Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 4: Nhận ra

Yu Jimin ngồi trong văn phòng của mình, không gian sang trọng với cửa kính lớn nhìn ra thành phố. với ánh sáng vàng nhẹ từ những tia nắng cuối ngày chiếu qua cửa sổ kính. Tuy nhiên, tâm trí cô không thể hoàn toàn tập trung vào công việc. Đêm đó, dù đã qua mấy ngày rồi, nhưng hình bóng của cô gái trong chiếc váy đen vẫn vương vấn trong trí óc cô, như một câu hỏi chưa có lời giải.

"Mình nghĩ lần này sẽ rất khó khăn đấy, Aeri," Jimin cất lời, không nhìn thẳng vào bạn nhưng giọng nói đầy tự tin.

"Mọi chuyện không đơn giản như chúng ta tưởng."

Aeri ngẩng đầu lên từ đống giấy tờ, nhướng mày. "Cái gì không đơn giản? Lại có gì mới sao?"

Jimin cười nhẹ, ánh mắt sắc bén lướt qua màn hình máy tính.

"Cậu nghe về vụ thay đổi chiến lược marketing chưa? Cả đội không thể đưa ra được một giải pháp nào khả thi."

Aeri gật đầu, nhưng vẻ mặt cô có chút khó xử. "Đúng là tình hình không khả quan. Nhưng mà... cậu đang nghĩ đến một hướng đi khác đúng không?"

"Phải." Jimin đặt tách cà phê xuống, ánh mắt đầy suy tư.

"Cần phải thay đổi, nhưng vấn đề là phải giữ được sự cân bằng. Đội ngũ cần một chút... điều chỉnh."

"Điều chỉnh?" Aeri nghiêng đầu, rồi nhún vai. "Mình hiểu rồi. Nhưng chuyện này sẽ ảnh hưởng đến rất nhiều người đấy."

"Không sao,"

Jimin đáp, giọng điềm tĩnh.

"Nếu có ai không chịu thay đổi, thì cũng chỉ có thể rời đi thôi."

Một khoảng lặng ngắn, Aeri cảm nhận được sự quyết đoán của bạn mình. Dù sao, Jimin luôn vậy - mạnh mẽ, kiên định, không dễ khuất phục trước khó khăn.

---

Yu Jimin ngồi trong văn phòng, đôi mắt thỉnh thoảng lướt qua những tài liệu trên bàn nhưng không thực sự tập trung. Không gian rộng rãi, thoáng đãng với ánh sáng vàng ấm áp từ những tia nắng cuối ngày, nhưng tâm trí cô lại lạc vào một góc khuất khác, nơi những ký ức đêm hôm đó cứ quay cuồng trong đầu.

Đêm đó, dù đã qua vài ngày, hình bóng cô gái trong chiếc váy đen vẫn ám ảnh Jimin. Cô nhớ rất rõ cái khoảnh khắc cô ấy nhìn mình với ánh mắt đầy mê hoặc, và khoảnh khắc mà đôi tay họ chạm vào nhau, khiến trái tim Jimin đập mạnh. Đó không phải chỉ là một cuộc giải tỏa đơn giản, mà là một cái gì đó lạ lùng, một cảm giác mà cô chưa từng trải qua với bất kỳ ai.

Aeri ngồi đối diện với cô, mắt vẫn chăm chú vào đống tài liệu. Cô biết Jimin không có vẻ gì là đang tập trung. Vài lần, Aeri nhìn lên và nhận ra rằng bạn mình có vẻ đang suy tư, như thể đang bị ám ảnh bởi một điều gì đó.

"Chẳng phải cậu có cuộc họp với chủ tịch vào sáng mai sao?" Aeri lên tiếng, giọng nhẹ nhàng, như một cách để kéo Jimin ra khỏi những suy nghĩ đó.

Jimin gật đầu, nhưng không mấy chú tâm vào câu hỏi. "Ừ, mình sẽ chuẩn bị. Nhưng có vẻ như không thể tập trung được mấy ngày nay."

Aeri không hỏi thêm, chỉ tiếp tục làm việc. Cô hiểu Jimin, biết rõ khi nào cô ấy đang bị điều gì đó làm phiền. Và giờ, Aeri biết rằng chuyện này không liên quan đến công việc.

---

Từ đêm hôm đó, khi cô gái trong chiếc váy đen kia bước vào cuộc sống của Jimin, mọi thứ bắt đầu trở nên mờ mịt và khó hiểu. Nhưng sáng nay, khi cô vô tình gặp lại người đó trong công ty - người mà cô chỉ mới biết tên qua một vài thông tin trong hệ thống - mọi thứ đột ngột trở nên rõ ràng.

Jimin đã nhìn thấy Minjeong ngay khi cô đi ngang qua hành lang của công ty. Đó là khoảnh khắc ngắn ngủi, nhưng ngay lập tức, cô nhận ra. Cô gái trong chiếc váy đen, cô gái mà Jimin đã say đắm trong một đêm không nhớ rõ tên, chính là Minjeong - nhân viên của bộ phận phân tích thị trường.

Trái tim Jimin đập mạnh một cách không tự chủ khi cô nhìn thấy Minjeong. Mọi cảm giác kỳ lạ từ đêm hôm đó lại ùa về, lần này mạnh mẽ hơn. Jimin không thể tin nổi. Cô đã từng ở bên cô gái này, nhưng không hề biết tên cô ấy.

"Chắc chắn là cô ấy," Jimin thì thầm, ánh mắt không rời khỏi bóng lưng của Minjeong đang khuất dần.

Aeri ngước lên nhìn, nhận ra bạn mình đã trở nên khác lạ. "Cậu có sao không?"

Jimin không trả lời ngay, chỉ nhìn theo bóng Minjeong cho đến khi cô ấy biến mất vào một phòng họp.

"Đó chính là cô gái đó," Jimin nói, không còn nghi ngờ gì nữa.

Aeri nhìn Jimin, hơi ngạc nhiên. "Cô ấy... là người mà cậu gặp ở bar hôm đó?"

Jimin gật đầu, nụ cười nhẹ hiện lên trên môi cô. "Đúng vậy. Cô ấy chính là người đó."

Aeri nhướng mày, một vẻ tò mò hiện rõ trên gương mặt. "Vậy sao? Chuyện gì đã xảy ra vậy, Jimin?"

Jimin im lặng một lúc, không vội trả lời. Cô vẫn chưa biết phải giải thích như thế nào về cảm giác kỳ lạ mà cô đang có đối với Minjeong. Chỉ là, cô biết rằng cô gái này đã bước vào cuộc sống của cô theo cách không thể ngờ tới. Và lần này, cô sẽ không bỏ qua.

---

Một lúc sau, Jimin cầm điện thoại lên và bắt đầu tìm kiếm thông tin về Minjeong trong hệ thống công ty. Tên của cô gái này xuất hiện trên màn hình - Kim Minjeong, nhân viên bộ phận phân tích thị trường. Cô ấy gia nhập công ty đã được gần một năm, có thành tích khá tốt trong công việc, nhưng không hề nổi bật hay gây sự chú ý nhiều. Thậm chí, mọi thông tin về cô gái này đều rất khiêm tốn, không có gì đặc biệt ngoài một số thành tích công việc.

Jimin không khỏi cảm thấy bối rối. Cô đã gặp người này trong đêm tối, nhưng cô gái ấy lại là một phần của thế giới mà cô đang sống mỗi ngày.

"Vậy là cô ấy thực sự là nhân viên của công ty..." Jimin lẩm bẩm, cảm giác lạ lùng càng dâng lên trong lòng cô. "Mình phải tìm hiểu thêm."

Aeri đứng dậy, đem đống tài liệu tới cho Jimin. "Mình có thể giúp cậu tìm thêm thông tin về cô ấy. Cậu có muốn biết rõ hơn không."

Jimin không đáp lại ngay, mắt cô vẫn dõi theo màn hình điện thoại. "Tìm xem cô ấy đã làm gì trong những dự án gần đây. Mình muốn hiểu về cô ấy."

Aeri không hỏi thêm gì, chỉ lặng lẽ gật đầu rồi quay đi.

---

Vài giờ sau, Aeri quay lại với một bản báo cáo ngắn gọn về Minjeong.

"Cậu có muốn biết thêm gì không? Đây là những gì mình tìm được: Kim Minjeong gia nhập công ty vào năm 2023, và cô ấy là một nhân viên khá kín đáo, ít khi giao tiếp với đồng nghiệp. Mọi người đều đánh giá cô ấy là người làm việc chăm chỉ và có chuyên môn, nhưng ngoài công việc thì rất ít người biết gì về cô ấy."

Jimin cầm báo cáo, đôi mắt chăm chú đọc từng chữ. "Cô ấy không có mối quan hệ nào ngoài công việc, đúng không?"

Aeri gật đầu. "Đúng vậy. Cô ấy sống rất kín đáo và không để lộ gì về đời sống cá nhân."

Jimin gập lại tờ báo cáo, ánh mắt vẫn không rời khỏi chiếc màn hình. Cô cảm thấy càng lúc càng tò mò về Minjeong. Cô gái này không chỉ là một nhân viên trong công ty, mà còn là một phần trong cuộc sống của Jimin mà cô không thể bỏ qua. Đêm hôm đó, dù chỉ là một cuộc gặp gỡ bất ngờ, nhưng nó đã khiến mọi thứ thay đổi.

Cảm giác kỳ lạ ấy vẫn chưa rời khỏi cô, và Jimin biết rằng câu chuyện này mới chỉ bắt đầu.

---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro