúng em cũng ko dám hành động. Hỏi mấy người dân xung quanh đó, thì họ nói trong đó vừa xảy ra ẩu đả, em tưởng đại ca ko tin tưởng tụi em nên đã mướn một băng nhóm khác hành động"
----------------------------------
2 tiếng trước khi Yuri nhận được cuộc gọi của tên bắt cóc - tức 7:00 AM ngày 1.7
Tại sân vườn nhà Te
Fany đang tưới nước cho những chậu hoa....dường như những gì vừa xảy ra ngày hôm qua vẫn còn ám ảnh mãi trong đầu cô....
"Bọn mi sướng thật đấy, lúc nào cũng được người ta chăm sóc,
tuy là những vật vô tri vô giác nhưng ít ra bọn mi cũng được vui vẻ bên nhau....ko giống như con người, lúc nào cũng chém giết lẫn nhau để được sinh tồn, nếu họ như bọn mi...phải tốt hơn ko"
Te bất ngờ vòng tay qua eo và ôm cô từ phía sau...
"Fany của tớ đang nói chuyện với ai thế..."
"Cậu đừng giỡn nữa....đây ko phải là lúc"
Te xịu mặt...
"Tớ đang rất lo lắng cho Sica và cả Yuri nữa, nhìn thấy 2 người họ như thế, tớ ko đành lòng" - Fany nghẹn ngào
"Đây ko phải là lần đầu tiên tình yêu của họ vấp phải nhiều chông gai như thế đâu. Yuri hay thích gây sự, nên việc cậu ấy có nhiều kẻ thù ko có gì lạ. Nhưng tớ nghĩ mãi vẫn ko ra, ai lại thù cậu ấy đến nỗi đuổi cùng giết tận như vậy. Giả sử tên bắt cóc đó đã từng bị Yuri làm bẻ mặt trước đám đông, hay là bị Yuri đánh cho tơi bời đi chăng nữa...nếu tớ là hắn, tớ sẽ lấy chiếc giày 50 triệu bảng và cao bay xa chạy. 50 triệu bảng ko phải là một con số nhỏ, tại sao tên bắc cóc đó lại....."
Te thở dài...
"Mà đây là lần đầu tiên 2 người họ bị đe dọa hả?" - Fany hỏi tiếp
"Không, trước đây Yuri và Sica đã từng bị đánh, bọn côn đồ đòi lấy mạng Yuri, cũng may tớ và Taecyeon tới kịp, lúc tớ tóm được một tên trong bọn thì hắn khai, có một người thanh niên đi cà nhắc, đưa cho đại ca nó 1 xấp tiền và bảo giết Yuri...nhưng....cái vụ đó thì là Dong Hae làm"
Fany: "Nhưng hắn đã nhận chưa?"
Te: "Lúc bọn tớ đánh hắn, hắn ko phản kháng, thì chắc ko lầm đâu"
Fany: "Mà từ lúc sau chuyến đi chơi ở đảo Busan về, cái vụ tớ bị hành hung trên thuyền, rồi ở trong nhà vệ sinh hôm lễ hội của trường, rồi việc của Yuri bị đánh lúc tớ chưa tới Hàn Quốc rồi cả việc Sica bị bắt cóc, đến cả vụ việc kinh hoàng ngày hôm qua...tớ cảm thấy chúng có 1 sợi dây liên kết nào đó..."
Te: "Cậu đã phát hiện ra đều gì hả Fany ?"
Fany: "Để tớ cố nhớ lại nào, lúc tớ lên thuyền....mình đã thấy được thứ đó"
Te: "Thấy cái gì?"
Fany: "À, tớ nhớ rồi, nhưng ko biết nó có liên quan gì đến chuyện Sica bị bắt cóc hay ko?"
Te: "Nói mau đi"
Fany: "Lúc tớ bước lên thuyền, sau khi gặp cậu, tớ đi tìm phòng mình, nhưng mãi ko tìm được, nên đã vào phòng chứa giày dép"
Te: "Rồi sao nữa"
Fany: "Tớ đã chọn cho mình một đôi, nhưng tớ thấy có một đôi giày được thiết kế rất kì lạ....thường thì những đôi giày bình thường, bên trong của nó phải bằng nhau, thì khi chúng ta mang vào, mới đi vững được...Nhưng cái đôi ấy, tớ thấy mặt phẳng bên trong của chiếc bên phải cao hơn chiếc bên trái khoảng 5cm"
Te: "Ý cậu muốn nói là: chủ nhân của nó đôi chân ko được bằng nhau như người bình thường, chân phải ngắn hơn chân trái 5cm?"
Fany: "Ừ, nếu ko mang đôi giày này thì chủ nhân của nó sẽ đi cà nhắc"
Te: "Tại....tại sao lại trùng hợp với cái vụ thằng sai người đánh Yuri thế"- Te bắt đầu rung rẩy vì có lẽ cô gần biết được một sự thật ghê gớm....
Fany: "Nếu 2 vụ này hoàn toàn trùng khớp, thì tên hung thủ đã có mặt trên thuyền lúc đó, và ko phải ngẫu nhiên hắn lại lên thuyền....rất có thể hắn là 1 trong những khách mời của Yuri"
Suy nghĩ một hồi lâu....
Fany: "Te này, cậu có thấy ai lại mặc quần sọt ngắn mà lại đi giày bích chưa"
Te: "Ôi, cái đó thì thiếu gì"
Fany: "Ko, cái kiểu mặc quần như quần sọt đi ngủ ấy"
Te: "Vậy thì chưa hề, ai lại mang giày khi mặc quần ngủ chứ"
Fany: "Vậy tớ biết thủ phạm là ai rồi, đích thị là hắn..........phải mau báo cho Yuri biết ngay" - Fany khẳng định chắc nịch
Te vội lấy điện thoại ra bấm....lúc này cô ko còn được bình tĩnh nữa, bấm phím này lộn qua phím kia.....
"Xin lỗi, tôi là Kwon Yuri đây, hiện tôi đang bận có gì hãy gọi lại sau"
"Chết tiệt, cậu ấy ko bắt máy, giờ phút quan trọng này ko biết biến đi đâu nữa" - Te nghiến răng
"Chúng ta phải làm cái gì đó....."
{Làm cái gì đó thì chỉ mình au biết ^ ^ tạm giấu, nó sẽ nằm ở đoạn sau nhé}
--------------------------------------------
Lúc này....
Tại khu chung cư bỏ hoang - đường SoDan
"Baby, cậu có sao ko, tỉnh lại đi Sica" - Yuri vội chạy lại lay Sica dậy.
"Cậu ko tỉnh tớ sẽ lấy dưa chuột ra đó"
"Dưa chuột???? Áaaaaaaaaaaaaaa" Sica liền la lên.
(lúc này Sica ko còn bị dán miệng nữa)
"Tớ đùa thôi, làm gì có..."
"Yuri, có phải cậu đấy ko, tớ có đang nằm mơ ko..." Sica nức nở và bắt đầu khóc
"Không, đây là sự thật, cậu ko mơ đâu"
"Mà tại sao cậu lại đến được đây....."
Yuri chưa kịp trả lời thì....
"Tại tao kêu nó đến đấy" - tên đầu sõ bước ra
"2 tụi bây chết đến nơi rồi mà còn yêu đương vớ vẩn"
"Mày muốn gì, hãy thả cô ấy ra"
"Chậc, anh hùng ghê nhỉ? để tao coi mày làm cách gì để cứu nó đây"
Hắn vừa dứt lời, Yuri đã xông tới nện vào hắn, nhưng tên này lại né được. Hai người giằng co dữ dội, trong khi bọn đàn em thì vẫn đứng đấy vì tên đầu sõ ko cho bọn chúng chen vào...
Khi đã bị mất thế, Yuri liền ngã xuống....cũng may đằng sau cô là 1 bức tường. Hắn lấn thế dồn cô vào tường....vì 2 tay bận phải giữ lấy Yuri, lợi dụng cơ hội đó, cô giật mạnh chiếc mặt nạ của hắn ra...............
Chap 14: Vì đơn giản là "tớ yêu cậu"
"Cô hết sức ngỡ ngàng vì đằng sau lớp mặt nạ đó...."
"Thì... thì....ra là cậu.... hả........Taec......yeon" - Yuri lắp bắp
"Ngạc nhiên lắm hả, mày đã thấy mặt tao rồi, tao ko cần phải che giấu nữa. Cũng ko cần phải giữ cái máy đổi giọng này làm gì"
{Sica cũng bất ngờ vì sao lại là Taecyeon được, người cô đã có cảm tình đầu tiên, vì sự tốt bụng của hắn....vì hắn đã cứu cô....}
"Hèn chi qua điện thoại, tao nghe có tiếng "rè rè"....Tại sao mày lại làm như vậy, gia đình tao ko đủ tốt với mày sao, đồ ăn cháo đá bát" - Yuri nghiến răng
Lúc này hắn chạy nhào tới, nắm lấy Sica mà lôi cô đứng dậy, trong người rút ra một con dao và kề lên cổ cô.
"Mày ko được làm hại cô ấy" - Yuri hét lên
"Mày muốn gì thì giết tao này, tao cấm mày đụng tới Sica"
"Đừng lo, giết con nhỏ này xong, tao sẽ giết mày, sau đó tới cả ông bố già của mày"
"Tại....tại....tại sao mày lại giết bố tao, ông ấy đã nuôi nấng mày từ nhỏ, ông ấy đã...."
"Câm ngay, ko được nhắc đến lão ấy.....tại sao tao giết lão ấy à...tại vì lão đã làm cho tao mất đi 2 người thân nhất trên cuộc đời này. Tao phải dạy cho ông ta biết cảm giác bị mất đi người thân, và cả mày, thứ hống hách chỉ biết tiêu xài, chẳng làm được tích sự gì ngoài ăn chơi cả..."
"Thì ra....mày chính là con của họ, người đàn ông đã chết vì bố tao gây ra tai nạn...."
{xem lại chap 5}
"Đúng vậy, tao chính là con ruột của ông ấy....nếu ko phải tại bố con mày thì giờ này tao đã có một gia đình hạnh phúc....."
"Nhưng sao mày biết bố tao làm, rõ ràng là bố tao đã mua chuộc người khác nhận tội giùm rồi mà???"
"Tao đâu có ngu như thế, đáng lẽ tao cũng ko biết, 3 năm trước, tao mới phát hiện ra (lúc này Taecyeon 17t) khi bố mày nói chuyện điện thoại với tên nhận tội thế đó, kể ra ông ta cũng ngu thật, biết rõ tao là con của người lái xe đó mà vẫn đem tao về..."
{Bây giờ Yuri tự trách mình vì lại ko nghe hết câu chuyện của mẹ mình kể}
"Nhưng bố tao đã nuôi mày trưởng thành....?"
"Đồng tiền dơ bẩn của gia đình mày tao ko cần, đừng tưởng bao nhiêu đó đền bù là có thể, ko đời nào...hahaha..."
"Mà số mày cũng lớn thật, cái vụ lần trước mày lại ko chết..."
"Vụ lần trước?" - Yuri ngơ ngác
"Quên nhanh thế, lần lại tiệm kem đó, làm tao phải giả vờ lao vào giải cứu con nhỏ này. Nếu ko mày sẽ nghi ngờ tao, cũng tại con Soo nó kêu tao và con Te đến đó, nếu ko thì mày đã chết rồi"
"Nhưng cái vụ đó là một thằng bị "què" làm mà"
"Sao còn ngây thơ như thế chứ" - vừa nói hắn vừa lột đôi giày ra....
"Cái...cái chân của mày..." - Yuri lắp bắp
"Đáng lẽ tao chỉ định giết mày thôi, ai dè cái con Fany kia lại nhiều chuyện, nó đã vô tình thấy được đôi giày của tao trên thuyền, nên tao phải giết nó"
"Vì đôi giày mà mày giết cô ấy????"
"Tao ko giết nó, lỡ nó nhớ lại đôi giày suy luận là do chủ nhân của một người khuyết tật, thì vụ tao hành hung mày lúc trước sẽ bị bại lộ"
"Chắc là mày ko biết, tao đã đặt máy nghe trộm khắp nơi trong nhà mày, cả trên xe của mày, mày cũng chả biết tao phải khổ sở thế nào với đôi chân này đâu , mày chơi với tao gần 10 năm mà chẳng phát giác được gì...chứng tỏ mày là đồ ngốc....hahaha"
"Đồ cặn bã" - Yuri hét lớn
Hắn thúc vào bụng Yuri một phát. Yuri định lao vào đánh trả...nhưng...
"Mày mà đánh trả tao sẽ giết con nhỏ này ngay lập tức"
"Mày....mày..."
Lúc này cô ko còn nói được một lời nào nữa, nếu Sica ko nằm trong tay hắn thì có lẽ giờ đây hắn đã "mềm xương" với cô từ lâu rồi. Nhưng giờ đây cô phải đứng yên đó làm mồi cho "quỷ dữ".
----------------------------------------------------------
Trước giờ Yuri đến chỗ Taecyeon tức 8:00 AM ngày 1.7
Đột nhiên đến đây Te ko còn thấy bóng dáng Taecyeon nữa. Fany và Te đang quanh quẩn trên đường SoDan...
(Fany và Te đã đi theo dõi Taecyeon)
"Tại sao lại mất dấu của hắn ngay lúc quan trọng như thế này chứ?" cô tự trách mình
"Ko phải lỗi của cậu đâu, đừng tự trách mình" - Fany lên tiếng.
Vào giữa lúc đó..........
"Hey, chúng ta lại gặp nhau rồi, cô còn nhớ tôi ko"
Chiếc xe taxi của Leeteuk từ từ tiến lại phía Taeyeon.
"Hai cô bị lạc đường hả" - hắn hỏi tiếp
"Lạc cái con khỉ, đừng chọc giận tôi" - Te gằng giọng
"Te này, cậu quen với hắn ta à? hắn là tay lái taxi biết đâu sẽ biết được Taecyeon đã đi đâu khi ở đây" - Fany nói nhỏ vài tai Te
Cô vội lấy một tấm ảnh từ trong bóp của mình ra....
"Anh có thấy người thanh niên này đâu ko, tôi đang tìm anh ấy thì lại bị mất dấu, cả cô gái tóc vàng ngồi kế bên nữa?"
Hắn vuốt cằm và suy nghĩ một hồi thật lâu....
"Làm ơn nhanh giùm đi ông" - Te quét lớn
"À....Hình như tôi vừa mới thấy người này"
"Thật ko, hắn đã đi đâuuuuuuuuuu?" - Te nhảy cẩn vì mình đã thoát hỏi được thế bế tắc.
"Lên xe đi, tôi sẽ chở hai cô đến chỗ của hắn"
Nói xong, Fany và Te lập tức lên xe của LeeTeuk. Te ko ngừng cười thầm...vì hóa ra trong cái rủi cũng có cái may.
Người thanh niên đó vừa chạy xe và huýt sáo, nhưng thể đang đi chơi vậy....
"Anh có thôi ngay ko, giờ này mà còn vui vẻ được à?"
Vì trên tai hắn đang đeo dây phone, hắn đang chăm chú nghe cái gì đó. Nên ko thể nào nghe lời Te nói được.
Mỗi một giây phút trôi qua, Te và Fany ko thể nào ngồi yên được vì tính mạng người bạn thân của mình đang ngàn cân treo sợi tóc.
Thình lình...........
"Két" - tiếng phanh xe gấp
"Ấy chết, tôi đi nhầm đường rồi" - LeeTeuk đột nhiên hét lớn
"Anh giỡn mặt với tôi đó phải ko, anh lái taxi mà lại nhầm đường à" - Te vo tay hình nắm đấm nhìn Leeteuk như thể muốn cho hắn 1 bạt tay.
"Hi...hi...để tôi ra xem sao đã, ko phải nhầm đường mà tôi nhớ nhầm hắn đi đường này...." - hắn vừa cười vừa gãi đầu như thể van xin
"Cạch" - hắn mở cửa xe và bước ra ngoài
Hắn mang cái ống dòm trong người ra và nhìn xung quanh...
"Auuuuuuuu, cô làm cái gì thế, đau chết đi được" - hắn nghiến răng sau cú đá nhẹ của Te.
"Đừng nóng, bây giờ tôi biết đường rồi này, vào trong xe nhanh đi"
Te tạm tin anh ta một lần nữa, vì cô chẳng còn cách nào khác để có thể biết được Taecyeon đang ở đâu....
(Te và Fany chạy lanh quanh với tên này mất hơn 1 tiếng đồng hồ}
----------------------------------
Trở lại khu chung cư bỏ hoang tại đường SoDan
"Kế hoạch của mày quá hoàn hảo"
"Nhưng mày vẫn ko thoát khỏi 2 chữ BỈ ỔI"
"Thì ra mày đã vạch thủ đoạn từ trước" - Yuri gằng giọng trong mỗi lời nói
"Hahaha..........quá muộn rồi cưng à" Hắn lại cười to.
"Tụi bây ra ngoài hết đi" - Hắn kiu bọn đàn em ra ngoài
"Mày có biết hôm nay là ngày gì ko, ngày 1.7 là ngày mất của bố tao..."
{đó là lý do tại sao au luôn đề ngày tháng trong mỗi cảnh, ai để ý là biết thằng Tẹc này là hung thủ }
Sau đó hắn rút trong người ra 1 khẩu súng, quăng xuống đất và dùng chân đá nó về phía Yuri.
"Cầm súng lên đi...."
Yuri vẫn chưa hiểu gì, thì....
"Tại sao còn chưa làm, tao bảo cầm súng lênnnnnnnn, CÓ NGHE KHÔNG"
Đầu dao mỗi lúc lại ấn sâu vào, sau mỗi lúc chừng chờ của Yuri, dường như làn da mỏng manh kia ko thể bảo vệ cô...chiếc cổ Sica đã bắt đầu rỉ máu....
"Mày ko được làm tổn thương cô ấy, tao sẽ làm"
Yuri từ từ cúi người xuống, cầm khẩu súng lên...
"Tốt lắm, bây giờ.....hãy tự sát trước mặt tao" - hắn lớn tiếng
"Đừng Yuri, cậu hãy chạy đi, đừng nghe lời hắn" - Sica nói trong tiếng nức
Yuri đưa mắt nhìn SICA, cô biết mình ko thể thoát khỏi số phận, nếu ko làm theo có thể hắn sẽ giết cô gái ấy mất.
"Được, tao sẽ làm"
"Không, không được, tớ ko cho phép cậu...."
Yuri bắt đầu đưa khẩu súng lên, áp sát nó vào sau thái dương của mình.....và....
"Sica.... tạm biệt cậu...." - Yuri nghẹn ngào. Và....cô sắp cử động ngón trỏ của mình....
"ĐOÀNG"
"KHÔNGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGG" - Sica dùng tiếng "cá voi" để hét lên
Sica như chết lặng, cô khóc thét sau tiếng súng đó.
Chưa biết chuyện gì xảy ra thì....
"Auuuuuuuuuuuuuuuu"
.....Vài giây sau đó........
"Keng"
Thì ra người trúng đạn ko phải là Yuri mà là Taecyeon, hắn đang ôm bả vai của mình vì máu, tiếng "keng" là do hắn làm rớt con dao xuống đất.
Sica nhanh chóng lợi dụng lúc đó chạy lại Yuri và ôm cô. Còn Taecyeon dường như đã biết chuyện gì xảy ra, hắn vội ôm bả vai đầy máu lao ra khỏi cửa.
"Lạy trời, cậu đã an toàn"
Yuri ôm Sica vào lòng một cái thật dài và sâu......
"Đừng ôm tớ chặt như thế, tớ ko thể thở được này" - Sica dùng tay đánh vào người Yuri.
"Xin lỗi nhé baby, tại tớ mừng quá, cổ cậu có sao ko? đưa tớ xem nàò...."
Yuri đưa tay sờ vào cổ Sica
"Cũng may chỉ là xay xát nhẹ thôi"
Nhìn thấy được sự quan tâm của Yuri, Sica cảm thấy rất hối hận vì mình đã ko tin tưởng cô.
"Yuri......tớ cứ tưởng là cậu đã...." Sica lại bắt đầu nức nở
"Ổn rồi baby à, đã có tớ ở đây"
SIca đưa tay lau nhẹ nước mắt, cô hít hơi... một cái rồi lại nói
"Mà....tại sao cậu lại cứu tớ, tại sao cậu dám tự sát, tại sao cậu ngu ngốc thế....lại bỏ ra một số tiền lớn như vậy rồi quăng hết chúng xuống sông chứ, tại sao cậu lại vì tớ....." - mỗi 1 lời nói là 1 cú đánh thật mạnh vào người Yuri
Yuri nhìn Sica một hồi lâu, cô đưa ánh mắt trìu mến nhìn người con gái phía đối diện mình...
"Tớ....vì tớ....tớ yêu cậu...baby à. Lúc đó tớ chỉ lo đến sự an toàn của cậu, tớ chỉ biết làm theo những gì hắn nói, tớ rất đau khi thấy cổ cậu bắt đầu rỉ máu...tớ...."
Chưa nói dứt lời, Sica đã lập tức áp môi mình vào môi Yuri, họ trao nhau một nụ hôn mãnh liệt và sâu....
Bỗng....
"2 người định đóng phim hành động đó hả" - Te và Fany bước vào
"Là hai cậu đó à" - Sica nói
"Tại sao hai người lại biết đường đến đây" - Yuri hối hả
"Thì tại nhờ đầu óc thám tử của Fany, nên tụi này mới biết được Taecyeon là hung thủ....dõi theo hắn và tới được đây" - Te cao giọng
"Nhưng 2 người làm sao biết Taeyeon là hung thủ"
"Vì lúc tớ khóc trên boong tàu hôm ấy, hắn đã đi ra và khuyên tớ, hắn kể về gia đình hắn....hắn mặc áo thun, chiếc quần sọt ngắn nhưng lại mang đôi giày bích...nếu là một người bình thường là phải mang dép rồi...vì tớ nghĩ đó là sở thích của hắn nên đã ko để ý lắm. Chắc tại hắn sợ người khác phát hiện đôi chân của mình"
"Thấy vợ tớ giỏi chưa" - Te nghênh mặt
"Vợ? vợ cái con khỉ....ai thèm làm vợ cậu chứ" - Fany đỏ mặt
"Thì ko phải sao!!!" - Te ngơ ngác
"Thôi....tớ chịu thua 2 người luôn. Nhưng dù gì cũng cảm ơn 2 cậu đã báo cảnh sát đến để giải cứu bọn tớ"
"Cảnh sát??? cảnh sát gì, ai báo????" Fany và Te đồng thanh hét lớn
"Thế phát súng vừa rồi là ai chứ....." - Yuri ngạc nhiên
Cả 4 người từ từ bước gần lại phía cửa sổ nơi mà phát súng đã xuyên qua ghim vào người Taecyeon .........
Chap 15: Hồi kết (Final)
Về phía Taecyeon sau khi đã may mắn trốn thoát được, hắn chạy như điên trên đường SoDan. Ko biết hắn đã vượt qua được bao nhiêu con phố, bao nhiêu ngã đường. Hắn chỉ biết là mình đã chạy rất lâu...rất lâu. Cho đến khi....ko thể tiếp tục trò chơi trốn tìm nữa.
Hắn đã leo lên chiếc taxi gần đó....Người chủ xe ko ai khác đó là LeeTeuk
"Nhanh...Mau chạy nhanh lên, còn đi đâu tao sẽ nói sau" - Taecyeon hối hả
Nhưng vài giây trôi qua người tài xế vẫn chưa nổ máy....
"Thằng khốn, có tin tao giết mày ko, mau chạy đi...."
"Nhưng....nhưng....anh ko nói thì làm sao tôi biết mà chạy được" - LeeTeuk tỏ vẻ ngơ ngác
"Mày.....mày...." Taecyeon lắp bắp
"Tôi thì sao" - LeeTeuk vẫn bình tĩnh đáp lại
Taecyeon vội bước xuống xe, hắn nghĩ chẳng ai xui xẻo bằng mình khi trên đường chạy trốn lại gặp một thằng "hâm" như thằng này.
Lúc này, hắn bỗng nhiên thấy có một bóng người tấn công mình từ phía sau. Do quá bất ngờ, ko kịp phản xạ, Taecyeon đã ngã nhào xuống đất.
Người thanh niên đó...từ từ bước lại... trong khi Taecyeon chưa kịp xoay sở sau một cú nện đau điếng.
Hắn lấy trong túi ra một chiếc còng, áp nó vào tay Taecyeon
"Thì ra là mày.....mày.....mày là......." - Taecyeon lắp bắp khi chưa kịp hoàn hồn vì những điều đã xảy ra
"Là tao thì sao, anh bạn trẻ, những tội lỗi của anh đã bị FBI tụi tôi nắm trong lòng bàn tay từ lâu rồi"
Người thanh niên đó, ko ai khác, đó chính là LeeTeuk
{Mọi thắc mắc tại sao lại là LeeTeuk, sẽ được giải đáp trong cuộc trò chuyện giữa anh với Yuri, Tae, Soo, Tiff, Sica, Sunny}
--------------------------------------
Sân bay quốc tế Seoul - 1 tiếng trước khi máy bay cất cánh
"Bất ngờ thật đó LeeTeuk, mặc anh "hâm" như vậy mà cũng làm được FBI sao" - Te cười phá lên
"Ai nói hâm thì ko được làm FBI, mà đừng gọi tôi là LeeTeuk nữa hãy gọi là Teukie nhé."
"Okay..."
"Mà Teukie này, tại sao cậu lại biết Taecyeon ở đó?" - Fany hỏi
"À, vì bắt đầu từ 2 năm trước, tên này đã có tiền án tiền sự bên Mỹ rồi, nhưng bọn tôi ko đủ chứng cớ để tố cáo hắn. Khi biết hắn trở về HQ mà lại là con nuôi của ông Kwon - một người giàu có như vậy, sợ hắn có ý đồ gì đó....nên cấp trên đã cử tôi đến đây để theo dõi hành tung của hắn"
"Tại sao anh lại làm lái taxi trước cửa bar như vậy, bộ anh thích nghề đó hả?" Te cười mỉm
"Ko, vì hắn thường hay lui tới cái bar đó, tui biết hắn và Yuri có quan hệ thân thiết, với lại khi thấy một cô gái dìu Yuri ra và kiu tôi chở họ đến khách sạn, nhưng vì ko tiện can thiệp nên đôi ko ngăn cô ấy lại..."
"Thấy chưa baby, cậu đã tin tớ chưa nào" - Yuri vừa nói vừa lườm Sica
"Biết rồi, thì tớ đã còn giận cậu nữa đâu nào" - Sica lắp bắp
"Tại sao anh lại chở chúng tôi đi vòng vòng mà ko chịu chạy đến ngay lúc đó, anh định lấy tính mạng của Yuri và Sica ra giỡn à, anh là 1 cảnh sát ko có trách nhiệm" - Te gằng giọng
"Từ lúc thấy cô lại hỏi tôi về Yuri là tôi đã biết 2 người có quan hệ với nhau, nên khi thấy cô và Fany đứng quanh quẩn khu đó, và hỏi tôi về Taecyeon là tôi biết ngay. Nhưng tôi biết hắn có rất nhiều đồng bọn, một mình tôi hay tính luôn cả 2 cô xông vào thì làm sao giải cứu được họ, trước khi 2 cô đến tôi đã liên lạc gọi chi viện tới. Nên cố tình chở 2 cô chạy vòng vo để kéo giờ thời gian. Lúc cô nổi nóng, tôi sợ 2 cô xuống xe sẽ gặp nguy hiểm, nên đã lấy ống dòm ra nhìn về phía cái chung cư đó, thấy đồng nghiệp đã bao vây khu đó. Lúc này tôi mới yên tâm chở ngay 2 người đến"
"Vậy....vậy à...hoàn hảo quá nhỉ, anh cừ thật đấy" - Te lắp bắp
"Xin thông báo hành khách nào bay chuyến bay mang biển số Asus - 005 thì hãy mau chóng đến khu vực soát vé..."
"Thôi, tôi đi đây, tạm biệt các bạn. Khi có cơ hội tôi sẽ trở lại. Tôi phải áp giải tên Taecyeon về Boston gấp, vì hồ sơ phạm tội của hắn vẫn nằm ở đấy và hắn cũng mang quốc tịch Mỹ...Tên này trăm phầm trăm là bị tử hình rồi."
"Tạm biệt"
Thế là cả bọn dõi mắt theo nhìn chiếc máy bay cất cánh....
..............................................
7 năm sau
"Két" tiếng phanh xe gấp
Chiếc Koenigsegg CCXR màu đen loáng bóng của Te dừng lại trước cổng nhà Yuri
Te vội chạy lại mở cửa cho Fany
"Cộp"
Fany bước ra khỏi xe, trên tay đang bế một đứa bé. Cả 2 người nở một nụ cười hạnh phúc bước vào trong.
"AAAAAAAA, SeoHyun em lại đến chơi với unnie đấy à"
Con bé Yoona từ bên trong nhà chạy ra reo mừng
"Ko, em chỉ theo umma đến đây thôi"
Mặt Yoona xịu hẳn
Fany từ từ bước lại phía Yoona, cô khom người xuống...nựng lấy má Yoona.
"Đáng yêu quá, giống Yuri như đúc, con đừng buồn nhé Yoona, con bé SeoHyun nhà cô nó giỡn thôi, chính nó nài nỉ cô sang nhà con đấy"
Mặt Yoona tươi tỉnh hẳn lên
"Cháu thấy hôm nay cô trông xinh hơn cả umma của cháu đấy ạ"
Fany đỏ mặt....
"Yoong, con dám chê umma xấu à" - Sica từ trong bước ra
"Dạ, đâu có..."
"Mới bây lớn mà tính cách đã giống appa nó rồi, chưa gì đã biết nịnh" - Sica thở dài
"Thôi con đi chơi với SeoHyun đi, để mẹ nói chuyện với cô Fany"
--------------------------------------
"Bắt tớ này, bắt tớ này" - 2 đứa trẻ đang nô đùa dưới sân vườn....một ánh mắt buồn bả, đang trông ngóng chờ đợi 1 thứ gì đó trước cửa, con mắt cô xa xăm nhìn vào mọi thứ, nhìn vào sự hồn nhiên của đứa con mình. Bỗng....
"Umma, con chơi mệt rồi" - con bé vừa nói vừa thở hỗn hễn như kệt sức.
"Umma, đã bảo rồi đừng đùa quá trớn như thế" - con bé nở 1 một nụ cười, sau đó lè lưỡi và lại chạy tiếp "con biết rồi"....Có thứ gì đó ươn ướt lăn dài từ khóe mắt của người mẹ trẻ này......
{Trích lại đầu chap 1}
"Sao lại khóc thế Sica" - Te hỏi
"Ko, tại tớ nhớ lại chuyện lúc trước ko....đúng là có nhiều chuyện xảy ra thiệt. Đúng là chúng ta nên trân trọng thứ tình cảm mà mình đã có được...."
"Két"
"Appa đã về" Yoona chạy ra cửa reo mừng
Yuri từ từ bước xuống xe, cô khom người xuống bế lấy Yoona trên tay.
"Ở nhà con có ngoan với umma ko"
"Dạ có"
"Hai cậu lại đến đấy à" - Yuri ngạc nhiên khi thấy Te và Fany đang ngồi ở phòng khách.
"Cậu đang đuổi tớ phải ko?" - Te lườm
"Làm gì có chứ" - Yuri cười đểu
"Baby nè, sao mắt baby đỏ thế, Te nó ăn hiếp baby phải ko"
"Ế ế....sao lại đổ thừa cho tớ"
"Ko có gì đâu, Yuri đừng lo cho em"
"Mà dạo này ko biết Sunny và Soo sao rồi" - Fany lên tiếng
"Ừ, ko thể ngờ được, 2 đứa nó hay cãi nhau như vậy mà lại yêu nhau, rồi dọn sang Mỹ bên nhà Sunny luôn rồi"
"Đúng là ghét của nào trời trao của đó....hahaha" - Yuri cười khảy
"Chẳng phải cậu và Sica cũng giống họ sao?"
Lúc này mặt Sica và Yuri đỏ như 2 quả gấc
"Cái cậu này....."
"Hahahahaha" - Te và Fany cười phá lên
"Hay là chúng ta sang Mỹ thăm 2 đứa nó đi" - Te đề nghị
"À....tớ....tớ bận việc ở công ty rồi" - Yuri lắp bắp
"Bận việc hay là lại bận với cô nào đó" - Sica lườm Yuri
"Làm gì có cô nào chứ, từ khi bị cái vụ lần trước là sợ rồi, đừng lo nhé baby" - Yuri nháy mắt
Cô vội đặt lên môi Sica một nụ hôn để chứng minh cho những lời nói của mình.
"Đừng mà Yuri, họ nhìn chúng ta kìa...."
"Vậy là đồng ý đi nhé?" - Te hỏi lại lần nữa
"Okay, chiều nay sẽ lập tức khởi hành" - Yuri nói
Sau đó tiếng cười vang lên rộn rã khắp nhà, cả tiếng cười đùa của 2 đứa trẻ ngoài sân vườn....hứa hẹn một hạnh phúc trọn vẹn sẽ tồn tại mãi mãi tại đây.....
AND...THE STORY ENDED.......
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro