Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chap 16

Chap 16.

SuA đáp xuống sân bay, bị quản lý Shin phục kích ở ngay cổng chính, chị kéo cô lên xe ngay lập tức.

Sau khi cúp máy cuộc gọi của JiU, SuA nhận được cuộc gọi của quản lý Shin ngay sau đó, chị hỏi cô đang ở đâu, và cô đành tiết lộ rằng cô đã bay đến Daegu và 1 tiếng nữa sẽ có mặt ở sân bay Incheon.

- Chết tiệt Kim SuA, được nghỉ có 1 ngày mà em đến tận Daegu làm gì, đi mà không báo cáo ai hết – quản lý Shin ngồi ở ghế phụ ở trên, giọng nói không hề mềm mại chút nào, SuA ngồi ở đằng sau, cô cảm thấy bối rối, quản lý Shin đã hỏi từ hôm trước về kế hoạch của cô, và cô đã nói dối là cô sẽ ở nhà nghỉ ngơi.

- Em xin lỗi, mà giờ chúng ta đi đâu vậy?

- Đến bệnh viện Piri.

- Để làm gì?

- Khám tổng quát sức khỏe cho em, không thể tin tưởng ông bác sỹ Choi được nữa, ông ta bị thao túng.

- Kim JiU đang ở đâu?

- Chị không biết nữa, con bé chỉ bảo chị đưa em đi khám, JiU bảo ông bác sỹ Choi phán bệnh lừa đảo, trông mặt con bé tức lắm.

Đến bệnh viện Piri, mất 2 tiếng đồng hồ khám tổng quan sức khỏe từ đầu xuống chân, Kim SuA hồi hộp chờ kết quả.

Cô và quản lý Shin ngồi cạnh nhau, bác sỹ ngồi đối diện, không gian như muốn nín thở.

- Bora-sshi, cô đang bị những triệu chứng đau bụng, giảm cân đột ngột, chán ăn, rối loạn giấc ngủ, đúng chứ?

- Đúng rồi – SuA xác nhận, vị bác sỹ này nói quá đúng, cô còn chưa kịp thông báo gì.

- Có phải cô đã dùng một lượng thuốc giảm đau quá nhiều hay không?

- Tôi không biết đó có phải thuốc giảm đau hay không, nhưng đúng là tôi đã uống rất nhiều thuốc trong những tháng qua.

- Cô bị viêm loét dạ dày ở mức độ đáng báo động, dạ dày sắp thủng đến nơi rồi, nếu không phẫu thuật nhanh, các chỗ viêm sẽ thành ung thư sớm đấy.

- CÁI GÌ? – quản lý Shin hốt hoảng, SuA như muốn chết đứng.

- Vậy….cổ họng, thanh quản của tôi có vấn đề gì không, cách đây không lâu tôi vào viện và được chuẩn đoán bị ung thư vòm họng – SuA run rẩy hỏi.

- Không, qua ảnh chụp thì vòm họng, thanh quản đều bình thường.

Kim SuA ngồi trên xe về nhà với một tâm trạng cực kỳ sợ hãi, cô không bị ung thư vòm họng, là một tin tốt, nhưng giờ lại bị viêm loét dạ dày, nặng đến mức phải phẫu thuật.

Cô đã nhanh chóng đặt lịch phẫu thuật sau ngày diễn ra concert, bác sỹ nói rằng tỷ lệ thành công khá cao vì công nghệ y học đã phát triển mạnh rồi.

Cô đã hiểu tại sao cô lại bị những triệu chứng về bụng trong suốt những tháng qua, mà không hề bị đau họng, đau đầu hay ù tai.

Cô cũng đã hiểu tại sao bác sỹ Choi không hề đề cập đến ngày phẫu thuật vòm họng, vì cô không hề có bệnh đó.

Căn bệnh viêm dạ dày này đến từ những viên thuốc cô đã uống, chứng tỏ có người muốn hại cô.

Rốt cuộc là ai?

- Ô này, Park Junhee bị kẻ lạ mặt đánh gãy xương tay này – quản lý Shin vừa lướt lướt điện thoại đọc báo mạng vừa nói.

---

SuA về đến nhà, đập vào mắt là hình ảnh JiU ngồi thanh thản ở ghế sô pha.

- JiU…

- Cậu ổn chứ? – JiU mới mấy giây trước trông ánh mắt cực kỳ lạnh lẽo, giờ đổi sang đầy sự quan tâm khi cô tiến gần.

- Thực sự không ổn chút nào – SuA nhăn trán, ngồi phịch xuống bên cạnh.

- Quản lý Shin nhắn tin báo cáo mình hết rồi, cố gắng chịu đựng, xong concert rồi đi phẫu thuật, rồi mọi chuyện sẽ ổn thôi.

SuA thở dài, co chân lên ghế, tay ôm bụng, đầu ngả sang một bên, tinh thần uể oải rõ rệt.

- Tại sao mấy chuyện này lại đến với mình cơ chứ, mình có gây lỗi với ai trên cuộc đời này đâu, nếu biết trước việc không hề bị ung thư, chuyện của mình và Siyeon đã êm đẹp rồi.

- Mình đã tra khảo bác sỹ Choi, trả cho ông ta một khoản tiền rất lớn, ông ta khai ra người đứng đằng sau chuyện này, có muốn nghe không, cậu sẽ bất ngờ đấy.

- Là ai?

- Park Junhee.

- Cái gì?

- Hôm cậu vào viện chữa họng, Junhee đã nhanh chân mua chuộc bác sỹ Choi, làm giả bệnh án cho cậu, rồi bảo ông bác sỹ đó kê thuốc vớ vẩn cho cậu, lúc đó bệnh viện chứa nhiều nhất là thuốc giảm đau, nên tất cả những viên thuốc cậu uống, đều là thuốc giảm đau, gây viêm loét dạ dày.

- ………… - SuA cả kinh.

- Và mình cũng chẳng hiểu sao cái ông bác sỹ Choi đó lại đồng ý thỏa hiệp, ông ta vì tiền mà bị mờ mắt, sẵn sàng làm hại sức khỏe một người như thế, mình sẽ công khai tất cả chuyện này để ông ta không thể làm bác sỹ được nữa.

SuA cực kỳ bất ngờ với sự lừa đảo của bác sỹ Choi và Park Junhee, cô đúng là bị mù, từng coi cậu ta là một người bạn thân thiết.

Nhưng với cơ thể đang mệt nhoài này, cô chẳng còn sức đâu ra mà tức giận nữa.

- Cậu đọc báo chưa, Park Junhee bị đánh gãy tay rồi đấy, đang phải băng bó mất mấy tuần để lành lại.

- Ừ, quản lý Shin có nói lúc ở trên xe, ơ mà đừng bảo là cậu làm đấy nhé – SuA hoảng hốt.

- Ừ, mình nhờ Kim Jungkook làm – JiU xác nhận, cô có một người em trai ruột làm xã hội đen, và với chiêu trò tiểu nhân của Park Junhee, cô phải nhờ đến Jungkook để trả thù hộ SuA, và cả nhóm vốn đã biết hoàn cảnh gia đình nhà cô.

- Vậy thì nhờ Jungkook cho Jieun một trận nữa đi, nếu không có cô ta, Siyeon đã ở cạnh mình giờ này rồi – SuA tiếp tục ôm bụng, cả người nằm xuống, mắt lim dim như muốn ngủ.

- Mình cũng định thế đấy, nhưng Dami và Handong bảo sẽ giải quyết vụ này.

---

Thời gian trôi qua, sau ngày nghỉ, các thành viên quay trở lại lịch làm việc, và tất bật chuẩn bị cho concert sắp tới.

Đó là một quãng thời gian thật sự khó khăn với Kim SuA, vì triệu chứng căn bệnh của cô ngày càng tăng, chuyện của cô các thành viên đã được biết hết qua lời kể của JiU, họ đều cố gắng ở bên cạnh động viên cô mỗi ngày.

Và cô ngày nào cũng nhìn vào điện thoại, chờ một tin nhắn hỏi han, hay một cuộc gọi, đến từ Lee Siyeon.

Nhưng Siyeon không hề liên lạc với cô….

Và cô thông cảm điều đó, dù sao cũng là lỗi của cô, cô đã không có một lời rõ ràng cho mối quan hệ của hai người, Siyeon chắc hẳn vẫn giận cô, hoặc đang chờ cô liên lạc lại.

Cô ấy luôn giả vờ làm ngơ để có được sự chú ý của cô, trước đây vốn thế rồi.

Nếu cô nhắn tin hay gọi điện vào lúc này, thì cũng chẳng giải quyết được gì, cô sẽ cố gắng giải quyết mọi chuyện, rồi đến gặp Siyeon để nói chuyện tử tế.

Concert diễn ra, khán đài 20.000 người, Dreamcatcher đã diễn tổng cộng 20 bài hát, trong 3 tiếng đồng hồ.

Cô đã nhìn thấy các fan giơ biển hiệu tên Siyeon, họ rất nhớ cô ấy.

Cô cũng vậy…cô mong mọi chuyện sẽ được giải quyết ổn thỏa, để Siyeon được quay lại nhóm.

Cô cũng không biết chuyện sẽ được giải quyết như thế nào, Jieun dọa rằng sau concert sẽ công khai mọi thứ, lúc đó Siyeon, Yoohyeon và Dreamcatcher sẽ ra sao chứ…

Cô chẳng dám nghĩ đến viễn cảnh đó, thôi thì cứ trân trọng phút giây hiện tại thì sẽ hay hơn.

Sau khi kết thúc concert, ngủ 1 giấc, SuA dậy thật sớm để đến bệnh viện, phẫu thuật như lịch hẹn.Dù mệt, dù bị mọi người khuyên rằng hãy nghỉ ngơi một hôm rồi hẵn phẫu thuật, nhưng cô không thể chờ được.

Vì cô rất muốn gặp Siyeon.

Cô vừa mới thay đồ bệnh nhân xong, đang chờ y tá được vào phòng phẫu thuật, thì điện thoại rung lên cuộc gọi, một cuộc gọi từ kakaotalk.

Thật ngạc nhiên, là Lee Siyeon.

- Tôi đang nghe nè – SuA ái ngại nghe máy, gần tháng rồi không có giao tiếp với Siyeon từ ngày hôm đó, giờ nói chuyện lại có chút gượng gạo.

“Chị đang làm gì vậy?”

- À…tôi đang làm chút việc.

“Tôi xem ảnh concert hôm qua rồi, chị thật là xinh đẹp”

- Cám ơn em – SuA mỉm cười.

“Chị bật camera lên đi”

- À…….không tiện lắm, bật làm gì – SuA hoảng hốt, nói lắp bắp.

“Cứ bật lên đi, tôi muốn biết chị đang ở đâu, đáng lẽ giờ này chị phải ở sân bay để bay đến gặp tôi chứ, chị đã nói vậy mà”

- Mai tôi mới bay được vì vướng chút chuyện phải giải quyết trong hôm nay.

“Thì chị cứ bật lên đi”

SuA sốt sắng, Siyeon mà thấy cô trong bộ dạng quần áo bệnh nhân như này cô ấy sẽ không hài lòng cho mà xem…

Chết rồi….

End chap 16.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro