Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

For you [chap 6-9]

Chap 6: Hiểu Lầm

Tại một căn hộ chung cư nhỏ tại khu phố Dongsuk

"Ông à, tiền thuê nhà tháng này sắp đến rồi, cả tiền tháng trước mình vẫn chưa thanh toán. Tôi sợ họ đuổi mình đi" - bà Sungmi nói với chồng

"Tôi biết rồi, dạo này công ty làm ăn thua lỗ, tổ trưởng vẫn chưa trả lương cho tôi nữa, còn tiền học cho con bé Krystal, tiền ăn, tiền tiêu vặt v.v....Nghĩ tới mà đau đầu"

"Chào bố mẹ, con đã về"

Sica nhanh chóng tháo đôi giày và đặt nó vào ngăn tủ

"Sica, mẹ nghĩ tháng này con nên giảm bớt chi tiêu, dạo này gia đình ta đang khó khăn" - người mẹ than thở

"Thế còn sinh nhật của con, con định tổ chức với 1 vài người bạn thân"

"Sinh nhật gì, bố nhớ sinh nhật của con vừa 2,3 tháng trước mà"

"Cái con bé này, chắc lại đua đòi, sinh nhật thì làm 1 lần thôi, hơn thua với chúng nó làm gì" - bà Sungmi tiếp lời cho chồng

"Nhưng mà...."

"Ko nhưng nhị gì hết, con lên phòng đi"

Đặt lưng xuống căn phòng trống rỗng, chỉ vỏn vẹn 1 cái bàn học cũ kĩ, 1 chiếc giường đã phai màu.... nhìn sơ cũng đủ thấy sự hoang tàn của nó. Thử hỏi ai lại có thể sống ở một nơi thiếu thốn "vật chất" lẫn "tinh thần" như thế này.

Những ngày theo sau đó, Sica vẫn ko thể nào tập trung được việc học. Nếu hàng ngày ko có tên đó đến "làm phiền", chọc cho cô cười thì cuộc sống này mới tẻ nhạt làm sao.

Tại lớp A1 như mọi hôm

Sica đang nằm trên bàn vì mệt mỏi sau 4 tiết học

Cô nghe có tiếng gì đó "sột soạt" ngoài cửa sổ, cô áp mặt mình sát vào cửa kính để nhìn được rõ hơn.

"Áhhhhhhhhhhhh"- lại giọng hét cá heo

"Cậu ở đâu chui ra thế? Định dọa chết người khác hả"

Yuri nhanh chóng lấy tay bịt 2 cái máy "thu thanh" của mình lại. Cứ mỗi ngày như thế này thì ko khéo Yuri nhà ta phải "bó bột" mất thôi.

"Baby, đừng la nữa, kẻo người ta lại nghĩ tớ làm gì cậu thì chết"

"Bộ cậu trong sáng lắm à, đồ cơ hội" - Sica nghênh mặt

"Cơ hội gì chứ, cơ hội?" - Yul ngơ ngác " ....à....có phải là như thế này ko"

Yuri tiến sát lại gần mặt Sica, càng lúc càng gần hơn. Đến mức có thể nghe thấy nhịp thở của đối phương...đôi mắt của Sica cũng theo phản xạ mà khép lại...

"Sao mình lại ko kháng cự chứ, bờ môi đó, hơi thở đó. Dường như mình muốn được nếm thứ cảm giác ấy"

"Cậu làm gì thế Sica, tại sao lại nhắm mắt" - Yuri giả vờ ngây thơ

Sica's POV

Cái tên này, mình cứ tưởng là hắn hôn mình. Xấu hổ chết đi được.

Mặt của Sica đỏ còn hơn cấp số nhân của quả cà chua.

"Hứ, mặc kệ tớ" - Sica xoay mặt đi chỗ khác

"Thôi, đừng giận mà baby, tớ có cái này cho cậu!"

Yuri loi từ túi quần ra, 1 chiếc điện thoại bật nắp màu hồng thật xinh xắn, đưa cho Sica

"Cậu giữ lấy mà dùng, để khi cần thì tớ dễ tìm cậu hơn"

"Vả lại, cậu hãy hãnh diện lên đi, ở Hàn Quốc này chỉ có 2 cái duy nhất, 1 cái là của cậu còn 1 cái thì...." - Yuri cười đểu

"Đắt giá như thế thì tớ ko lấy đâu" - Sica bĩu môi

"Nói chơi thôi, coi như tớ cho cậu mượn, khi nào ko dùng nữa thì trả lại cũng được"

Yuri phải nói khô cả họng thì Sica mới chịu nhận lấy.

-------------------------

5 ngày sau.....

"Alô, Sica à, bố con phải nhập viện vì cơn suyễn đột xuất, con mau chóng vào thăm bố nhé"

Vừa phải xoay sở việc học, vừa phải đi làm thêm, vừa lo tiền viện phí.....

"Ôi thôi, chữ TIỀN tại sao lại "có giá" như vậy. Mình đang sống sờ sờ đây này, chẳng ai quan tâm mình cả" - cô than vãn

"Làm gì mà buồn thế Sica, cậu bị thất tình hả" - Key lên tiếng

"Ừ, con hơn cả bị thất tình..... tớ đang túng quẩn, dạo này nhiều chuyện xảy ra thật"

"Gì chứ, nếu là tiền thì tớ có thể cho cậu mượn"

"Ko được, tớ ko có tiền để trả đâu, với lại ai lại đi mượn tiền bạn bè bao giờ" - Sica lại xìu lần nữa

Key, chợt nẩy ra 1 ý nghĩ tinh ranh trong đầu.....

"Cái điện thoại của cậu cũng đẹp nhỉ! Thôi vậy đi, cậu đưa điện thoại của cậu cho tớ giữ. Khi cậu kiếm được tiền tớ sẽ trả lại, xem như tớ bảo quản giùm cậu"

Thế là Sica đành ngậm ngùi giao chiếc điện thoại cho Key, hình như chỉ còn mỗi cách đó là vẹn toàn. Cô chẳng muốn nói dối nếu lỡ tên kia bất ngờ đòi lại chiếc đt. Mà thôi, lo chuyện trước mắt trước rồi hẳn tính.

--------------------------------------------------

Đêm hôm đó, tại quán Bar:

Nơi này huyên náo như mọi hôm, người ra kẻ vào tấp nập, dường chốn phồn vinh ăn chơi khét tiếng nhất Seoul là đây.

"Wow, cô ấy sexy thật" - đám đông hò hét trong khi màn dance của Yuri đang diễn ra. Nước da ngăm, mái tóc đen, phải nói là thương hiệu "Black Pearl" của chúng ta vẫn luôn làm mọi chàng trai và cô gái điêu đứng.

"Cạn lyyyyyyyyyyyyyyyyyyyy"

"Hôm nay có chuyện gì vui thế Yuri, bố mẹ cậu lại đi vắng nhà phải ko?" - Te hỏi

Yuri vẫn đứng đó, nhìn Te cười thầm nhưng ko trả lời.

"Hay là vừa cưa cẩm được cô em xinh đẹp nào hả"- Soo nói

"Sai bét hết, xem này...."

Yuri cầm trên tay chiếc điện thoại màu đen, y hệt cái của Sica, miệng thì ko thể ko cười, nụ cười thật nham nhở

"Chậc, tưởng gì, có cái điện thoại..."

"Đúng là cậu ko biết gì hết, đây là điện thoại cặp đôi, trên TG này chỉ có 2 cái thôi. Một cái Sica giữ, còn 1 cái tớ giữ"- Yuri vừa nói vừa vuốt ve nó.

"Tớ ko tin" - Te đáp gỏn lọn

###############

"Chào các cậu, hôm nay lại giải khoay ở đây hả?"

Key từ từ tiến lại phía quầy.

"Làm ơn cho tớ 1 Bourbon"

"Dạo này các cậu sao rồi" Key vừa cầm trên tay ly rượu vừa hỏi

"Vẫn thế, còn cậu"

"Tớ thì chán chết vì............."

"Ring ding dong Ring diggi ding diggi Ding ding ding"

Tiếng chuông điện thoại reo lên cắt nganh cuộc trò chuyện.

Key cho tay vào túi cầm chiếc điện thoại ra, nhấc máy:

"Alô tớ nghe"

Cả Te, Soo và Yuri lúc này như đứng hình vì thứ mà Key sử dụng.

"Hahaha.....ĐỘC QUYỀN của cậu đấy hả Yuri" - giọng cười mỉa mai của Soo càng làm cho Yuri bẻ mặt.

Lúc này sắc mặt của Yuri hoàn toàn thay đổi, bao nhiêu dấu chấm hỏi được đặt ra. "Tại sao Key lại cầm chiếc điện thoại của Sica. Hay là họ đã......"

Cô bắt đầu nhìn Key bằng một con mắt như muốn "ăn tươi nuốt sống". Còn Te và Soo thì ngơ ngác chỉ biết ngồi đấy xem tiếp vở kịch do Yuri và Key thủ vai chính.

"Này, chiếc điện thoại của cậu ở đâu ra thế" - Yuri gắt giọng

{Chợt nhớ lại lời Sica nhờ vả, là ko được cho người khác biết cô ấy đã giao cái điện thoại cho mình....}

"À....ừ...tớ...tớ.... vừa mua nó ở cửa hàng kia, trông xinh lắm phải ko" - Key vừa nói vừa gãi đầu

"Bốp"

Key ngã ngay xuống sàn, sau cú nện ngay vào mặt của Yuri

"Mày và cô ấy có quan hệ gì, nói mau"

"Mày là thằng khốn, tao phải giết mày"

Mỗi 1 lời nói là 1 cú thúc vào mặt Key.

Nếu ko được Soo và Te ngăn cản chắc Key có thể bị thiêu sống bởi ngọn lửa trong lòng Yuri.

Lúc này Yuri đã mất hết lí trí, nước mắt cô lăn dài trên má...

"Tại sao, cậu ấy lại lừa dối mình. Đúng là mình đã tin lầm người. Mình đã tốt như thế vẫn còn chưa đủ sao. Hắn ta có gì hơn mình chứ. Tiền tài hay đại vị??? Mình ghét cô ta, mình sẽ chẳng bao giờ gặp đồ lừa đảo ấy nữa, mình phải làm gì đây...."

Yuri lao nhanh như gió trên cầu vượt, chạy cho đến khi kiệt sức, ko cần biết bến đổ là nơi nào.

{Cuộc sống này thật là dối trá và con người thì luôn ích kỉ. Từ trước tới giờ những gì Yuri này muốn chưa bao giờ ko thể đạt được...."

"Yuri, mày phải mạnh mẽ lên, mày ko được để cho người ta cười khi thấy bộ mặt của mày lúc này. Tốt nhất là mày hãy như trước, ko được mở lòng với họ, vì họ sẽ làm tổn thương và lợi dụng mày"

Suốt đêm hôm đó cô ko thể nào chợp mắt được, điện thoại thì ko bắt máy, cửa phòng thì khóa chặt. Cô ko gặp cả 2 người bạn thân nhất của mình.

"Sica...tớ có điểm nào thua hắn chứ.......tại sao vậy Sica....."

-----------------------------------------

Tại nhà của Yul

"Cộc, cộc, cộc" - "con có đó ko? " - bà Kwon lên tiếng

"Mau chóng dậy đi, rồi ra sân bay đón em họ con về kìa, nó vừa thi tốt nghiệp xong nên về đây thăm con đấy"

"Yuriiiiiiiiiiiiiiiiiiii" - lần này là tiếng quát lớn của bố cô

Yuri từ từ mở mắt, sau 3 ngày mệt, tinh thần cô ko được tốt cho lắm

"Đừng hét lên như thế chứ bố, bố làm con điếc rồi này" - Yuri miễng cưỡng đáp lại

"Yuri à, mày phải đứng lên. Mày phải cho họ thấy sự mạnh mẽ của mày. Phải quên đi cô ta, đừng làm người khác tổn thương mày lần nữa...."

"Sunny về rồi, thế cũng tốt....mình đang buồn...."

Nhanh chóng thay quần áo và chỉnh lại mái tóc. Yuri bước đến Gara.

Chiếc SSC Ultimate Aero màu đỏ lúc này cũng bắt đầu nổ máy tiến về phía sân bay.........

-------------------------------

"Két"

Chiếc xe phanh gấp trước lối ra của sân bay, Yuri đi tới đi lui và ko ngừng nhìn lên đồng hồ.

"Aishhhhhhhhhh, làm cái quái gì mà lâu thế, hơn 1 tiếng rồi đấy"

{Mình ko thể chờ được nữa}

"Unnie vẫn chứng nào tật nấy, mới chờ có 1 chút mà đã la toáng lên, đến bao giờ mới tìm được bạn gái đây"

Một cô gái nhỏ nhắn, nước da trắng, đôi mi cong vút chạy đến ôm chầm lấy Yuri

Chap 7: Niềm tin

3 ngày sau - tại nhà Yuri

"Sunny, dạy mau, còn đến trường nữa " - Yuri vừa nói vừa lấy gối đánh vào Sunny

"Việc đi học là việc của Unnie, mắc mớ gì đến em chứ, người ta đang ngủ mà"

"Aishhhhhhhhhhhhhhhhhhhh, thế đứa nào ngày hôm qua đã nài nỉ Unnie và còn đòi xem trường Unnie nữa"

"Thì là em" - Sunny làm vẻ mặt cún con nhìn Yuri, 2 con mắt thì chớp chớp

"Thôi đi cô nương, dẹp bộ mặt ấy đi, em làm chẳng có tí aeyo nào hết"

Sunny xịu mặt và lủi thủi ngồi dậy

....................

6:30 AM tại căn tin trường đại học Seoul

"Làm gì mà trầm tư thế" - Fany chọc Sica

"Ko, dạo này...........Mà thôi, chúng ta gọi thức ăn đi"

Sica's POV:

Đã 1 tuần rồi tên đó ko đến tìm mình, 1 cú điện thoại cũng ko có. Ngày nào hắn cũng "khủng bố" mình trên dưới 30 cú điên thoại; quái lạ...hay là hắn bị gì rồi?.....Ko, chết tiệt......... sao mình lại nghĩ về tên đó chứ. Mình đang có 1 cuộc sống yên bình, ko ai làm phiền, mình phải vui vẻ lên"

"Các cậu à, Yuri đã đi học lại rồi đấy "

"Nhưng tiếc quá, tớ nghe nói cậu ấy chuyển sang lớp C5 rồi"

{"Tên đó đi học rồi sao? sao lại ko liên lạc với mình"}

"Mà nghe nói Yuri vừa cặp kè với một cô gái mới"

"Thật ko"

"Thật chứ, 4 con mắt của tớ thấy này, 2 con mắt trần và thêm 2 mảnh ve chai xinh đẹp" - một con nhỏ đắc chí đanh giọng

{ Bạn gái mới....cái tên đó....hắn....hắn dám.....}

"Sica nhìn kìa, có phải là Yuri đấy ko, cái kẻ đang khoác vai một cô bé đó" - Fany đưa tay chỉ về hướng lớp C5

Lúc này Sica ko còn tin vào mắt mình nữa. Những lời đồn tất cả đều là sự thật. Yuri đang đi cạnh một cô gái....

Cô bắt đầu rưng rứng nước mắt.

{Tại sao mình phải khóc vì tên đó chứ, mình và hắn chẳng có quan hệ nào cả, từ trước tới giờ cũng chỉ là sự chủ động từ 1 phía, đó ko phải là tình yêu mà chỉ là 1 trò đùa, mình chỉ là một con rối....}

Cô đứng dậy.

"Tớ ko ăn nữa, tớ phải vào lớp, cậu cứ ăn tiếp đi"

---------Hai kẻ mất hồn đang lang thang trên hành lang-----------

Số phận thật trớ trêu....Cuối cùng, Sica cũng bắt gặp được ánh mắt của Yuri khi cô đang trên đường về lớp.

Cô nhìn thẳng vào Yuri như thể đang cần được sự quan tâm từ phía nơi người đối diện

{ "Sao lại khóc thế baby".....ước gì cô có thể nghe lại được những lời nói đó}

Nhưng ko, gương mặt kia mới lạnh làm sao, như thể Yuri đang nhìn một người xa lạ, 1 kẻ cô ko hề quen biết.

{"Có chuyện gì thế, làm ơn hãy cho tớ biết đi, Yuri..."}

{"Sao hôm nay cô ấy lại khóc, mình chưa bao giờ thấy cảnh như vậy? Vì mình ư? Chắn chắn là ko rồi Yuri, người ta đã lừa dối mày, mày ko cần phải quan tâm việc đó....}

"Xin lỗi....bạn có thể đứng nép sang một bên cho mình đi được ko"

Sica như "chết lặng"

{"Bạn"....mình chỉ là "bạn" thôi sao?}

Lúc này Yuri cũng đã đi mất hút, chỉ còn mình Sica đứng đấy....nơi phía hành lang vắng lặng.

-----------------------------------

Suốt ngày hôm đó, cô ko biết mình đã đi đến nơi nào của Seoul, đã đi trong bao nhiêu lâu, cô lang thang trên mọi góc phố...

Thời tiết của tháng 4 thật đặc biệt. Rét thì rét thật đấy. Nhưng trong cái rét ấy còn có cả nỗi đau, nỗi đau khi người ta ko cho cô biết lấy đến 1 lý do về việc giận cô.

"Oái ! mắt mũi đi ko nhìn đường à" một tên đàn ông hét lên

"Xin lỗi, tôi ko cố ý" - Sica đáp với giọng lạnh như băng.

Nỗi cô đơn phủ lấy tâm hồn của người con gái bé nhỏ, cô tìm 1 góc để ngồi, để được yên tĩnh, để được suy nghĩ lại mọi việc.....

Con đường bắt đầu thưa dần người qua lại, những ánh đèn cũng lần lượt vụt tắt......đường thênh thang ko 1 bóng người.

...........

Phá vỡ ko gian yên lặng đó.

"Hey, sao cậu lại ngồi ở đây 1 mình thế" - giọng nói quen thuộc của Te

Sica vẫn im lặng

"Cậu và Yuri giận nhau hả?"

"Tớ và Soo Young đi tìm cậu khắp nơi, ko ngờ cậu lại ngồi ở đây"

Sica vẫn tiếp tục im lặng

"Cậu ko nói cũng ko sao, nhưng 1 tuần trước Yuri vẫn còn vui vẻ lắm. Mãi khi Key đến"

"Key?"

Lúc này Sica mới lên tiếng

"Ừ, Key đến, chẳng hiểu sao khi Key cầm chiếc điện thoại, thì Yuri lại xông tới đánh Key. Kể ra cái tên ấy cũng cứng đầu thật, nếu tớ và Soo ko kịp ngăn lại chắc Key ko thể sống nỗi"

Như trút được gánh nặng, lửa hi vọng lại được nhen nhóm trong lòng Sica.....

{ Thì ra là tại vì chiếc điện thoại, hắn đang ghen - Sica cười thầm }

"Cũng kể từ ngày đó, tớ và Yuri ko có gặp nhau. Chiếc điện thoại của Key thật ra là của Yuri cho tớ, nhưng tớ đã đưa cho Key giữ hộ....."

------Sica bắt đầu kể lại đầu đuôi câu chuyện cho Te lùn nghe----------------

"Thôi, chỉ là hiểu lầm nhỏ. Cậu lên xe đi, tớ đưa cậu về gặp Yuri rồi ba mặt 1 lời"

"Cậu tốt thật đấy Taeyeon, thảo nào mà Fany lại..."

"Fany?" - mặt Te ngơ ngác ( Te lùn lại phát huy sở trường "Tengoo" )

"Rồi tớ sẽ giới thiệu với cậu sau; giờ cậu về đi, tớ muốn ngồi ở đây 1 lúc rồi về sau"

"Thế cũng được, vậy tớ về trước"

-----------------------------------

30 phút sau, tại nhà Yuri:

"Két" - Te vừa thở vừa chạy lại bấm chuông liên tục nhà Yuri

"Đứa nào lại phá đám giờ này" - Yuri nghiến răng

"Là tớ đây, ra mở cửa cho tớ nhanh lên, tớ có chuyện muốn nói" - Te rít qua điện thoại

"Te, mỗi lần cậu gọi người khác vào nửa đêm như thế này cậu sẽ bị lùn đi 5 mm đấy" - Yuri cười phá lên

"Cái cậu này" - Te lườm

Hai người vừa nói vừa bước vào nhà.

"Mà cậu tới đây tìm tớ có việc hả?; cậu uống gì để tớ đi lấy hay là nếm thử chai Whisky năm 1920?"

"Còn uống cái gì nữa, cậu còn tâm trạng sao?" - Te gằng giọng

"Chuyện của cậu và Sica...."

Chưa dứt lời thì.

"Đừng nhắc tên của cậu ấy trước mặt tớ...."

Yuri vừa nói vừa lắc nhẹ ly rượu trên tay.

"Cái kẻ phản bội ấy, tớ ko muốn day dưa bất cứ mối quan hệ nào với cô ta hết"

"Mà tớ cũng ngốc thật, với tài sản của gia đình, tớ muốn có thứ gì mà chẳng được, tại sao tớ lại thích thứ "rẻ mạc" đó, đúng là những đồ dơ bẩn thì chẳng bao giờ tốt đẹp cả"

Cô nhanh chóng uống cạn ly rượu. Sau đó đưa ly lên cười nhếch mép với Te.

"Cậu cũng thử 1 ít đi"

"Bốp"

Yuri ngã lăn xuống sàn. Cô từ từ ngồi dậy sau cú đánh trời giáng của Te, đưa tay lên lau vệt máu từ khóe miệng.

"Cậu là 1 kẻ đốn mạc, cậu chỉ biết nghĩ đến cảm giác của mình. Có bao giờ cậu đã nghĩ đến cô ấy. Chiếc đt đó là Sica nhờ Key giữ hộ, vì cô ấy ko có tiền để chạy chữa cho gia đình. Cậu vừa lòng chưa. Tớ đã nói hết rồi đấy. Cô ấy đang ngồi ở @#2$*&e3. Có đến hay ko thì mặc cậu"

"Cậu ko làm tớ thất vọng phải ko, Yuri. Vẫn còn kịp đó" - Te nói trước khi bước ra cửa

"Tớ về đây, về việc lúc nãy....cho tớ xin lỗi"

"Rầm"

{ Chỉ là hiểu lầm, mình thật là ngu ngốc, tại sao lại ko tin tưởng vào Sica, hôm đó cô ấy khóc, chắc là vì......}

Yuri nhanh chóng chạy ra khỏi cửa, tay chỉ kịp vớ lấy chiếc áo khoác mang theo. Cô nổ máy xe và lao như điên tới địa điểm mà Te nói.

{" Sica...hãy chờ tớ...."}

--------------------------------

Đồng hồ bây giờ đã là 1 giờ đêm, ko biết Sica đã ngồi đây được bao lâu. 3 hay 4 tiếng; ko, thậm chí còn hơn thế nữa....

Thình lình có hai thanh niên tiến sát lại gần cô...

"Sao lại ngồi ở đây thế người đẹp, bị bọn trai bỏ rơi phải ko"

Tên thứ 2 lại cất lời trêu ghẹo

"Đi theo bọn anh này, bỏ quách thằng ấy đi, chỗ này vui hơn"

Sica bắt đầu run rẩy, bây giờ cô ko thể kêu cứu. Vì có kêu cũng ko có người nghe. Điện thoại thì lại ko có.....Một cô gái chân yếu tay mền trên tay ko 1 tất sắt.

Bọn chúng sấn tới.

"Buông tôi ra, các người làm gì thế, Yuriiiiiiii, cậu ở đâu mau cứu tớ, Yuriiiiiiiii" - Tiếng Sica hét lớn

"Bốp"

1 tên dùng tay tán thật mạnh vào mặt Sica

"Con nhỏ này, mày chán sống hả, có câm ngay ko"

Mặt Sica bắt đầu rát và đỏ ửng lên vì cái tát tay của hắn. Cho dù có kháng cự như thế nào đi nữa thì một cô gái làm sao có thể chóng lại 2 tên đàn ông cao to nham nhở.

Phải khó khăn lắm bọn chúng mới mang được Sica lên xe của mình đặt gần đó.

"Yuriiiiiiii, đồ nói dốiiiiiii sao lại bỏ rơi tớ, tớ hận cậuuuuuuuuu" - nước mắt cô giàn giụa....

Chúng lao vào Sica như thể rất "thèm khát". Một mảnh áo của cô bị xé rách, 2 mảnh....rồi 3 mảnh (sao nhiều thế ko biết )

Chưa kịp làm gì hơn.....

"Aaaaaaaaaaa"

Một tên bị túm lấy cổ áo lôi ra khỏi xe, rồi lại đến tên thứ 2.

Cô có nằm mơ ko, đó chính là Yuri.

"2 thằng khốn, tụi bây chán sống rồi phải ko"

Vừa nói, cô vừa nện cho chúng 1 vài cú nhớ đời. Hai tên nhanh chóng chạy hụt mạng và bỏ lại cả chiếc xe.

-------------

Yuri ôm chầm lấy Sica và khẽ hôn nhẹ vào tráng

"Xin lỗi, baby. Xin lỗi vì tớ đến muộn, xin lỗi vì tớ ko tin tưởng cậu, xin lỗi........."

Sica càng khóc nức nở hơn:

"Cậu là kẻ nói dối, cậu có biết là tớ phải khổ sở thế nào với 2 tên đó ko, và ngồi chờ cậu ở đây............"

Chưa nói dứt câu, Yuri vội áp chặt môi mình vào môi Sica. Hai bờ môi chạm vào nhau thật mãnh liệt, lưỡi của họ quấn lấy nhau. Yuri từ từ đặt tay của mình lên eo của Sica.....

"Thôi được rồi, đừng khóc nữa, về nhà hãy nói, nơi này ko nên ở lâu"

Nói xong, Yuri lấy cái áo khoác mà mình mang theo choàng lên người Sica và bế cô lên xe của mình.

------------------

Tại phòng của Yuri:

Đặt cô công chúa nhỏ lên giường của mình. Yuri ra ngoài rồi mang vào 1 ly nước ấm....

"Xem này, sao má cậu lại ửng đó thế" Yuri vuốt nhẹ lên bờ má Sica

"Là 2 tên đó đánh tớ, khi tớ kiu tên cậu...."

"Có chuyện đó nữa hả, bọn khốn này. Đáng lẽ tớ phải ghi lại biển số xe của 2 thằng đó"

"Có đau lắm ko, baby"

"Cậu thử cho chúng đánh thì sẽ biết cảm giác thôi" - Sica trề môi và quay mặt đi chỗ khác.

"Thôi đừng giận nữa, Yuri ôm gọn Sica vào lòng của mình để trấn an"

"Cũng tại tớ tất cả...Tớ đã ghen khi thấy Key cầm chiếc điện thoại của cậu. Tớ thật ích kỉ. Đáng lẽ tớ nên tin tưởng cậu...." - Yuri buồn bã nói

"Thế còn cô gái mà cậu cặp kè trong trường thì sao?"

"Cô gái?" - Yuri ngơ ngác

"A, là Sunny đó phải ko, nó là em họ tớ thôi"

Lúc này Sica mới thật sự nhẹ nhõm, cô rút người lại gần Yuri hơn

" Hãy hứa với tớ....ngoài tớ ra, cậu ko được ôm cô gái khác, ko được hôn, ko được nắm tay với họ, hãy là riêng của tớ thôi nhé Yuri....."

"Chậc, chuyện này thì...."

"Còn suy nghĩ nữa hả? vậy tớ về đây" - Sica gằng giọng

Yuri vội kéo tay Sica lại, đè cô xuống giường...

"Okay, baby, tớ hứa tất cả. Mà sau này có chuyện gì, cậu hãy chia sẻ với tớ, Tớ muốn chúng ta hãy tin tưởng lẫn nhau"

Sica khẽ gật đầu........2 đôi môi lại chạm nhau một lần nữa.........họ đã có một đêm hạnh phúc bên nhau.

-------------------------

Sáng hôm sau

"Yuri, dậy nào, cậu đưa tớ về nhà đi, ko thôi bố mẹ tớ rất lo lắng"

"Được rồi, mà bây giờ còn sớm, cho tớ ngủ thêm chút nữa nhé baby, đêm qua tớ thức tới tận "4 giờ sáng" với cậu rồi còn gì" - nói xong Yuri tiếp tục trùm mền lên đầu.

Sica đỏ mặt....

"Tớ cho cậu 3 giây, nếu ko ngồi dậy thì tớ sẽ TUYỆT GIAO VỚI CẬU" - Sica gắt giọng

Lúc này Yuri mới chợt tỉnh giấc

"Đừng nóng chứ, tớ dậy ngay....."

"Mà quần áo của tớ bị rách rồi, làm sao bây giờ"

" Chuyện đó giải quyết nhanh ấy mà, cậu qua phòng Sunny lấy đại bộ nào đó đi rồi mặc"

Chap 8: Bóng Đen

------------------

Trước cửa nhà Sica

"Két"

Xe của Yuri dừng lại, Sica bước xuống xe.

"Tạm biệt cậu nhé, ngày mai gặp lại" - Sica nói

"Cậu để quên rồi kìa Sica"

"Làm gì có thứ gì mà quên chứ"

Yuri chỉ tay lên má mình

"Cậu để quên cái này" - cô cười ranh mãnh

Mặt Sica đỏ ửng, cô nhẹ nhàng đặt lên má Yuri một nụ hôn nhẹ

"Được chưa..." Sica rụt rè

{ Cảnh cô bạn gái tiễn đưa người yêu, đã vô tình lọt vào tầm mắt của một người - ko ai khác đó là bà Sungmi }

Sica vội vã bước vào phòng, đóng cửa lại, và giấu ngay cái túi có chiếc áo đã bị 2 tên kia làm rách ngày hôm qua.

"Sica, người ban nãy là ai thế" - bà Sungmi rít lên

"Dạ....đó chỉ là một người bạn" Sica cuối mặt xuống để tránh đi ánh mắt tra hỏi của người mẹ

"Thật ko đấy, mẹ thấy con hôn nó, rồi cả đêm hôm qua con đi đâu với nó tại sao lại ko về nhà?"

Bà dò xét con gái mình cặn kẽ

Sica im lặng.....

"Cái gì ngoài sau lưng con đó, đưa mẹ xem nào"

Khi mở ra xem người mẹ thật sự tá hỏa, chiếc áo bị rách rất thô bạo, nó có vẻ ko giống là một vết cắt....

"Nó tên gì, nói mau lên...." mẹ Sica tỏ ra giận dữ

"Dạ cậu ấy là Kwon...Y-u-r-i ạ"

"Kwon.....Kwon....có phải là gia tộc Kwon khét tiếng đó ko?" - bà lắp bắp

Bà Sungmi lập tức thay đổi thái độ.

"Thế nó đã làm gì con chưa...." - người mẹ phấn khích, nhìn Sica với một ánh mắt trìu mến, khác với vẻ ủ rũ thường ngày.

"Dạ,..." mặt Sica đỏ lên...

Chưa kịp nghe câu trả lời, dường như bà đã đoán biết đáp án từ con gái mình. Bà vội chạy ra thủ thỉ với chồng.

"Ông ơi, từ nay chúng ta ko cần phải lo về tiền bạc nữa. Tôi và ông sẽ là xui gia của nhà họ Kwon. Con bé Sica nhà mình với Yuri - con của ông Kwon, chúng nó...."

2 vợ chồng reo mừng, người thì rót nước, người thị quạt tay kế bên Sica

"Con gái cưng, con có khát nước ko, để bố đi lấy nước nhé....để mẹ quạt mát cho nào...?"

Với vẻ mặt bực tức, Sica đẩy bố mẹ cô ra khỏi nhà và đóng cửa lại

"Con và cậu ấy chưa có gì hết, bố mẹ khéo lo xa quá"

"Rầm"

{ Sica nằm xuống giường, nhớ lại cái đêm hôm qua cùng Yuri, cô cười thầm một mình. Chưa bao giờ cô cảm thấy hạnh phúc như thế này, Sica đã bắt được tình yêu. Tuy hắn có hơi trẻ con một chút, nhưng dường như tình cảm đó rất là chân thật. "Mình đã yêu cậu mất rồi, Yuri ơi...."

-----------------------------

Mùa hè cũng sắp đến, dĩ nhiên bộ ba Te, Soo, và Yuri ko bỏ mất dịp hè này.

Yuri đã thuê hẳn cả một con thuyền sang trọng, cả đám thẳng tiến tới đảo Busan...

--------------------------------------------

17-4 - 8:00 AM

"Chú cho cháu hỏi con thuyền này đi đến Busan phải ko?"

"Dạ vâng, cô có phải là Tifffany bạn thân của tiểu thư Sica? Vậy mời cô lên thuyền. Cô chủ Yuri và bạn thân của cô ấy đã lên thuyền từ lúc sáng sớm"

Fany mỉm cười....

"Ôi, mát thật đấy....con thuyền thật sang trọng, chưa bao giờ mình được đi thuyền"

Fany bắt đầu cất vang tiếng hát:

"Please time, stop......

Khoảnh khắc này....xin hãy dừng lại....

I won't be separated from you, because you're the one...

Em ko thể rời xa anh....bởi vì anh là người quan trọng nhất đối với em...

In that ever-shining season, in the present...

Dưới những tia nắng nhẹ đang soi sáng....của hiện tại....

By trusting your eyes, (I won't hesitate), the wind's lalala

Vì đôi mắt tràn đầy niềm tin của anh....(em sẽ ko hề do dự)....âm thanh của gió...

......"

Trong lúc đó thì có một bóng người tiến sát lại gần cô.

"Hey, Fany...sao cậu ko đi cất hành lý đi, phòng của cậu số "09" - toa B, đi thẳng rồi rẽ trái là tới" - Te nói

"Chào, sao lại biết mình là Fany...cậu là Te phải ko, mình có nghe Sica nói rất nhiều về cậu."

Te nhẹ nhàng cúi người xuống, nắm lấy bàn tay Fany và đặt lên đấy 1 nụ hôn

"Vâng, thưa tiểu thư" - Te đỏ mặt và gãi đầu

"Kiểu này ở Tây người ta hay làm để xã giao lắm phải ko?"

Dường như Te đã điêu đứng từ cái nhìn đầu tiên của Fany, cô gái nổi tiếng với đôi mắt biết cười, cùng chiếc mũi cao và 1 làn da trắng mịn.

Hai người họ đứng đấy, tiếng cười ko ngừng vang lên.....viễn cảnh của tình yêu đang được vẽ ra.

----------------------------------

Một tiếng sau....

"Hơ..hơ..., sao tìm mãi ko ra thế này, đúng là con thuyền quá lớn cũng thật bất tiện"

Fany vừa đi vừa tìm, lúc này cô đành mở đại 1 cánh cửa vào để tìm người hỏi. Vì ở đây ko có 1 bóng người.

"Ko phải, hóa ra là phòng để giày dép đây mà"

{con thuyền này bắt buộc phải sử dụng giày dép đi lại đặc trưng của nó, trừ những buổi tiệc}

"Sẵn tiện mình đến lấy 1 đôi vậy, mắc công 1 lát lại phải đi tìm"

"Cạch"

Fany đặt chiếc vali xuống đất, cô khom người chọn đại một đôi màu hồng thật xinh xắn.

"Cái gì thế này, thật là buồn cười...." - Fany ko thể nhịn được cười khi cầm phải thứ đó.

Lúc này từ phía sau cánh cửa, một bóng đen đang dõi mắt theo cô.

Cảm giác lúc này thật rợn người, tiếng gió khẽ rít qua, lành lạnh như có ai đó đang nhìn mình. Fany đột nhiên xoay người lại.

Nhưng quái lạ, sau cánh cửa lại ko có 1 ai.

"Chắc tại mình khá đa nghi...Thôi, nhanh chóng cất đồ rồi đi tìm Sica"

----------------------------------------------

Khi đó, tại đại sảnh.

"Ê, Yuri tại sao lại chơi ăn gian như vậy? - Soo nghiến răng

"Cậu đi con 2 cơ, tớ ra cặp ba 7-8-9, tại sao cậu lại nói là ko đi bước đó nữa"

"Thì tớ đổi ý rồi, tớ thích đi con ách bích hơn" - Yuri cười gian

"Làm gì có chuyện vô lý như vậy, ra bài rồi ai cho rút lại" - Soo nóng giận, đến nỗi ko thèm "ngoái nhìn" cái bánh kem mình đang ăn dở.

"Đừng giận chứ SHIKSHIN" - Sunny từ ở đâu bước tới, vỗ vào vai Soo

"Mặc tớ, chẳng liên quan gì đến cậu, mà tớ thấy CHIỀU CAO của cậu với Te.... làm cho 2 đứa càng lúc càng giống 2 chị em rồi đấy" - Soo ôm miệng cười

"Cậu nói gìiiiiiiiiiiii? Lùn như tớ mới dễ thương, chứ cao như cậu đi coi chừng vướng vào trần nhà đấy" vừa nói Sunny vừa cười nham nhở.

Soo vội đứng dậy vo tay thành nấm đắm nhìn Sunny còn Sunny thì nhón người lên nghênh mặt với Soo.

"Giờ cậu muốn gì, CHOI SOO YOUNG"

{Nếu đứng đấy bạn có thể thấy vô số những tia lửa đang được tóe ra từ mắt 2 người}

"2 cái đứa này, có thôi đi ko? Từ nhỏ tới lớn hai cậu cãi nhau ko biết bao nhiêu lần, "bản tình ca" này quá quen thuộc rồi đấy"

Sau câu nói này, Sunny và Soo liền xoay chiều mũi lao về phía Yuri và đồng thanh thốt lên:

"ĐÓ KO PHẢI VIỆC CỦA CẬU, IM NGAY"

Yuri lại cười lớn hơn, cô thút thít nhìn sang Sica đang ngồi kế bên với vẻ mặt cún con

"Baby, 2 đứa nó ăn hiếp tớ kìa"

Sica bỗng phá cười lên.

--------------------------------

{ bộ đôi S - Sunny và Soo là cặp oan gia từ bé. Mặc dù hay làm trò trêu chọc lẫn nhau. Nhưng sau đó, Sunny lại là người chủ động làm hòa, và dẫn Soo đi ăn những món ngon để gọi là "đền bù". Ngoài lạnh trong nóng, đó chính là ưu điểm của bộ đôi S này}

-------------------------------

Chiều buông xuống khi mặt trời đỏ rực dần tắt cuối chân trời nhưng những tia nắng cuối cùng vẫn hắt lên nhuốm hồng trời mây. Sắc trời đẫm lại.........

"Wow, cảnh hoàng hôn đẹp thật" Fany reo lên vui sướng

...........

"Ừ, đẹp thật. Sẽ còn tuyệt vời hơn nếu được ngắm nó với người mình yêu. Người ta nói, nếu 2 người yêu nhau có thể cùng nhau đứng ngắm mặt trời lặn, thì họ sẽ mãi luôn có nhau"

Mặt Fany ửng đỏ....

Te tiến lại gần cô.....

"Fany à....Đồng ý làm bạn gái tớ nhé" - Te nháy mắt

Ko chờ Fany trả lời, ánh mắt của cô đã cho Te biết đáp án. Te vòng tay của mình qua eo của Fany....họ trao cho nhau nụ hôn đầu tiên dưới ánh hoàng hôn của một buổi chiều thật đẹp.....

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Cũng vào lúc đó trên tầng 2 của boong tàu:

"Sica, ngày mai là sinh nhật của cậu, tớ có cái này muốn tặng cậu"

"Là cái gì thế, sao mà mờ ám thế"

"Baby, nhắm mắt lại đi"

Thấy rõ được sự trẻ con của Yuri, Sica làm theo, cô từ từ nhắm mắt lại

"Xong chưa, sao lâu quá vậy" - Sica bĩu môi

"Rồi mở mắt ra đi"

"Woahhhh, cậu tìm ở đâu ra thế đẹp thật đấy"

"Là do tớ thiết kế đấy, nó được làm bằng hợp kim tốt nhất thế giới, rất chắc chắn. Cậu nhìn kĩ đi, trên đó có khắc chữ Yul-sic. Cậu sẽ đeo mặt có chữ Yul, còn tớ đeo chữ Sic" - Yuri ngây ngô giải thích

"Ko ngờ cậu cũng biết lãng mạn nữa cơ đấy, chắc là cậu quẹt quẹt vài cái chứ thiết kế cái nỗi gì"

Câu nói của Sica đã vô tình chạm vào lòng tự ái của Yuri

Yuri liền xoay mặt sang hướng khác.

"Thôi mà...chỉ nói đùa thôi" Sica nhỏ nhẹ

Yuri vẫn lạnh thinh, ko trả lời.

Cô từ từ tiến tới, từ phía sau ôm lấy Yuri thật chặt

"Xin lỗi, honey. Đừng giận em nhé"

"Cậu gọi tớ bằng gì, tớ nghe ko rõ" - Yuri giả vờ ko nghe

"H-o-n-e-y!"

Yuri ôm chặt Sica vào lòng, áp chặt môi mình vào môi Sica. Họ bắt đầu khám phá từng ngõ ngách trong vùng cấm của đối phương....nụ hôn càng lúc càng mãnh liệt hơn.

"Coi chừng...người ta.... thấy.." Sica thở dốc

Mặc cho Sica cố đẩy ra, Yuri lại càng quấn sâu lưỡi của mình vào lưỡi Sica.

"Đừng lo baby, đây là thuyền của tớ mà"

Lúc này Sica mới thật sự thoải mái ngã vào lòng Yuri...và cả 2 người lại tiếp tục khoái cảm của mình.

The end - chap 8

--------------------

Chao 9: Đe Dọa

18-4 - 6:30 PM

Ánh nắng buổi chiều tà xuyên qua từng ô cửa kính, trong khi đám bạn trẻ đang bận rộn chuẩn bị cho bữa tiệc mừng sinh nhật của Sica sắp đến, ở nơi phía đầu tàu, cô gái vẫn đấy...cô ấy khóc, lúc này cô cần được an ủi, lật lại những trang quá khứ của mình, cô ko thể kìm nén nước mắt....

{Mẹ ơi, con rất hối hận khi không thể gặp mẹ lần cuối, ngày đó con quá bướng bỉnh.....con ko thể gặp mặt mẹ lần cuối, con nhớ mẹ.....}

{Mẹ Fany đã mất năm cô học lớp 9, gia đình hiện giờ còn anh trai và bố đang sống California}

Cô đưa tay lên dụi mắt để tránh khi người khác bắt gặp.

"Cậu khóc à"

Taecyeon bước đến....

"Ko, chỉ là bụi bay vào mắt thôi, còn cậu là.....?"

"Tớ là Taecyeon bạn thân từ nhỏ của Yuri" - Taecyeon cười một cách lịch thiệp.

"Khi chúng ta thành công, có được tất cả nhưng ko có người thân ở bên cạnh chia sẻ những thành quả đó thì cuộc sống có lẽ cũng chẳng còn có giá trị"

Ánh mắt Taecyeon nhìn mặt biển xa xăm, có chút đượm buồn...

"Ko lẽ cậu cũng......"

"Nếu tớ ko lầm, thì cậu đang nhớ người thân của mình....Ừ, đột nhiên tớ nhớ lại người thân của mình. Bố Kwon nhận nuôi tớ khi tớ được 12t còn bố mẹ ruột của tớ thì 2 người đã có tình yêu mới. Tớ ở với bà nội trước khi về ở với Yuri nhưng chẳng may bà qua đời do bệnh nặng...hihihi" - Taecyeon gãi đầu

"Dù là như vậy nhưng tớ vẫn luôn mơ ước có một ngày gia đình sum họp, chỉ đơn giản vậy thôi...."

"Thôi, cậu đừng buồn nữa. Quan trọng là bây giờ chúng ta sống để bù đắp cho quá khứ, tiệc sắp đến rồi đấy, mau thay trang phục đi" - Taecyeon đáp gỏn lọn

Fany nhìn bóng Taecyeon đi khuất rồi mất hút ở phía cuối tàu. "Taecyeon tốt bụng thật, cậu ấy rất tinh tế" Fany nghĩ thầm

"Okay, cố lên nào Fany, ông trời đã cho mày Te, đó là hạnh phúc của mày, mày phải trân trọng cậu ấy"

--------------------------------------------------

Không khí của con tàu hôm nay thật khác lạ, tại đại sảnh chính. Mọi thứ dường như đã được chuẩn bị đâu vào đấy, ngoài nhóm bạn của Yuri ra, thì khách mời trong tiệc sinh nhật hôm nay toàn những doanh nhân, đa số là trong tầng lớp thượng lưu. Yuri đã thuê thêm 1 con tàu sang trọng vào loại bậc nhất thứ 2 để làm phương tiện đưa đón hàng khách.

"Hey, Fany hôm nay cậu thật đẹp" - Te vừa nói vừa gãi đầu

Làm sao mà Te nhà ta có thể cưỡng lại Fany. Cô diện một cái đầm dạ hội màu hồng, có thắt lưng ngay vùng bụng, làm nổi bật lên tấm lưng trần trắng mịn.

"Thật ko, cậu cũng bảnh ra phết" Fany đỏ mặt

Hai ánh mắt của họ bất chợt gặp nhau tại hành lang.

Nói rồi Fany nhẹ nhàng vòng tay của mình qua khuỷu tay của Te, cả 2 tiến vào bữa tiệc.

"Phụp"

Tất cả đèn đều tắt, trong ko gian yên lặng. Tất cả các ánh mắt đều đổ dồn về phía sân khấu

"Kính thưa các vị quan khách đã đến dự trong bữa tiệc sinh nhật ngày hôm nay. Chắc quý vị đã chờ đợi lâu, tôi xin được giới thiệu nhân vật chính của chúng ta - tiểu thư Jessica Jung"

Đám đông bắt đầu vỗ tay.

Từ phía đằng sau tấm rèm. Sica lộng lẫy bước ra, mang trên người một chiếc váy ngắn, ko tay màu đỏ, găng tay ngắn cùng màu, áo trễ khá sâu, váy ôm sát người để lộ rõ số đo 3 vòng thật chuẩn.

Cô đan tay mình vào khuỷu tay Yuri, cả 2 từ từ tiến ra

"Có phải cô Yuri - con của ông Kwon đây ko?"

"Còn cô gái tóc vàng kế bên là ai...? họ trong xứng đôi thật đấy"

Đám đông bàn tán.

Thế là bữa tiệc đã được bắt đầu. Những bản ballad thật nhẹ nhàng lần lượt vang lên, trong ánh đèn mờ ảo và lung linh, thật lãng mạn....Nhưng đâu đó bên dưới sân khấu có người lại ko nghĩ như vậy.....

"Soo, đừng ăn nhiều quá, chúng ta ra khiêu vũ đi" vừa nói Sunny vừa kéo tay áo Soo Young.

"Mặc tớ, đi dự tiệc ko tranh thủ ăn thì làm gì chứ. Mấy người đến đây ko ăn là ngu...Hahaha....." - Soo nói trong khi 1 tay cầm ly Cocktail, còn tay kia thì cầm cái bánh.

"Hai đứa này lại nữa rồi" - Te và Fany cùng bước đến.

"Uả, Yuri đâu rồi" - Sica ngơ ngác hỏi

"À, chắc tại cậu ấy đi tiếp khách đó mà. Là cô chủ thì mệt thế đấy phải đi xã giao nhiều nơi, nghe nói hôm nay toàn khách quan trọng của bố cậu ấy. Cô và bác Kwon lại đi công tác xa, Yuri phải thay họ đón khách" - Te nói

"Thật ko nhỉ?" Sica bậm môi

Suy nghĩ một hồi lâu, có vẻ ko tin lời của Te lắm, Sica quyết định đảo mắt tìm xem Yuri đang ở đâu.

"Xem nào, chỗ này ko có"

"Chỗ kia cũng ko"

"Còn chỗ kia....đâu rồi nhỉ?"

"TRỜIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIII"

Sica hét lên, lỗ tai xì khói mà ko cần bỏ bất cứ 1 thứ nhiên liệu nào vào đó...đi về phía gần cửa ra vào.

"Yuri, cậu đang làm gì đó, cậu đã hứa với tớ thế nào?" Sica nói trong vẻ giận dữ.

"Yuri, cô ta là ai thế????" 3,4 cô gái đang đứng kế Yuri khẽ hỏi

"À....cô ấy là....là bạn gái tớ" - Yuri gãi đầu

"Thế sao nãy Yuri nói với bọn em là mình đang cô đơn" - một cô gái mặc chiếc váy màu vàng lên tiếng

"Cô đơn ??? Yuriiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii, cậu chết với tớ" - Sica vừa nói vừa rượt Yuri chạy.

Te và Fany đứng gần đó chỉ biết lắc đầu và "nói không" với cặp đôi này.

Bỗng Yuri khựng lại....

"Đừng đánh nữa Sica, chỉ là xã giao thôi mà, người ta nhìn chúng ta kìa" Yuri nói trong tiếng nức

"Xã giao mà lại "cô đơn" hả?" - Sica vừa nói vừa thúc cù chỏ vào người Yuri

"Auuuuu, tớ biết lỗi rồi baby" Yuri tiếp tục làm mặt cún con

"Fany, hôm nay cậu ko đeo khuyên tai hả, tớ thấy nếu có chúng thì sẽ hợp hơn đấy" Sunny chen ngang

Fany sờ lên tai mình.

"Chết ! khổ chưa, chắc tại gấp quá tớ quên mất. Chết tiệt, đãng trí thật" Fany lấy tay tự đánh vào đầu mình.

"Hay là mình để đi lấy với cậu" - Te nói

"Ko, cậu ở đây. Tớ đi với Sica là được rồi, cậu ở lại đây tiếp khách với Yuri đi" - Fany nháy mắt

"Okay, cũng được. Dù gì tớ cũng rành đường trên tàu này, đi thôi Fany"

Nói xong Sica quay sang Yuri:

"Còn cậu cũng ở đây luôn, lo tiếp khách đi, ko được lợi dụng lúc tớ vắng mặt mà lại "cô đơn" với mấy cô gái đó" - Sica lườm

"Biết rồi mà, baby" - Yuri xịu mặt

--------------------------

"Công nhận con tàu này lớn thật, cũng may có cậu đi theo, ko thì tớ chẳng biết đường mà về...hihihi"

"Ừ, Yuri hơi phung phí tiền, tổ chức một bữa tiệc nhỏ là được rồi"

"Cậu ấy chỉ vì cậu mà Sica, cậu đừng...."

Chưa kịp dứt lời thì

"Phụp"

"Áhhhh, tớ sợ quá Fany" Sica la lên

"Ko ngờ con thuyền sang trọng vậy mà lại bị mất điện. Mà chắc toa này bị chập thôi, nhìn toa E tớ thấy vẫn còn đèn kìa" Fany tiếp lời

"Cứ thế này thì ko thể đi tiếp được. Sica này, cậu có biết đèn pin để đâu ko"

"Chắc là trong nhà bếp...hình...hình như nó cũng gần đây" - Sica vừa nói vừa run rẩy vì sợ, níu lấy tay áo Fany

"May quá, ko biết ai để cái đèn pin mở sẵn cạnh phòng tớ" Sica reo lên.

{Sica cũng ở toa B, nhà bếp, phòng Sica - Yuri và Fany ở gần nhau}

Cô và Fany nhanh chóng đến phòng Fany để tìm cái khuyên tai

"Rõ ràng tớ nhớ là để đây mà, đâu rồi nhỉ"

"Sica, cậu sang cái tủ phía đối diện tìm thử xem"

Hai cô gái loay hoay lục tung khắp nơi.

"A, tớ tìm được rồi này Fany" - Sica reo lên và chiếu ánh đèn pin về phía Fany.

Thình lình.............

"Roẹt"

"Tiếng động gì thế ?" Sica ngơ ngác

Cô thấy vẻ mặt của Fany bắt đầu xanh xao và tối sầm lại.

"SICA, MAU BỎ ĐÈN PIN XUỐNG, NHANH LÊN, SICAAAAAAAA" - Fany hét lớn

Sica vẫn ko hiểu gì hết, cô bắt đầu lúng túng

"Tại sao lại bỏ xuống, cậu vẫn ổn chứ Fany"

"Roẹt" âm thanh đó lại vang lên

"BỎ XUỐNG, NNNNNNNNNNNOOOOOOOOOOWWWWWWW" - Fany hét lên lần thứ 2

Đang lúng túng vì chẳng hiểu những lời Fany nói.

"Phụp"

Tất cả các ngọn đèn lại sáng lên. Cô bất ngờ với cảnh tượng trước mặt mình.

"AHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHH!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!"

Sica dồn hết sức lực hét lên 1 tiếng thật lớn.

~~~~~~~~~~~~~~

Tại đại sảnh

"Có chuyện gì thế, hình như là tiếng của Sica baby" - Yuri nói

"Hình như nó phát ra từ phía toa B" - Te tiếp lời

Mặc dù ko biết chuyện gì đã xảy ra cho 2 cô gái trẻ nhưng cả bọn bắt đầu lao nhanh như tên bắn chạy về phía phát ra tiếng hét đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: